Trùng Sinh Chi Ta Muốn Đỏ

Trùng Sinh Chi Ta Muốn Đỏ - Chương 47: (1) (length: 7713)

Tần Vưu đứng ở trung tâm studio, nhìn giám chế với vẻ mặt lúng túng đi về phía nàng.
"Ai... Tần Vưu à... Chuyện này... Ai, lại phải làm ủy khuất cô rồi, Hỗ Như Tuyết cô ta đột nhiên muốn đổi vai diễn với cô."
"Ai! Tôi cũng thấy Hỗ Như Tuyết làm chuyện này không được đàng hoàng, nếu cô thật sự không chịu được thì cứ trực tiếp rời đi cũng được, đoàn làm phim chúng tôi không có một lời oán giận, phí bồi thường vi phạm hợp đồng sẽ không thiếu của cô một phần!"
Giám chế cảm thấy mình lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, sớm qua cái tuổi mặt mỏng rồi, nhưng hắn thật sự không ngờ Hỗ Như Tuyết có thể làm mọi chuyện đến mức không còn mặt mũi như thế, khiến cho hắn cũng muốn mất mặt theo.
Hắn thật sự là phục rồi, cướp vai diễn của người ta một lần là đủ rồi đi, sao lại còn có lần thứ hai!
Thật là khiến người ta đau đầu...
Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần Tần Vưu nổi nóng, kết quả hắn đợi nửa ngày, ngẩng đầu, đã thấy Tần Vưu thản nhiên cười:
"Không sao, đổi thì đổi thôi, tôi không ngại."
Giám chế suýt chút nữa rơi nước mắt, hắn hy vọng mỗi một diễn viên hợp tác đều có tính tình tốt như Tần Vưu...
Giám chế sau khi thông báo xong cho Tần Vưu liền chạy đi thông báo cho đạo diễn.
Đạo diễn: ...
Mệt mỏi quá. Vì cái gì một bộ phim thanh xuân bình thường lại quay trắc trở như thế, hơn nữa trắc trở xong thế mà vẫn không có một nữ chính nào phù hợp.
Hắn thật sự mệt mỏi quá.
Nhưng mà Tần Vưu diễn nữ chính dù sao cũng tốt hơn Hỗ Như Tuyết một chút đi, tương tự là tướng mạo khí chất không thích hợp, Tần Vưu ít nhất còn có diễn xuất có thể bù đắp một chút, Hỗ Như Tuyết cũng coi như thích hợp với vai diễn hoa khôi của trường ngang ngược kia, vậy cứ như thế đi... Hơn nữa cũng không phải hắn có ý kiến là có thể thay đổi gì...
Đạo diễn mệt mỏi đành phải ngồi ở trên cái hộp gỗ nhỏ của hắn chờ hai vị nữ diễn viên đi trang điểm lại.
Tần Vưu trở về phòng trang điểm, tẩy trang, thay đổi tạo hình.
Nữ chính là một nữ sinh viên thanh thuần, mắc chứng sợ xã hội, khác biệt rất lớn với khí chất của Tần Vưu, cho nên rất thử thách trình độ của thợ trang điểm, vừa phải làm mờ đi những đường nét sắc sảo trên khuôn mặt của Tần Vưu, nhưng lại không thể trang điểm quá mức, làm mất đi những đặc điểm của Tần Vưu, may mắn đạo diễn lúc ban đầu biết được vai nữ chính để cho Tần Vưu diễn thì đã dặn đi dặn lại hắn, hắn cũng suy nghĩ rất lâu cách xử lý lớp trang điểm lần này của Tần Vưu, cho nên không tốn quá nhiều thời gian đã hoàn thành.
Sau đó lại thay cho Tần Vưu một chiếc váy trắng viền ren, tạo hình này coi như đã hoàn thành.
Chuyên gia tạo hình sau khi hoàn tất một trận giày vò này, có chút hiểu tâm trạng của đạo diễn —— Tần Vưu thật sự không thích hợp diễn những vai tiểu gia bích ngọc, tiểu mỹ nữ như thế này.
Hắn đã cố gắng làm yếu đi những đường nét quá mức nổi bật trên khuôn mặt của Tần Vưu, nhưng bộ trang phục cố gắng làm nổi bật vẻ thuần khiết đáng thương này trên người nàng, vẫn giống như một đại minh tinh hơn là một học sinh, xinh đẹp động lòng người, chỉ cần thêm chút màu sắc là có thể trực tiếp lên thảm đỏ.
Được rồi... Hắn đã cố gắng hết sức, còn lại để đạo diễn đau đầu đi thôi.
Mặc dù nghĩ đến "Quên đi", nhưng chuyên gia tạo hình cảm thấy đạo diễn chắc chắn sẽ không để hắn bỏ qua, cho nên sau khi Tần Vưu đi ra ngoài, hắn cũng mang theo đồ trang điểm của mình đi đến hiện trường quay phim, tiện thể trang điểm lại ở hiện trường bất cứ lúc nào.
Hỗ Như Tuyết bên kia kết thúc còn sớm hơn Tần Vưu một chút, dù sao trang phục của nàng đơn giản hơn, càng gần với khí chất của bản thân nàng.
Đạo diễn nhìn Tần Vưu mặc chiếc váy trắng vốn nên thể hiện khí chất dịu dàng đáng yêu ngẩng đầu bước chầm chậm đi tới, trong lòng liền thấy căng thẳng.
