Thiên Uyên

Chương 684: Tuế nguyệt vô tình, ly khai đế cung

Chương 684: Tuế nguyệt vô tình, rời khỏi đế cung
Sương mù dày đặc, cung điện cổ kính với hình dạng khác nhau, tựa những ngọn núi trập trùng nhấp nhô. Xem thư tịch ba năm, Trần Thanh Nguyên từ khách điện đi ra. Ánh mắt sâu thẳm như vực, trên mặt còn vương lại cảm giác tang thương của tháng năm duyệt đọc lịch sử. Thời gian ba năm lật xem sách cổ, chưa từng dừng lại dù chỉ một khắc. Trần Thanh Nguyên thường xuyên có ảo giác mình đang ngược dòng thời gian, như tận mắt chứng kiến hết thời đại huy hoàng này đến thời đại huy hoàng khác, trong lòng ngổn ngang trăm mối cảm xúc. Xem nhiều sách cổ như vậy, rút ra được một kết luận:
"Tuế nguyệt... Vô tình."
Thảo nào có vô số cường giả theo đuổi con đường trường sinh, cam nguyện vì cái phương pháp vĩnh sinh mờ mịt hư vô kia mà dốc hết tất cả. Mặc ngươi phong hoa tuyệt đại, cũng không địch nổi sức mạnh thời gian. Cuối cùng có một ngày, ngươi cũng sẽ già đi, bị biến thành một hạt bụi trong dòng sông lịch sử. Mạnh như Thái Vi, dù có một tia tàn niệm trấn áp ở dưới Thần Kiều, nhưng nhiều nhất cũng chỉ chống đỡ được mấy nghìn năm nữa, rồi cũng sẽ tan thành mây khói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận