Trung Khoa Viện Đến Ngành Giải Trí Vớt Người! Anti Fan Toàn Hôn Mê Rồi

Chương 186: Khi dễ ta một cái hơn 80 tuổi lão đồng chí

**Chương 186: Khinh khi ta, một lão đồng chí hơn 80 tuổi**
"Ta biết các vị có rất nhiều nghi hoặc," lão Klin nói, "nhưng những nghi hoặc này dựa vào suy nghĩ viển vông là không có câu trả lời. Đối với việc nghiên cứu mảnh vỡ Francium, từ khi thế kỷ trước đột nhiên bị bỏ dở, liền không có ai hỏi đến nữa."
"Rất nhiều nghi vấn vẫn luôn quẩn quanh phía trên vật liệu thần bí này."
Đợi khi lão Klin dứt lời, Berger tiếp lời giải thích: "Dựa theo công bố trong văn bản tài liệu 0623c, tầng suy phương tồn tại, đối với sự hình thành và hạn chế của vật lý học Địa Cầu có ảnh hưởng sâu xa, hạn chế này chia ra làm nhiều mặt."
"Các vị chỉ cần phụ trách một bộ phận trong đó."
Mọi người xem hai phần tư liệu được bày ra trên bàn, Đại khái phân chia một chút nhiệm vụ, Sau đó hỏi: "Nghiên cứu này chừng nào thì bắt đầu? Trước mắt trong tay chúng ta vẫn còn một số nhiệm vụ nghiên cứu khoa học chưa hoàn thành."
Berger nói: "Trước tiên có thể gác lại, sau đó tất cả tinh lực thống nhất đặt vào công việc nghiên cứu mảnh vỡ Francium."
"Mặt khác," hắn nhìn về phía mấy vị chuyên gia thần kinh não học: "Trong khi tiến hành nghiên cứu khoa học, nhiệm vụ của các ngươi là phân tích và tổng kết những biến đổi liên quan đến vỏ đại não của mấy vị chuyên gia."
"Đây là nội dung trong văn bản tài liệu 0624b, tầng suy phương có lẽ có ảnh hưởng nhất định đến sinh mệnh, cho nên, đây cũng là một đề tài phi thường cần thiết."
Mấy vị chuyên gia thần kinh não học mặc dù trong lòng tràn ngập nghi hoặc, nhưng vẫn nhao nhao gật đầu, tiếp nhận nhiệm vụ.
Theo từng công việc được an bài hoàn thiện, tất cả mọi người lúc này mới lần lượt rời đi.
George thu dọn đồ đạc xong, cũng yên lặng đi ra ngoài.
Vừa đi đến cửa, liền nghe thấy âm thanh của Klin: "Giáo sư George, ngài chờ một chút."
George trong lòng căng thẳng, Mất hồn mất vía.
Trong lòng một bụng nước đắng, không khỏi thở dài.
Là hắn biết, Là hắn biết, Trước khi cách cảnh cũng nên xảy ra chút chuyện gì đó.
Cái gì mà nghiên cứu mảnh vỡ Francium, hắn hiếu kỳ thì có hiếu kỳ, nhưng dù sao hắn đã là một lão già gần tám mươi, gần đất xa trời.
Hắn biết hắn căn bản không nghiên cứu ra được thứ gì.
Cho dù là đã phân hắn đến tổ thứ mười ba, hắn so với người trẻ tuổi cũng căn bản không bỏ ra được bao nhiêu sức lực.
Berger và Klin làm như vậy, hoàn toàn chính là kiên quyết nhét những cơ mật này vào lỗ tai hắn, dễ tìm cớ để hắn không thể xuất ngoại.
Cái gì là làm người ta buồn nôn?
Không phải nói quanh co lòng vòng cự tuyệt lời xin cách cảnh, Mà là nói cho ngươi có thể cách cảnh, sau đó lại một ngày trước đem một vài bí mật không đâu nhét vào đầu của ngươi.
Ngay cả cơ hội cự tuyệt đều không có.
George vịn cửa phòng, trong ánh mắt tràn ngập tiếc nuối.
Hắn vừa mới nói cho Wyatt mình có thể xuất ngoại, lại không ngờ mình phải nuốt lời.
"Giáo sư George," Klin đi đến bên cạnh George, vươn tay nhẹ nhàng đỡ lấy cánh tay hắn: "Nghe nói ngài muốn xuất ngoại?"
Nhìn xem Klin như chồn chúc tết gà, George sắc mặt khó coi: "Có lẽ ta nên cảm tạ các ngươi đã cho ta biết bí mật này của khu 51, để ta không thể không từ bỏ hành trình này, nhưng các ngươi thật phi thường hỗn đản, các ngươi vốn có thể cự tuyệt thỉnh cầu của ta."
Berger ngoài ý muốn nói: "Giáo sư George, ngài có ý gì? Chúng ta không hề nói muốn ngăn cản ngài cách cảnh a."
"Các ngươi sẽ đồng ý cho ta đi Hoa Hạ?" George kinh ngạc nhìn về phía Berger.
Nhìn xem George đã quyết định đi, Berger gật gật đầu: "Đương nhiên, ta đã thông qua lời xin của ngài, đương nhiên sẽ không lật lọng, ngài đương nhiên có thể đi Hoa Hạ."
"Thế nhưng là..." George trong ánh mắt có chút vui sướng: "Thế nhưng là ta đã biết nội dung bên trong hai phần văn kiện tuyệt mật kia, cùng kế hoạch nghiên cứu khoa học của chúng ta... Ta có thể đi Hoa Hạ sao?"
"Đương nhiên, rất hiển nhiên Hoa Hạ cũng đã triển khai nghiên cứu đối với mảnh vỡ Francium," Berger giang tay ra: "Đối với việc nghiên cứu mảnh vỡ Francium liên quan đến sự phát triển văn minh tiếp theo của nhân loại, cho nên chúng ta nên chung sức hợp tác. Đương nhiên, Hoa Hạ cuối cùng là có địch ý với chúng ta, cho nên sau khi ngài đến Hoa Hạ, cũng không cần chủ động nhắc tới, nhưng nếu như bộ môn nghiên cứu khoa học Hoa Hạ có hỏi, ngài có thể nói cho bọn hắn."
Klin nói: "Đương nhiên, quan trọng hơn là, giới khoa học Hoa Kỳ cùng giới vật lý học Hoa Hạ đã tách rời liên lạc một thời gian rất lâu, nếu như ngài đến Hoa Hạ, có lẽ sẽ là một cầu nối giao tiếp."
"Ý của ta là, có lẽ trong tiến độ phát minh nghiên cứu mảnh vỡ Francium, ngài có thể đưa đến một tác dụng liên hệ thông tin."
George khẽ nhíu mày, từ trong giọng nói của Klin phẩm vị ra một chút tư vị: "Ý của ngươi không phải là để cho ta thu thập thông tin về việc nghiên cứu mảnh vỡ Francium của Hoa Hạ? Từ đó đóng vai trò gián điệp?"
Nói xong, hắn quả quyết lắc đầu cự tuyệt nói: "Mục đích ta đi Hoa Hạ lần này rất đơn giản, chỉ là vì hoàn thành sự áy náy của ta đối với Wyatt, mục đích của ta phi thường đơn thuần, ta cũng không hy vọng có những chuyện khác ảnh hưởng đến mục đích đơn thuần này của ta."
"Không không không," Klin vội vàng khoát tay: "Ngài đã hơn tám mươi tuổi, giáo sư George, ngài đã rất già, chúng ta sẽ không để ngài làm chuyện như vậy, mà lại sợ rằng chúng ta để ngài làm, ngài cũng căn bản không thể nào làm được."
"Ta chỉ có ý là, nếu như ngài biết một chút gì đó, hãy nói cho chúng ta biết."
"Đồng thời chúng ta hy vọng có thể thông qua ngài, đồng bộ một chút tiến triển của chúng ta cho Hoa Hạ."
"Có lẽ cuối cùng, quốc gia đầu tiên đột phá trong nghiên cứu mảnh vỡ Francium sẽ là Hoa Hạ, nhưng chúng ta cũng vui vẻ nhìn thấy tình huống như vậy, bởi vì chúng ta vậy dù sao cũng đã cống hiến một phần lực lượng cho sự tiến bộ của văn minh nhân loại."
Nghe Klin nói, George yên lặng gật đầu.
Những chuyện ma quỷ này hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng, làm một thành viên của phương Tây, hắn hiểu rất rõ tinh thần vị kỷ dưới văn minh Âu Mỹ.
"Hợp tác" nhất định chỉ là một sự ngụy trang, mục đích thực sự chỉ sợ tuyệt không phải như vậy.
Bất quá hắn cũng không quan tâm, Đối với một lão đầu tử hơn tám mươi tuổi mà nói, Ý nghĩ hiện tại của hắn chỉ có một, Tranh thủ quãng đời còn lại ít ỏi, đi làm chút chuyện mình muốn làm là được rồi.
"Hai vị, vậy ta liền chuẩn bị quá trình xuất ngoại." George lại một lần nữa xác nhận nói.
"Thuận buồm xuôi gió."
Berger cùng Klin đưa mắt nhìn George rời đi, Lúc này mới như có điều suy nghĩ gật đầu: "Hoa Hạ có thể biết những nội dung này không?"
"Ta nghĩ hẳn là có thể, đối với tình báo 0623c và 0624b, Hoa Hạ cảm thấy rất hứng thú."
"Căn cứ theo ta được biết, du học sinh Hoa Hạ trong các trường đại học các châu đã bắt đầu hỏi thăm giáo sư trong phòng thí nghiệm liên quan tới nội dung hai phần văn bản tài liệu này."
"Bọn hắn rất hiển nhiên là đang hoàn thành nhiệm vụ do Hoa Hạ phương diện bố trí."
"Chỉ tiếc thân phận của bọn hắn thực sự không đủ, nếu để cho bọn hắn biết ngược lại sẽ gây nên hoài nghi."
"Cho nên thân phận George không thể nghi ngờ là thích hợp nhất."
"Hắn là chủ nhân giải Nobel, mà lại rất sớm trước đó đã có lý do hợp lý để đến Hoa Hạ."
"Bởi vậy, ta nghĩ Viện Khoa Học Trung Quốc nhất định sẽ cảm thấy hứng thú."
"Hy vọng như vậy, nếu Hoa Hạ quả thật có thể dựa theo sự dẫn đạo của chúng ta đi hướng con đường cố định, như vậy áp lực trên người chúng ta liền không lớn lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận