La Phong khẽ cười, ánh mắt dừng trên người nữ tử áo xanh: “Phong Quân tiền bối quá đề cao vãn bối rồi. Luân Hồi Tiểu Lâu ở Khởi Nguyên đại lục uy danh lẫy lừng, thực lực của các thành viên trong lâu chắc hẳn đã vượt xa vãn bối.”
Nữ tử áo xanh gật đầu, điềm nhiên đáp: “Hiện tại, trong lâu có tám thành viên. Một vị là Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch, còn bảy vị khác đều là Thần Vương nhị trọng cảnh.”
La Phong nhẹ nhàng thở dài: “Khoảng cách giữa ta và họ quả thực rất lớn.”
Nữ tử áo xanh nhìn thẳng vào mắt La Phong, giọng bình thản: “Vậy ngươi có nguyện ý gia nhập không? Ngươi chắc chắn có đủ tự tin, không bao lâu nữa sẽ đạt tới Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch.”
La Phong không vội vàng đáp, mà suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng: “Phong Quân tiền bối, có thể cho vãn bối biết rõ hơn về quy củ của Luân Hồi Tiểu Lâu được không?”
Nữ tử áo xanh thong thả giải thích: “Luân Hồi Tiểu Lâu do ta sáng lập, nội bộ tất cả các thành viên đều tuyệt đối bình đẳng và biết rõ thân phận của nhau. Nếu có hành động nào cần thực hiện, các đồng đạo có thể mời lẫn nhau tham gia… Việc tham gia hoàn toàn tự nguyện.”
“Quan hệ giữa các thành viên có thể thân mật hoặc đối lập, nhưng không ai can thiệp vào chuyện riêng của người khác.”
“Luân Hồi Tiểu Lâu có hai quy tắc trọng yếu: Thứ nhất, không được tiết lộ thân phận của thành viên ra bên ngoài. Thứ hai, khi một thành viên khởi xướng hành động, nếu tham gia thì không được phản bội, còn nếu từ chối, cũng không được tiết lộ bí mật ra ngoài.”
“Chỉ với hai điều này, nếu gia nhập, thành viên phải tuyệt đối tuân thủ.” Nàng dừng lại một chút rồi nhìn sâu vào mắt La Phong: “Một khi vi phạm, sẽ phải gánh chịu đại nghiệp quả, trở thành kẻ thù chung của toàn bộ thành viên trong lâu.”
La Phong gật đầu tán thưởng.
Không tiết lộ thân phận, không phản bội.
Quy củ thật đơn giản.
“Nếu chỉ có hai quy củ này, vãn bối nguyện ý gia nhập,” La Phong quả quyết.
Trải qua bao nhiêu năm tháng, thanh danh của Luân Hồi Tiểu Lâu tại Khởi Nguyên đại lục vẫn vô cùng tốt, khác xa với những thế lực do dị tộc lập nên như Lưỡng Giới Cung, Vạn Pháp Lâu, hay Thời Không Cô Chu.
Hơn nữa, Phong Đô Nữ Hoàng cũng có thanh danh rất tốt, được hai đại cổ quốc đối xử hữu hảo. Chính điều này đã khiến La Phong yên tâm gia nhập.
Thực ra, theo lời chỉ dẫn của sư phụ Tọa Sơn Khách, sau khi đạt tới Thần Vương, việc gia nhập một thế lực lớn là điều tất nhiên.
“Hoan nghênh ngươi gia nhập,” nữ tử áo xanh nở nụ cười rạng rỡ, lật tay lấy ra một tấm lệnh bài. “Cầm lệnh bài này, chỉ cần một ý niệm là ngươi có thể tiến vào Luân Hồi Tiểu Lâu. Ta sẽ triệu tập các đồng đạo, cùng nhau chào đón ngươi.”
La Phong nhận lấy lệnh bài.
“Nhờ vào lệnh bài này, ngươi cũng có thể liên hệ với tám vị thành viên khác,” nữ tử áo xanh nói thêm.
La Phong cảm nhận được, lệnh bài này ngoài việc dẫn dắt hắn đến Luân Hồi Tiểu Lâu, còn có thể dùng để liên lạc với tám đồng đạo.
…
Một thân ảnh nguy nga đứng sừng sững giữa thiên địa, thân thể hắn gần như chiếm cứ một phần ba không gian xung quanh. Gió Hắc Phong rít gào, mài mòn làn da xanh đen của hắn, để lộ khí tức đáng sợ.
Ngoài hắn ra, chỉ có hai lão bộc đứng bên cạnh.
“Ồ?”
Thân ảnh vĩ đại bỗng mở mắt, đôi mắt màu vàng thoáng hiện tia kinh ngạc: “Phong Quân lại mời thành viên mới sao? Luân Hồi Tiểu Lâu cuối cùng cũng có thêm người mới rồi à?”
…
“Tới nào, tới đây! Uống rượu, uống rượu!”
Trong một đại sảnh rộng lớn, một thanh niên đang thỏa mãn uống rượu, xung quanh là đông đảo bằng hữu cùng vui vẻ.
“Nhị đệ, ngươi có thiên phú cao, nên chú tâm vào việc tu hành đi,” một tráng hán có lân giáp và sừng nhọn bước tới, khuyên nhủ: “Cứ hưởng lạc thế này, đến lúc kiếp nạn giáng xuống, e rằng khó thoát khỏi đại họa.”
“Tu hành?” Thanh niên say khướt cười lớn, mắt hướng về phía các hảo hữu, rồi hỏi: “Đại ca, tu hành là để làm gì?”
“Thực lực mạnh mẽ, đạt tới Hỗn Độn Cảnh, đó mới là chân chính chúa tể. Có thể nắm giữ vận mệnh của một tòa Hỗn Độn Châu,” tráng hán nghiêm túc đáp.
“Ta không cần làm chúa tể vận mệnh của ai, chỉ cần làm chủ vận mệnh của mình là đủ. Ha ha ha, cuộc đời ta chỉ cần rượu ngon là đã mãn nguyện.” Thanh niên say khướt cười lớn.
“Ai…” Tráng hán lắc đầu, không nói thêm gì.
Đột nhiên, thanh niên có cảm giác khác thường.
“A, Phong Quân mời thành viên mới sao? Không biết người mới là ai?” Đôi mắt của hắn lóe lên một tia thâm thúy. Hắn đã lựa chọn chuyển thế, đoạn tuyệt nhân quả, để sống tiêu dao.
Dù đã chuyển thế, hắn vẫn giữ liên hệ với Phong Đô Nữ Hoàng và tiếp tục gia nhập Luân Hồi Tiểu Lâu.
Luân Hồi Tiểu Lâu là nơi duy nhất hắn còn tín nhiệm, bởi các thành viên chưa từng phản bội hắn.
“Hãy xem thử thành viên mới là ai.” Thanh niên say khướt cầm lệnh bài, trong chớp mắt đã tiến vào Luân Hồi Tiểu Lâu.
…
Tại rìa Khởi Nguyên đại lục, nơi tiếp giáp với Vũ Trụ Hải vô tận, một mảnh sương độc mênh mông bao phủ toàn bộ không gian. Sương độc không ngừng dày đặc theo thời gian, càng ngày càng mở rộng.
Ở trung tâm của vùng sương độc, một sinh vật khổng lồ với vô số móng vuốt và con mắt độc nhãn màu vàng kim lấp lánh.
“Luân Hồi Tiểu Lâu lại có thành viên mới. Phong Quân đã chọn người này, hẳn là không tầm thường.” Sinh vật khổng lồ cũng lập tức tiến vào Luân Hồi Tiểu Lâu.
…
Chẳng mấy chốc, các thành viên lần lượt xuất hiện.
Truy cập rungtruyen.com để đọc trọn bộ...
“Bùng.”
La Phong nhờ vào lệnh bài, lần đầu tiên giáng lâm vào Luân Hồi Tiểu Lâu.
Tòa lầu các hư ảo được ngưng tụ từ không gian vô tận. Khi La Phong bước vào, hắn đã thấy tám thân ảnh ngồi sẵn bên trong. Hắn là người đến trễ nhất.
“La Hà đến rồi.” Phong Đô Nữ Hoàng ngồi đó, mỉm cười nhìn La Phong.
Bảy người còn lại cũng nhìn hắn đầy hiếu kỳ, ánh mắt thân thiện.
La Phong liếc nhìn từng người, không ai ẩn giấu thân phận. Hắn dễ dàng nhận ra tất cả, khiến lòng không khỏi kinh ngạc.
“Luân Hồi Tiểu Lâu thật không đơn giản. Chẳng trách chỉ có tám thành viên mà danh tiếng có thể sánh ngang với Lưỡng Giới Cung.” La Phong thầm nghĩ.
“Luân Hồi Tiểu Lâu của chúng ta, các thành viên đều bình đẳng đối đãi. Ngươi cứ gọi thẳng tên nhau là được.” Phong Đô Nữ Hoàng nói. “La Hà, từ giờ trở đi, ngươi là thành viên thứ chín của chúng ta.”
“La Hà.” Một thân ảnh khôi ngô nâng chén, nở nụ cười đầy thiện ý. Hắn chính là Quy Khư Đế Quân.
“Hỗn Độn Cảnh đệ nhất La Hà, ta đã sớm nghe danh ngươi. Nếu Phong Quân mời ngươi đến đây, hẳn ngươi còn mạnh hơn cả những gì ngoại giới đồn thổi.” Một đại hán béo cười lớn, nụ cười của hắn mang theo ma lực vô hình khiến ai nấy đều sinh thiện cảm. Hắn là Đại Tự Tại Tôn Chủ, thân truyền đệ tử của Vạn Giới Quốc Chủ.
“La Hà, ta là Vu Tâm.” Một thanh niên cười nhẹ, nhìn La Phong chào hỏi.
La Phong mỉm cười, khẽ gật đầu: “Vu Tâm huynh.”
Vu Tâm…
Từng là một khách khanh của Viêm Phong cổ quốc, nhưng chưa bao giờ thực sự gia nhập sâu vào thế lực này, hắn chỉ giữ vai trò một khách khanh phổ thông. Theo thời gian, khi thực lực của Vu Tâm ngày càng mạnh lên, hắn đã đạt đến Thần Vương nhị trọng cảnh. Từ đó, hắn bắt đầu tranh đoạt một số tài nguyên quý giá.
Do đoạt được những tài nguyên vô cùng hiếm có, hắn liên tục bị Viêm Phong cổ quốc truy sát. Sau nhiều lần đối đầu, cuối cùng Vu Tâm vẫn ngã xuống.
“Không còn cách nào khác, ta không chết thì Viêm Phong cổ quốc sẽ không dừng tay. Vì thế, ta buộc phải chuyển thế, để họ không thể dùng nhân quả mà truy sát ta nữa,” Vu Tâm giải thích. “Ngươi hiện tại chỉ mới là Hỗn Độn Cảnh, chưa đủ để khiến bọn họ động tâm vì tài nguyên. Nhưng khi ngươi trở nên cường đại hơn, ngươi sẽ hiểu được, đám Đế Quân của Viêm Phong cổ quốc mặt mũi sẽ khó coi thế nào!”
La Phong mỉm cười: “Cảm tạ Vu Tâm huynh đã nhắc nhở.”
Trong số tám thành viên ở đây, có hai người có mối thù sâu sắc với Viêm Phong cổ quốc, đó là Quy Khư Đế Quân và Vu Tâm Thần Vương. Cả hai đều từng là khách khanh của Viêm Phong cổ quốc, trong đó Quy Khư Đế Quân còn là đệ tử thân truyền của Đế Huyền.
Những ân oán giữa họ là chân thực. La Phong hiểu điều Vu Tâm muốn nhắn nhủ, và nhận ra sự chân thành trong lời nói đó.
Thế nhưng…
Dù bên ngoài có nhiều lời đồn đoán, La Phong cũng biết rằng một số Đế Quân và Thần Vương của Viêm Phong cổ quốc rất bá đạo. Tuy nhiên, ít nhất hiện tại, La Phong không có thù oán với Viêm Phong cổ quốc. Trái lại, mối quan hệ của hắn với Đế Sở Ngộ và sư phụ Đế Sở, cùng Đế Minh, đều là những duyên phận mà hắn rất trân quý.
Ân là ân, thù là thù.
Sư phụ Đế Sở và Đế Minh đều có ân tình lớn đối với La Phong. Hắn không thể vì vài lời châm ngòi mà trở mặt với Viêm Phong cổ quốc.
“La Hà,” một nam tử mặc bạch bào mỉm cười chào La Phong.
“Thiên Đô Vương,” La Phong cũng gật đầu đáp lễ.
Thiên Đô Vương là đệ tử thân truyền của thủy tổ Viêm Phong. Với thực lực Thần Vương nhị trọng cảnh, Thiên Đô Vương dù chỉ là khách khanh Thần Vương trong Viêm Phong cổ quốc, nhưng địa vị của hắn vẫn rất cao. Ngay cả những Đế Quân kia cũng phải nể mặt hắn vài phần.
Thực ra, lần đầu tiên La Phong đạt được một phần nguyên liệu để hoàn thành Tam Vị Nhất Thể, chính là từ sủng vật của Thiên Đô Vương.
…
La Phong lần lượt chào hỏi các thành viên khác trong Luân Hồi Tiểu Lâu.
Phong Đô Nữ Hoàng thuộc Đông Cực Vực, Đại Tự Tại Tôn Chủ đến từ Vạn Giới Quốc.
Quy Khư Đế Quân, Vu Tâm Thần Vương, và Thiên Đô Vương đều có liên hệ với Viêm Phong cổ quốc.
Vân Thiên Thần Vương, một Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch, từng là khách khanh của Lôi Đình cổ quốc. Tuy nhiên, do tu luyện Hồn Nguyên huyết mạch, hắn từng mất kiểm soát và giết chết một vị Thần Vương của Lôi Đình cổ quốc, từ đó phải lẩn trốn.
Hắc Hỏa Ma Chủ, Thần Vương nhị trọng cảnh, cũng là một khách khanh của Lôi Đình cổ quốc. Vì tranh đoạt tài nguyên để trở thành quân chủ, hắn đã trở mặt hoàn toàn với Lôi Đình cổ quốc. Dù vậy, Lôi Đình cổ quốc vẫn rất coi trọng hắn, chỉ là do không có cơ hội giúp hắn trở thành quân chủ nên họ mới bất hòa. Thanh danh của Hắc Hỏa Ma Chủ trên Khởi Nguyên đại lục cũng khá tốt.
“Đại Địa Thần Vương.” La Phong nhìn về phía nam tử cường tráng ngồi cuối cùng. Hắn nở nụ cười ha hả, giơ chén rượu lên chào La Phong.
La Phong cũng nâng chén đáp lại, nhưng trong lòng hiểu rõ…
Trong toàn bộ Luân Hồi Tiểu Lâu, xét về thực lực, chỉ có Phong Đô Nữ Hoàng và Đại Địa Thần Vương mới là hai người mạnh nhất.
Đại Địa Thần Vương vốn là một Thần Vương nhàn tản, xuất thân từ tầng dưới cùng. Trước đây, hắn từng là khách khanh của Lôi Đình cổ quốc. Với thiên phú trác tuyệt, hắn đã giành được nhiều tài nguyên quý báu còn sót lại từ nguyên lưu, nhưng điều đó đã khiến Lôi Đình cổ quốc phải tính toán hãm hại hắn. Tuy nhiên, thực lực của hắn quá cường đại, dù bị nhiều quân chủ vây công, hắn vẫn có thể trực diện phá vòng vây mà thoát thân. Từ đó, Đại Địa Thần Vương và Lôi Đình cổ quốc cắt đứt quan hệ.
Mặc dù chỉ là Thần Vương nhị trọng cảnh, nhưng Đại Địa Thần Vương có thể vượt cấp đối đầu với các quân chủ của Lôi Đình cổ quốc, chứng tỏ thực lực của hắn không kém bất kỳ ai.
“Một tòa Luân Hồi Tiểu Lâu, lại có hai người có thể so sánh với Đế Quân tầng thứ,” La Phong thầm nghĩ, “Không lạ gì khi danh tiếng của họ vang dội như vậy.”
Buổi gặp mặt chào đón thành viên mới diễn ra trong không khí vui vẻ, mọi người dần trở nên thân thuộc với nhau.
Ngoại trừ Đại Địa Thần Vương có phần ít nói, các thành viên khác đều chủ động trò chuyện với La Phong, tỏ ra rất thân thiện.
“Hiện tại, trong Luân Hồi Tiểu Lâu, ta là người có thực lực yếu nhất. Dù họ có hành động gì, cũng chưa thích hợp để lôi kéo ta vào.” La Phong thầm hiểu rằng chỉ sau khi trở thành Thần Vương và thực lực toàn diện tăng lên, hắn mới có thể tham gia vào những hành động quan trọng cùng họ.
Cảm ơn XETHAIBINH.COM đã lần thứ n donate cho team 100K, trân trọng cám ơn!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011