Tinh Tế: Toàn Vũ Trụ Đều Biết Bệ Hạ Thầm Mến Ta

Tinh Tế: Toàn Vũ Trụ Đều Biết Bệ Hạ Thầm Mến Ta - Chương 4: Ngươi ưa thích cái này? (1) (length: 7907)

Tô Dao vốn đang chìm trong cơn kinh sợ, không ngờ Hoàng đế nước láng giềng lại trông thế này, càng không ngờ tiền thân lại chẳng hề nhớ gương mặt này thuộc về ai!
Nhưng cảnh tượng trước mắt thật sự vô cùng nực cười.
Nàng không nhịn được cười.
Thụy An bị đánh thức, đột nhiên nhìn sang, "Ngươi không còn là trẻ con nữa, lại còn bày ra trò đùa ác cấp thấp thế này —— "
Sau đó hắn quay đầu nhìn chằm chằm người đàn ông trông giống Hoàng đế Seria kia, "... Biến trở lại ngay!"
Tô Dao không cười nữa.
"Không muốn biến!"
Tô Dao hét lớn một tiếng, "Ta mới là cố chủ, ta bảo lúc nào rút lui thì mới được rút lui!"
Nói đùa chứ, đây lại không phải thời đại vương thất chuyên chế, người ta muốn biến thành dạng gì, quốc vương đến cũng không xen vào được, huống chi là vương tử!
Đương nhiên nếu Kael tam thế đích thân tới, có lẽ có thể kiện hắn tội xâm phạm bản quyền gì đó.
Nhưng mà với phong cách của vị này, cũng có thể là búng tay một cái cho nổ tung cả tinh cầu thành tro bụi, thế là xong hết mọi chuyện.
"Ngươi!"
Thụy An giận dữ trừng mắt nhìn Tô Dao, rồi lại nhìn về phía người đàn ông kia, "Ngươi bị cái tật gì vậy hả, Dylan?!"
"Ta thấy kẻ có tật chính là các ngươi."
Người đàn ông một lần nữa biến thành dáng vẻ tóc bạc mắt lục, mở tay về phía Tô Dao, "Thật xin lỗi, Bảo Bối, ta sẽ không thu tiền của ngươi."
Khoảnh khắc này, những người khác quả thực là thở phào nhẹ nhõm thấy rõ.
Ngay cả vương tử cũng thả lỏng đi mấy phần.
Mấy quý tộc đang lung lay sắp đổ khác lúc này cũng run run rẩy rẩy đi lên hành lễ.
Bọn họ nhìn người đàn ông tóc bạc, chậm rãi cúi đầu, có phần cung kính chào hỏi: "Thân vương điện hạ."
"Một lũ ngu xuẩn hoàn toàn không có đầu óc."
Người đàn ông tóc bạc cười khẩy nói, "Nếu như gã kia thật sự muốn giết các ngươi, hắn còn chẳng cần tiến vào tinh cầu này, các ngươi rõ ràng đều biết điểm này, không phải sao?"
"Chờ một chút!"
Tô Dao ngơ ngác, "Ngươi là Dylan thân vương?"
Dylan thân vương là anh họ của vương tử, mẹ của hắn là Chu Lỵ thân vương, em gái của quốc vương. Mọi người đều biết quan hệ giữa hai mẹ con này và hai cha con quốc vương không được hòa thuận.
Huyết thống của Chu Lỵ hoàn toàn tương tự quốc vương, cũng là Kim Viêm Long thằn lằn của vương thất, nhưng vì bà là em, nên quyền kế thừa xếp phía sau.
Mấy năm trước, trong cuộc chiến tranh với tộc Quang Duệ, vị Thân vương điện hạ này đã hy sinh trên chiến trường.
Dylan cũng là huyết thống cấp S, do đó kế thừa danh hiệu của mẫu thân, nhưng huyết thống lại không phải là Kim Viêm Long thằn lằn, mà là Mô phỏng hình Dực vượn di truyền từ bên phía phụ thân.
Cho nên quyền kế thừa xếp sau vương tử.
Tô Dao mờ mịt nhìn người đàn ông tóc bạc trước mắt, "Ngươi không hề hồi âm thiệp mời ta gửi cho ngươi, hơn nữa ta đã xem qua ảnh chụp các thành viên vương thất, ngươi không phải trông như thế này —— "
Nàng đột nhiên ngậm miệng.
Đúng rồi.
Năng lực biến hình của vị này đã xuất thần nhập hóa, chỉ sợ dáng vẻ tóc bạc này cũng không phải thật!
Người đàn ông tóc bạc quay đầu nhìn nàng cười, "Ai nha, Công tước các hạ, bị gương mặt đẹp của Hoàng đế Seria làm cho choáng váng đầu óc rồi —— "
Tô Dao lặng lẽ che mặt.
Sắc mặt những người khác đều trở nên méo mó.
"Cứ qua một thời gian ta lại đổi khuôn mặt."
Dylan thản nhiên mở miệng, "Cho nên —— "
Hắn đột nhiên cúi người, dang tay ôm lấy thiếu nữ tóc đen trước mặt, cánh tay vòng qua vai đối phương, kéo người vào lòng.
"Phải làm quen với mùi của ta đi chứ, như vậy lần sau là có thể nhận ra ta rồi, đúng không, Sư Tử Con?"
Thanh niên tóc bạc cúi đầu ghé vào tai nàng, hơi thở mang theo mùi rượu phả ra.
Tô Dao đờ đẫn gật đầu, "Biết rồi, Lão hầu tử."
Dylan: "..."
Trong đám người mơ hồ truyền ra tiếng cười.
Thụy An mặt mày tái xanh, "Các ngươi làm bạn học của ta bị thương."
"Ừm?"
Dylan ngồi thẳng dậy, nhìn về phía mấy người đang đứng sau lưng vương tử, "Là vậy sao, vậy chúng ta mời Công tước các hạ cho xem lại đoạn giám sát nhé?"
Thụy An nhìn vẻ mặt thản nhiên của hắn, không khỏi quay đầu lại nhìn về phía các bạn học của mình.
Sắc mặt một người trong đó không được tự nhiên, nhịp tim cũng nhanh hơn rất nhiều, trông rất căng thẳng.
Hắn là người bị thương nặng nhất, vừa mới được trị liệu sư của vương tử chữa khỏi, hiện tại hoàn toàn không sao, nhưng nghe đến hai chữ "giám sát", nhịp tim liền bắt đầu tăng tốc.
Thụy An lập tức đoán được e rằng chính hắn là kẻ gây sự trước.
"Nếu ta ra tay thật, bọn họ giờ này đều đã thành thịt muối trên tường rồi."
Dylan lạnh nhạt nói, "Ngươi lòng dạ biết rõ, Thái tử điện hạ."
Thụy An cùng hắn nhìn nhau một cái, "... Ngươi nói không sai, Thân vương điện hạ."
Trong lúc hai anh em họ giằng co, ánh mắt Tô Dao lướt qua đám người, tìm được nữ chính.
Nguyễn Giảo chưa từng thấy Hoàng đế nước láng giềng, không biết tướng mạo người kia, cũng không bị kinh sợ.
Nàng đứng sau lưng vương tử, cách bên này khoảng chừng năm mét, phụ đề trên đầu lập lòe không rõ.
Xem ra khoảng cách cũng là một yếu tố ảnh hưởng đến năng lực.
Tô Dao nghĩ vậy, cố gắng tập trung tinh thần, quan sát những ký tự kia, đồng thời tăng cường ý muốn đọc được suy nghĩ của đối phương trong lòng.
Từng chữ cái lộn xộn mơ hồ dần dần liên kết thành từ ngữ.
Sau đó hiển thị ra câu hoàn chỉnh.
【 Tô Dao chính là đồ cặn bã, kẻ vô sỉ ham mê tửu sắc. 】 【 Nàng đã đính hôn với điện hạ rồi, còn động tay động chân, ôm ấp người khác... 】 【 Điện hạ xưa nay sẽ không giống nàng như vậy... 】 Tô Dao suýt nữa thì bật cười.
Muốn nói nam chính vì hôn ước mới không thân cận với người khác, đó thuần túy là nói nhảm.
Hắn chỉ là chưa gặp được người mình thích mà thôi.
Sau khi hắn thích nữ chính, đủ loại tương tác thân mật giữa hai người có thể nhiều vô kể, lúc ấy vị hôn thê của hắn còn chưa chết đâu.
Đương nhiên hắn không háo sắc cũng là thật, dù sao quả thật có rất nhiều người nhan sắc vượt trội hơn Nguyễn Giảo lấy lòng hắn, mà hắn đều thờ ơ, trốn tránh.
... Ta thì không giống vậy.
Tô Dao nghĩ thầm, đổi lại là mình, nếu gặp được người hợp gu, ít nhiều gì cũng phải sờ mó vài cái, xin phương thức liên lạc.
Chỉ tiếc gương mặt mình thích nhất lại thuộc về Hoàng đế Seria.
Vương tử ôm cơn giận rời đi, các bạn học của hắn cũng vội vàng đuổi theo sát, những quý tộc còn lại cũng nhanh chóng rút lui, số ít mấy người bị ngất cũng bị kéo đi.
"Điện hạ."
Tô Dao nhìn về phía vị thân vương nào đó đang đứng yên tại chỗ, "Nếu ta muốn giải trừ hôn ước với em họ của ngươi, chuyện này phiền phức đến mức nào?"
Dylan quay đầu, "Ngươi thật lòng đấy à? Vì sao?"
"Vì sao ư?"
Tô Dao lặp lại, "Bởi vì ta đã thay lòng đổi dạ yêu Kael tam thế rồi —— ngươi tin không? Đương nhiên là vì ta không thích em họ ngươi! Cho nên ta không muốn kết hôn với hắn, còn có thể là gì nữa?"
"Ha ha ha ha," Dylan cực kỳ vui vẻ, "Ngươi chỉ là thích gương mặt kia của Hoàng đế Seria, có lẽ còn cả thân thể nữa, bí mật làm một người nhân tạo mô phỏng giống hắn, hoặc tìm một tình nhân có năng lực huyễn hóa là được rồi."
Tô Dao mặt đơ ra, "Ta có thể nói chuyện chính sự được không?"
Có điều hắn nói cũng có lý.
Hoàng đế nước láng giềng trong sách chỉ là một cái tên làm nền, dường như không hề có giao điểm nào với các nhân vật chính.
Càng không thể với tới loại pháo hôi như mình.
Cho nên phương án Dylan đưa ra —— sau khi giải quyết xong mớ hỗn độn này có thể thử một chút.
"Vả lại, trong đám người chúng ta, có mấy ai là thật lòng thích chồng hay vợ mình? Cứ việc ai chơi nấy lo là được, sinh hai đứa trẻ có thể lần lượt kế thừa danh hiệu dòng họ của các ngươi là đủ rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận