Ta Tại Quỷ Dị Thế Giới Cẩn Thận Tu Tiên

Chương 1875: Hoàng Phủ

**Chương 1875: Hoàng Phủ**
"Tìm được người quan trọng?"
Trần Lâm nhìn về phía Lãnh Nguyệt.
Có chút mong chờ.
Người hắn muốn tìm rất nhiều, không biết là tìm được ai.
"Là Hoàng Phủ sư nương mà sư phụ từng nói, vẫn là Long Hàn tìm được, nhưng khi tìm thấy thì trạng thái rất không tốt, vì bảo trì sinh cơ của nàng, chỉ có thể đem nàng phong ấn, thời gian trôi qua lâu như vậy, sau khi giải phong có thể sống sót hay không đệ tử cũng không xác định, nên vẫn không dám di chuyển."
"Hoàng Phủ Khinh Nhu?"
Trong đầu Trần Lâm hiện ra một bóng hình xinh đẹp.
Mấy ngàn năm tu hành, hắn tuy có qua rất nhiều nữ nhân, nhưng thời gian ở cùng nhau đều không dài, Hoàng Phủ Khinh Nhu xem như người có thời gian rõ ràng là dài nhất, cũng là đạo lữ duy nhất của hắn tại Thần Trụ Giới.
Giữa hai người tình cảm rất sâu đậm.
"Dùng phương pháp gì phong ấn, sinh cơ còn đang duy trì chứ?"
Trần Lâm suy tư giải pháp.
Hiện tại hắn không cách nào rời đi đất phong, nếu cưỡng ép rời đi, khả năng bị đả kích cực cao, căn bản không cứu được người.
"Sử dụng Chân Bảo cấp Phong Ấn Phù, trước khi phong ấn, Isa đã trợ giúp tăng lên sinh mệnh bản nguyên, hiện tại sinh cơ vẫn còn có thể duy trì, nhưng Hoàng Phủ sư nương là người tu luyện của Hạ Nguyên Vực, ở Thượng Nguyên Vực không cách nào bảo trì tu vi nguyên bản, thọ nguyên khẳng định đã hao hết, một khi giải phong thì tình huống khó mà dự đoán."
Lãnh Nguyệt nói rõ tình huống.
Trần Lâm nghe vậy, sắc mặt ngược lại là buông lỏng không ít.
Mở miệng hỏi: "Isa hiện tại như thế nào?"
Lúc trước hắn định đem Isa lưu tại truyện cổ tích trấn, nhưng cuối cùng vẫn đưa đến Vọng Hương Thành, bởi vì không biết lúc nào mình có thể trở về, lo lắng Isa một mực ở Yểm Giới xảy ra vấn đề.
Hiện tại xem ra, quyết định đó rất chính xác.
"Bẩm báo sư phụ, Isa đã đạt đến Bán Hư viên mãn, bất quá nàng không muốn tấn thăng Hư Cảnh, chỉ thích khắp nơi chơi đùa, hơn nữa còn mười phần tưởng niệm sư phụ."
"Sau này để nàng tới gặp ta đi."
Trần Lâm cũng có chút nhớ tiểu nha đầu kia.
Tiếp đó nói với Lãnh Nguyệt: "Trở về sau ngươi tới trước Vọng Hương Thành bên kia, từ bên đó tiến vào, sau đó ta sẽ đưa thạch quan cho ngươi, ngươi đem Hoàng Phủ sư nương mang vào, ta thử xem có thể mang đi được không."
Dặn dò một phen.
Trần Lâm lại hỏi: "Vạn Tượng thành bên kia tình huống như thế nào, Vô Danh Chân Quân bọn hắn đã trở về chưa?"
Lúc trước, Vô Danh Chân Quân, Thiên Cơ đạo nhân, Kim Quan Hầu, Nhạc Thông Thiên, Cửu Huyễn Chân Quân, năm vị cường giả muốn tính toán lồng giam đại trận thông đạo, muốn bắt bọn hắn làm năng lượng trận pháp, hắn và Dao Trì tiên tử tiến vào dòng sông vận mệnh tràng cảnh mới may mắn thoát được.
Dao Trì tiên tử còn ném đi thân thể nguyên bản.
Nhưng năm cường giả kia cũng đều biến mất, không biết sau này có sống trở về hay không.
"Ngoại trừ Thiên Cơ đạo nhân, bốn vị còn lại đều đã trở về."
"Ồ?"
Câu trả lời của Lãnh Nguyệt làm Trần Lâm có chút ngoài ý muốn.
Hắn còn tưởng rằng những người này đều bị con ếch xanh kia nuốt chửng.
Không ngờ suy đoán sai lầm.
Lãnh Nguyệt lập tức giải thích.
"Những người này mặc dù đã trở về, nhưng lại đối với chuyện lúc trước giữ kín như bưng, không có tin tức nào truyền ra ngoài."
Trần Lâm gật gật đầu.
Hỏi: "Những người này có từng đi tìm ngươi không?"
"Đều có tìm qua, chủ yếu là thăm dò sư phụ có tin tức nào truyền về hay không, còn đối với ta rất có trợ giúp, nhưng theo thời gian trôi qua, liền không có lại tiếp xúc."
Trần Lâm suy nghĩ một chút.
Dặn dò: "Tạm thời đừng nói ta đã trở về, chờ ta xử lý xong mọi việc, lần sau lúc trở lại sẽ đi gặp bọn họ."
"Vâng."
Lãnh Nguyệt cung kính trả lời.
"Được rồi, đi thôi."
Trần Lâm kết thúc nói chuyện.
Lại lấy ra một chút bảo vật giao cho đối phương.
Lãnh Nguyệt cung kính hành lễ rồi rời đi.
Tiểu Thảo ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng.
"Chủ nhân, mấy tên kia đã từng hãm hại qua người, có muốn ta đi g·iết bọn hắn không?"
"Không cần thiết."
Trần Lâm mở miệng bác bỏ.
Việc này chính hắn sẽ xử lý.
Chuyện này có lẽ có ẩn tình, hắn muốn điều tra rõ ràng, dù sao có Dao Trì tiên tử và Tiêu Thanh Mặc, Vô Danh Chân Quân và Cửu Huyễn Chân Quân, không thể trực tiếp đ·á·n·h g·iết.
Hơn nữa Nhạc Thông Thiên lúc đó đã giúp hắn, càng không thể đánh đồng với những người khác.
Bất quá, Trần Lâm thấy Tiểu Thảo dáng vẻ nhẹ nhàng bình thản, chợt nhớ tới mình đã bỏ qua một sự kiện.
"Ngươi ở Kiếm Đảo nhiều năm như vậy, Kiếm Nữ để ngươi làm gì?"
"Luyện kiếm!"
Tiểu Thảo lời ít mà ý nhiều.
"Vậy ngươi bây giờ đã đến trình độ nào?"
Trần Lâm chờ mong hỏi thăm.
Kiếm Nữ chính là cường giả tuyệt thế, lại sở trường kiếm đạo, dưới sự chỉ đạo của đối phương, Tiểu Thảo thực lực khẳng định sẽ có bước nhảy vọt.
Tiểu Thảo ngạo nghễ nâng đầu.
Nghiêng qua nhìn Trần Lâm một chút.
"Rất lợi hại, lợi hại hơn chủ nhân rất nhiều."
"Thật sao?"
Trần Lâm nhíu mày.
Vẫy vẫy tay, "Vậy phơi bày một chút xem."
Tiểu Thảo lại không đồng ý.
"Không được, kiếm của ta uy lực quá mạnh, sẽ làm bị thương đến chủ nhân, hơn nữa còn sẽ phá hư đất phong."
"Mạnh như vậy, nhưng có Chân cảnh hậu kỳ?"
Trần Lâm mắt lộ ra tinh quang.
Tiểu Thảo thực lực mạnh lên, đối với tình cảnh trước mắt của hắn cực kỳ có lợi, hắn đi Quang Minh Phong càng có thêm tự tin.
"Có!"
Tiểu Thảo trả lời một chữ.
~~ Tác phẩm được chỉnh lý và đăng tải bởi Lục Cửu Sách A~~
Con mắt vẫn luôn dừng ở trên mặt Trần Lâm, bộ dáng như ta rất lợi hại, mau tới khen ta đi.
"Ưu tú!"
Trần Lâm búng ngón tay cái.
Trên mặt cũng là trong bụng nở hoa.
Tiểu Thảo không thể nói dối, nói đến Chân cảnh hậu kỳ, vậy thì khẳng định là có.
Mà Tiểu Thảo thực lực, chẳng khác nào là thực lực của hắn, hai người bọn họ liên hợp, tại Chân cảnh cường giả bên trong không nói là đánh đâu thắng đó, nhưng cũng coi như là có thể đặt chân tại Hư Không Giới.
"Chủ nhân, sau này ta bảo vệ ngươi."
Tiểu Thảo cũng cười theo.
Trần Lâm lại nghiêm mặt, nói: "Không được gọi chủ nhân, gọi phu quân nghe thử xem."
"A!"
Tiểu Thảo hơi đỏ mặt.
Ầy ầy nửa ngày, mới nhỏ giọng nói: "Chờ trở về."
"Ha ha ha!"
Trần Lâm cười ha ha.
Không trêu chọc đối phương nữa, bắt đầu suy tư kế hoạch tiếp theo.
Có thể triệu hoán ai thì đều đã triệu hồi, Thanh Hoa quận chúa một mực không có trả lời, cũng không biết Hứa Vô Dạ đã tìm thấy đối phương hay chưa, thoáng cái lâu như vậy, việc này hẳn là phải có kết quả.
Cần chú ý một chút.
Bất quá hắn không cách nào đi Bạch Ngọc Đài, cũng liên lạc không được với Hứa Vô Dạ, muốn biết kết quả phải đi truyện cổ tích trấn, Bạch Ngọc Đài ở nơi đó có nhân thủ đồn trú, có thể thăm dò một chút tình huống.
Còn có Đào Bảo.
Nha đầu kia không biết ở truyện cổ tích trấn sống thế nào.
Vừa nghĩ đến nơi này.
Tiểu Thảo thanh âm liền vang lên.
"Chủ nhân, ta muốn đi truyện cổ tích trấn xem Đào Bảo, không biết nàng còn nhớ đến ta hay không."
Trần Lâm ôm đối phương vào lòng.
An ủi: "Sao có thể không nhớ rõ, ngươi chính là mẹ nàng."
Đào Bảo từ khi sinh ra đã cho rằng Tiểu Thảo là nương, cho nên rất được Tiểu Thảo yêu thích, là người duy nhất Tiểu Thảo để ý ngoài hắn.
Nhưng hắn vẫn ngăn cản đối phương.
"Đã qua nhiều năm như vậy, không cần vội, thời gian qua lâu như vậy, truyện cổ tích trấn quy tắc biến đổi ra sao còn chưa rõ ràng, cần phải biết rõ ràng rồi tính."
"Không sao, ta đi trước xem thử."
Tiểu Thảo vẫn kiên trì.
Thấy thế Trần Lâm trầm ngâm.
Một hồi lâu mới gật đầu, "Vậy được rồi, ngươi phải cẩn thận một chút, mấy thứ này đều mang theo."
Trần Lâm lấy ra hoàng kim yểm tệ, hoàng kim tứ lộ dẫn, miễn tử kim bài, để đảm bảo an toàn, ngay cả công huân tệ cũng lấy ra, giao cho đối phương.
Tiểu Thảo đi xem một chút cũng tốt.
Có những vật này, an toàn không có vấn đề gì.
Hắn còn phải đợi Lãnh Nguyệt, hơn nữa còn chưa biết tình huống hiện tại của hắn, đi Lý Thế Giới đối ứng tràng cảnh có vấn đề hay không, áo choàng chưa tu bổ xong thì không nên tùy tiện hành động.
"Nhanh chóng trở về."
Dặn dò một tiếng, đưa mắt nhìn Tiểu Thảo rời đi.
Trần Lâm thì gọi Vô Song đến, dặn dò một ít chuyện.
Gần nửa ngày thời gian sau,
Tước vị lệnh bài phát sinh ba động, Lãnh Nguyệt dẫn đầu trở về.
Đồng thời, Isa cũng tiến vào theo.
"Ca ca, ca ca, ta nhớ ngươi muốn c·hết!"
Bóng người vừa mới xuất hiện, liền bắt đầu hô to gọi nhỏ.
Nhào tới trong ngực Trần Lâm.
Isa tình huống đặc thù, sử dụng môi giới liền có thể chân thân tiến đến, cho nên là cái ôm hương ngọc đầy cõi lòng.
Ngược lại làm Trần Lâm có chút xấu hổ.
Hiện tại Isa đã trưởng thành, dáng người đầy đặn, hơn nữa còn mang theo một loại thuần khiết làm cho người ta không nỡ khinh nhờn, không còn là tiểu hài tử năm đó nói ôm liền vuốt ve.
Bạn cần đăng nhập để bình luận