Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 116:

Chương 116:Chương 116:
Vu Tiếu xem cả nửa tiếng đồng hồ, nửa tiếng sau rốt cục có một đôi nam nữ trẻ tuổi đi đến.
Đồng chí nữ nhìn đồng hồ mấy lần, hơi bịn rịn không nỡ rời đi. Đồng chí nam nói: "Em có muốn xem không? Xem cái nào đẹp."
Đồng chí nữ lắc đầu: "Thôi em không thử đâu, chúng ta không có phiếu, thử rồi mà không mua thì ngại lắm."
Đồng chí nam an ủi: "Em yên tâm, anh đã nhờ người hỏi thăm phiếu rồi, chắc chắn sẽ mua được đồng hồ trước khi chúng ta kết hôn. Đến lúc đó em đeo đồng hồ gả cho anh, chắc chắn rất có thể diện."
Đồng chí nữ nghe xong, cười rạng rỡ: "Anh nói gì cơ? Chẳng nhẽ không có đồng hồ thì em không gả cho anh à?"
Đồng chí nam lập tức nói: "Vậy đương nhiên không phải rồi, chỉ là anh muốn em cảm thấy hạnh phúc thôi."
Vu Tiếu ở bên cạnh cũng cười ha ha, mặc dù ăn một mồm thức ăn cho chó, nhưng có lúc nhìn người khác vui vẻ mình cũng sẽ vui vẻ. Giống như lúc đọc tiểu thuyết, người trong tiểu thuyết hạnh phúc, có lúc cô cũng sẽ cười ngốc nghếch.
Thấy đồng chí nam và đồng chí nữ đi khỏi, Vu Tiếu cũng rời khỏi quầy đồng hồ, cô đuổi theo đôi nam nữ: "Chị!" Cô gọi đồng chí nữ đó lại. Đồng chí nữ hơi ngây ngốc nhìn cô gái gọi mình là chị: "Cô không phải vừa rồi ở..."
Vu Tiếu cười khẽ ngắt lời của cô ấy: "Chị, chị và anh rể hôm nay không phải muốn đi mua đồ dùng kết hôn sao? Lúc chị đi quên mang phiếu rồi, mẹ bảo em mang đến cho chị, phiếu đồng hồ cũng mang đến rồi."
Đồng chí nữ ngây người, không kịp phản ứng lại, nhưng đồng chí nam nghe hiểu rồi, lập tức gật đầu nói: "Đúng, đúng, đúng, cảm ơn em, may mà em đến nhanh, nếu không hôm nay bọn anh đi mất công rồi."
Đồng chí nữ nghe chồng sắp cưới của mình nói như vậy cũng hiểu rồi.
Đồng chí nam lại nói: "Chúng ta tìm chỗ nói chuyện?" Giọng của anh ấy rất nhỏ, chỉ dùng giọng nói đủ cho bọn họ nghe thấy: "Cô có phiếu đồng hồ?"
Vu Tiếu cũng nhẹ giọng đáp: "Tôi có phiếu đồng hồ, phiếu xe đạp, phiếu máy may, hai người cần không?”
Hai đồng chí nam nữ nhìn nhau một cái, đồng chí nam nói: "Bên dưới trung tâm thương mại có nhà vệ sinh công cộng, chúng ta xuống đó."
Vu Tiếu gật đầu.
Đến cửa nhà vệ sinh công cộng, đồng chí nam đưa tiền cho đồng chí nữ nói: "Hai người vào đi, anh đứng ngoài đợi hai người." Bởi vì ở đây là thành phố lớn, nhà vệ sinh công cộng gần với trung tâm thương mại, vì vậy không hề có mùi thối.
Sau khi đồng chí nữ và Vu Tiếu đi vào, Vu Tiếu lấy ra ba tấm phiếu: "Đây, phiếu đồng hồ, phiếu xe đạp, phiếu máy may, mỗi tấm 70 đồng, tổng cộng 210 đồng."
Trên đường đến đây bọn họ đã bàn xong giá cả.
May mà hôm nay đồng chí nam và đồng chí nữ đến mua đồ dùng kết hôn nên mang theo không ít tiền, nếu không thực sự không đủ tiền mua số phiếu này. Hai người kết hôn có cần mua ba thứ này hay không thì chưa nói, nhưng những phiếu này cứ chuẩn bị trước sẽ không thiệt vào đâu được.
Sau khi giao dịch kết thúc, Vu Tiếu và đồng chí nữ đi ra khỏi nhà vệ sinh, hai bên không để lại bất cứ thông tin gì, như vậy đối với đôi bên đều tốt.
Trong cặp sách thêm 210 đồng, Vu Tiếu nghĩ có cần quay về quầy đồng hồ đợi 'khách hàng đúng ý' tiếp theo không, nhưng vẫn là thôi đi, cái người bán hàng đó nhìn cô chắc chắn là sẽ không vui, thấy cô rất đáng ghét.
Đi vào trung tâm thương mại lần nữa, Vu Tiếu trực tiếp đi tìm người bán hàng họ Đồ.
"Chị!" Quầy của người bán hàng họ Đồ có khách.
Người bán hàng họ Đồ nghe thấy tiếng gọi quay đầu lại nhìn: "Em đến rồi hả?" Mặc dù đây mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt, nhưng ấn tượng lần trước sâu sắc, vì vậy vừa nhìn thấy Vu Tiếu, người bán hàng họ Đồ đã nhận ra cô: "Em gái lần này đến muốn mua cái gì?"
Vu Tiếu nói: "Em muốn mua áo may ô bằng sợi len và áo may ô bằng vải bông, mua thêm hai chiếc sơ mi trắng, với cả hai chiếc quần bằng vải sợi bông chéo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận