Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 - Khởi Nguyên Đại Lục

Thôn Phệ Tinh Không 2 | Chương 45: Sư Đồ Hỏa Giới Thực Quán


Tuyết lớn phủ trắng trời, Hỏa Giới thực quán vẫn náo nhiệt, khách khứa đông đảo đến thưởng thức những món ăn đặc sắc.
Trong căn bếp nhỏ của thực quán, Tác Tí đang tập trung làm món ăn. Hơn hai mươi thế kỷ trôi qua, giờ đây hắn đã trở thành một trong những đầu bếp chính của Hỏa Giới thực quán. Mặc dù quán chủ ‘Hắc Đồ Phu’ không thường xuống bếp, nhưng những món ăn quan trọng vẫn phải do các đầu bếp chính như Tác Tí tự tay chuẩn bị.
“Tốt rồi, bưng lên đi,” Tác Tí nói khi vừa hoàn thành món ‘Hỏa Giới Yến’.
“Vâng,” người phục vụ đứng chờ bên cạnh lập tức mang món ăn đến cho khách.
Tác Tí thở phào nhẹ nhõm. Làm đầu bếp chính, hắn chỉ đảm nhận các món ăn quan trọng, còn những món đơn giản thì giao cho các đệ tử khác.
“Giờ đây mình đã là đầu bếp chính, kiếm được không ít hỗn độn tinh. Cố gắng vài kỷ nữa, mình có thể mua đủ tài nguyên để thử đột phá,” Tác Tí suy nghĩ, tràn đầy hy vọng về tương lai.
“Tác Tí sư huynh, có huynh đệ đến tìm, mời huynh qua bên kia,” một âm thanh từ ngoài căn bếp truyền vào.
“Được rồi,” Tác Tí đáp, rồi nhanh chóng rời khỏi căn bếp. Công việc đầu bếp không phải lúc nào cũng bận rộn, nên hắn có thể tranh thủ nghỉ ngơi.
Tác Tí bước vào một điện thính nhỏ, nơi hơn mười vị khách đang ngồi, trong đó có Tác Vân, người đang ngồi ở vị trí chủ tọa.
“Tác Tí,” Tác Vân gọi.
Tác Tí bước tới.
“Hôm nay ta mở tiệc chiêu đãi nhiều huynh đệ trong lâu,” Tác Vân cười ha ha. “Ngươi hãy tự tay nấu nướng nhé! Tay nghề của ngươi, huynh đệ Thiên Sơn lâu đều rất thích.”
“Điện chủ đệ đệ tay nghề thật tuyệt vời, chúng ta đều rất rõ ràng.”
“Vất vả cho Tác Tí huynh đệ!” Những người khác cũng cười nói, tán thưởng Tác Tí.
Tác Tí mỉm cười và nói: “Nhất định sẽ làm hài lòng mọi người, ta sẽ đi chuẩn bị ngay.”
“Ngươi cứ bận rộn đi, xong việc rồi quay lại uống rượu với chúng ta,” Tác Vân phân phó.
“Được,” Tác Tí đáp, rồi rời khỏi điện thính.
“Điện chủ Tác Vân, sao ngươi không để huynh đệ mình gia nhập Thiên Sơn lâu?” Một trong những người tham dự tiệc hỏi.
Tác Vân cười: “Các ngươi không biết đó thôi, huynh đệ ta muốn theo học nghệ nấu nướng, nên không muốn đến Thiên Sơn lâu.”
Khi quay lại căn bếp, Tác Tí nhận được danh sách món ăn chi tiết qua Truyền Tấn Lệnh. Những món đơn giản sẽ được giao cho các đệ tử khác, còn các món chính sẽ do hắn tự tay làm.
“Đã hơn hai mươi thế kỷ trôi qua kể từ khi đến Hỗ Dương Thành, Tác Vân đã thay đổi hoàn toàn,” Tác Tí thầm nghĩ. Hắn và Tác Vân đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nên cảm nhận rõ sự thay đổi của Tác Vân. “Giờ đây, lời nói của hắn khiến ta khó phân biệt được đâu là thật, đâu là giả.”
“Tác Vân thường xuyên đến Hỏa Giới thực quán không phải vì ta, mà vì mong gặp La Hà thần quân,” Tác Tí nhận ra. “Hắn đã gia nhập Thiên Sơn lâu, trở thành điện chủ, cũng là nhờ La Hà thần quân.”
Trong suốt hơn hai mươi thế kỷ, Tác Tí đã gặp gỡ nhiều khách khứa và cảm nhận được ảnh hưởng vô hình của La Hà thần quân.
Nhờ La Hà thần quân, nhiều Vĩnh Hằng Chân Thần thường xuyên đến Hỏa Giới thực quán.
Nhờ La Hà thần quân, thực quán mở rộng địa bàn và làm ăn ngày càng phát đạt.
Nhờ La Hà thần quân, Tác Tí được quán chủ đặc biệt bồi dưỡng.
“La Hà thần quân tới!” Tiếng thông báo truyền từ người hầu của thực quán vang lên, khiến mọi người đều phấn khởi.
“La Hà thần quân tới?” Tác Tí nhìn ra ngoài và thấy ba thân ảnh: La Phong, Ma La Tát và Mặc Ngọc Thanh Nham đang tiến vào. Quán chủ ‘Hắc Đồ Phu’ đã vội vàng ra đón.

“Thượng tôn,” Hắc Đồ Phu cung kính chào đón La Phong với vẻ nhiệt tình.
Hắc Đồ Phu cũng đã vượt qua luân hồi để đến Khởi Nguyên đại lục, và sau bao khó khăn, cuộc sống của hắn đã tốt hơn nhờ La Hà thần quân thích đến Hỏa Giới thực quán. Hơn hai mươi thế kỷ qua, hắn đã có thể nhanh chóng tích lũy tài nguyên.
Hắn không màng đến việc khiêm tốn, chỉ sợ rằng cuộc sống tốt đẹp sẽ không kéo dài. Trước đây, việc kinh doanh của thực quán không thuận lợi, còn bị các thế lực hắc ám chèn ép, khiến hắn đôi khi lỗ vốn.
Nhưng trong hơn hai mươi thế kỷ qua, tài sản mà hắn tích lũy được đã vượt xa những gì hắn kiếm được trong tất cả các thời gian trước đó cộng lại. Nhờ vậy, hắn có thể mua tài nguyên để hỗ trợ việc tu hành.
“Hắc Đồ Phu, Hỏa Giới Yến của ngươi ngày càng ngon hơn, ta đã thèm thuồng một thời gian rồi,” La Phong cười nói.
“Thượng tôn thích là vinh hạnh của ta. Ta sẽ cố gắng làm thật ngon hơn nữa,” Hắc Đồ Phu đáp với nụ cười chất phác. “Thượng tôn Entropy và những người khác đang ở chỗ cũ.”
La Phong gật đầu và bay đến căn lầu quen thuộc.
Trên đường đi, các người hầu và khách khứa trong Hỏa Giới thực quán đều rất cung kính chào đón La Phong, trong đó có cả Tác Vân.
“Đây là Tác Vân, không ngờ hắn lại gia nhập hắc ám thế lực. Con đường của hắn hoàn toàn khác với Tác Tí,” La Phong thầm nghĩ khi ánh mắt lướt qua mọi người.
La Phong vẫn còn chú ý đến Tác Tí và Tác Vân, dù sao họ cũng là những người mà La Phong đã cứu vớt khi mới đến Khởi Nguyên đại lục, và đã cùng hắn đến Hỗ Dương Thành. La Phong vẫn chờ mong sự phát triển của họ.
Nhưng việc Tác Vân gia nhập hắc ám thế lực khiến La Phong không mấy hài lòng.
“Hô.”
La Phong bay đến căn lầu quen thuộc.
“La Hà huynh,” Thương Thiên Viêm cùng một vị Vĩnh Hằng Chân Thần khác là Tang Thủy Vân đã chờ sẵn ở cửa ra vào để đón La Phong.
Bạn đang đọc truyện tại rungtruyen.com. Chúc vui vẻ!!!
Mặc Ngọc Thanh Nham thì ở lại bên ngoài lầu để canh giữ.
Ma La Tát thì thoải mái bay tới một căn lầu gần đó, dặn dò Hắc Đồ Phu: “Chuẩn bị thức ăn và đồ uống, ngươi biết khẩu vị của ta rồi đấy.”
“Yên tâm, ta hiểu rõ mà,” Hắc Đồ Phu lập tức chuẩn bị, sau một thời gian dài ở chung, hắn đã nhận ra rằng La Tát, dù là tôi tớ, nhưng có mối quan hệ không tầm thường với La Hà thần quân.
Hắc Đồ Phu lập tức dốc toàn lực chuẩn bị một bữa Hỏa Giới Yến thật ngon. La Hà thần quân là khách hàng quan trọng nhất của hắn, nên nhất định phải phục vụ thật tốt.
Ở phía xa, Tác Vân nhìn thấy La Phong tiến vào lầu nhỏ, híp mắt suy tư.
“Tác Vân điện chủ, đó chính là La Hà thần quân?” Cầu điện chủ nhìn xa xa, ánh mắt tràn đầy sự kính sợ. Là hạch tâm cốt cán của Thiên Sơn lâu, Cầu điện chủ hiểu rõ… La Hà thần quân là một trong những tồn tại cao cấp nhất tại Hỗ Dương Thành, ngay cả ngũ đại gia tộc cũng phải kiêng dè trước hắn.
“Đúng vậy, lúc trước chính La Hà thần quân đã cứu mạng ta. Nếu không có Thần Quân, ta và huynh đệ đã sớm chết rồi,” Tác Vân cảm thán.

Trong lầu nhỏ bí ẩn.
La Phong, Thương Thiên Viêm, và Tang Thủy Vân ngồi đối diện nhau.
Thương Thiên Viêm cười nói: “La Hà huynh, khi ngươi tìm ta, ta vừa hay đang cùng Tang Thủy Vân ở Hỏa Giới thực quán.”
“Hai người các ngươi quan hệ thật tốt, thường xuyên đi cùng nhau,” La Phong trêu chọc.
Toàn bộ Hỗ Dương Thành có hai vị Vĩnh Hằng Chân Thần say mê ‘Mộng Hoa lâu chủ’, chính là Thương Thiên Viêm và Tang Thủy Vân. Dù là tình địch, nhưng quan hệ của họ vẫn rất tốt.
“Lúc trước ta và Thương huynh đều lẻ loi ở Hỗ Dương Thành, không bị ràng buộc, nên chúng ta đã làm quen với nhau,” Tang Thủy Vân lắc đầu. “Còn bây giờ, ta vẫn tự do không ràng buộc, nhưng Thương huynh thì đã thành lập Thiên Viêm Môn, dạy bảo một đống đệ tử, tự làm mình vất vả.”
Tang Thủy Vân có đôi cánh và luôn toát ra khí tức lờ đờ, tính tình cũng có phần kỳ quái.
“Ta đã bỏ nhiều công sức vào việc luyện khí, nên cũng cần phải truyền lại,” Thương Thiên Viêm nói.
“Ngươi vì cái gì phải truyền lại? Khắp Khởi Nguyên đại lục có rất nhiều Luyện Khí đại sư giỏi hơn ngươi, nếu kỹ thuật của ngươi thất truyền cũng không có gì to tát,” Tang Thủy Vân nói. “Đừng tự cho mình quá quan trọng, chúng ta chỉ là những hạt cát nhỏ trên Khởi Nguyên đại lục.”
Thương Thiên Viêm nói: “Dù là hạt cát nhỏ, cũng có lúc tỏa sáng. Ngươi lờ đờ như vậy, còn không bằng một hạt cát, chỉ là bụi đất.”
“Ta là bụi đất, ngươi là hạt cát,” Tang Thủy Vân lắc đầu. “Thực ra nếu ngươi muốn truyền kỹ nghệ, chỉ cần thu vài đệ tử là đủ. Nhưng ngươi lại lập môn phái, tự ràng buộc mình, làm sao có thể tự do? May mắn là ngươi gặp được La Hà thần quân, nếu không, ngươi đã mất tự do từ lâu.”
“Ha ha, đúng là phải cảm ơn La Hà huynh,” Thương Thiên Viêm nhìn về phía La Phong. “Trước đây, ta không thể tự do vì phải lo cho môn phái. Bây giờ, các thế lực không dám quá đáng với ta.”
La Phong nói: “Thương huynh, nếu ngươi không quan tâm môn phái và đệ tử, ngươi có thể sống tự do như Tang Thủy Vân.”
Tang Thủy Vân gật đầu: “Hắn đúng là ngu ngốc.”
“Không biết nói chuyện thì ngậm miệng lại, ta có chuyện quan trọng muốn nói với La Hà huynh, ngươi có thể đi,” Thương Thiên Viêm thúc giục.
“Được thôi,” Tang Thủy Vân cũng dứt khoát đứng dậy và rời đi.
La Phong nhìn theo Tang Thủy Vân rời đi.
Hắn có thể cảm nhận được tính tình kỳ quặc của Tang Thủy Vân, người này dường như không quan tâm đến bất cứ điều gì trên thế gian, như một kẻ lữ hành thoáng qua đời.
“Tang Thủy Vân tính tình quái gở, ngươi sao lại làm bạn với hắn?” La Phong cảm thán.
“Chúng ta rất giống nhau,” Thương Thiên Viêm nói.
“Rất giống nhau?” La Phong ngạc nhiên.
Theo La Phong, Thương Thiên Viêm và Tang Thủy Vân có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau. Một người yêu kết giao bạn bè, dạy bảo đệ tử, còn người kia thì quái gở, không quan tâm đến ai.
“Trong Hỗ Dương Thành, ta hiểu hắn nhất, và hắn cũng hiểu ta nhất,” Thương Thiên Viêm cười nói. “Có lẽ vì vậy mà cả hai chúng ta đều mê mẩn Mộng Hoa lâu chủ.”
“Ta không hiểu các ngươi,” La Phong lắc đầu.
Hơn hai mươi thế kỷ trôi qua, mối quan hệ giữa La Phong và Thương Thiên Viêm đã trở nên vô cùng tốt đẹp, cả hai cũng có tính cách tương đồng. La Phong thương hại những kẻ yếu, và Thương Thiên Viêm cũng có tấm lòng như vậy, nếu không, sao lại dốc lòng dạy bảo đệ tử?
Hai người tiếp tục ăn uống và trò chuyện thoải mái.
Bỗng nhiên ——
“Ông.”
Một tiểu vũ trụ lĩnh vực xuất hiện ở Hỏa Giới thực quán.
La Phong và Thương Thiên Viêm đều quay đầu nhìn, ánh mắt xuyên qua vách tường, thấy quán chủ Hắc Đồ Phu đang làm Hỏa Giới Yến. Trong lúc tập trung toàn tâm toàn ý, Hắc Đồ Phu đột nhiên đốn ngộ và đột phá bình cảnh cuối cùng.
Nắm giữ pháp tắc chi nguyên, lĩnh vực tự nhiên mà thành hình.
“Không ngờ quán chủ Hỏa Giới thực quán đột phá, trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần,” Thương Thiên Viêm ngạc nhiên.
“Đang chuẩn bị làm Hỏa Giới Yến cho chúng ta, hắn lại đột phá thành Vĩnh Hằng Chân Thần. Chắc chắn món Hỏa Giới Yến này sẽ ngon lắm,” La Phong thèm thuồng nói.
Cảm ơn XETHAIBINH.COM đã lần thứ n donate cho team 100K, trân trọng cám ơn!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011

PayPal: [email protected]
Momo: 0946821468
Bạn cần đăng nhập để bình luận