Thiên Hải Tiên Đồ

Chương 358: Nhao nhao mà tới

**Chương 358: Nhao nhao kéo tới**
"Ha ha"
Hắc Sơn Vân Kỳ thấy vậy mỉm cười.
Đây mới là nguyên nhân đối phương biểu hiện hiền hòa như vậy.
"Lý đạo hữu chính là ân nhân của Hắc Sơn bộ tộc ta, đối với bộ tộc ta có đại ân."
Hắc Sơn Vân Kỳ đảm nhiệm tộc trưởng gia tộc trong những năm này, phong cách hành sự cũng trở nên vô cùng lão luyện.
Hắn không nói nhiều về mối liên hệ giữa hai bên, chỉ nói là đối với Hắc Sơn bộ tộc có đại ân, những an bài công việc về sau tự nhiên là do Lý Thanh tự mình quyết định thái độ.
"Ha ha"
Từ Ngọc cười một tiếng, không tiếp tục truy vấn.
Chuyện lần này không thể không khiến hắn chú ý cẩn thận, bất luận là thân phận địa vị của vị Lý Thanh đã triệu tập bọn hắn, hay là thực lực kinh khủng của bản thân, đều khiến gia tộc bọn hắn sinh lòng kính sợ.
Vừa mới đem đám người Từ Thị nghênh đón đến đại điện, bên ngoài lại có một đoàn người mới đuổi tới.
Hắc Sơn Vân Kỳ đành phải an bài một vị trưởng lão phía sau tiếp đãi, sau đó chính mình hướng phía bên ngoài bước nhanh tới.
Lúc này có một đoàn người đã rơi xuống quảng trường phía ngoài.
Nhìn thấy đoàn người phía sau, trong mắt Hắc Sơn Vân Kỳ lóe lên một tia kinh ngạc.
Lần này độn quang tản đi, bên trong rơi xuống hai đạo nhân ảnh.
Hai người đều là thân mang đạo bào màu xanh biếc.
Trong hai người này, vị trung niên nam tử kia chính là Thảo Mộc Các các chủ Lâm Húc, người còn lại là một vị nữ tử khuôn mặt thanh lệ, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn.
"Hoan nghênh Lâm Các Chủ đến đây."
Hắc Sơn Vân Kỳ vội vàng cười nghênh đón.
Vị này cũng giống như Từ Gia trước đó, Thảo Mộc Các được xem là thế lực tương đối cường đại ở xung quanh, huống hồ danh tiếng của Thảo Mộc Các còn lớn hơn thực lực của bọn hắn.
Bởi vì Thảo Mộc Các có bí pháp bồi dưỡng linh thảo đặc thù, cùng một chút kẻ cường đại cũng có quan hệ chặt chẽ.
Chỉ riêng vị Lâm Các Chủ này cũng là một vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong cường đại.
"Vị này là?"
Hắc Sơn Vân Kỳ đem ánh mắt nhìn về phía vị nữ tử kia.
"Ha ha"
"Đây là ái nữ - Lâm Dao, chuyến này nhất định phải cùng ta đi ra." Lâm Húc bất đắc dĩ vừa cười vừa nói.
"Hắc Sơn gia chủ"
Vị Lâm Dao kia trên mặt dí dỏm hướng phía Hắc Sơn Vân Kỳ cười một tiếng, thoải mái thi lễ.
"Lâm Dao đạo hữu"
Hắc Sơn Vân Kỳ hơi hành lễ.
"Lâm gia chủ mời vào bên trong ngồi."
Một đoàn người cười nói, hướng vào bên trong đi đến.
"Hắc Sơn gia chủ lần này đã phí tâm, nhìn bố trí xung quanh nơi này, thật là rất trang nhã."
Lâm Húc nhìn xem hoàn cảnh chung quanh vừa cười vừa nói.
"Dù sao lần này cũng là Lý Thanh đạo hữu cố ý phân phó, Hắc Sơn gia tộc chúng ta tự nhiên dốc sức mà làm." Hắc Sơn Vân Kỳ mặt mỉm cười nói.
"Ha ha"
"Tại hạ cũng nghe nói vị Lý đạo hữu này, có thể nói là có chút không tầm thường, càng là tu sĩ thiên tài của Hàn Thủy Phong."
"Mượn cơ hội này kết bạn với Lý đạo hữu, cũng không uổng công chuyến đi này."
Trong mắt Lâm Húc lóe lên vẻ khác lạ, sau đó vừa cười vừa nói.
Trước khi tới hắn đã thông qua quan hệ của Thảo Mộc Các, nghe ngóng rõ ràng.
Lần này việc phân chia phạm vi thế lực của Kim Phong Tông, tất cả đều do một tay vị Lý Thanh này phụ trách.
Vị Lý Thanh này chẳng những là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, mà còn có quan hệ không nhỏ với Mộc gia.
Dưới sự tận lực nghe ngóng của Lâm Húc, tự nhiên biết rõ thực lực kinh khủng của Lý Thanh trong lần đại chiến này.
Loại thiên tài này cũng được Mộc gia coi trọng, mới có thể trở thành người chủ đạo trong chuyện lần này.
Giao hảo cùng một vị tu sĩ thiên tài như vậy, đối với Thảo Mộc Các bọn hắn mà nói, tự nhiên là có ý nghĩa phi phàm.
Giờ Tỵ theo ước định vẫn còn chưa tới.
Một trong hai thế lực còn lại là Tề gia, cũng đồng thời chạy tới Hắc Sơn gia tộc.
"Tề gia chủ"
Tề gia chỉ có hai người tới.
Cầm đầu là một vị nam tử trung niên dung mạo có mấy phần gầy đen.
Hắc Sơn Vân Kỳ nhìn thấy hai người, trên mặt tươi cười nghênh đón.
Hai người này chính là Định Hải Thần Châm chân chính của Tề gia trước mắt, hai vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Trong đó, vị nam tử trung niên gầy đen kia tên là Tề Phong, càng là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong.
Nhìn thấy Tề gia coi trọng chuyện lần này như vậy, Hắc Sơn Vân Kỳ tự nhiên trong lòng vô cùng vui vẻ.
Sau khi hai vị tu sĩ Tề gia tiến vào trong đại điện, Lâm Húc của Thảo Mộc Các và Từ Ngọc kia đều có mấy phần kinh ngạc, sau đó đứng dậy cười hành lễ.
Bọn hắn không nghĩ tới Tề gia lại coi trọng như thế, hai vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ có quyền cao chức trọng đều đến đây.
Kỳ thật trừ Hắc Sơn gia tộc, tam đại thế lực này trước đó đều có liên hệ lẫn nhau.
Dù sao tất cả mọi người đều là thế lực phụ cận, tự nhiên đã từng tiếp xúc.
Chỉ có Hắc Sơn gia tộc là không có liên hệ với bọn hắn.
Gia tộc nhỏ chỉ có một vị tu sĩ Trúc Cơ như thế này, tự nhiên không có tư cách ngồi cùng một chỗ với bọn hắn.
Trong lúc nhất thời, tình cảnh trở nên náo nhiệt.
Thấy giờ Tỵ sắp đến, ba thế lực dần ngừng nói chuyện với nhau.
"Hắc Sơn gia chủ, trước mắt trừ Lý đạo hữu tự mình tới, còn có những người khác không?"
Từ Ngọc của Từ gia kia mang vẻ mặt tò mò hỏi.
Theo hắn được biết, thế lực giáp giới với Kim Phong Tông ở xung quanh, còn có một thế lực cường đại nhất.
"Căn cứ theo phân phó của Lý đạo hữu."
"Hẳn là còn có Vân Hải Môn sẽ đến." Hắc Sơn Vân Kỳ khẽ cười nói.
Trong con mắt của hắn hiện lên vẻ khác lạ.
Thấy thời gian đã đến, theo lý thuyết người của Vân Hải Môn hẳn là phải đến.
Hắc Sơn Vân Kỳ hơi nhíu mày, không tiếp tục nói chuyện.
Vân Hải Môn cũng không phải thế lực nhỏ giống như bọn hắn.
Tông môn này được xem là có danh tiếng dưới thế lực Kim Đan.
Trong đó, môn chủ Vân Hải Môn càng là một vị Trúc Cơ đỉnh phong tồn tại, vẻn vẹn số tu sĩ Trúc Cơ trong môn đã có tới tám, chín người.
Trừ việc không có tu sĩ Kim Đan tọa trấn, thì thực lực đã có thể xem là không tầm thường.
"Chẳng lẽ Vân Hải Môn cố ý hành động như vậy?" Hắc Sơn Vân Kỳ âm thầm nghĩ tới.
Ba thế lực còn lại, sau khi nghe nói còn có Vân Hải Môn, đều lộ ra sắc mặt khác thường, sau đó khôi phục bình thường.
Dưới mắt, người của Vân Hải Môn còn chưa tới, có thể nói ý tứ đã không cần nói cũng biết.
Đang lúc một đoàn người suy nghĩ.
Từ nơi xa đã có hai đạo cầu vồng hướng về quảng trường mà bay tới.
"Lý đạo hữu đã tới."
Nhìn thấy đạo bào quen thuộc, Hắc Sơn Vân Kỳ nhanh chóng đứng dậy nói.
Trong nháy mắt, trong cả đại điện không còn ai ngồi.
Đám người cùng đi ra bên ngoài.
Không nói đến việc phân phối lợi ích quan trọng nhất về sau do Lý Thanh khống chế, chỉ riêng thân phận và thực lực hiện tại của Lý Thanh, cũng đủ để bọn hắn vô cùng coi trọng.
Độn quang tản đi.
Thân ảnh Lý Thanh và Dư Linh xuất hiện trên quảng trường.
Tu sĩ Hắc Sơn gia tộc đóng giữ xung quanh, nhao nhao hướng phía Lý Thanh cung kính hành lễ.
Trong mắt một số người còn mang theo mấy phần kích động.
Bọn hắn rốt cục cũng gặp được vị đại nhân vật phía sau gia tộc.
Dư Linh đi theo lần này chủ yếu là vì chuyện của Thảo Mộc Các.
Về sau muốn chuyển thành trùng tu, còn cần không ít linh thảo, linh trùng bồi dưỡng, vừa vặn cùng đi tới đây, những chuyện về sau sẽ do Dư Linh tự mình đi tiếp xúc với Thảo Mộc Các cho thuận tiện.
Đặc biệt là những linh thảo Lý Thanh cần sưu tập, mọi thứ đều do mình hắn ra mặt có vẻ hơi dễ thấy.
Lý Thanh nhìn bốn đội trong đại điện đang đi về phía mình, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ.
Theo đạo lý mà nói, hắn đã thông báo cho bốn thế lực khác.
Hiện tại xem ra, còn có một thế lực không có đến.
"Lý đạo hữu"
Đám người đi ra, đều hướng phía Lý Thanh mỉm cười hành lễ.
"Chư vị tốt"
Lý Thanh sắc mặt ôn hòa, hướng phía mấy người dẫn đầu khẽ gật đầu.
"Vị này là Dư sư muội của tông môn, lần này cũng theo ta đến đây." Lý Thanh giới thiệu Dư Linh phía sau cho đám người.
"Dư đạo hữu"
Đám người cũng cười chào hỏi Dư Linh.
"Ta và chư vị đều là lần đầu gặp mặt."
"Lần này làm phiền các vị đến đây."
Hắn nhìn cách ăn mặc của mọi người một cái, sau đó tiếp tục vừa cười vừa nói.
"Đâu có đâu có"
"Cùng Lý đạo hữu gặp nhau, chúng ta cũng vô cùng vinh hạnh." Từ Ngọc ở một bên dẫn đầu nói.
Lúc này, Hắc Sơn Vân Kỳ ở bên cạnh nhìn thấy thần sắc của Lý Thanh, lập tức đi ra.
"Lý đạo hữu, ta giới thiệu cho ngươi một chút."
"Vị này là Từ gia gia chủ Từ Ngọc."
Hắc Sơn Vân Kỳ chỉ vị nam tử trung niên mở miệng phụ họa.
"Từ gia chủ"
Lý Thanh mỉm cười gật đầu.
"Vị này là Thảo Mộc Các các chủ Lâm Húc, vị phía sau là ái nữ Lâm Dao của Lâm các chủ."
Hắc Sơn Vân Kỳ tiếp tục giới thiệu người của Thảo Mộc Các cho Lý Thanh.
"Lâm các chủ"
"Lâm Dao đạo hữu"
Lý Thanh khẽ gật đầu.
"Lý đạo hữu, lần đầu gặp mặt, không nghĩ tới đạo hữu lại trẻ tuổi như vậy, thật sự là tiền đồ bất khả hạn lượng a."
Lâm Húc tiến lên xu nịnh nói.
Hắn đã tìm hiểu khá rõ ràng về thân phận của Lý Thanh, tự nhiên rõ ràng một chút tin tức của Lý Thanh.
Không nói những cái khác, chỉ riêng thiên phú pháp thuật kinh khủng kia, đã là tuyệt đối tu sĩ thiên tài.
Huống chi còn có bối cảnh đến từ Mộc gia, đây chính là gia tộc cường đại sừng sững tại Thiên Thủy Ngự Linh Tông, mấy vị tu sĩ Kim Đan tồn tại càng làm cho uy danh Mộc gia truyền xa.
"Đạo hữu tốt"
Lâm Dao có đôi mắt đẹp hiếu kỳ nhìn Lý Thanh, sau đó nũng nịu hướng phía Lý Thanh thi lễ.
"Lâm đạo hữu"
Lý Thanh khẽ gật đầu.
Nàng này nhìn thiên phú không tầm thường, tuổi còn trẻ mà đã là tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.
Khi Lý Thanh dò xét nàng này, Lâm Dao cũng âm thầm quan sát Lý Thanh.
Không nghĩ tới vị tu sĩ trẻ tuổi tướng mạo phổ thông này lại là Lý Thanh, đệ tử thiên tài chủ trì lần này của Thiên Thủy Ngự Linh Tông.
Lần này Kim Phong Tông bị diệt môn, Thảo Mộc Các bọn hắn, với tư cách là thế lực xung quanh, tự nhiên âm thầm đã sớm nghe được một ít chuyện.
Bao quát cả Lý Thanh danh tiếng hiển lộ trong trận chiến này.
Một vị tu sĩ thiên tài mới quật khởi, dù ở đâu cũng sẽ nhận được sự chú ý.
"Tại hạ đối với Thảo Mộc Các cũng ngưỡng mộ đã lâu, hy vọng sau khi chuyện lần này kết thúc có thể tiếp xúc nhiều hơn."
Lý Thanh xoay đầu lại, nhìn Lâm Húc vừa cười vừa nói.
"Cầu còn không được"
Trong mắt Lâm Húc vui mừng, vội vàng nói.
"Hai vị này chính là Tề gia Tề Phong gia chủ, một vị khác chính là..."
Mặc dù Lý Thanh sắc mặt còn trẻ, nhưng hai người Tề gia vẫn vô cùng trang trọng hành lễ.
"Đã sớm nghe thấy đại danh Lý đạo hữu."
Nam tử trung niên gầy đen Tề Phong tiến lên nói.
Đồng thời cảm thụ khí tức chung quanh Lý Thanh, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tề Phong hắn từ trước đến nay, để trở thành Tề gia gia chủ, có thể nói tất cả đều dựa vào chính mình lấy mạng liều, thời điểm sớm nhất, càng hóa thân thành tán tu để tăng thực lực lên.
Trải qua chiến đấu, hắn đối với sát khí vô cùng mẫn cảm.
Tề Phong phát hiện vị tu sĩ trẻ tuổi sắc mặt hiền hòa trước mắt này, từ đầu đến cuối luôn bao phủ một cỗ hung sát khí nhàn nhạt.
Đó là sát khí chỉ có sau khi trải qua vô số chém giết mới có.
Điều này nói rõ người trước mắt tựa hồ không đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Nếu người đã đến đông đủ, vậy chúng ta cùng trở về đại điện đi."
Lý Thanh mặt mang mỉm cười nói.
Câu nói này của hắn, lập tức khiến ba bên còn lại sửng sốt.
"Đến đông đủ?"
"Trước đó không phải nói còn có Vân Hải Các sao?"
Trong lòng Lâm Dao nghi ngờ nói.
Còn Lâm Húc các chủ và gia chủ hai đại gia tộc còn lại, tự nhiên là nghe được ý tứ trong lời nói của Lý Thanh.
"Thật bá đạo"
Lâm Húc thầm nghĩ trong lòng.
Không phái người đến, vậy mà trực tiếp muốn bị đá ra khỏi cục.
Từ đây cũng có thể nhìn ra lực lượng của Lý Thanh.
Căn bản không quan tâm thế lực Vân Hải Các, trực tiếp đá nó ra khỏi chuyện lần này.
"Các vị, đã sớm chuẩn bị đầy đủ một chút linh tửu và món ngon, chúng ta có thể vừa nhấm nháp vừa trò chuyện."
Hắc Sơn Vân Kỳ ở một bên nhiệt tình tiến lên nói.
"Tốt tốt"
"Đa tạ Hắc Sơn gia tộc đã chiêu đãi."
Một đoàn người cười nói, hướng vào bên trong đi.
Dư Linh đi theo phía sau, nhìn thấy biểu lộ của một đoàn người, cười không nói.
Người không biết không sợ, đám người chỉ biết được thực lực bề ngoài của Lý Thanh mà thôi.
"Xác định đã thông báo cho Vân Hải Môn rồi đúng không?"
Lúc này Lý Thanh truyền âm tới tai Dư Linh.
"Đúng vậy, ta đã tự mình an bài đệ tử đi." Dư Linh âm thầm trả lời.
Lý Thanh nghe vậy, trong mắt hơi động.
Hắn cẩn thận hồi tưởng, hình như mình xác thực không có liên quan gì tới Vân Hải Tông này, càng không có mâu thuẫn gì.
Hắn không hiểu rõ lắm việc đối phương cố ý làm như vậy.
Ngay cả lợi ích của Kim Phong Tông cũng không muốn.
Bất quá nếu bọn hắn đã không đến, Lý Thanh cũng sẽ không nuông chiều, chuyện lần này tự nhiên không còn quan hệ gì tới bọn hắn nữa.
Đồng thời, trong lòng hắn đã âm thầm ghi nhớ tông môn này.
Theo một đoàn người tiến vào đại điện.
Lý Thanh tự nhiên không chút khách khí ngồi ở chủ vị.
Hắc Sơn Vân Kỳ kia càng đã sớm sắp xếp mấy vị nữ tử bưng từng mâm linh quả đến trước án của đám người.
Lập tức, trong đại điện, một loại dị hương lan tỏa.
Lý Thanh liếc qua linh quả trước mặt.
Kỳ thật đây đều là một chút trái cây kết trên linh căn giàu linh khí, do tu sĩ chuyên môn trồng trọt.
Mặc dù linh quả cấp thấp không có tác dụng lớn trong việc tăng trưởng tu vi, nhưng cũng giàu linh khí.
Thậm chí còn có một bầu linh tửu được mang lên.
"Vì các vị đến đây, tại hạ đã cố ý an bài mua một chút Thanh Mộng Tửu, vừa vặn các vị có thể nhấm nháp."
Lúc này, Hắc Sơn Vân Kỳ đứng thẳng người, hướng phía những người khác vừa cười vừa nói.
Vì không mất mặt lần này, có thể nói đã tốn kém không nhỏ.
Chỉ riêng một bình linh tửu này đã có giá trị hơn một ngàn linh thạch hạ phẩm.
"Làm phiền Hắc Sơn gia chủ hao tâm tổn trí rồi."
Mấy người còn lại vừa cười vừa nói.
"Chúng ta cũng là lần đầu gặp mặt, lần này mượn hoa hiến phật, kính các vị một chén."
Lúc này Lý Thanh tự rót cho mình một chén linh tửu, đứng dậy nói với mọi người.
"Mời"
"Lý đạo hữu mời"
Đám người nói theo.
Lý Thanh nói xong, đem linh tửu trong chén uống một hơi cạn sạch.
Rượu này vào cổ họng, giống như một dòng suối trong, không hề có vị cay độc như tưởng tượng.
"Chúng ta càng nên kính Lý đạo hữu một chén."
"Lần này đã làm phiền Lý đạo hữu không ngại cực khổ, tự mình đến đây."
Lúc này, Tề Phong gia chủ của Tề gia, cũng chủ động nói với Lý Thanh.
Nói rồi, Tề Phong đã giơ lên một chén linh tửu.
"Xác thực, chúng ta càng nên chủ động kính Lý đạo hữu."
Lâm Húc và Từ Ngọc ở bên cạnh cũng đồng thời vừa cười vừa nói.
Lâm Dao ở một bên, nhìn Lý Thanh ở chủ vị, được đám người cùng nhau lấy lòng, đôi mắt đẹp càng chớp động liên tục.
Nàng càng hiếu kỳ, Lý Thanh bất quá chỉ có trung phẩm linh căn, làm sao lại nhanh chóng trở thành tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ như vậy.
Trong một mảnh lấy lòng, Lý Thanh càng liên tiếp uống xong ba chén.
Trong nháy mắt, một cỗ mộng ảo chi lực dâng lên trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận