Võng Du Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 631: Cuồng Vũ Giả

Chương 631: C·u·ồ·n·g Vũ Giả
p/s:: hôm nay hơi xỉn lên có gì sơ suất ae bỏ qua nhé :D
"Đinh" một tiếng, nhiệm vụ mới đến tay, 【M·ô·n·g X·u·y·ê·n Ủy Thác (2)】, cấp độ SS thượng đẳng, là một nhiệm vụ g·iết Boss t·r·ảm thủ, độ khó khăn chắc chắn không thấp. Ta không biết tên c·u·ồ·n·g Vũ Giả Buffett kia bản lĩnh lớn đến đâu, nhưng ta và Hà Nghệ là hai cái n·h·ụ·c thuẫn hình p·h·át ra, thêm một siêu cấp Mục Sư Mộ Dung Minh Nguyệt, chắc là đủ sức g·iết c·hết nó. Trừ phi Boss này là t·h·i·ê·n giai, Tiên giai, đương nhiên, giai đoạn hiện tại thì không thể nào. Ngay cả Lôi Minh, một trong Cửu Đại Quân Vương, cũng chỉ là Tiên giai Boss, đàn em của hắn có được Địa giai cũng đã là tốt lắm rồi.
Nhận nhiệm vụ xong, ta gọi hai nàng: "EVE, tỷ Minh Nguyệt, chúng ta xuất p·h·át thôi, có mục tiêu mới rồi!"
"OK, đi thôi!" Hai nàng cười mỉm th·e·o. Hôm nay lên cấp quá sướng, khiến các nàng nhất thời chưa thể thoát khỏi biển hạnh phúc.
Trên đường phố hoang vu của thành thị, ta dẫn Thanh Minh k·i·ế·m, mang theo Huyễn Ảnh Lang Vương, thực sự là giẫm lên đất toái cốt. Ngẩng đầu nhìn bầu trời u ám, tòa thành trì này vạn năm trước cũng cường thịnh, giờ chỉ còn một mảnh hoang vu t·hi t·hể, không khỏi khiến người cảm thán.
Từ xưa đến nay, bao nhiêu Đế Quốc thịnh thế, đâu chẳng cường thịnh một thời. Đế Quốc hay triều đại nào cũng kêu gào muốn lưu danh bách thế, t·h·i·ê·n thu vạn đại, nhưng kết quả là chỉ để lại một bộ xương khô cho hậu nhân bàn tán. Vui sướng vẫn còn, đã là trăm ngàn năm, cảnh còn người m·ấ·t, mọi chuyện đã qua.
Có lẽ, trăm ngàn năm sau, người ta truy nhớ ký ức ngày xưa, những ca c·ô·ng tụng Đức, những d·ố·i trá nhân từ kia chỉ là đàm tiếu, thêm trò cười.
Một đám người đáng thương, ôm những Si Mộng đáng thương.
Đi đến trước đại điện Vương Cung, tường ngoài đ·ứ·t gãy nhiều chỗ, nhưng khe hở vẫn cho thấy từng nhóm binh lính sắp hàng bên trong. Đều là vong linh cao giai, chẳng khác gì C·ấ·m Vệ Quân của Lôi Minh, một trong Cửu Đại Quân Vương. Lôi Minh lập cứ điểm vong linh tại Roland p·h·ế tích, định tiếp tục tăng cường quân bị ra ngoài, ai ngờ hôm nay bị nh·ậ·n Tâm Nhiên tập s·á·t, đành xám xịt t·r·ố·n về Luyện Ngục.
Mở bản đồ ra, đại điện ở ngay trước mặt, và muốn vào đại điện, phải g·iết đám C·ấ·m Vệ Quân trước mắt.
Mang theo Huyễn Ảnh Lang Vương, ta cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí đi đầu. Đến khi cách C·ấ·m Vệ Quân trong thành khoảng 30 yard, ta dừng lại. Quái vật cấp quá cao, dễ bị hấp dẫn cừu h·ậ·n. Hai mắt ta lóe Huyền hào quang đen, dùng Ám Hắc Đồng xem thuộc tính của đám C·ấ·m Vệ Quân tinh nhuệ kia, hiện lên trên kênh đội ngũ——
【Roland C·ấ·m Vệ Giáp Sĩ】(Viễn Cổ cấp quái vật)
Đẳng cấp: 168
C·ô·ng kích: 2590-3050
Phòng ngự: 3200
Khí huyết: 250000
Kỹ năng: 【Trọng T·r·ảm】, 【Phấn C·hết Nhất Kích】, 【C·hiến T·ranh C·u·ồ·n·g Nhiệt】
Giới t·h·iệu: Roland Đế Quốc thất thủ, đám binh lính dũng m·ã·n·h này bị Vong Linh Ôn Dịch xâm nhiễm, biến thành khôi lỗ vong linh, những vong tốt Roland t·h·í·c·h g·iết c·h·óc vẫn giữ được năng lực chiến đấu khi còn s·ố·n·g, lại còn có thêm c·u·ồ·n·g nhiệt vong linh, trở nên vô cùng đáng sợ.
Quả nhiên, quái vật không phải Boss mà lực c·ô·ng kích cũng đạt đến 3000 điểm. Đám giáp sĩ c·ấ·m vệ này rất tinh nhuệ, thuộc tính so vong tốt Roland được nâng thêm một chút, chắc chắn g·iết khó hơn. Phải có kế hoạch tác chiến hoàn hảo, bằng không chỉ ba người chúng ta thì không đủ sức đè bẹp chúng.
"Khặc khặc..." Cách đó không xa, vài tên giáp sĩ c·ấ·m vệ vác song nh·ậ·n đ·a·o. Khuôn mặt khô lâu đáng sợ treo từng chuỗi t·h·ị·t khô mục nát một nửa, da t·h·ị·t lật ra, bắp t·h·ị·t bên trong xơ ra thành sợi, xói mòn thành từng chuỗi như hạt châu rèm cửa, lắc lư khi đi lại. Áo giáp của chúng thì không hề mục nát, vẫn toát ra hàn quang kh·i·ế·p người.
Mộ Dung Minh Nguyệt cầm p·h·áp trượng, dán c·h·ặ·t Hà Nghệ, nhìn ta: "Đẳng cấp cao quá, lực c·ô·ng kích cũng rất khủng khiếp. Chỉ cần có một con t·ruy s·át ta, chắc là ta đỡ không n·ổi."
Ta gật đầu: "Yên tâm, có ta và thân ái lão đại ở đây, sẽ không để ngươi 'quải điệu' đâu!"
Hà Nghệ cười ngọt ngào, cầm Toàn Phong k·i·ế·m đứng cạnh ta, chỉ vào một bức tường trong cung đình: "Địa hình chỗ đó tốt, có thể làm điểm 'thẻ' quái. Lục Trần dụ quái vật ra đó, ta đưa Minh Nguyệt qua, khi nào ngươi đến thì 'thẻ' vị trí theo Tiểu Lang là OK!"
Ta nhìn một chút. Độ khó không nhỏ, quái vật m·ậ·t độ cao, sơ ý là bị vây lại, sẽ thành cửu t·ử nhất sinh. Nhưng với thao tác của ta, có thể thử một lần. Dù sao, Kinh Đào Chiến Ngoa tăng 80% tốc độ di chuyển không phải để trưng, còn không giảm độ linh hoạt khi lượn vòng, thao tác có thể đạt đến Hoàn Mỹ Cảnh Giới.
"OK, ta dụ quái. EVE, để ý tên giáp sĩ c·ấ·m vệ bên phải nhất kia, ta không dụ được, nhưng lúc ngươi đứng đó chắc chắn sẽ bị nó 'hút' cừu h·ậ·n. Ngươi phải giữ c·h·ặ·t nó, đừng để nó lôi Minh Nguyệt tỷ vào. Một khi Mục Sư 'quải', hai ta cũng 'toang'."
"Ừm, hiểu rồi!"
Ta rút k·i·ế·m, xông lên g·iết. Lướt đi theo quỹ đạo thẳng tắp, không hề dây dưa dài dòng. Mười tên giáp sĩ c·ấ·m vệ liền gầm gừ trầm thấp đuổi theo g·iết. Khi gần đến điểm 'thẻ' quái, ta nhanh chóng chuyển hướng, tăng tốc, dẫn đám giáp sĩ c·ấ·m vệ lao về hướng khác.
Liếc mắt, Hà Nghệ đã đưa được Mộ Dung Minh Nguyệt lên. Tuyết Vực Truy Phong Chiến Mã hí vang, giữ vững trận cước. T·h·iết Dực Long đứng ở bên kia của Hà Nghệ, chiếm hai ô vuông, là một n·h·ụ·c thuẫn không tệ. Hơn nữa, T·h·iết Dực Long đã cấp 130, thuộc tính cường đại, kỹ năng c·ô·ng kích không tệ, còn có thể phân l·i·ệ·t thương tổn, là một DPS chủ lực.
Huyễn Ảnh Lang Vương dưới song tuyến chỉ huy của ta, đứng cạnh T·h·iết Dực Long, ngẩng cao đầu sói ngạo nghễ, khí thế còn muốn thắng cả T·h·iết Dực Long thuộc Long tộc, khiến Mộ Dung Minh Nguyệt cạn lời.
"Sa sa..." Giày chiến giẫm lên đá vụn, ta tinh thần cao độ tập tr·u·ng, hoàn mỹ tiến hành mấy pha tẩu vị 'câu' cừu h·ậ·n của bầy quái vật, rồi nhanh chóng trở lại vị trí. Tay ta vung Thanh Minh k·i·ế·m, chặn ở giữa Hà Nghệ và T·h·iết Dực Long, ra chiêu đầu tiên là T·h·i·ê·n Băng T·r·ảm!
"Oanh!" Vụn băng tung tóe, theo s·á·t là L·i·ệ·t Nh·ậ·n T·r·ảm chấn động. Hà Nghệ bổ Bích Ba T·r·ảm + Bích Lũy Kích p·h·á, kỹ năng chói lòa cả một vùng, còn ta thì liên tục tung Băng Toàn Lĩnh Vực xung quanh, kh·ố·n·g chế tốc độ c·ô·ng kích và tốc độ di chuyển của quái vật, đồng thời gây s·á·t thương.
Hỏa quang chuột nhảy nhót bên cạnh Mộ Dung Minh Nguyệt, cái đuôi bốc lửa ném hỏa diễm vào bầy quái vật trước mặt. Kết hợp với Băng Toàn Lĩnh Vực của ta, tạo ra Băng Hỏa Cửu Trọng t·h·i·ê·n, hiệu quả cực kỳ tốt.
"Xoát xoát..." Huyễn Ảnh Lang Vương vung móng liên tục đ·ậ·p, tỉ lệ kích hoạt kỹ năng 10% khá cao. Hai đòn Bạo Phong Chi T·r·ảo liên tục nện vào bầy quái, t·à·n p·h·á một mảng lớn. Đồng thời, nó chủ động tung kỹ năng — Luyện Ngục Phong Bạo. Nhất thời rung chuyển khắp nơi, như vỡ ra vô số Hỏa cầu đỏ như m·á·u, bụi đất tung bay, phong bạo liên tục t·à·n p·h·á, cuốn đi từng mảng khí huyết của quái vật.
Chỉ một vòng tổ hợp c·ô·ng kích, một đám giáp sĩ c·ấ·m vệ đã cùng nhau đổ xuống đất t·r·ố·ng trước đại điện cung đình. P·h·át ra của chúng ta thật nghịch t·h·i·ê·n. Ta có Vũ Thần 200% hiệu quả, không phải hữu danh vô thực. Nó không chỉ tăng c·ô·ng kích của ta và Hà Nghệ, mà còn của Huyễn Ảnh Lang Vương, T·h·iết Dực Long và Hỏa quang chuột nữa, tỉ lệ 200% là quá k·h·ủ·n·g· ·b·ố, hiệu suất g·iết quái tăng hơn 3 lần.
Hiện tại, cao thủ nhất lưu luyện cấp g·iết quái, khi đối đầu với quái Viễn Cổ cấp cao hơn mình 20 cấp, s·á·t thương đơn lần chỉ tầm 4000-9000. Đó là trình độ của Lý Thừa Phong, Đấu Chí Ngang Dương, còn Quỷ Cốc t·ử và Bắc Minh Tuyết thì khác. Nhưng trong đội của ta, được Vũ Thần 200% cổ vũ, c·ô·ng kích đơn lần có thể đạt 20 ngàn trở lên, lực c·ô·ng kích siêu BT(rất phi thường) hoàn toàn miệt thị phòng ngự của quái vật, quá x·ấ·u h·ổ.
"Rống rống..." T·h·iết Dực Long vung vuốt đ·ậ·p loạn xạ lên đầu giáp sĩ c·ấ·m vệ, tiện thể phun một ngụm Long Tức. Lập tức cả đám quái vật trên một đường cùng nhau m·ấ·t m·á·u, thương tổn đều trên 15000+, quá sức bưu hãn. Khi T·h·iết Dực Long vật lý c·ô·ng kích, còn có 25% tỉ lệ p·h·át động Long Tức, rất mạnh, là trợ thủ luyện cấp tốt. Mộ Dung Minh Nguyệt ROLL được T·h·iết Dực Long đúng là may mắn.
Chưa đầy hai giờ, sau năm lần dẫn quái liên tục, đám giáp sĩ c·ấ·m vệ bên ngoài đại điện đều bị g·iết c·hết, còn rớt 7 bộ áo giáp Roland, vận may không tệ.
"Lục Trần, tổng cộng bao nhiêu bộ Roland rồi?" Hà Nghệ cười hỏi.
Ta nhìn vào bao khỏa: "Tổng cộng 8 bộ, con số lợi h·ạ·i, may mắn thật."
"Hì hì, không tệ, lát nữa đem bán đấu giá, tiền bán được toàn bộ cho ngươi, ta và Minh Nguyệt không cần."
"Vì sao?"
"Vì nhiệm vụ này là ngươi dẫn chúng ta đến làm mà. Chúng ta thăng cấp, có trang bị đã lời quá rồi, không thể còn chia tiền sáo trang chứ?"
"Cũng phải." Ta nghĩ bụng, hai nàng này có vẻ không t·h·i·ế·u tiền. Chỉ có ta cái kẻ ham kim tệ này mới bo bo giữ của.
Quét dọn chiến trường xong, ta lên tới cấp 146, Hà Nghệ và Mộ Dung Minh Nguyệt cũng Song Song lên tới cấp 141, lại vào top 10 t·h·i·ê·n bảng của T·h·i·ê·n Không Chi Thành. Mấy ngày trước bị tụt hạng, nay đã đ·u·ổ·i kịp trong nhiệm vụ thoải mái lợi h·ạ·i này.
Ngẩng đầu nhìn đại điện trang nghiêm, cung điện Đế Quốc từng cường thịnh nay t·à·n p·h·á, nhưng vẫn lờ mờ thấy được sự cường thịnh và phồn hoa năm nào. Bậc thang đều là Lưu Kim và thủy tinh thạch cự đại, dưới Krystal điêu khắc hình tượng Long Văn tượng trưng cho tôn nghiêm và quyền quý của Vương tộc.
Hai bên đại điện, bốn tên cao thủ cầm k·i·ế·m bản rộng kim sắc đứng đó, trên đỉnh đầu nhấp nhô chữ——
Kim Giáp Thủ Vệ Lv-170 Địa giai chuẩn Boss
Ừm, là chuẩn Boss, nhưng là Địa giai, mà số lượng hơi nhiều. Nếu hai tên, ta và Hà Nghệ mỗi người một tên, có Mộ Dung Minh Nguyệt tăng m·á·u thì g·iết nhẹ nhõm. Nhưng bốn tên thì khó g·iết đấy!
Nhìn từ xa, trước đại điện treo một cái l·ồ·ng sắt nhỏ, bên trong đựng một cái đầu lâu mục nát, chính là đầu của Quốc Vương Roland Đế Quốc. Ngay dưới đầu lâu, một tên t·ử Linh chiến tướng cầm chiến phủ sừng sững đứng đó, thân hình khôi ngô, mả mẹ mày, đúng là Boss ta muốn g·iết trong chuyến này—— c·u·ồ·n·g Vũ Giả · Buffett!
Bạn cần đăng nhập để bình luận