Thôi được rồi...
"Action!"
Sau đó đạo diễn liền phát hiện khí chất cả người Tần Vưu đều thay đổi.
Nàng đi ở bên cạnh Hỗ Như Tuyết, khí thế Trương Dương vốn có đều thu liễm, ngay cả đầu ngón tay cũng rụt rè, nàng giống như muốn đưa tay kéo cánh tay Hỗ Như Tuyết, nhưng lại nhanh chóng rụt lại.
Đạo diễn đứng lên, nhanh chóng ra hiệu cho quay phim, quay phim hiểu ý điều chỉnh ống kính đến vị trí chỉ có thể quay được nửa khuôn mặt của Tần Vưu.
"Cậu khẩn trương cái gì? Hắn cũng chỉ là người, cậu xinh đẹp như vậy, coi trọng hắn là vận khí của hắn, được không?"
"Đi thôi!"
Hỗ Như Tuyết theo trình tự nói xong lời thoại, sau đó đẩy Tần Vưu một cái từ phía sau, Tần Vưu lảo đảo về phía trước mấy bước, sau đó ngẩng đầu, cái ngẩng đầu này, mặt của nàng vừa lúc đồng thời lộ ra dưới ánh đèn và trong ống kính.
Nàng rõ ràng vẫn rất xinh đẹp, nhưng thiếu đi cái khí chất xinh đẹp mà tự biết, vẻ hoảng loạn trong mắt phối hợp với đôi mắt lấp lánh không biết là ánh đèn hay là lệ quang kia, khiến người ta nhịn không được nảy sinh lòng thương mến, rõ ràng chính là một đại mỹ nhân không biết mình rất đẹp.
Sau đó nàng hướng nam chính từng bước một đi đến.
Mỗi bước đi, mặt của nàng lại càng gần ống kính hơn, mà thâm tình trong mắt nàng nồng đậm đến mức giống như sắp tràn ra, loại vừa khát khao lại vừa sợ hãi, cùng vẻn vẹn bởi vì đang đến gần người kia mà thôi liền không nhịn được ý cười dâng lên, khiến người ta nhịn không được rung động.
"Cắt!"
Đạo diễn khoa tay múa chân đứng lên, hắn suýt chút nữa thét lên —— hắn hài lòng! ! Nếu như thế vẫn chưa đủ làm người ta thương yêu, hắn cũng không biết cái gì có thể!
Xem ra hắn còn đánh giá thấp diễn xuất của Tần Vưu, nhưng cũng không trách hắn, trong « Tình Yêu Nhạc Viên », biểu hiện của Tần Vưu thật sự quá thảm họa, hắn còn tưởng rằng nàng thật sự diễn không được loại nhân vật này.
Hắn xem lại một lần nữa đoạn phim vừa quay, càng xem càng hài lòng, hắn không riêng gì hài lòng với biểu hiện kinh diễm nửa sau của Tần Vưu, còn rất hài lòng với sự so sánh mạnh yếu trước sau cùng sự thay đổi vị trí trọng tâm, trước khi Hỗ Như Tuyết đẩy Tần Vưu vào trung tâm vũ hội, cảm giác tồn tại của Tần Vưu không cao, cho nên làm nổi bật lên khoảnh khắc nàng ngẩng đầu đặc biệt kinh diễm, mặc dù hắn vốn muốn hiệu quả này, bằng không thì cũng sẽ không để ánh đèn ban đầu chiếu vào Tần Vưu tối như vậy, nhưng hắn kỳ thật đã quên trao đổi trước hiệu quả với Tần Vưu, dù sao lúc đó hắn đang phiền muộn, lại trông thấy Tần Vưu hoàn toàn không phù hợp với khí chất nhân vật nữ chính, dự định dứt khoát để cho nàng quay trước một lần, hắn lại sửa đổi chi tiết từng chút một... Cho nên hắn hoàn toàn không ngờ Tần Vưu có thể thuận lợi nối liền mạch suy nghĩ của hắn như thế, cơ bản là đang chủ động phối hợp với ánh đèn cùng ống kính.
Loại diễn viên này chính là đạo diễn như bọn họ thích nhất, có kinh nghiệm, không phải chỉ biết diễn, mà là biết làm sao để đạt hiệu quả, bình thường chỉ có những diễn viên gạo cội đã tham gia quay phim điện ảnh nhiều năm mới có loại tố chất này, Tần Vưu mới quay phim được mấy năm, thật sự là ngộ tính tuyệt hảo.
Đạo diễn lặng lẽ khen ngợi Tần Vưu một trận, hắn cảm thấy bộ phim của mình dường như lại có hy vọng!
Mà Hỗ Như Tuyết cũng thừa dịp lúc này đi tới bên cạnh người quản lý của mình.
"Vừa rồi thế nào?"
Hỗ Như Tuyết kỳ thật rất tự tin, nàng luôn luôn rất nhạy cảm với ánh mắt của người khác, vừa rồi khi nàng và Tần Vưu đi cùng nhau, nàng rõ ràng có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người nghiêng về phía nàng, cho nên nàng kỳ thật đã biết đáp án của câu hỏi này, chỉ là cần xác nhận từ người đứng xem mà thôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận