Pokemon: Ở Nhà Làm Ruộng Truyền Kỳ Nhà Huấn Luyện

Chương 76: Bị phá hư bầu không khí

Chương 76: Bầu không khí bị phá hỏng
"Thôi được rồi, các bạn nhỏ, kiến thức sáng nay dừng ở đây, mọi người có thể chuẩn bị ăn cơm, buổi chiều chúng ta sẽ đi vào rừng rậm để quan sát Pokemon ở cự ly gần."
Tiến sĩ Oak cao giọng nói, đám trẻ nghe vậy lập tức chạy về phía cha mẹ, lấy đồ ăn đã chuẩn bị sẵn ra ăn.
Một đám bạn nhỏ nhìn rất thú vị, còn biết chia sẻ đồ ăn của mình cho bạn bè xung quanh.
Bầu không khí vui vẻ, hòa thuận.
Jikan buồn bực thở dài, vẫy tay gọi Florges và Togekiss trở về.
Togekiss bây giờ đã quen thân với Serena, trước đó còn mang theo Serena bay lượn, khiến tiểu cô nương cười khúc khích không ngừng.
Mà Swampert đã sớm trở về từ khi gần trưa, gia hỏa này chưa từng cần người khác phải gọi về việc ăn.
Jikan kéo ba lô, lấy ra Pokeblock của bọn chúng, phân phát từng cái.
Mew hóa thành Eevee lập tức kích động, chạy tới ngửi Pokeblock của từng Pokemon, cuối cùng lựa chọn Pokeblock của Togekiss.
Bởi vì Pokeblock của Togekiss có vị ngọt, xem ra Mew cũng thích ăn ngọt.
"Đừng đi cướp của Togekiss, ta còn có, ta lấy cho ngươi."
Mew mừng rỡ trong mắt, vội vàng chạy đến trước mặt Jikan ngồi xuống, dáng vẻ đầy mong đợi.
Jikan xoa xoa huyệt thái dương, lại lấy ra một phần Pokeblock của Togekiss cho nó.
Thật sự là không cần một chút phong độ của cao thủ nào sao?
Mew cũng là ai đến cũng không cự tuyệt, từng miếng từng miếng ăn.
Tiến sĩ Oak lúc này đi tới, kinh ngạc nhìn Eevee một cái.
"Ngươi lại gặp được một Eevee, loại Pokemon này ở đây không phổ biến lắm, ngươi định thu phục nó sao?"
Trước đó hắn ở bên kia nhìn thấy người học sinh này đang chơi với một Pidgey, bây giờ sao lại có thêm một Eevee?
Bất quá hắn cũng không nghĩ nhiều, ở Viridian Forest gặp được Pokemon là chuyện rất bình thường, mặc kệ là Pidgey hay Eevee đều tồn tại.
Ở sâu trong rừng rậm thậm chí còn có Á Thần Pokemon.
Bất quá Quán Quân cấp Pokemon cũng có, chỉ là xem ngươi có dám đi vào thu phục hay không.
Jikan cười khổ một tiếng, "Ngài cứ coi như vậy đi, ngược lại ta dự định tạm thời chăm sóc nó."
Chủ yếu là chuyện này tương đối viễn tưởng, hắn cũng không tiện giải thích.
Cũng không thể nói Eevee này là Mew chứ?
Nếu vừa nói ra, chỉ sợ Oak sẽ trực tiếp bỏ dở hoạt động trại hè, sau đó trực tiếp một cái kính lúp nhắm vào mặt Mew, nghiên cứu thật kỹ.
"Ngươi nắm chắc trong lòng là được."
"Buổi chiều sẽ dẫn bọn nhỏ đi tiếp xúc Pokemon hoang dã, đến lúc đó ngươi phải để ý một chút, đừng để ta như xe bị tuột xích."
"Yên tâm đi Sensei." Jikan khẽ gật đầu, "Khi tiếp xúc, ta sẽ để Metagross dùng Confusion khóa chặt bọn chúng, không có việc gì."
"Đúng không Metagross."
"Meta ~"
Metagross trầm ổn kêu một tiếng, kỳ thực nó không tình nguyện chăm sóc đám nhóc này, thời gian này thà ở nhà huấn luyện, hoặc đi khiêu chiến Pokemon cường đại còn hơn.
Bất quá nếu nhà huấn luyện đã lên tiếng, Metagross cũng nguyện ý tuân thủ.
Tiến sĩ Oak cười nói: "Vậy ta an tâm."
Hắn lo lắng khi đến gần tiếp xúc Pokemon, đám trẻ không cẩn thận, nếu chọc giận Pokemon sợ rằng sẽ phát sinh chuyện không hay.
Bây giờ có Metagross ở đây, lo lắng duy nhất của hắn cũng có thể buông xuống.
Còn về Pokemon cường đại trong rừng rậm, tiến sĩ Oak căn bản không lo lắng, lão Buddy của hắn đều đang trông chừng, không xảy ra vấn đề được.
......
Một bên khác, đám trẻ vừa ăn cơm, vừa trò chuyện, không biết làm sao lại nói tới Jikan.
"Bên kia là ai vậy, nhìn rất lợi hại."
"Không biết nha, hình như là nhân viên an ninh lần này, phụ trách bảo vệ chúng ta."
"Xì, ta còn tưởng là nhà huấn luyện lợi hại gì, thì ra là bảo an."
"Im ngay, ta không cho phép ngươi nói Jikan ca ca của ta như vậy." Satoshi nhìn chằm chằm vào cậu bé nói Jikan là bảo an.
Thằng bé kia mới đầu còn bị dọa hết hồn, sau khi phản ứng lại lập tức thẹn quá hóa giận, mặt đỏ lên lớn tiếng nói.
"Ta nói hắn thì sao, ta nói sai sao? Hắn vốn là một bảo an, bảo an thối."
Bên cạnh hắn, nam tử trung niên lại không ngăn cản, còn có hứng thú nhìn Satoshi, muốn xem đứa trẻ không có phụ huynh đi cùng này trả lời thế nào.
Nhưng Satoshi còn chưa lên tiếng, bên kia Gary lại lên tiếng, "Đồ ngốc không có kiến thức, sư thúc của ta là Breeder trung cấp trẻ tuổi nhất Liên Minh, học sinh của gia gia ta, bây giờ đã là nghiên cứu viên cao cấp, không phải bảo an thối gì cả."
Nam tử trung niên bên cạnh đứa bé kia biến sắc, đột nhiên giữ chặt cậu bé còn định nói chuyện.
Đứa trẻ gọi là Gary này hắn biết, là cháu ruột của tiến sĩ Oak, hắn gọi người trẻ tuổi kia là sư thúc, vậy không phải là học sinh của tiến sĩ Oak sao?
Hơn nữa Breeder trung cấp trẻ tuổi nhất Liên Minh, nghiên cứu viên cao cấp gì đó, nghe tuy khó tin, nhưng nam tử trung niên cũng không có ý định đắc tội, nên ngăn cản nhi tử tiếp tục nói chuyện.
Lúc này, bên kia mẹ của Serena, Grace, bừng tỉnh đại ngộ, "Ta nhớ ra rồi, Jikan kia chính là Breeder trung cấp 14 tuổi của Liên Minh, ban đầu ta còn tưởng là trùng tên, không ngờ lại thật sự là hắn."
Xung quanh rất nhiều phụ huynh đều nghe đến, nhao nhao trừng lớn hai mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn người trẻ tuổi kia.
"Cái gì? Breeder trung cấp 14 tuổi?"
"Chuyện này không thể nào, làm sao có thể có Breeder trung cấp trẻ như vậy, dù sao ta cũng không tin."
"Ta cũng nhớ ra, xác thực có một Breeder thiên tài tên Jikan, hai năm trước từng gây chấn động lớn, không ngờ hắn vẫn là nghiên cứu viên cao cấp, còn được tiến sĩ Oak thu làm học sinh."
"Ngươi nói vậy ta cũng nhớ ra, là có một người như thế."
"Đúng vậy, ta cũng từng nghe qua cái tên này."
Nghe thấy xung quanh xì xào bàn tán, nam tử trung niên giật mình trong lòng, vội vàng nhỏ giọng khuyên bảo nhi tử không nên nói lung tung.
Miễn cho đắc tội người trẻ tuổi tiền đồ vô lượng kia.
Gary cũng lôi kéo Satoshi còn định so đo, nhét cho hắn một miếng cơm lớn, chặn miệng hắn lại.
Satoshi cũng là người vô tư lự, rất nhanh liền quên đi chuyện này, cùng Gary tiếp tục đắm chìm trong mỹ vị thức ăn.
Bất quá sau khi bị quấy rầy như vậy, bầu không khí xung quanh bị phá hỏng không còn một mảnh, tất cả mọi người yên lặng ăn cơm, không còn hài hòa như ban đầu.
Ở nơi xa, Jikan hoàn toàn không biết gì về chuyện này, còn đang cùng tiến sĩ Oak nói chuyện phiếm.
Tiến sĩ Oak thấy bên kia mọi người không nói lời nào, có chút buồn bực, "Ta vừa mới rời đi một hồi, sao cảm giác mọi người không còn trò chuyện như trước?"
"Không biết, có lẽ là không muốn quấy rầy người khác ăn cơm đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận