Thôn Phệ Tinh Không Phần 2 - Khởi Nguyên Đại Lục

Chương 216: Biểu Quyết Của Các Đế Quân


Nhiệm vụ này phần thưởng là năm nghìn vạn công lao, tuy không phải ít, nhưng với yêu cầu của nó thì thật sự là quá hà khắc. Tốn công sức đến ba ngàn kỷ nguyên mà chỉ nhận được chút công lao này sao? Trong Mộng Vực, chỉ cần lấy được vài bảo vật là cũng có thể kiếm được nhiều như thế rồi.
“Vậy là nhiệm vụ này do các Đế Quân bàn bạc và chỉ định đích danh ta? Là vị Đế Quân nào?” La Phong khẽ nhíu mày.
Trước khi thành tựu hình thái Nhị Thập Tứ Tướng Thế Giới Sinh Mệnh Thể, hắn không muốn xung đột trực tiếp với các Đế Quân.
“Sư phụ, ta vừa nhận được một nhiệm vụ bắt buộc.” La Phong lập tức truyền tin, gửi toàn bộ nội dung nhiệm vụ cho sư phụ.
“Cự tuyệt ngay.” Đế Sở dứt khoát ra lệnh, “Việc nuôi dưỡng Hồn Nguyên huyết mạch thú noãn rất phiền phức, ngươi cần phải chia tâm thành một trăm chín mươi hai phần để cẩn thận chăm sóc, lại luôn bị giám sát chặt chẽ, không thể lơ là chút nào. Ba ngàn kỷ nguyên đó sẽ ảnh hưởng lớn đến việc tu hành của ngươi.”
“Đây là một nhiệm vụ gian khổ. Những Thần Vương nhị trọng cảnh đã đình trệ tu hành và am hiểu phân thân, vì lấy lòng một vị Đế Quân nào đó, có thể sẽ nhận nhiệm vụ này. Ngươi không cần thiết phải tham gia.” Đế Sở dặn dò.
“Rõ, sư phụ.” La Phong cũng không có ý định nhận nhiệm vụ.
Hiện tại, vật liệu để luyện Nhị Thập Tứ Tướng Hồn Nguyên huyết mạch đã có đủ trong tay hắn. Muốn vật liệu mạnh hơn cho Hồn Nguyên huyết mạch chỉ có thể tìm đến các sinh vật Hồn Nguyên ở Cứu Cực Cảnh, vốn là những thứ cấm kỵ trong hai đại cổ quốc Hoàng tộc.
Theo hiểu biết của La Phong, ngay cả Thủy Tổ cũng sẽ theo dõi chặt chẽ, không để ai có cơ hội tư lợi khi trông giữ những bảo vật này.
“Bằng vào sự hiểu biết của ta về họ, một khi ngươi cự tuyệt, họ sẽ không dễ dàng bỏ qua.” Đế Sở tiếp tục, “Bất kể bọn họ có uy hiếp hay dụ dỗ ra sao, cứ cự tuyệt thẳng thừng. Tất cả mọi việc khác cứ để ta lo.”
“Đệ tử đã rõ.” La Phong thầm nghĩ, cự tuyệt, nhưng liệu họ còn toan tính gì nữa không?
Tại phủ thành chủ Hỗ Dương Thành.
La Phong đứng trên lầu các cao nhất, nhâm nhi một ly rượu trái cây.
“Cuối cùng ta đã đạt đến Thần Vương nhị trọng cảnh.” Tâm trạng của La Phong nhẹ nhõm, Sinh Mệnh Chi Liên đã cắm rễ vững chắc trong Thể Nội Thế Giới. La Phong cùng Sinh Mệnh đại đạo ngày càng hòa hợp, nhờ nghiên cứu Sinh Mệnh Bí Văn của Tinh Thần Tháp mà sức mạnh của hắn cũng gia tăng đáng kể.
Trong số các loại bí văn của Tinh Thần Tháp, bí văn sinh mệnh là loại chiếm lĩnh mạnh mẽ nhất.
Ngay trong đêm nay, tam đại phân chi “Sinh Mệnh Linh Tính, Sinh Mệnh Chi Thể, Sinh Mệnh Chi Nguyên” đã hoàn mỹ dung hợp, đẩy cảnh giới của La Phong tiến thêm một bước, giúp hắn lĩnh hội hình thái Nhị Thập Tứ Tướng ngày càng thông suốt.
“Chỉ vừa đạt đến Thần Vương nhị trọng cảnh, các Đế Quân đã bắt đầu chú ý đến ta.” La Phong nâng chén rượu. Trước đây, hắn chỉ được xem như một Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch, với nhiều phân thân có thể giằng co cùng Thiên Côn quốc chủ, nên Đế Quân không quan tâm lắm.
Nhưng giờ đây, họ đã bắt đầu chú ý và thậm chí tính toán đến hắn.
La Phong cảm nhận được từng luồng nhân quả mơ hồ đang quấn lấy mình. Những nhân quả này tuy nhạt nhòa nhưng sâu thẳm khó dò, La Phong không thể truy xét được kết nối của chúng với ai.
Chính bởi không dò ra được đầu mối, La Phong ngược lại suy đoán được kết quả.
“Với cảnh giới và tâm linh ý chí của ta hiện tại, nếu còn không thể dò xét được những nhân quả mơ hồ này nối với ai, thì đó chắc chắn phải là Đế Quân và quân chủ các cấp. Các sinh mạng thể ở Cứu Cực Cảnh đều đã đạt đến viên mãn, ngăn cách tất cả nhân quả, không ai có thể nhìn thấu bọn họ, và ta tự nhiên cũng không ngoại lệ.”
Bỗng nhiên—
Nhiệt độ xung quanh bất ngờ tăng cao, những ngọn lửa trắng vô hình bốc lên.
“Ừm?” Sắc mặt La Phong khẽ biến.
Quy tắc thiên địa xung quanh cũng thay đổi, biến thành quy tắc của hỏa diễm, lan tỏa ra khắp nơi, hiện lên một khuôn mặt nữ tử lạnh lùng bằng hỏa diễm trắng, nhìn chằm chằm vào La Phong.
La Phong thấy vậy, liền đứng dậy, cung kính hành lễ: “La Hà tham kiến Đế Quân.”
Người nữ tử đáng sợ chấp chưởng ngọn lửa như thế này, trên Khởi Nguyên đại lục chỉ có một vị trong mười ba Đế Quân của Viêm Phong cổ quốc là “Đế Ngô”, cũng là kẻ có mối thù sâu sắc sinh tử với sư phụ hắn, Đế Sở.
“Ngươi nhanh chóng tiếp nhận nhiệm vụ nuôi dưỡng Hồn Nguyên huyết mạch thú noãn.” Khuôn mặt nữ tử lạnh lùng ra lệnh.
“Đế Quân, ta không có cách nào nhận nhiệm vụ này.” La Phong lắc đầu.
Ánh mắt nữ tử lập tức trở nên băng lãnh, hỏa diễm trắng vô hình ngay lập tức thiêu đốt thân thể La Phong, Sinh Mệnh Thể của hắn cảm nhận được đau đớn tột độ. Chỉ trong nháy mắt, thân thể gần như bị thiêu rụi thành tro, rồi lại từ từ phục hồi.
Ngọn lửa kinh khủng này cố ý thu liễm uy lực, chỉ thiêu đốt bề mặt thân thể La Phong đến mức gần như hủy diệt hoàn toàn nhưng vẫn giữ lại mạng hắn.
“Thế Giới Sinh Mệnh Thể của ta mới chỉ đạt nhập môn, trước mặt Đế Quân vẫn còn quá yếu.” La Phong nhận ra khoảng cách quá lớn giữa mình và đối phương.
“Chỉ vì ngươi bái sư Đế Sở mà dám cự tuyệt ta sao?” Khuôn mặt nữ tử lạnh lẽo nhìn La Phong. “Ngươi nhất định phải tiếp nhiệm vụ này. Nếu dám cự tuyệt, tất cả đệ tử Đao Hà tông của ngươi đều sẽ bị biến thành tro tàn.”
Sắc mặt La Phong đại biến: “Đế Quân!”
Một Đế Quân lại không màng thể diện, dùng sinh mạng toàn bộ đệ tử Đao Hà tông để uy hiếp hắn?
“Nói đi, đáp ứng hay cự tuyệt?” Khuôn mặt nữ tử lạnh lùng nhìn hắn.
“Đế Ngô, ngươi đang uy hiếp đệ tử của ta sao?” Một luồng khí tức hắc ám kinh khủng giáng xuống, lập tức tràn ngập, bao phủ lấy ngọn lửa trắng xung quanh. Khí tức hắc ám tạo thành một thân ảnh khôi ngô, nhìn chằm chằm nữ tử kia. “Nếu ngươi dám tiêu diệt tất cả đệ tử Đao Hà tông, ta sẽ lại giết thêm một vóc dáng nữ của ngươi, ngươi đoán xem lần này ta sẽ giết ai?”
Ánh mắt nữ tử ngập tràn sát ý.
Nàng hiện còn lại ba vóc dáng nữ, trong quá khứ, Đế Sở đã triệt để giết chết hai, không để lại cả cơ hội luân hồi!
Nếu như tất cả các phân thân của nàng đều bị tiêu diệt, nàng sẽ không còn do dự mà liều mạng với Đế Sở đến mức ngươi sống ta chết. Nhưng vì vẫn còn ba phân thân tồn tại, nàng buộc phải thận trọng vô cùng.
“Vì một đệ tử mà ngươi dám uy hiếp ta?” Nữ tử hỏa diễm tức giận hỏi.
“Đúng vậy, ta chính là đang uy hiếp ngươi.” Đế Sở nhìn nàng, với Cứu Cực Cảnh Hủy Diệt đại đạo của mình, cộng thêm bí bảo cường đại, việc tiêu diệt các phân thân của Đế Ngô chỉ là chuyện đơn giản, đến mức nàng hoàn toàn không có khả năng ngăn chặn.
Truyện được dịch đầy đủ tại rungtruyen.com
Ngay cả khi nàng trốn trong cung điện của mình, cũng không thể nào bảo vệ nổi những phân thân dưới sát chú của Đế Sở.
“Tốt, rất tốt!” Nữ tử hỏa diễm cười lạnh, lập tức ngọn lửa trắng tan biến và bóng dáng nàng cũng hoàn toàn biến mất.
“Sư phụ.” La Phong nhìn về phía Đế Sở.
“Ngươi thấy rõ sự vô liêm sỉ của bọn chúng rồi chứ?” Đế Sở với khí tức khủng bố ngưng tụ thành thân ảnh cười nói.
“Thật không ngờ một Đế Quân lại dùng tính mạng của toàn bộ tông phái để uy hiếp ta.” La Phong cảm thấy mình đã được mở rộng tầm mắt. Để tranh giành một bí bảo siêu việt cấp Thần Vương, có thể hiểu được chuyện làm mọi cách để đạt được mục đích.
Nhưng chỉ vì một nhiệm vụ, mà họ dùng cả sinh mạng của toàn bộ tông phái để đe dọa?
La Phong cảm thấy rằng hành vi của những Đế Quân như thế này còn chẳng bằng các Thần Vương thông thường, thậm chí không bằng một người thuộc Hỗn Độn Cảnh vẫn giữ chút tự trọng.
Đế Sở lên tiếng: “Khi sức mạnh không bị ràng buộc, một người sẽ cần đến tâm cảnh đủ kiên định để kiểm soát bản thân.”
La Phong gật đầu.
Quả thật, một sức mạnh vô địch, nếu nằm trong tay kẻ điên thì sẽ trở thành sự đáng sợ.
“Tu luyện Hồn Nguyên huyết mạch sẽ khiến ý chí bị ô nhiễm, nên bọn chúng mới hành xử ngày càng tàn bạo như thế.” Đế Sở lắc đầu, “Ta buộc phải giữ lại ba phân thân của nàng để kiềm chế nàng. Về sau, bất kỳ việc gì liên quan đến các Đế Quân hay các quân chủ, ngươi lập tức liên hệ với ta, ta sẽ giải quyết giúp ngươi.”
“Đa tạ sư phụ.” La Phong cảm kích nói.
“Tất nhiên, cách tốt nhất vẫn là ngươi tự mình trưởng thành.” Đế Sở mỉm cười rồi liền rời đi.
La Phong gật đầu, quyết tâm toàn lực lĩnh hội hình thái Nhị Thập Tứ Tướng.
Trong một không gian mênh mông.
Mười hai luồng ý thức hội tụ tại đây, hiển hóa thành mười hai bóng dáng mờ ảo và nguy nga, chính là mười hai Đế Quân của Viêm Phong cổ quốc, trừ Đế Thanh.
Khí tức của mỗi người đều cực kỳ khủng khiếp, tựa như hiện thân của các đại đạo toàn năng: kẻ thì hủy thiên diệt địa, kẻ thì là vực sâu thăm thẳm, kẻ thì ngập tràn sinh khí vô tận.
“Lần này tụ hội là do Đế Viêm đề nghị.” Đế Phu nói, “Đế Viêm đề xuất tước bỏ thân phận khách khanh của La Hà! Theo quy củ Hoàng tộc, muốn tước bỏ thân phận khách khanh, cần có ít nhất một nửa Đế Quân đồng ý.”
Chế độ khách khanh là do Thủy Tổ đặt ra.
Việc tước bỏ thân phận khách khanh không phải do một hay hai Đế Quân có thể quyết định.
“Tước bỏ thân phận khách khanh?” Đế Sở mỉm cười, “Đệ tử ta là La Hà, thiên phú trác tuyệt, vừa thành Thần Vương đã là Thần Vương nhất trọng cảnh vô địch. Giờ đã đạt Thần Vương nhị trọng cảnh, và đao quang của hắn có thể xem là đỉnh tiêm ở cảnh giới đó.”
“Thiên phú như vậy, Đế Viêm, ngươi lại muốn tước bỏ thân phận khách khanh của hắn?” Đế Sở lắc đầu.
“Hoàng tộc ta cần gì phải quan tâm một tu sĩ nhàn tản có thiên phú ra sao? Dù có là quốc chủ Vạn Giới cũng không dám phản kháng Viêm Phong cổ quốc!” Đế Viêm cười lạnh, “Uy nghiêm của Viêm Phong cổ quốc mới là quan trọng nhất.”
“Một kẻ nhỏ nhoi như hắn làm sao có thể mạo phạm uy nghiêm của Viêm Phong cổ quốc chúng ta?” Đế Sở hỏi lại.
Đế Viêm lạnh lùng đáp: “Từ khi trở thành Thần Vương, La Hà này đã cự tuyệt mọi nhiệm vụ được giao, không hề chấp nhận bất kỳ nhiệm vụ nào! Hắn chỉ biết lợi dụng thân phận đệ tử của Đế Quân để nhận truyền thừa có giá trị vượt quá hai ức công lao. Một khách khanh không biết nỗ lực như thế, Hoàng tộc không cần đến loại khách khanh như hắn!”
“Hắn nhận truyền thừa là do ta tặng.”
Đế Sở nói, “Đế Quân ban truyền thừa cho đệ tử cũng là quy định cũ.”
“Tuy là quy định cũ, nhưng hắn không muốn tiếp nhận bất kỳ nhiệm vụ nào.” Đế Viêm nói.
“Ta đã đích thân đến gặp hắn, yêu cầu hắn nhận nhiệm vụ, nhưng hắn vẫn không để ta vào mắt và kiên quyết cự tuyệt.” Đế Ngô, nữ tử hỏa diễm, khẽ cười lạnh, “Ngay cả mệnh lệnh của Đế Quân hắn cũng không màng, giữ lại loại khách khanh này để làm gì?”
“Ngươi đích thân nói mà hắn vẫn cự tuyệt?” Một bóng dáng tối tăm trầm giọng nói, “Đế Quân đã tự thân gặp hắn, ra lệnh cho hắn làm việc, hắn nên ngoan ngoãn nghe theo. Hành động không tôn ti như vậy, ta cũng đồng ý tước bỏ thân phận khách khanh của hắn.”
“Sao vậy? Thân phận của ngươi tôn quý thì hắn nhất định phải nghe theo? Không có quyền cự tuyệt sao?” Đế Minh khẽ cười, “Thủy Tổ đã đặt quy định, khách khanh có quyền từ chối. Ngược lại, trước mặt ngươi, Đế Uyên, hắn thực sự không có quyền đó.”
“Trong mắt một số người, dù là đệ tử Đế Quân cũng phải tùy ý họ kiểm soát, mặc cho họ tiêu diệt.” Đế Huyền lạnh lùng nói.
Đế Phu đứng đó, cảm thấy tình hình trước mắt thật đau đầu.
“Chư vị, Đế Viêm đã đề xuất, mọi người hãy quyết định.” Đế Phu thúc giục.
Kết quả nhanh chóng được đưa ra.
Đồng ý tước bỏ thân phận khách khanh của La Hà là các Đế Viêm, Đế Tịch, Đế Ngô, Đế Uyên, và Đế Ngộ, tổng cộng năm vị.
Không đồng ý, gồm có Đế Sở, Đế Minh, Đế Huyền, Đế Không, Đế Cửu Phong, và Đế U, sáu vị.
Đế Phu, bỏ quyền.
“Đế Phu, ngươi bỏ quyền?” Đế Viêm tức giận. Hắn là người đề nghị, ban đầu tính toán rằng khả năng thành công là rất cao. Ai ngờ Đế Phu, người đã nhận nhiều ân huệ từ hắn, lại bỏ quyền.
Cảm ơn XETHAIBINH.COM đã lần thứ n donate cho team 100K, trân trọng cám ơn!!!
Mời nghe audio truyện trên Youtube Chanel Rungtruyencom
Nếu có thể xin vui lòng góp vài đồng mua truyện bạn nhé!
Techcombank - Lê Ngọc Châm 19025680787011

PayPal: [email protected]
Momo: 0946821468
Bạn cần đăng nhập để bình luận