Trung Khoa Viện Đến Ngành Giải Trí Vớt Người! Anti Fan Toàn Hôn Mê Rồi
Chương 205: Cơ học lượng tử một chút hiểu lầm
**Chương 205: Một chút hiểu lầm về cơ học lượng tử**
Nếu như quay đầu lại nhìn vào hiện tượng vướng mắc lượng tử và thí nghiệm khe Young, chúng có một điểm chung.
Đó chính là observer.
Trong sách giáo khoa vật lý trung học, nó được gọi là người quan sát.
Danh từ này mang tính lừa dối rất mạnh.
Quan sát, Quan sát là gì?
Giống như mắt nhìn quả bóng nhỏ nảy trên bàn.
Mắt nhìn sẽ không tạo cho quả bóng một lực đẩy về phía trước, cũng không thay đổi lực ma sát của mặt bàn.
Dưới góc nhìn của vật lý cổ điển, mọi người thường cho rằng quan sát sẽ không ảnh hưởng đến kết quả vận động.
Vì vậy, khi đưa vào khái niệm quan sát này.
Lúc mọi người nhìn vào cơ học lượng tử, liền tràn đầy sự thần bí và kỳ quái.
Trong thí nghiệm khe Young, quan sát hay không quan sát vậy mà lại thay đổi kết quả!
Khi hai hạt đang vướng mắc, quan sát một hạt, vậy mà có thể quyết định trạng thái của hạt kia!
Ôi trời ơi!
Sau đó, mọi người bắt đầu mặc sức tưởng tượng bay bổng.
Thế giới này quá kỳ lạ.
Có lẽ khi con người nhắm mắt thì thế giới này không tồn tại, người vừa mở mắt, lượng tử mới bắt đầu sụp đổ, tạo thành vũ trụ mà nhân loại nhìn thấy!
Tiến thêm một bước, một số người cũng bắt đầu dựa vào đó suy nghĩ trừu tượng rất nhiều.
Đem sự việc vốn rất khoa học này, hướng tới tôn giáo, huyền học.
Rồi cầm tư tưởng của các bậc tiên hiền, bắt đầu gán ghép với vật lý học.
Bởi vì nói theo logic thì thông suốt, hơn nữa đối với việc lý giải ý nghĩa đúng như tên gọi không có vấn đề gì. Thế là mọi việc nội dung huyền diệu khó giải thích như vậy, cũng dần lan truyền rộng rãi trên internet, nơi tốt xấu lẫn lộn.
Bởi vì tính "tò mò" tồn tại, và đối với đại bộ phận người mà nói, hiểu rõ cơ học lượng tử không mang lại giá trị kinh tế gì, cũng không giúp ích gì cho cuộc sống.
Cho nên mọi người cũng chỉ tùy ý nghe qua, cảm thấy logic lưu loát, rất có lý, liền lập tức lướt sang video tiếp theo, căn bản không có ý định kiểm chứng suy nghĩ.
Ban đầu, đối với những video tràn ngập nghĩa khác và phiến diện này, rất nhiều người vẫn còn tương đối tỉnh táo.
Mọi người đều biết đại khái cơ học lượng tử là một ngành học mang tính tổng hợp phi thường, không nói việc học tập khó khăn như thế nào.
Chỉ riêng một số công cụ giải quyết vấn đề trong cơ học lượng tử, đối với đại bộ phận người mà nói, đều là cực kỳ phức tạp và khó hiểu.
Cho nên, không ai tin rằng có thể học được cơ học lượng tử chân chính trên internet.
Nhưng khi video phiến diện và có nghĩa khác truyền bá đủ nhiều, đủ lâu.
Lượng biến cũng sẽ sinh ra chất biến, Trên thực tế, cho đến bây giờ, bên cạnh cơ học lượng tử chân thực, đã sản sinh ra một phiên bản "internet" nhái lại của cơ học lượng tử.
Mà càng không may, đối với đại bộ phận người mà nói, bọn họ đã bắt đầu thử đem "cơ học lượng tử phiên bản internet" đánh đồng với cơ học lượng tử chân chính.
Lấy thí nghiệm khe Young mà nói.
Đối mặt với các phim hoạt hình thí nghiệm được lan truyền rộng rãi, không ai suy nghĩ tại sao chỉ có phim hoạt hình mà không có hình ảnh thực tế.
Cũng không có người suy nghĩ, hạt lượng tử thật sự giống như quả bóng nhỏ, từng hạt từng hạt sao?
Càng không có ai suy nghĩ, làm thế nào để cắt một khe hở mà chỉ có một hạt lượng tử có thể đi qua.
Đường kính của lượng tử là bao nhiêu?
Chiều dài Planck?
Vậy làm sao trên tấm chắn cắt ra hai khe hở có chiều dài Planck để hạt lượng tử vừa vặn đi qua?
Đối mặt với một video đầy rẫy lỗ hổng, toàn bộ khu bình luận, trừ những người học tập nghiêm túc, còn lại là một đám người thích đùa.
Trên thực tế, đối với những người thực sự học vật lý, hiện tượng này là không thể tưởng tượng nổi.
Lại ví như, Viện Khoa học Trung Quốc vừa công bố hạt neutrino, ngay sau đó, trên internet đã bắt đầu tuyên bố rằng con người phát hiện ra linh hồn.
Các tài khoản marketing vì để lan truyền rộng rãi trên internet, trên thực tế, các quan niệm được truyền tải đã khác xa với vật lý chân chính.
Đối mặt với những phát ngôn buồn cười hết đợt này đến đợt khác trong khu bình luận.
Đối với người thực sự hiểu rõ về hạt neutrino, thậm chí không có cả ham muốn giải thích.
Cuối cùng chỉ là trêu chọc một tiếng "gặp chuyện khó, lôi cơ học lượng tử ra" rồi thôi.
Thế là, âm thanh chính xác dần dần biến mất, những lời nói hươu nói vượn, bởi vì phù hợp với quy tắc lan truyền của internet, mà được lan tỏa.
Một cái kén thông tin khổng lồ cũng được hình thành một cách lặng lẽ như thế.
Mà trên thực tế.
So với vô số lời đồn thổi trên internet.
Trong vật lý học, lời đồn kỳ thực rất dễ bài trừ.
Bởi vì vũ trụ ở đây.
Nó sẽ không lừa gạt mỗi một người chủ động đi khám phá nó.
Mà vướng mắc lượng tử và thí nghiệm khe Young, hoàn toàn không có gì không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Vấn đề mấu chốt xuất hiện ở từ observer này.
Người quan sát.
Hoặc là nói quan trắc.
Nhưng trong cơ học lượng tử, nó được gọi là phép đo lượng tử.
Trên thực tế, chỉ cần hiểu rõ khái niệm quan trắc lượng tử, về cơ bản là có khả năng phân biệt giữa các tài khoản marketing và các tài khoản khoa học phổ thông đứng đắn.
Phép đo lượng tử và quan sát trong vật lý cổ điển có một sự khác biệt rất lớn.
Phép đo lượng tử sẽ ảnh hưởng đến hệ thống được đo.
Nói ngắn gọn.
Dưới góc nhìn của vật lý cổ điển, dùng mắt nhìn một quả bóng, sẽ không làm thay đổi quỹ đạo vận động của quả bóng.
Nhưng trong phép đo lượng tử, vì ngươi nhìn, mà vận động của quả bóng bị thay đổi.
Chỉ đơn giản như vậy.
Đương nhiên, trong thí nghiệm khe Young và thí nghiệm vướng mắc lượng tử, phép đo lượng tử này chắc chắn không phải bằng mắt người.
Mà là có dụng cụ bắt hạt chuyên nghiệp.
Như vậy, hiểu được phép đo lượng tử rồi, khi xem lại thí nghiệm khe Young, cũng trở nên sáng tỏ.
Dựa theo giả thuyết về đơn vị sóng của Cố Nhiên.
Lượng tử là hạt cơ bản được sinh ra bởi sự kích phát của sóng vật chất.
Mà quan trắc lượng tử, là dùng đơn vị sóng mới đi quan sát sóng vật chất này.
Điều này tất nhiên sinh ra giao thoa.
Cho nên trên thực tế, khi động tác quan trắc xuất hiện, đồng thời cũng đã làm cho sóng vật chất phát sinh biến hóa.
Diệp Tri Hàn hồi tưởng lại mô tả về giả thuyết đơn vị sóng của Cố Nhiên.
Sau đó đem giả thuyết này áp dụng vào thí nghiệm khe Young và vướng mắc lượng tử.
Rất nhanh đã có một chút suy nghĩ.
"Giả thuyết này của ngươi dùng để giải thích lưỡng tính sóng-hạt hình như có hiệu quả." Diệp lão gật đầu suy tư: "Lượng tử và điện tử,v.v… vừa có đặc tính của hạt, vừa có đặc tính của sóng, vấn đề này đã làm khó các nhà vật lý học trong một thời gian dài."
Năm 1905, Einstein đưa ra giải thích về hiệu ứng quang điện dựa trên lý thuyết lượng tử ánh sáng. Từ đó, các nhà vật lý học bắt đầu nhận ra rằng ánh sáng có cả tính chất sóng và hạt.
Năm 1924, de Broglie đưa ra giả thuyết "sóng vật chất", cho rằng tất cả các hạt cơ bản giống như ánh sáng, đều có lưỡng tính sóng-hạt.
Ngay sau đó là hàng chục năm tranh luận và thảo luận.
Mặc dù sau này, các thí nghiệm đã liên tục chứng minh tính chính xác của hai vị đại lão.
Nhưng làm thế nào để giải thích hiện tượng này, khiến vô số nhà vật lý học phải đau đầu.
Chính như Einstein đã nói:
"Dường như có lúc chúng ta phải dùng một lý thuyết để mô tả hành vi của hạt, có lúc lại phải dùng một lý thuyết khác để diễn tả, có lúc lại phải dùng cả hai. Chúng ta gặp phải một loại khó khăn mới, loại khó khăn này khiến chúng ta phải dựa vào hai quan điểm mâu thuẫn nhau để diễn tả hiện thực, hai quan điểm riêng lẻ không thể giải thích đầy đủ hiện tượng ánh sáng, nhưng khi kết hợp lại thì có thể."
Nếu như quay đầu lại nhìn vào hiện tượng vướng mắc lượng tử và thí nghiệm khe Young, chúng có một điểm chung.
Đó chính là observer.
Trong sách giáo khoa vật lý trung học, nó được gọi là người quan sát.
Danh từ này mang tính lừa dối rất mạnh.
Quan sát, Quan sát là gì?
Giống như mắt nhìn quả bóng nhỏ nảy trên bàn.
Mắt nhìn sẽ không tạo cho quả bóng một lực đẩy về phía trước, cũng không thay đổi lực ma sát của mặt bàn.
Dưới góc nhìn của vật lý cổ điển, mọi người thường cho rằng quan sát sẽ không ảnh hưởng đến kết quả vận động.
Vì vậy, khi đưa vào khái niệm quan sát này.
Lúc mọi người nhìn vào cơ học lượng tử, liền tràn đầy sự thần bí và kỳ quái.
Trong thí nghiệm khe Young, quan sát hay không quan sát vậy mà lại thay đổi kết quả!
Khi hai hạt đang vướng mắc, quan sát một hạt, vậy mà có thể quyết định trạng thái của hạt kia!
Ôi trời ơi!
Sau đó, mọi người bắt đầu mặc sức tưởng tượng bay bổng.
Thế giới này quá kỳ lạ.
Có lẽ khi con người nhắm mắt thì thế giới này không tồn tại, người vừa mở mắt, lượng tử mới bắt đầu sụp đổ, tạo thành vũ trụ mà nhân loại nhìn thấy!
Tiến thêm một bước, một số người cũng bắt đầu dựa vào đó suy nghĩ trừu tượng rất nhiều.
Đem sự việc vốn rất khoa học này, hướng tới tôn giáo, huyền học.
Rồi cầm tư tưởng của các bậc tiên hiền, bắt đầu gán ghép với vật lý học.
Bởi vì nói theo logic thì thông suốt, hơn nữa đối với việc lý giải ý nghĩa đúng như tên gọi không có vấn đề gì. Thế là mọi việc nội dung huyền diệu khó giải thích như vậy, cũng dần lan truyền rộng rãi trên internet, nơi tốt xấu lẫn lộn.
Bởi vì tính "tò mò" tồn tại, và đối với đại bộ phận người mà nói, hiểu rõ cơ học lượng tử không mang lại giá trị kinh tế gì, cũng không giúp ích gì cho cuộc sống.
Cho nên mọi người cũng chỉ tùy ý nghe qua, cảm thấy logic lưu loát, rất có lý, liền lập tức lướt sang video tiếp theo, căn bản không có ý định kiểm chứng suy nghĩ.
Ban đầu, đối với những video tràn ngập nghĩa khác và phiến diện này, rất nhiều người vẫn còn tương đối tỉnh táo.
Mọi người đều biết đại khái cơ học lượng tử là một ngành học mang tính tổng hợp phi thường, không nói việc học tập khó khăn như thế nào.
Chỉ riêng một số công cụ giải quyết vấn đề trong cơ học lượng tử, đối với đại bộ phận người mà nói, đều là cực kỳ phức tạp và khó hiểu.
Cho nên, không ai tin rằng có thể học được cơ học lượng tử chân chính trên internet.
Nhưng khi video phiến diện và có nghĩa khác truyền bá đủ nhiều, đủ lâu.
Lượng biến cũng sẽ sinh ra chất biến, Trên thực tế, cho đến bây giờ, bên cạnh cơ học lượng tử chân thực, đã sản sinh ra một phiên bản "internet" nhái lại của cơ học lượng tử.
Mà càng không may, đối với đại bộ phận người mà nói, bọn họ đã bắt đầu thử đem "cơ học lượng tử phiên bản internet" đánh đồng với cơ học lượng tử chân chính.
Lấy thí nghiệm khe Young mà nói.
Đối mặt với các phim hoạt hình thí nghiệm được lan truyền rộng rãi, không ai suy nghĩ tại sao chỉ có phim hoạt hình mà không có hình ảnh thực tế.
Cũng không có người suy nghĩ, hạt lượng tử thật sự giống như quả bóng nhỏ, từng hạt từng hạt sao?
Càng không có ai suy nghĩ, làm thế nào để cắt một khe hở mà chỉ có một hạt lượng tử có thể đi qua.
Đường kính của lượng tử là bao nhiêu?
Chiều dài Planck?
Vậy làm sao trên tấm chắn cắt ra hai khe hở có chiều dài Planck để hạt lượng tử vừa vặn đi qua?
Đối mặt với một video đầy rẫy lỗ hổng, toàn bộ khu bình luận, trừ những người học tập nghiêm túc, còn lại là một đám người thích đùa.
Trên thực tế, đối với những người thực sự học vật lý, hiện tượng này là không thể tưởng tượng nổi.
Lại ví như, Viện Khoa học Trung Quốc vừa công bố hạt neutrino, ngay sau đó, trên internet đã bắt đầu tuyên bố rằng con người phát hiện ra linh hồn.
Các tài khoản marketing vì để lan truyền rộng rãi trên internet, trên thực tế, các quan niệm được truyền tải đã khác xa với vật lý chân chính.
Đối mặt với những phát ngôn buồn cười hết đợt này đến đợt khác trong khu bình luận.
Đối với người thực sự hiểu rõ về hạt neutrino, thậm chí không có cả ham muốn giải thích.
Cuối cùng chỉ là trêu chọc một tiếng "gặp chuyện khó, lôi cơ học lượng tử ra" rồi thôi.
Thế là, âm thanh chính xác dần dần biến mất, những lời nói hươu nói vượn, bởi vì phù hợp với quy tắc lan truyền của internet, mà được lan tỏa.
Một cái kén thông tin khổng lồ cũng được hình thành một cách lặng lẽ như thế.
Mà trên thực tế.
So với vô số lời đồn thổi trên internet.
Trong vật lý học, lời đồn kỳ thực rất dễ bài trừ.
Bởi vì vũ trụ ở đây.
Nó sẽ không lừa gạt mỗi một người chủ động đi khám phá nó.
Mà vướng mắc lượng tử và thí nghiệm khe Young, hoàn toàn không có gì không thể tưởng tượng nổi như vậy.
Vấn đề mấu chốt xuất hiện ở từ observer này.
Người quan sát.
Hoặc là nói quan trắc.
Nhưng trong cơ học lượng tử, nó được gọi là phép đo lượng tử.
Trên thực tế, chỉ cần hiểu rõ khái niệm quan trắc lượng tử, về cơ bản là có khả năng phân biệt giữa các tài khoản marketing và các tài khoản khoa học phổ thông đứng đắn.
Phép đo lượng tử và quan sát trong vật lý cổ điển có một sự khác biệt rất lớn.
Phép đo lượng tử sẽ ảnh hưởng đến hệ thống được đo.
Nói ngắn gọn.
Dưới góc nhìn của vật lý cổ điển, dùng mắt nhìn một quả bóng, sẽ không làm thay đổi quỹ đạo vận động của quả bóng.
Nhưng trong phép đo lượng tử, vì ngươi nhìn, mà vận động của quả bóng bị thay đổi.
Chỉ đơn giản như vậy.
Đương nhiên, trong thí nghiệm khe Young và thí nghiệm vướng mắc lượng tử, phép đo lượng tử này chắc chắn không phải bằng mắt người.
Mà là có dụng cụ bắt hạt chuyên nghiệp.
Như vậy, hiểu được phép đo lượng tử rồi, khi xem lại thí nghiệm khe Young, cũng trở nên sáng tỏ.
Dựa theo giả thuyết về đơn vị sóng của Cố Nhiên.
Lượng tử là hạt cơ bản được sinh ra bởi sự kích phát của sóng vật chất.
Mà quan trắc lượng tử, là dùng đơn vị sóng mới đi quan sát sóng vật chất này.
Điều này tất nhiên sinh ra giao thoa.
Cho nên trên thực tế, khi động tác quan trắc xuất hiện, đồng thời cũng đã làm cho sóng vật chất phát sinh biến hóa.
Diệp Tri Hàn hồi tưởng lại mô tả về giả thuyết đơn vị sóng của Cố Nhiên.
Sau đó đem giả thuyết này áp dụng vào thí nghiệm khe Young và vướng mắc lượng tử.
Rất nhanh đã có một chút suy nghĩ.
"Giả thuyết này của ngươi dùng để giải thích lưỡng tính sóng-hạt hình như có hiệu quả." Diệp lão gật đầu suy tư: "Lượng tử và điện tử,v.v… vừa có đặc tính của hạt, vừa có đặc tính của sóng, vấn đề này đã làm khó các nhà vật lý học trong một thời gian dài."
Năm 1905, Einstein đưa ra giải thích về hiệu ứng quang điện dựa trên lý thuyết lượng tử ánh sáng. Từ đó, các nhà vật lý học bắt đầu nhận ra rằng ánh sáng có cả tính chất sóng và hạt.
Năm 1924, de Broglie đưa ra giả thuyết "sóng vật chất", cho rằng tất cả các hạt cơ bản giống như ánh sáng, đều có lưỡng tính sóng-hạt.
Ngay sau đó là hàng chục năm tranh luận và thảo luận.
Mặc dù sau này, các thí nghiệm đã liên tục chứng minh tính chính xác của hai vị đại lão.
Nhưng làm thế nào để giải thích hiện tượng này, khiến vô số nhà vật lý học phải đau đầu.
Chính như Einstein đã nói:
"Dường như có lúc chúng ta phải dùng một lý thuyết để mô tả hành vi của hạt, có lúc lại phải dùng một lý thuyết khác để diễn tả, có lúc lại phải dùng cả hai. Chúng ta gặp phải một loại khó khăn mới, loại khó khăn này khiến chúng ta phải dựa vào hai quan điểm mâu thuẫn nhau để diễn tả hiện thực, hai quan điểm riêng lẻ không thể giải thích đầy đủ hiện tượng ánh sáng, nhưng khi kết hợp lại thì có thể."
Bạn cần đăng nhập để bình luận