Thiên Uyên

Chương 337: Giản dị không màu mè sinh hoạt

Chương 337: Cuộc sống giản dị không màu mè
Phong ấn Ma Uyên dần trở nên bất ổn, nhiều nhất cũng chỉ còn lại một trăm năm đến vài chục năm. Trong thời gian này, Độc Cô Trường Không đã quyết định sẽ dẫn dắt Lâm Trường Sinh, nhanh chóng lĩnh ngộ đạo lý cốt lõi của Thanh Tông. Đồng thời, hắn còn muốn đem những gì mình đã học cả đời truyền thụ cho Ngô Quân Ngôn, để xem Ngô Quân Ngôn có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, việc này còn phải dựa vào tạo hóa của bản thân. "Trường Sinh nhất định sẽ không để cho truyền thừa của Thanh Tông bị đứt đoạn."
Trần Thanh Nguyên và Ngô Quân Ngôn còn cần một thời gian dài nữa mới có thể trưởng thành, nếu như không có bậc tiền bối che chở, rất dễ gặp phải chuyện chẳng lành. Thanh Tông dù sao cũng phải lưu lại một cao thủ, để vì hậu bối dẹp đi một số chông gai trên đường. "Không cần bi thương, mà phải vui mừng." Độc Cô Trường Không nở một nụ cười, sau đó vẻ mặt nghiêm túc lại, trầm ngâm nói: "Hy vọng rằng đoạn nhân quả phức tạp giữa Thanh Tông và Ma Uyên này, có thể được giải quyết hoàn toàn ở đời này. Nếu không, con cháu đời sau vẫn sẽ đi trên con đường của những đời trước, khó mà có được thái bình."
"Đời này, nhất định phải giải quyết chuyện Ma Uyên."
Lâm Trường Sinh gật đầu thật mạnh, không muốn hậu bối tiếp tục đi vào con đường chết chóc. Đợi đến thời cơ chín muồi, sẽ lôi kéo tất cả cường giả thiên hạ lao tới Ma Uyên, dùng cả mạng người cũng phải san bằng Ma Uyên, không thể để cho Thanh Tông một mình gánh chịu tất cả những điều này nữa. Bọn họ tuy nghe nói ở Nam Vực xuất hiện sự việc liên quan đến Thái Vi Đế Cung, nhưng không định tới đó tham gia vào náo nhiệt. Cơ duyên trên đời có rất nhiều, không thể nào tất cả đều thuộc về mình được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận