Thiên Uyên

Chương 56: Đứng ở chỗ cao, quan sát cùng thế hệ

"Năm đó tiểu sư đệ còn nhỏ, đã theo ta tu luyện mấy tháng kiếm đạo. Tiểu sư đệ tài năng thiên bẩm, hôm nay có được thành tựu này, thực sự không khiến ta thất vọng." Một vị kiếm tu trưởng lão luyện kiếm nhiều năm bắt đầu bịa chuyện, vuốt râu, vẻ mặt vui mừng.
"Ừm." Các trưởng lão ngầm hiểu ý gật đầu.
Bên ngoài, các thiên kiêu của các tông phái nhìn Trần Thanh Nguyên nghiêm túc vung ra một kiếm, sợ tới mức sắc mặt đại biến.
"Trần Thanh Nguyên lại là một kiếm tu đứng đầu, sao trước đây chưa từng nghe nói?" Mọi người kinh ngạc, lần đầu phát hiện ra.
Những bản lĩnh này, tự nhiên đều là do Trần Thanh Nguyên bị ép học được.
Năm đó, Trần Thanh Nguyên thiếu chút nữa thì hỏng mất, là vì sao? Cô gái áo đỏ đã bắt hắn học rất nhiều thứ, nhiều đến mức chính mình cũng không kể hết được. Sau đó, một ngày nọ, cô gái áo đỏ đột nhiên ra tay phế bỏ Trần Thanh Nguyên, khiến Trần Thanh Nguyên sống không bằng chết.
"Ta không tin!" Tần Ngọc Đường đã đánh cược cả căn cơ của mình, vẫn không thể nghiền ép Trần Thanh Nguyên, tâm tình dao động rất lớn, thấp giọng gầm lên một tiếng.
"Vô tri." Trần Thanh Nguyên mặt không cảm xúc, trực tiếp buông lỏng tay khỏi ngọc kiếm, khiến ngọc kiếm tùy ý phát động, tỏa ra kiếm uy khí tức kinh người.
Hai bên tái chiến, không ai lùi bước.
Một vòng dị tượng Kim Đan liệt nhật lấp lóe, khiến thực lực Tần Ngọc Đường dần dần tăng lên, đồng thời cũng khiến Trần Thanh Nguyên cảm nhận rõ một luồng áp lực không nhỏ, linh hồn có cảm giác nghẹt thở.
"Đi!" Trần Thanh Nguyên không muốn kéo dài thời gian, điều khiển ngọc kiếm, đâm về phía Tần Ngọc Đường.
"Keng, đông long đông long..." Tần Ngọc Đường tạm thời bị ngọc kiếm kiềm chế, không thể đến gần Trần Thanh Nguyên. Uy lực Kim Đan của hắn không tạo được ảnh hưởng quá lớn đối với Trần Thanh Nguyên, dường như không tồn tại.
Thực ra, Trần Thanh Nguyên vẫn đang điều động lực lượng đạo cốt màu vàng ẩn giấu trong cơ thể, có vậy mới bù đắp được chênh lệch về cảnh giới giữa hai người.
Đạo cốt màu vàng có những hoa văn cổ cực kỳ phức tạp, phần lớn đạo văn bị một lớp sương trắng che phủ, chỉ có vài sợi hoa văn lấp lóe kim quang, tư dưỡng thân thể Trần Thanh Nguyên, khiến linh khí trong cơ thể trở nên tinh khiết hơn, phát huy ra thực lực tự nhiên cũng tăng lên rất nhiều.
"Nếu như đổi thành thân thể trước kia, căn bản không làm nổi." Trần Thanh Nguyên thầm nói trong lòng, cảm thán những lợi ích do tái tạo căn cơ mang lại.
Trần Thanh Nguyên trước kia dù là yêu nghiệt, nhưng chênh lệch so với các thiên kiêu khác không quá lớn, rất khó vượt qua một đại cảnh giới mà chiến đấu.
"Kim Đan hình ảnh, búng tay có thể nát." Trần Thanh Nguyên dùng tâm điều khiển kiếm, khiến Tần Ngọc Đường trong thời gian ngắn phải phòng bị.
Tiếp theo, Trần Thanh Nguyên vận chuyển linh khí trong cơ thể, niệm khẩu quyết, hội tụ lực lượng vào đầu ngón tay trỏ của bàn tay phải.
"Oành!" Một lát sau, Tần Ngọc Đường đánh bay ngọc kiếm, phát hiện dưới chân Trần Thanh Nguyên xuất hiện một vòng xoáy linh khí nồng đậm, trong lòng bất an.
Tần Ngọc Đường vội vàng tấn công về phía Trần Thanh Nguyên, không muốn xảy ra bất trắc.
Theo Tần Ngọc Đường tấn công tới, khí tức khủng khiếp đã bao trùm không gian vị trí Trần Thanh Nguyên, mặt đất bên dưới như mạng nhện nứt ra, nơi dài nhất có thể lan đến trăm dặm, hoàn toàn thành phế tích.
"Không còn kiếm trong tay, hắn như dê chờ thịt." Rất nhiều người chú ý trận chiến này, cho rằng Trần Thanh Nguyên mất đi bảo kiếm thì chắc chắn không thể đối đầu trực diện với Tần Ngọc Đường.
Khi Tần Ngọc Đường sắp đến trước mặt Trần Thanh Nguyên, Trần Thanh Nguyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên vòng Kim Đan liệt nhật treo trên chín tầng trời.
Xèo! Trần Thanh Nguyên búng tay một cái, một đạo bạch quang xẹt qua, với tốc độ mắt thường không thể bắt kịp rơi xuống trên Kim Đan liệt nhật.
"Chỉ bằng ngươi, cũng muốn làm tổn thương căn cơ của ta, đừng có nằm mơ!" Tần Ngọc Đường tạm thời không cảm nhận được gì bất thường, lớn tiếng trào phúng.
Cheng —— Một tiếng kiếm reo, chói tai hơn.
Tần Ngọc Đường vẫn chưa dừng tay, một kiếm đâm thẳng vào mi tâm Trần Thanh Nguyên.
"Tranh —— " Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Trần Thanh Nguyên nghiêng người, tránh được một kiếm này, đồng thời đưa tay phải ra, dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy bảo kiếm đang đâm tới.
Trong lúc Tần Ngọc Đường định sử dụng các chiêu kiếm khác, thừa cơ chém tay phải Trần Thanh Nguyên, thì dị biến xảy ra.
Kim Đan liệt nhật trên cao lại xuất hiện một vết nứt.
Thân thể Tần Ngọc Đường đột nhiên chìm xuống, quay đầu lại nhìn, sắc mặt kịch biến, trợn mắt há mồm: "Không... Không thể nào."
Vừa rồi Trần Thanh Nguyên điểm một ngón tay ra, rõ ràng bị kết giới dị tượng Kim Đan chặn lại, sao có thể làm bị thương dị tượng?
Tần Ngọc Đường không thể chấp nhận chuyện này.
Nhìn vết nứt càng lúc càng dài, còn lan ra nhiều vết rách, bao phủ dị tượng Kim Đan.
Lần này, Tần Ngọc Đường cảm nhận rõ thân thể xuất hiện bất thường, bắt đầu hoảng loạn.
"Keng" Trần Thanh Nguyên kẹp lấy bảo kiếm, hơi dùng sức búng nhẹ, khiến bảo kiếm phát ra tiếng rung.
Tần Ngọc Đường lập tức buông tay khỏi kiếm, chỉ sợ dư uy làm tổn thương mình.
Nhân cơ hội này, Trần Thanh Nguyên tay trái đánh một chưởng về phía Tần Ngọc Đường.
Tần Ngọc Đường không chút do dự tương tự đánh một quyền.
Ban đầu hai bên còn giằng co, nhưng theo vết rạn nứt của Kim Đan càng lúc càng nhiều, trực tiếp ảnh hưởng đến căn cơ của Tần Ngọc Đường khiến hắn phun máu tươi, khí tức hỗn loạn, bay ngược mấy chục nghìn mét, thân thể nặng nề đập xuống mặt đất.
"Rầm" một tiếng, một cái hố sâu xuất hiện, Tần Ngọc Đường nằm trong hố, trên người xuất hiện mấy vết thương, máu tươi không ngừng chảy.
Trong hư không, Kim Đan hình ảnh bắt đầu rung lắc, rồi dần dần biến mất.
Chỉ trong mấy hơi thở, dị tượng tan biến.
Căn cơ của Tần Ngọc Đường bị tổn hại, sắc mặt tái nhợt.
Trên cao, Trần Thanh Nguyên ném bảo kiếm vừa đoạt được xuống đất, cắm ngay bên cạnh Tần Ngọc Đường. Hắn nhìn xuống Tần Ngọc Đường, ánh mắt lạnh lùng, tỏa ra hàn ý nồng đậm, khiến nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm xuống.
Tần Ngọc Đường, thất bại.
Hắn thua trước Trần Thanh Nguyên, người chỉ có tu vi Thiên Linh cảnh, hơn nữa Kim Đan còn xuất hiện vết rạn nứt, tổn thương căn cơ.
Mọi người thấy cảnh này, ngây như phỗng.
"Tần thiếu tông chủ lại thua." Các thiên kiêu của các tông không dám tin, vẻ mặt phong phú.
"Tại sao lại như vậy?" Rất nhiều người không chấp nhận được, ngẩng đầu nhìn Trần Thanh Nguyên đứng trên mây, cảm thấy bóng dáng của hắn càng chói mắt, khó có thể nhìn thẳng.
"Không thể thua, không thể thua..." Tần Ngọc Đường lần này mất hết mặt mũi, vẫn lặp đi lặp lại câu nói này, trong lòng không thể chịu đựng nổi.
Trước đây, Tần Ngọc Đường đã thua trước Trần Thanh Nguyên, sinh ra tâm kết. Lần này lại càng thua trước Trần Thanh Nguyên có tu vi kém xa mình, tâm kết chuyển thành tâm ma.
Tương lai Tần Ngọc Đường nếu không loại bỏ tâm ma, cả đời đừng hòng bước lên một bước nào, tu vi sẽ dừng lại ở đây.
"Tiểu sư đệ nghiêm túc, thực sự rất soái a!" Các trưởng lão Huyền Thanh Tông cũng bị kinh động, chưa từng nghĩ cuộc chiến này sẽ kết thúc theo cách này.
Họ cảm thấy dù Trần Thanh Nguyên có sử dụng lá bài tẩy mạnh nhất, nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Tần Ngọc Đường, ai ngờ Trần Thanh Nguyên toàn bộ quá trình đè Tần Ngọc Đường ra đánh, thực lực vượt xa phạm vi cảnh giới tu vi.
"Các ngươi còn muốn đến thử một chút không?" Trần Thanh Nguyên dời ánh mắt đến các thiên kiêu của các tông phái, hễ ánh mắt quét qua chỗ nào, không ai dám nhìn thẳng hắn.
Người các tông vội vàng cúi đầu, bị khí thế của Trần Thanh Nguyên làm cho sợ hãi, không nói một lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận