Từ Tầm Bảo Nhắc Nhở Bắt Đầu Thành Thần

Chương 217: Cuối cùng hạ quyết định (1)

Chương 217: Cuối cùng hạ quyết định (1)
Lão nhân trong quan tài đồng trước đó đã phát hiện Tô Văn Định đến.
Hắn trông thấy Tô Văn Định, lặng lẽ nghe hắn nói một chút chuyện liên quan tới Phương Thiên Hoàn Vũ, lập tức hiểu ra, rằng mình có thể thuyết phục đối phương, tránh được tranh đấu.
Một khi Phúc Thiên Lộc và Tô Văn Định xảy ra chiến đấu, kết quả sẽ là lưỡng bại câu thương.
Phúc Thiên Lộc sẽ bị Tô Văn Định giết chết.
Mà chính mình sẽ giết chết Tô Văn Định.
Lại bởi vì vận dụng lực lượng bản nguyên không còn nhiều, kết quả là chính mình sẽ bị Đạo Võng diệt sát.
Phúc Thiên Lộc toàn thân căng thẳng, hắn từng thấy Tô Văn Định xuất thủ, cảnh giới của hắn ở trên Tô Văn Định.
Nhưng hắn biết rất rõ, sức chiến đấu của Tô Văn Định cực kỳ cường hãn.
Chính mình mới vào Thiên Nhân cảnh, thật sự không chắc là đối thủ của Tô Văn Định.
Gia hỏa này quá độc ác.
Lần này, những Lục Địa Thần Tiên tiến vào Nam Hoang Đại Lục về cơ bản đều bị hắn chém giết.
Quả thực là đã dọn sạch tất cả những kẻ xâm nhập vào Nam Hoang Đại Lục.
Đối với Tô Văn Định mà nói, đám người này chính là kẻ xâm nhập.
Bọn hắn có nguy hại cực lớn.
Bất cứ lúc nào cũng sẽ gây ra tổn thương khó mà lường được cho người Nam Hoang.
Chém giết hết bọn hắn, tránh được tranh đấu, thì cuộc sống của bá tánh sẽ không bị trở ngại.
Một khi đám người này tranh đấu với nhau, cho dù là ở Cực Bắc chi địa, cơn bão năng lượng nổi lên cũng sẽ thổi hàn phong đến mọi ngóc ngách của Nam Hoang, và chắc chắn sẽ có vô số sinh mệnh vì vậy mà mất mạng.
Lúc này trên người Tô Văn Định không có sát khí.
Rất hiển nhiên, đối phương hứng thú với lão đầu trong quan tài đồng hơn.
Phúc Thiên Lộc thì thầm trong lòng: Nói gì thì nói ta cũng là Thiên Nhân, cũng nên tôn trọng ta một chút chứ.
Lão nhân trong quan tài đồng nói giọng từ tốn như một vị lão sư: "Ngưng tụ ra Bất Diệt Đạo Quả khác nhau, thì điểm xuất phát đương nhiên cũng khác nhau. Nhưng không thể phủ nhận, sinh mệnh tiến hóa đến giai đoạn trường sinh giả này thì đã không còn là người thường, cho dù là một con lợn, cũng sẽ trở thành một thành viên của Chí Cao Tiên Thần trên Bích Lạc Thiên, trí tuệ, lực lượng, thiên phú nhục thân của hắn đều sẽ đạt tới đỉnh cao của chủng tộc."
"Tiểu hỏa tử, nếu ngươi đi thông con đường này, ngưng tụ ra Bất Diệt Đạo Quả, chắc chắn sẽ trở thành một trong những người mạnh nhất Bích Lạc Thiên."
"Tạo hóa và bất diệt là hai cảnh giới mà chúng sinh các cõi dưới Bích Lạc Thiên khó lĩnh hội nhất, mà Bất Diệt Đạo Quả lại càng khó hơn nữa, thuộc dạng vạn người không được một."
"Nếu ngươi có thể ngưng tụ Kiếm Giới trong cơ thể ngươi thành đạo quả, thì tuyệt đối là một đại sự kinh thiên hãi tục, Bích Lạc Thiên đều sẽ chấn động, đặt ở Phương Thiên Hoàn Vũ cũng được xem là hạt giống tốt hạng nhất."
Lão nhân trong quan tài đồng càng quan sát Tô Văn Định, lại càng cảm thấy Tô Văn Định là hạt giống tốt nhất mà hắn từng gặp.
"Tận cùng trời cuối đất, Phương Thiên Hoàn Vũ, sự mênh mông của thế giới khiến người nghe rung động." Tô Văn Định hai tay ôm quyền, chậm rãi thở dài: "Đa tạ lão tiền bối chỉ điểm, ta đã hiểu rõ trái tim của mình rốt cuộc hướng về đâu."
Thật ra trong khoảng thời gian này Tô Văn Định vẫn đang giằng co trong lòng, hắn muốn đánh vỡ Đạo Võng, triệt để phá bỏ phong tỏa của Đạo Võng, để cho chúng sinh thiên hạ tu luyện tại Nam Hoang, không còn gông xiềng khóa chặt mảnh trời xanh này.
Nhưng sự xuất hiện của Cổ Thần Hộ Trùng đã làm dao động đạo tâm của hắn.
Đột nhiên nghe được tất cả những điều mà lão nhân trong quan tài đồng, vị người xứ khác này, nói tới, kết hợp với những thông tin mình nắm giữ, Tô Văn Định hiểu ra rằng chính hắn đã tự hạn chế mình tại Nam Hoang Đại Lục.
Hắn có thể rời khỏi Nam Hoang Đại Lục bất cứ lúc nào.
Lấy bản lĩnh hiện tại của hắn, khi hắn rời khỏi Nam Hoang, Đạo Võng nếu có linh trí, không chừng còn bày tiệc linh đình.
"Hiểu rõ con đường của mình là rất quan trọng, đừng có học theo ta, cũng vì đi sai một bước mà bây giờ chỉ có thể bị giam cầm trong cái hộp đen là quan tài này, không thấy ánh mặt trời."
Lão nhân trong quan tài đồng bộc lộ cảm xúc.
"Lão tiền bối có cần vãn bối vì ngươi mở nắp quan tài không?"
Tô Văn Định đột nhiên hỏi.
"Không cần, thật sự không cần."
Lão nhân trong quan tài đồng vội vàng từ chối, mồ hôi lạnh túa ra.
Đồng thời trong lòng thầm mắng, tiểu hồ ly này, vẫn luôn thăm dò điểm yếu của ta.
Hắn bây giờ đã đoán được ta gặp vấn đề, không thể rời khỏi quan tài đồng.
Nhưng tình thế nghiêng về kẻ mạnh.
Lão nhân trong quan tài đồng chỉ muốn tiến vào Võ Khố của Đế Thành, lấy được món bảo vật kia, để nhục thân của mình khôi phục.
Nhưng rất hiển nhiên, đối phương không hề biết chuyện này.
Nhất định là cho rằng mình đến để cướp đoạt linh tuyền.
"Vãn bối còn có một câu muốn hỏi lão tiền bối."
"Xin mời hỏi."
"Phương Thiên Hoàn Vũ có lớn không?"
"Lớn ư? Dùng hai chữ để hình dung là: vô lượng." Lão nhân trong quan tài đồng cười lạnh nói: "Đạo Võng trên trời là do ngươi mở ra à?"
"Tiền bối thấy có vấn đề gì sao?"
Tô Văn Định trong lòng căng thẳng, chẳng lẽ mình đã gây họa?
"Đạo Võng trên trời này nói là để trấn áp những tồn tại trong cấm khu, nhưng chi bằng nói là để bảo vệ chúng sinh các ngươi. Bao năm qua đi, Đạo Võng vẫn luôn có uy lực đối với cao thủ ngoại giới, đây là điều hiếm có đáng ngưỡng mộ."
"Nhưng Đạo Võng không thể bị đánh phá."
"Nếu Đạo Võng bị phá, những thứ trong cấm khu thật sự chạy ra, làm hại chúng sinh thiên hạ, ngươi có thể ứng phó được không?"
"Huống chi, Đạo Võng cũng để lại một lỗ hổng cho ngươi, cho dù ngươi đánh nát nó. Đạo Võng chỉ cần ba năm để từ từ phục hồi, thực ra cũng là đã cân nhắc đến nội tình của một vị Thiên Nhân rồi."
Lão nhân trong quan tài đồng dường như biết rất nhiều bí mật.
Nhưng Tô Văn Định nghe giọng nói của vị lão nhân này, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.
"Không sai, chỉ cần bọn họ nghiên cứu sâu ở cảnh giới Đạo Quả, trở thành Nửa Bước Thiên Nhân, thì cũng có thể học theo Man Thần, phá vỡ một góc Đạo Võng, rồi ở lại Nam Hoang Đại Lục tu luyện thành Thiên Nhân là được."
Giới hạn tu vi của Nam Hoang Đại Lục bây giờ đã đột phá đến cấp độ Thiên Nhân.
Tô Văn Định thầm nghĩ như vậy.
Nhưng như vậy mình sẽ thất tín với toàn bộ người tu hành ở Nam Hoang.
"Muốn khôi phục môi trường tu luyện ở Nam Hoang, thật ra ngươi có thể khơi thông mấy mạch linh tuyền, nguyên khí và linh cơ tự nhiên sẽ tăng vọt."
"Như vậy sẽ đủ cho Lục Địa Thần Tiên tấn thăng Thiên Nhân, cũng đủ để cải thiện môi trường tu luyện cho chúng sinh Nam Hoang."
Tô Văn Định giật mình.
Linh tuyền, hắn đương nhiên biết rõ về linh tuyền.
Nếu khơi thông tất cả linh tuyền, thật ra rất nhiều người đều có thể đi theo con đường Kiếm Đạo của Vạn Sơn Kiếm Tông mà hắn đang đi.
Chỉ cần đi theo con đường Kiếm Đạo này, tu luyện đến cấp độ Nửa Bước Thiên Nhân, là có đủ lực lượng để phá vỡ một góc Đạo Võng, từ đó rời khỏi Nam Hoang Đại Lục.
Con đường này hoàn toàn khả thi.
Cần gì phải thật sự phá hủy Đạo Võng, để cấm khu xuất hiện biến số chứ?
Cho dù cấm khu hoàn toàn không bị tổn hại gì, nhưng một khi Đạo Võng không còn tồn tại, đối với Nam Hoang mới vừa hồi phục mà nói, chẳng khác nào bầy sói rình mồi xung quanh.
Được không bù mất.
"Nghe tiền bối nói một lời, hơn cả đọc sách trăm năm."
Tô Văn Định cảm thán nói.
Hắn nhìn về phía Phúc Thiên Lộc.
Khí vận hùng hậu.
Tuyệt đối là tướng mạo đại phú đại quý.
Nếu không làm sao có thể đi cùng một chỗ với vị lão tiền bối này được?
"May mà có lời nhắc nhở của ngươi, nếu không vãn bối đã phạm phải sai lầm lớn rồi."
Tô Văn Định thật lòng cảm tạ.
"Không sao, đợi đến ngày nào đó ngươi tiến vào Bích Lạc Thiên, tìm hiểu được thông tin, thì sẽ biết được tin tức của ta, thật ra cũng không giúp được ngươi quá nhiều đâu."
Lão nhân trong quan tài đồng thấy thái độ Tô Văn Định mềm mỏng hơn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tô Văn Định vẫn hỏi: "Ta sẽ không động thủ với tiền bối và vị huynh đệ kia, nhưng vẫn muốn hỏi một tiếng, hai vị đến đây vì chuyện gì?"
Lão nhân trong quan tài đồng nói: "Võ Khố của Đế Thành Vũ Hóa Đế Triều. Ta cần tiến vào Võ Khố Đế Thành tìm một món bảo vật, để thoát khỏi sự khống chế của cái quan tài đồng này."
Lão nhân trong quan tài đồng trả lời chi tiết.
Tô Văn Định khẽ gật đầu.
"Những năm nay, Vạn Hoa Lâu vẫn luôn tìm kiếm Võ Khố của Đế Thành Vũ Hóa Đế Triều, có lẽ các ngươi có thể tìm được manh mối từ chỗ bọn hắn."
Tô Văn Định quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận