Ta Tại Quỷ Dị Thế Giới Cẩn Thận Tu Tiên

Chương 1939: Mệnh bài 2

**Chương 1939: Mệnh bài 2**
Nếu là năng lực thiên phú, tạo hình ra vật phẩm chắc chắn phải là thứ được bồi dưỡng làm bản mệnh chi bảo, hoặc là thuộc loại công kích, hoặc là thuộc loại phòng ngự.
Tạo thành tấm thẻ, Trần Lâm quả thực chưa từng nghĩ tới.
Nhưng cũng có thể lý giải được.
Bởi vì năng lực thiên phú của đối phương là tạo hình ra vật phẩm, sẽ có được uy năng của vật phẩm đó, vậy đối phương chắc chắn phải tham khảo một bảo vật cường đại nào đó để phục khắc, sẽ không thể trống rỗng mà bịa đặt ra được.
Cho nên đối phương hẳn phải biết một loại bảo vật hình tấm thẻ cường đại lại hợp với tự thân.
Trần Lâm thậm chí còn cho rằng.
Năng lực thiên phú của đối phương tạo nên vật phẩm, hẳn là có hạn chế nhất định, phải tiếp xúc qua vật phẩm, nếu không tùy ý suy nghĩ liền tạo nên được, vậy thì quá mức khoa trương rồi.
Một ngày thời gian chậm rãi trôi qua.
Theo hình dạng vật phẩm hoàn thiện, rốt cục trở nên rõ ràng.
Chính là một cái thẻ.
Không phải là tấm thẻ, mà Trần Lâm phát hiện đối phương tạo nên tấm thẻ này, cực kì tương tự với tấm thẻ hắn lấy được từ di vật của Thái Sử gia tộc.
Cũng là một mặt mang theo hoa văn, một mặt thì trống không, khác biệt chính là, hoa văn đồ án có sự khác nhau.
Đối phương tạo nên lại là vật này!
Sau khi kinh ngạc, Trần Lâm cũng nảy sinh rất nhiều liên tưởng.
Nếu như đối phương tạo nên thẻ bài giống hệt tấm kia, còn có thể cho rằng là đối phương từng thấy qua thẻ bài của Thái Sử gia, cũng biết công dụng, nhưng hoa văn đồ án khác nhau, vậy đã nói rõ loại thẻ bài này không chỉ có một tấm.
Đối phương ở Tôn gia khả năng cũng có!
Không phải bảo vật duy nhất, đối phương còn muốn phục khắc thành bản mệnh chi bảo, vậy cái thẻ bài này tất có chỗ bất thường.
Trần Lâm hiếu kỳ đến cực điểm.
Nhưng hắn cũng không có ý định tìm hiểu.
Ít nhất hiện tại không thể nghe ngóng.
Chỉ cần hỏi một chút, chẳng khác nào thừa nhận Thái Sử tộc bị hắn tiêu diệt.
Hiện tại vẫn chưa tới lúc làm rõ, mà lại cái thẻ bài này khẳng định có giấu bí ẩn, bị người ta biết trong tay hắn khả năng có, cũng sẽ đưa tới phiền phức.
Cổ Thanh lực chấn nhiếp tuy mạnh, nhưng tu luyện giới chưa từng thiếu kẻ lỗ mãng, tử sĩ của các thế lực lớn cũng không ít.
Nên điệu thấp vẫn là phải điệu thấp.
Không có bất kỳ khó khăn trắc trở nào.
Lại dùng nửa ngày thời gian, quá trình tạo hình liền kết thúc.
Đợi đến khi thẻ bài toàn bộ được tạo nên hoàn thành, lập tức trở nên hoàn mỹ, tách ra ánh sáng nhàn nhạt, đem toàn bộ linh hồn của Tôn Tĩnh Nịnh đều chiếu rọi sáng trưng.
Ngay tại lúc đó.
Trần Lâm, người có linh hồn quấn quýt lấy Tôn Tĩnh Nịnh, cũng cảm nhận được sự ấm áp cực kỳ thoải mái dễ chịu.
Một cỗ năng lượng kỳ diệu từ linh hồn đối phương truyền vào linh hồn của hắn, khiến cho bản nguyên linh hồn tiêu hao trong nháy mắt được bổ sung đầy đủ.
Mà lại loại năng lượng kỳ diệu này không chỉ bổ sung hồn lực, còn để linh hồn bản nguyên của hắn trở nên dị thường sinh động.
Những thứ này đều không quan trọng.
Điều khiến Trần Lâm khiếp sợ nhất là, Hồn Ban cũng biến thành sinh động.
Thoáng chốc.
Tựa hồ sinh ra một vòng sinh cơ!
Linh hồn là một loại năng lượng thể đặc thù, cũng là một loại hình thức sinh mệnh, bản thân kỳ thật liền có sinh cơ, nhưng Hồn Ban từ khi ngưng tụ về sau, từ đầu đến cuối không thể thông qua tu luyện để tăng lên.
Chỉ có lúc ngưng tụ tinh hạch thứ năm mới tăng lên một vòng.
Về phần dùng huỳnh quang cây lúa rèn luyện, hiệu quả cực kỳ bé nhỏ.
Mà bây giờ.
Trần Lâm thấy được hy vọng tăng lên bằng cách tu luyện!
Còn không đợi hắn cẩn thận xem xét, liền cảm thấy trong ngực trống không.
Tôn Tĩnh Nịnh phiêu nhiên đứng dậy.
Đối với Trần Lâm làm một đại lễ.
Vẻ mặt tràn đầy vui mừng nói: "Đa tạ đại nhân đã giúp ta tạo hình thành công, mối ân tình này suốt đời khó quên, về sau chắc chắn báo đáp."
"Cỗ năng lượng kỳ diệu vừa rồi là gì?"
Trần Lâm thẳng thắn hỏi thăm.
Tôn Tĩnh Nịnh lập tức giải thích: "Đó là năng lượng sinh ra khi thiên phú của ta tiến giai, không có chỗ hại, ngược lại sẽ có chỗ tốt to lớn, cho nên ta liền đưa cho đại nhân một chút, xem như báo đáp đối với đại nhân."
"Đa tạ."
Trần Lâm giật mình nói tạ.
Đích thực là chỗ tốt to lớn, lớn đến mức hắn cũng không dám tin tưởng.
"Là ta hẳn là phải đa tạ đại nhân."
Tôn Tĩnh Nịnh sửa sang lại một chút dung nhan.
Nhẹ giọng nói: "Thiên phú của ta vừa mới tạo hình thành công, còn cần nắm chặt củng cố, ta xin cáo từ trước, chờ sau khi củng cố xong sẽ đến bái phỏng."
"Mời!"
Trần Lâm đình chỉ vận chuyển đại trận động phủ, mở cửa phòng tu luyện.
"Đúng rồi."
Tôn Tĩnh Nịnh dừng bước ở hành lang cổng.
Quay người lại nói: "Vật ta tạo hình tương đối đặc thù, còn xin đại nhân nhất định phải giữ bí mật cho ta."
"Đó là đương nhiên."
Trần Lâm lập tức cam đoan.
Tôn Tĩnh Nịnh trầm ngâm một chút, lại nói: "Không dối gạt đại nhân, thẻ bài ta tạo nên được gọi là mệnh bài, có thể đem vật thể có sinh mạng luyện vào trong đó, cung cấp cho người nắm giữ thúc đẩy, nhưng chỉ có thể luyện hóa sinh mệnh cao cấp, ít nhất cũng phải là cấp bốn, đối với sinh mệnh dưới cấp bốn thì vô hiệu."
"Cấp bốn sinh mệnh?"
Trần Lâm lập tức tiếp lời.
Nghi hoặc hỏi: "Ta cũng có chút hiểu biết về đẳng cấp sinh mệnh, theo ta được biết, bên trong Giới Hà tựa hồ không tồn tại sinh mệnh cấp bốn, ngay cả tự nhiên thần linh cùng Vĩnh Hằng cường giả, cũng chỉ có thể xem như cấp ba."
"Đại nhân nói không sai."
Tôn Tĩnh Nịnh nhẹ nhàng gật đầu.
Lại giải thích: "Cho nên loại thẻ bài này không phải là vật của giao diện cấp thấp, mà là đến từ bên ngoài Giới Hà, muốn luyện hóa sinh linh chỉ có thể dựa vào cơ duyên."
"Về phần phương pháp luyện hóa."
"Luyện hóa thông thường rất đơn giản, chỉ cần đem máu huyết của sinh linh được chọn, dựa theo đồ án trên thẻ bài, vẽ ra phù văn tương tự ở mặt trống là được, nhưng sinh linh được luyện hóa như vậy chỉ có thể sử dụng đơn giản, không có đủ tính trưởng thành."
"Còn có một biện pháp."
Tôn Tĩnh Nịnh tiếp tục mở miệng.
"Có thể đem mệnh bài luyện hóa thành bản mệnh chi bảo."
"Sinh linh được luyện hóa như vậy chính là bản mệnh linh, có rất nhiều chỗ tốt, tỷ như có tính trưởng thành, còn có thể cùng hưởng thọ nguyên, cùng hưởng thần thông, thậm chí cùng hưởng tu vi."
Trần Lâm trong lòng chấn kinh.
Hiệu quả thứ hai này thực sự quá bá đạo.
Nếu như luyện hóa một sinh mệnh cấp bậc chúa tể, đây chẳng phải là một bước lên trời!
Đương nhiên.
Muốn luyện hóa sinh mệnh cấp chúa tể, căn bản là không thể nào.
Nhưng cũng đủ lợi hại.
Mặc dù trong lòng chấn kinh, nhưng Trần Lâm trên mặt không hề biểu hiện ra ngoài, chỉ là nhẹ gật đầu.
"xác thực là bảo bối tốt, chúc mừng Nịnh tiên tử."
Tôn Tĩnh Nịnh nhìn Trần Lâm một chút.
Lắc đầu nói: "Thiên phú tạo hình của ta mặc dù cường đại, nhưng dù nói thế nào cũng chỉ là hàng nhái, uy năng so với bảo vật nguyên bản chênh lệch rất nhiều."
"Còn nữa."
"Theo ta được biết, loại mệnh bài này không chỉ có một tấm, mà là một bộ, ẩn giấu bí mật rất lớn, ta nói với tiền bối, chính là hy vọng tiền bối về sau nếu gặp phải, thì đừng bỏ lỡ chí bảo."
Nói xong.
Tôn Tĩnh Nịnh không dừng lại nữa, cất bước đi ra khỏi cửa phòng.
Đưa người ra khỏi động phủ.
Trần Lâm một lần nữa trở về tu luyện thất, bắt đầu kiểm tra biến hóa của Hồn Ban.
Mệnh bài kia dù có cao cấp thế nào, tạm thời hắn cũng không dùng được.
Hồn Ban tăng lên quan trọng hơn.
Sau khi kiểm tra một phen.
Trần Lâm xác nhận không có cảm giác sai, Hồn Ban hoàn toàn chính xác bị 'kích hoạt', xuất hiện sinh cơ.
Trong lòng hắn đại hỉ.
Cứ như vậy, Hồn Ban liền có thể giống như bản nguyên linh hồn bình thường, dựa vào tu luyện để nâng cao, lớn mạnh.
Thậm chí thăng cấp.
Đối với sự phát triển tương lai là một bước vượt bậc!
Không có trì hoãn.
Trần Lâm lập tức vận công tiến hành thí nghiệm.
Hắn cũng đã nhận được mấy môn công pháp tăng lên linh hồn, mặc dù hiệu quả đều bình thường, nhưng dùng để làm thí nghiệm thì lại đầy đủ.
Sau một nén nhang.
Trần Lâm mở mắt ra, một vòng tinh quang hiện lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận