Thiên Hải Tiên Đồ

Chương 583: Xuất thủ đoạt bảo

**Chương 583: Ra tay đoạt bảo**
Theo Hồ Quảng ra lệnh, bốn người dừng lại công kích.
Cả không trung một lần nữa khôi phục vẻ yên tĩnh.
Trong đại trận, tất cả mọi người Bạch Vân Tông đều hướng ánh mắt về phía Hồ Quảng.
Vị lão giả Kim Đan trung kỳ kia cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng nhìn ra ngoài đại trận.
Nếu như còn có cơ hội sống sót, hắn chắc chắn sẽ không lựa chọn tự bạo đại trận, bởi như vậy tất cả mọi người sẽ vẫn rơi vào trong trận mà thôi.
Truyền thừa ngàn năm của Bạch Vân Tông cũng sẽ triệt để hóa thành mây khói, biến mất giữa thiên địa.
Lời uy h·iếp vừa rồi của hắn có chút ít nhưng thực ra là giả dối.
Trước mắt, bên trong Bạch Vân Tông chỉ có hắn cùng một vị trưởng lão Kim Đan sơ kỳ khác biết rõ tình hình thực tế, bất luận là tông chủ hay Đại trưởng lão, hồn đăng của bọn họ đều đã triệt để dập tắt.
Điều này có nghĩa là hai trụ cột chân chính của Bạch Vân Tông đã vẫn lạc trong đợt tấn công của Hải tộc.
Cho dù Bạch Vân Tông có thể trốn qua kiếp nạn này thì cũng sẽ trở thành một thế lực nhỏ mà thôi.
Không có Kim Đan hậu kỳ trấn giữ, thế lực đó cũng chỉ được coi là nhỏ yếu.
Bất kể là Kim Đan trung kỳ hay Kim Đan sơ kỳ, chênh lệch chiến lực thực tế không quá lớn, chỉ khi tiến vào Kim Đan hậu kỳ, thực lực mới có sự tăng tiến vượt bậc, bởi vậy tu sĩ Kim Đan hậu kỳ mới được xem là cường giả một phương.
Trong đại trận.
Vô số đệ tử Bạch Vân Tông căng thẳng nhìn về phía Hồ Quảng và mấy người kia.
Lựa chọn của bọn họ sẽ quyết định vận mệnh của các đệ tử Bạch Vân Tông.
Là đệ tử Bạch Vân Tông, bọn hắn hiểu rõ tính tình của vị trưởng lão Kim Đan trung kỳ vừa rồi.
Vị trưởng lão kia một khi đã nói là sẽ làm.
Nếu đại trận tự bạo, tất cả đệ tử đều phải chôn cùng.
Thậm chí, không ít đệ tử đã bắt đầu nảy sinh oán hận.
Dù sao, cho dù Hồ Quảng mấy người có thể phá vỡ đại trận, một bộ phận trong số bọn hắn vẫn có cơ hội đào thoát.
Đệ tử Bạch Vân Tông đông đảo, Hồ Quảng cùng bốn vị Kim Đan chân nhân muốn truy sát tất cả bọn họ là điều vô cùng khó khăn.
Không ai muốn cùng Bạch Vân Tông c·hết chung cả.
Một bên khác.
Lý Thanh lạnh nhạt quan sát song phương đánh cờ ở phía trước.
Vừa rồi hắn cũng đang lo lắng không biết có nên ra tay hay không, dù thế nào thì Bổ Nguyên Quả kia hắn nhất định phải có trong tay, thứ này có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian tu hành của hắn.
Hắn vừa rồi còn có một ý định, đó là chủ động thay Bạch Vân Tông giải vây, dùng cái này làm điều kiện trao đổi Bổ Nguyên Quả khi xuất thủ.
Chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ được Bổ Nguyên Quả.
Lại không nghĩ rằng Bạch Vân Tông lại bày ra thái độ ngọc đá cùng vỡ rồi sau đó chủ động chịu thua, nguyện ý dâng ra bảo vật, đồng thời bỏ ra lượng lớn linh thạch để bồi thường.
Nhìn thấy vẻ mặt do dự của Hồ Quảng và mấy người kia, Lý Thanh trong lòng hiểu rõ, bốn người này xem ra là muốn thỏa hiệp.
Một giây sau, khóe miệng Lý Thanh lộ ra nụ cười.
Như vậy cũng tốt, bớt đi thời gian hắn phải động thủ.
Bất tri bất giác, xung quanh Lý Thanh xuất hiện một màn sương đen.
Hắn bắt đầu từ từ tiến lại gần trung tâm chiến trường.
"Hồ Quảng đạo huynh, nếu không thì thôi đi, đại trận này của Bạch Vân Tông uy lực không tầm thường, trong khoảng thời gian ngắn khó mà phá vỡ."
"Một khi người kia tự bạo đại trận, uy lực e rằng còn k·h·ủ·n·g· ·b·ố hơn" một vị tu sĩ Kim Đan trung kỳ khác bên cạnh bắt đầu lên tiếng khuyên can Hồ Quảng.
Ba người còn lại cũng tán thành gật đầu.
Hồ Quảng ngẩng đầu lên với sắc mặt âm trầm.
Hiện tại, những người khác đều đã phản đối, hắn cũng không thể tiếp tục kiên trì mục đích của mình.
Huống chi, Bổ Nguyên Quả kia đối với hắn mà nói không phải quá trọng yếu.
"Được, để cho chúng ta năm người rời đi cũng được, giờ thì xem thành ý của các ngươi" Hồ Quảng nhìn lão giả Bạch Vân Tông trong đại trận, lạnh lùng nói.
"Trừ Bổ Nguyên Quả, Bạch Vân Tông các ngươi nguyện ý bồi thường bao nhiêu linh thạch?"
Thấy Hồ Quảng đổi ý, trong đại trận tất cả mọi người Bạch Vân Tông đều thở phào nhẹ nhõm.
Bốn vị tu sĩ Kim Đan cùng đi với Hồ Quảng thì lộ vẻ mặt tham lam nhìn về phía Bạch Vân Tông.
Đây chính là thế lực ban đầu có hai vị Kim Đan hậu kỳ cường giả trấn giữ, trong tông môn chắc chắn có vô số tài phú cùng linh thạch, lần này nhất định phải vòi vĩnh một mẻ lớn.
Chỉ có như vậy mới không uổng công chuyến đi này.
Nhìn ánh mắt tham lam của năm người bên ngoài, lão giả mặc bạch bào của Bạch Vân Tông biết, năm người này chắc chắn là muốn công phu sư tử ngoạm. (*câu này có thể hiểu là: công phu vòi tiền như sư tử há miệng lớn) Hiện tại, nội tình thực tế của Bạch Vân Tông không còn sung túc như xưa.
Một phần tài phú của tông môn đều nằm trong tay tông chủ và Đại trưởng lão.
Lão giả mặc bạch bào hơi trầm ngâm một chút rồi lên tiếng: "Bạch Vân Tông chúng ta nguyện ý bỏ ra 8 triệu linh thạch hạ phẩm cùng Bổ Nguyên Quả làm đại giá."
"Chỉ cần năm vị phát hạ thần hồn thệ ngôn, Bổ Nguyên Quả và linh thạch, Bạch Vân Tông chúng ta tự khắc sẽ giao ra."
Nghe được lời của hắn, Hồ Quảng năm người đều lộ vẻ mặt lạnh lùng.
Bọn hắn không tiếc trả giá lớn vây công Bạch Vân Tông, vẻn vẹn 8 triệu linh thạch hạ phẩm làm sao có thể khiến bọn hắn hài lòng.
Năm người bọn họ chia 8 triệu linh thạch hạ phẩm, đến tay bọn hắn chẳng còn lại bao nhiêu.
"Ta thấy ngươi đang nói đùa, chỉ có 8 triệu linh thạch hạ phẩm mà muốn đuổi chúng ta đi?" Hồ Quảng lạnh giọng quát.
"Bạch Vân Tông các ngươi nếu không muốn bị diệt môn, thì thành thành thật thật giao ra tất cả linh thạch và tài nguyên, bằng không thì để những linh thạch kia cùng các ngươi chôn cùng một chỗ đi."
Lúc nói chuyện, Hồ Quảng lộ ra vẻ mặt hung dữ.
Đồng thời, Linh khí trên không trung lại lần nữa bắt đầu chớp động linh quang.
Ý uy h·iếp đã thể hiện rõ ràng.
Bốn người còn lại cũng đồng thời bắt đầu thúc giục Linh khí, ra vẻ nếu không giao ra đủ linh thạch và bảo vật, bọn họ sẽ lập tức tấn công.
"Các ngươi muốn bao nhiêu mới bằng lòng thoái lui?"
"Tông chủ và Đại trưởng lão của Bạch Vân Tông chúng ta cơ hồ đã mang đi phần lớn linh thạch cùng linh vật, trong tông môn đã không còn bao nhiêu linh thạch nữa rồi" lão giả mặc bạch bào trầm giọng nói.
Lời của hắn là muốn nhắc nhở Hồ Quảng và bốn người kia, Bạch Vân Tông chỉ là một cái xác không.
Phần lớn linh thạch và bảo vật đều ở trong tay hai vị Kim Đan hậu kỳ cường giả.
Điều này kỳ thực cũng rất bình thường, dù sao hai vị kia chính là trụ cột của Bạch Vân Tông, tài nguyên của tông môn khẳng định là nằm trong tay bọn hắn.
Hồ Quảng sau khi nghe xong, ánh mắt khẽ động.
Bốn người còn lại cũng nhìn về phía hắn, Hồ Quảng là người dẫn đầu hành động lần này, chuyện đàm phán, tự nhiên là do hắn tiến hành.
"20 triệu linh thạch hạ phẩm, cộng thêm Bổ Nguyên Quả, đây là giới hạn cuối cùng của chúng ta."
"Giao ra, chúng ta lập tức rút lui" Hồ Quảng hướng đám người Bạch Vân Tông trong đại trận lạnh lùng nói.
"20 triệu linh thạch?"
"Ta thấy Hồ đạo hữu là cố ý muốn hủy diệt Bạch Vân Tông chúng ta, cho dù là thời kỳ toàn thịnh, Bạch Vân Tông chúng ta cũng không thể bỏ ra một khoản linh thạch lớn như vậy, huống chi là hiện tại" lão giả mặc bạch bào tức giận nói.
Trong lúc hai người đang đàm phán, Lý Thanh đã lặng lẽ xuất hiện ở gần Bạch Vân Tông.
Hắn đang đợi hai bên đạt được giao dịch.
Thời điểm Bạch Vân Tông xuất ra Bổ Nguyên Quả, chính là thời cơ hắn động thủ.
Loại bảo vật này, hắn khẳng định không thể dễ dàng bỏ qua.
Nếu đám người Hồ Quảng kia không biết điều, hắn cũng không ngại thu thêm chút chiến lợi phẩm.
"Bạch Vân Tông chúng ta nhiều nhất chỉ có thể bỏ ra 10 triệu linh thạch hạ phẩm, phần còn lại không đủ, chúng ta sẽ dùng linh vật bù đắp."
"10 triệu linh thạch hạ phẩm là không thể nào."
"."
Dưới một phen uy h·iếp của Hồ Quảng.
Bạch Vân Tông cuối cùng vẫn thỏa hiệp.
15 triệu linh thạch hạ phẩm, cộng thêm Bổ Nguyên Quả - thiên địa linh vật, phần còn thiếu, Bạch Vân Tông sẽ dùng linh vật còn lại để bù đắp.
"Chư vị, xin mời phát hạ thần hồn thệ ngôn đi."
Trong đại trận, lão giả mặc bạch bào lộ vẻ mặt không cam lòng nói.
Nghe được Bạch Vân Tông khuất phục, Hồ Quảng năm người đều lộ vẻ vui mừng.
Chỉ riêng khoản linh thạch và tài nguyên này, cũng đủ để cho gia sản của bọn hắn tăng lên gấp đôi.
"Ta, Hồ Quảng, lấy thần hồn phát thệ, chỉ cần Bạch Vân Tông giao ra Bổ Nguyên Quả cộng thêm vật phẩm có giá trị 15 triệu linh thạch."
"."
Hồ Quảng năm người không chút do dự, lập tức phát hạ thần hồn thệ ngôn.
Thấy năm người toàn bộ phát hạ thần hồn thệ ngôn, đám người trong đại trận của Bạch Vân Tông cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại.
Lão giả mặc bạch bào mặc dù không cam lòng, nhưng hiện tại không còn lựa chọn nào khác.
Trước mắt, bảo vệ tông môn truyền thừa mới là chuyện quan trọng nhất.
Sau đó, lão giả mặc bạch bào cùng một vị Kim Đan sơ kỳ chân nhân khác hướng Tàng Bảo Các của Bạch Vân Tông tiến đến.
Khoản linh thạch và linh vật này, chắc chắn phải vét sạch vốn liếng của Bạch Vân Tông mới có thể gom đủ.
Hồ Quảng vẻ mặt thoải mái chờ đợi bên ngoài đại trận.
Không ngờ hành động lần này của Hải tộc lại mang đến cho hắn cơ duyên lớn như vậy.
Nếu không phải Hải tộc xuất hiện, bọn hắn cũng không dám tấn công Bạch Vân Tông như thế.
Bất kỳ tông môn nào sừng sững tại vùng biển này mấy ngàn năm, chắc chắn có quan hệ phức tạp với thượng tông.
Thậm chí, xác suất lớn đều là có liên hệ với Nguyên Anh Chân Quân, bằng không thế giới này đã sớm hỗn loạn.
Trước mắt, Hải tộc xuất hiện, triệt để phá vỡ quy tắc trật tự của Thiên Hoàn Quần Đảo.
Hiện tại, đoán chừng các thế lực của Nguyên Anh Chân Quân đều đang rút lui, tự nhiên không có người nào lại đi quản chuyện của Bạch Vân Tông nữa.
Hô hô!
Biển mây màu trắng bên trong nhanh chóng cuồn cuộn.
Hai vị Kim Đan chân nhân của Bạch Vân Tông xuất hiện trên không trung của đại trận.
Cầm đầu là lão giả mặc bạch bào, vẻ mặt âm trầm nhìn Hồ Quảng và mấy người kia, sau đó hắn lấy ra một chiếc hộp ngọc làm từ linh mộc màu trắng sữa.
Ngoài ra, trên không trung còn xuất hiện hai túi trữ vật.
"Trong hộp gỗ này chính là Bổ Nguyên Quả các ngươi cần, còn lại là 9 triệu linh thạch hạ phẩm, ngoài ra là các loại linh quáng cùng linh vật Bạch Vân Tông chúng ta tích lũy, tổng giá trị là 15 triệu."
Lão giả mặc bạch bào nói xong, vung tay lên.
Hai túi trữ vật kẹp theo hộp linh mộc hướng Hồ Quảng năm người bay tới.
Hồ Quảng năm người đều lộ vẻ mặt tham lam.
Trong đó, tu sĩ mặc tử bào bất tri bất giác đã tiến lên trước một chút.
Nhưng thoáng chốc, hắn liền đón nhận ánh mắt lạnh lùng của Hồ Quảng.
Tu sĩ mặc tử bào lộ vẻ mặt lúng túng, nở nụ cười, sau đó dừng lại thân hình.
"Chư vị không nên gấp gáp, ta sẽ phân chia hợp lý" Hồ Quảng vẻ mặt thản nhiên nói.
Đồng thời, hắn phóng thích khí tức Kim Đan hậu kỳ.
Linh áp Kim Đan hậu kỳ nhắc nhở bốn người xung quanh, hắn mới là người dẫn đầu lần này.
Hành động của Hồ Quảng, khiến bốn người còn lại đều đứng ở phía xa, không dám tiếp tục tiến lên.
Nhìn chiến lợi phẩm bay tới, khóe miệng Hồ Quảng lộ ra nụ cười khó mà che giấu.
Chỉ cần hắn nắm được trong tay, cụ thể phân chia như thế nào, tự nhiên là do hắn quyết định.
Ngay khi năm người đang tràn đầy vui mừng nhìn chiến lợi phẩm.
Một đạo thanh sắc trường hồng giống như tia chớp, vượt lên trước một bước, hướng chiến lợi phẩm bay tới.
"Ai"
Hồ Quảng sắc mặt kinh hãi.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, độn quang màu xanh đã vượt lên trước, tiến gần đến chiến lợi phẩm của Bạch Vân Tông hơn so với bọn hắn.
"Dừng tay"
Hồ Quảng phẫn nộ hét lớn.
Nói xong, một thanh cự kiếm màu vàng đất từ trong tay hắn bay ra.
Hô hô!
Xung quanh nổi lên một trận mây vàng, thanh cự kiếm màu vàng đất giống như một con Giao Long, lao về phía độn quang màu xanh.
Thoáng chốc, uy thế bộc phát mạnh mẽ đến nỗi bốn người xung quanh thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
Bốn người còn lại thấy có người định cướp đoạt chiến lợi phẩm của bọn hắn, cũng đều phẫn nộ.
Trong nháy mắt, trên không trung lại xuất hiện bốn đạo công kích cường đại.
Cự kiếm màu vàng đất do Hồ Quảng phát ra có uy lực mạnh nhất, bốn đạo công kích còn lại thì từ hai bên bao vây lại.
"Kim Đan trung kỳ?"
Hồ Quảng cũng phát hiện ra thực lực của kẻ cướp đoạt chiến lợi phẩm.
"Thật là không biết sống chết."
Hồ Quảng giận dữ mắng một câu.
Chỉ là một tên Kim Đan trung kỳ, cũng dám trước mặt năm người bọn hắn cướp đồ.
Thấy tình huống này, Hồ Quảng tiếp tục gia tăng pháp lực trong cơ thể rót vào.
Uy thế xung quanh thanh cự kiếm màu vàng đất, trong nháy mắt lại tăng lên mấy phần.
Đối mặt với năm đạo công kích cường đại, độn quang màu xanh kia dường như không hề nhìn thấy, vẫn tiếp tục lao về phía chiến lợi phẩm của Bạch Vân Tông.
Một màn đột ngột phát sinh này khiến đám người Bạch Vân Tông nhao nhao lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đặc biệt là hai vị Kim Đan chân nhân của Bạch Vân Tông.
Thấy bọn hắn vừa xuất ra chiến lợi phẩm bị cướp, hai người tự nhiên là trong lòng vui vẻ.
Bọn hắn đã lấy ra chiến lợi phẩm, nếu như bị đoạt đi, khẳng định là không liên quan đến Bạch Vân Tông, Hồ Quảng năm người đã phát hạ thần hồn thệ ngôn, bọn hắn cũng không lo Hồ Quảng năm người đổi ý.
"Sư huynh, rốt cuộc vị này là người phương nào, lại dám lấy thực lực Kim Đan trung kỳ cướp đồ trước mặt bọn chúng?"
Vị tu sĩ Kim Đan sơ kỳ của Bạch Vân Tông kinh ngạc nói.
"Không biết, công kích của Hồ Quảng năm người đã đến, không ngờ hắn lại còn dám tiếp tục lao về phía bảo vật" lão giả mặc bạch bào cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Rất nhanh, trong mắt hắn lộ ra thần sắc nghi hoặc, người này chẳng lẽ lại thực sự muốn ngạnh kháng công kích của Hồ Quảng năm người?.
Hồ Quảng kia thế nhưng là cường giả Kim Đan hậu kỳ, trong bốn người còn lại cũng có hai vị Kim Đan trung kỳ.
Liên thủ một kích như vậy, cho dù là cường giả Kim Đan hậu kỳ cũng phải lập tức rút lui.
Lý Thanh bình tĩnh tiếp cận bảo vật.
Hô hô!
Thanh cự kiếm màu vàng đất phát ra tiếng xé gió, đã bắt đầu vang lên tiếng nổ lớn.
Ngay khi năm đạo công kích sắp đánh trúng sau lưng Lý Thanh.
Một viên hạt châu màu xanh đen bay ra.
Kim Đan trong cơ thể Lý Thanh nhanh chóng lưu chuyển.
Pháp lực tinh thuần mãnh liệt hướng Trọng Nguyên Hải Châu dũng mãnh lao tới.
Ong ong!
Từng đạo u mang màu xanh đen bắt đầu hiển lộ.
Xung quanh Trọng Nguyên Hải Châu lập tức hóa thành một vùng không gian trọng lực.
Từng luồng Trọng Thủy màu đen từ trong Trọng Nguyên Hải Châu tuôn ra.
Trong nháy mắt.
Một hồ nước nhỏ màu đen xuất hiện phía sau lưng Lý Thanh.
Lực lượng của Trọng Nguyên Hải Châu khiến không gian xung quanh nặng nề hẳn xuống.
Tốc độ của thanh cự kiếm màu vàng đất cũng bắt đầu chậm lại.
Uy thế trọng lực kia, bắt đầu nhanh chóng khuếch tán.
"Đây là lực lượng gì?" Lão giả mặc bạch bào kinh ngạc nói.
Chỉ riêng trọng áp tản ra đã khiến thân thể của hắn cũng trở nên nặng nề.
Phải biết, đây vẫn chỉ là khu vực ngoại vi, bởi vậy có thể thấy được khu vực trung tâm của hạt châu thần bí kia sẽ có áp lực k·h·ủ·n·g k·hiếp như thế nào.
Oanh!
Ầm! phanh!
Công kích của Hồ Quảng năm người rơi vào trên mặt hồ do Trọng Nguyên Hải Châu biến thành.
Khối Trọng Thủy kia bắt đầu khuấy động không ngừng.
Trọng Nguyên Hải Châu nhanh chóng xoay tròn, muốn trấn áp Linh khí của năm người.
Nhưng dù sao, đó cũng là liên thủ một kích của năm vị tu sĩ Kim Đan.
Chỉ dựa vào lực lượng của Trọng Nguyên Hải Châu thì không đủ.
Oanh!
Hồ nước màu đen do Trọng Thủy biến thành bắt đầu rung chuyển, xem ra sắp không chịu nổi.
Đúng lúc này, Bích Nguyệt Xích cũng xuất hiện ở phía sau, nó hóa thành một làn sóng biếc đánh về phía công kích của năm người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận