Pokemon: Ở Nhà Làm Ruộng Truyền Kỳ Nhà Huấn Luyện

Chương 342: Ngươi thiên sứ, lui ra rồi

Chương 342: Thiên sứ của ngươi, đến lúc lui rồi
"Chúng ta thật sự muốn qua đó sao, ta sợ lắm." Jirachi chu cái miệng nhỏ, được Jikan ôm, có chút không tình nguyện.
Nó có thể cảm giác được, phía trên chiến đấu rất đáng sợ, bây giờ đi qua rất nguy hiểm.
Jikan an ủi: "Không sao đâu, Jirachi không cần phải sợ, chỉ cần chúng ta ở cách xa một chút, không đến gần nơi bọn họ chiến đấu, chỉ là đứng từ xa quan sát, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì."
Jirachi vốn muốn từ chối, nhưng nghĩ đến việc nhân loại này đã cho mình nhiều đồ ăn ngon như vậy, còn nói sẽ chơi cùng mình, nên lời từ chối chẳng thể nào thốt ra được.
Thời gian thức tỉnh của nó chỉ có bảy ngày, thực sự quá khát khao được bầu bạn.
Mấy lần thức tỉnh trước, chỉ có Mew là chơi cùng nó, những lúc khác nó đều tự mình ở một mình, sau đó chờ đợi đến lúc chìm vào giấc ngủ.
Jirachi ngẩng đầu nhỏ lên nhìn một chút, trong lòng hạ quyết tâm, coi như lát nữa có gặp nguy hiểm, chính mình cũng phải bảo vệ cho thật tốt nhân loại này.
“” Dragapult có tốc độ rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã bay đến trên tầng mây.
Trước khi đến, Jikan đã đeo chiếc mặt nạ mà đại lão cho, tránh cho bị Rayquaza bọn hắn nhìn thấy.
Ngay khi hắn cho rằng mình có thể làm rõ ràng được rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì, thì phía trên chiến đấu tựa hồ đã kết thúc, bỗng chốc lại khôi phục lại vẻ gió êm sóng lặng.
Hắn kinh ngạc nói: "Vậy là kết thúc rồi sao?"
Jirachi cũng rất vui vẻ, "Đúng vậy, Rayquaza bọn chúng thắng rồi."
Sở dĩ vui vẻ, là bởi vì bọn chúng đã đánh xong, bây giờ đi qua sẽ không phải gặp nguy hiểm nữa.
Jikan khóe miệng giật giật, vậy cũng nhanh quá đi?
Trước đây Hoenn tam thần đánh nhau, thế nhưng là đã đánh rất lâu.
Bất quá hắn nghĩ lại, ngược lại cũng hiểu được tình huống này.
Dù sao thì đây cũng là hai Rayquaza cùng với Zygarde vây công một Deoxys.
Đừng nói là Deoxys, sợ rằng Eternatus tới cũng không gánh nổi ba vị này vây công.
"Barua?"
(Chúng ta bây giờ còn muốn qua đó sao?) Jikan do dự một chút, khẽ thở dài, "Thôi vậy, trở về thôi, chuyện bây giờ cũng đã kết thúc, chúng ta tiến tới đoán chừng sẽ không có kết cục tốt đẹp."
Nếu như nói bọn hắn vẫn còn đang đánh nhau, Jikan đi qua đứng từ xa nhìn một chút thì không có vấn đề gì, bởi vì Rayquaza bọn chúng chắc chắn không rảnh để quan tâm tới hắn, một kẻ tới hóng hớt.
Nhưng một khi sự tình kết thúc thì khó mà nói được.
Vạn nhất Rayquaza mất hứng, ban thưởng cho mình một phát Hyper Beam thì biết làm thế nào?
Tưởng tượng lại việc trước đây mình bị Mew mang theo đi gặp Rayquaza, nhân gia kia thật sự đã ra tay bằng Hyper Beam, không hề nói đùa.
Ngay lúc bọn hắn chuẩn bị rời đi, Jikan dư quang liếc thấy một vầng sáng lục, hắn lập tức tập trung tinh thần nhìn cho thật kỹ.
Nhưng sau khi nhìn rõ, trong lòng không còn gì để nói.
Cái con khỉ gì mà hai đầu Rayquaza, đây rõ ràng là do Mew biến thành.
Không sai, vừa nãy luồng sáng lục mà hắn liếc thấy, chính là Mew vừa biến thành Rayquaza xong để tham gia cuộc chiến.
Nó đang muốn rời đi, dường như cảm giác được có một ánh mắt rơi vào trên người mình, Mew bỗng nhiên quay đầu lại.
Jikan vội vàng kéo áo choàng trắng che khuất Jirachi.
"A, nhân loại thú vị."
Nhìn thấy Victini thế mà lại đi theo bên cạnh nhân loại này, Mew nhẹ nhàng lẩm bẩm một câu.
Còn về Ralts cùng Dragapult, thì đã bị nó vô thức xem nhẹ.
Chỉ là hai Pokemon phổ thông, còn không đáng để Mew để vào mắt.
Sau đó, Mew không suy nghĩ thêm nữa, nhanh chóng bay về một hướng, rất nhanh đã biến mất trước mặt Jikan.
"Không ngờ ở đây có thể gặp được con mèo lòng dạ hiểm độc này..." Jikan lắc đầu cười.
"Bất quá nó có thể tới cũng là điều dễ hiểu, dù sao cũng là đệ nhất đại lười biếng của thế giới này, làm chuyện gì cũng không làm cho người khác phải bất ngờ."
Nôn khan một trận, Jikan ra hiệu cho Dragapult lập tức quay trở về.
“” Chỉ trong chốc lát, Dragapult mang theo bọn hắn một lần nữa quay trở lại nơi dựng lều vải.
Jikan đem đống lửa đã tắt nhóm lại, sau đó đem tất cả Pokemon thả ra ngoài.
"Jirachi, vừa rồi còn chưa kịp cho ngươi đồ ăn ngon, bây giờ ta cho ngươi thêm một chút có được không?"
"Là thứ sáng lấp lánh kia sao?" Jirachi vẻ mặt đầy mong đợi.
Mặc dù kẹo que cũng rất ngọt, nhưng nó càng thích thứ phát sáng lấp lánh kia hơn.
Cảm thấy thứ đó càng thích hợp với khẩu vị của bản thân hơn.
"Yên tâm đi, đều có cả, đây chính là thứ mà ta chuyên môn để dành cho ngươi đó." Jikan trả lời một câu, đặt túi đeo lưng xuống rồi bắt đầu lục lọi bên trong.
Ngay sau đó, Togekiss liền thấy Jikan đem kẹo que, mật ong, bánh kẹo dâu tây mà sau khi đến nơi này nàng còn chưa được ăn, lấy hết ra.
Togekiss đỏ ngầu cả mắt.
"Toge?!!"
(Ngươi không phải nói muốn tiết kiệm một chút để ăn sao? Đây là ý gì?) Jikan bĩu môi, đương nhiên nói: "Tiết kiệm đồ vật không phải là vì ngày hôm nay sao?"
"Bây giờ Jirachi đã tìm được rồi, còn có gì phải tiết kiệm nữa?"
Nghe nói như vậy, Togekiss tại chỗ nứt ra.
Thì ra.
Thì ra, những thứ này không phải là không thể ăn, mà chỉ là không thể cho nàng ăn mà thôi.
Vậy mà nàng còn tin lời nói quỷ quái của Jikan, rằng phải tiết kiệm một chút để ăn!
Ánh mắt Togekiss trống rỗng, phảng phất như một cái xác không hồn.
Thua thiệt nàng còn chia sẻ kẹo que cho Jirachi, chẳng lẽ người ta căn bản cũng không cần.
Nhà huấn luyện đã để dành cho nó nhiều đồ ăn ngon như vậy.
"Được rồi được rồi, ngươi làm ra cái bộ dáng đó, đồ vật liền không có phần của ngươi." Jikan bất đắc dĩ nói.
"Toge!"
Togekiss kêu to, lập tức dùng thân thể nhào về phía những đồ vật đó.
Nhiều đồ ăn ngon như vậy, không có phần của nàng sao được?
Sẽ hỏng máy bay mất.
Nhìn Togekiss đang làm trò quái dị, Jirachi che miệng cười trộm.
"Những vật này là Tiểu Jikan cho ta, ngươi không thể ăn đâu."
Togekiss sững sờ, không thể tin nhìn Jirachi.
Đây vẫn là Jirachi sao?
Cái miệng ba mươi sáu độ này vì sao có thể thốt ra những lời lạnh như băng đến vậy?
Cho dù ngươi là Jirachi của một ngàn năm trước, nhưng vừa nãy chính mình cũng đã chia sẻ kẹo que cho ngươi.
Vậy mà bây giờ không cho nàng ăn?
"Vừa... Toge..."
Lần này Togekiss thật sự muốn nứt ra.
Khiến cho Dragapult bọn hắn cười ha hả.
Jikan cười, xoa đầu Jirachi, "Không ngờ ngươi lại có một mặt xấu bụng như vậy, ta trước đó sao lại không biết?"
"Ngươi nhìn xem, Togekiss sắp bị ngươi chơi hỏng rồi kìa."
Jirachi cười hắc hắc, nhặt từ dưới đất lên một cái đồ ngọt đặt ở trước mặt Togekiss.
"Ta vừa mới nói đùa thôi, những thứ này chúng ta cùng nhau ăn."
"Laru."
Lúc này, Ralts từ trên vai Jikan nhảy xuống, mở ra một bao kẹo cầu vồng rực rỡ, chính mình ăn một viên, chia cho Jirachi một viên, lại cầm một viên cho Victini.
Ba tiểu gia hỏa một bộ dáng vẻ vui vẻ hòa thuận.
Ánh mắt Togekiss ai oán.
Nàng cảm thấy, nhà huấn luyện đã không còn thích mình nữa.
Đã nói là sẽ làm thiên sứ của nhau, nhà huấn luyện cũng đã nuốt lời.
Trong cái nhà này, đã không còn vị trí của nàng.
Togekiss thở dài.
Đã ngươi có tiểu khả ái khác, xem như thiên sứ của ngươi, cũng đã đến lúc phải lui rồi.
.......
Bạn cần đăng nhập để bình luận