Pokemon: Ở Nhà Làm Ruộng Truyền Kỳ Nhà Huấn Luyện

Chương 406: Biến ngạo kiều

Chương 406: Biến Ngạo Kiều
Thời gian thấm thoắt, xuân qua thu tới, lại một năm đông nữa.
Lá rụng hết, trên bầu trời dần dần nổi lên bông tuyết, mặt đất đã bắt đầu trở nên trắng xóa.
Trong nguyên Avalugg Lãnh địa, Đại Niêm đứng tại nơi cao ngóng nhìn về phương xa, trong mắt là nỗi ai oán không nói nên lời.
Đã nói chỉ đi một tháng, làm xong việc sẽ trở lại.
Kết quả đã một năm, đến giờ vẫn không thấy bóng dáng.
Jikan sau khi đi được một tháng, số Pokeblock hắn để lại đã bị ăn sạch.
Trong tộc khi đó suýt chút nữa thì nội bộ lục đục.
Nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, đã quen ăn Pokeblock, giờ lại bắt bọn hắn ăn Berry, ai mà chịu cho nổi.
Nhưng bọn hắn lại không biết Jikan đi đâu, phái rồng ra ngoài tìm cũng không có tin tức gì.
Bất đắc dĩ, cả tộc đàn Goodra không thể làm gì khác hơn là ở lại trong Lãnh địa chờ đợi, mỗi ngày đều ngóng trông Jikan trở về.
Trời gần tối, Đại Niêm vẫn không đợi được người mình muốn gặp, không khỏi khẽ thở dài.
Lúc này, Nhị Niêm quay lại, kêu lên một tiếng.
"Goo~?"
(Đại ca, sắp đến giờ ăn rồi, ngươi còn đang đợi chủ nhân à?)
"Goo~!"
(Cái tên cặn bã đó, làm sao ta phải tốn công chờ hắn? Không trở lại càng tốt!)
Nghe vậy, Nhị Niêm nhịn không được liếc mắt.
Cũng không biết là ai ngày ngày đứng đây chờ, ngóng trông ra phía ngoài.
Không phải là đang đợi chủ nhân trở về hay sao?
Ngạo kiều cái nỗi gì.
"Goo~?"
(Đại ca, trước đây chủ nhân lúc đi, rốt cuộc đã nhờ ngươi cân nhắc chuyện gì vậy?)
Đại Niêm ngẩn ra, trầm mặc một lát.
"Goo~"
(Hắn muốn chúng ta đi theo hắn, đến nơi hắn sinh sống.)
Nghe xong lời này, Nhị Niêm vội vàng.
"Goo~!"
(Đại ca, việc này có gì mà phải nghĩ, chúng ta đi theo hắn không phải là xong rồi sao?)
Trong khoảng thời gian hai tháng ở chung trước đó, Nhị Niêm và Tam Niêm đã sớm nghe chủ nhân kể chỗ bọn hắn tốt như thế nào, bọn hắn đã sớm mong chờ.
Không ngờ chủ nhân còn nói với Đại ca, muốn bọn hắn cùng đi.
Theo Nhị Niêm thấy, đây đơn giản chính là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.
Chuyện này còn phải cân nhắc cái gì nữa?
Đại Niêm kỳ thực cũng có chút hối hận.
Về sau hắn mới hiểu rõ, chủ nhân không phải là người xấu, đối với bạn bè mình rất tốt.
Đi theo hắn chắc chắn sẽ không thiệt thòi.
Đáng tiếc lúc đó hắn lại không đồng ý.
Nghĩ đến đây, Đại Niêm cũng có chút bực bội, phất tay nói:
"Goo~ Goo~!"
(Hắn không trở về, chúng ta làm sao đi theo hắn? Mau về ăn cơm đi!)
Nói xong, Đại Niêm liền xoay người, cất bước chuẩn bị về hang động.
Nhị Niêm bĩu môi, đuổi theo Đại ca nhà mình.
Đúng lúc bọn hắn sắp bước vào hang động, một bóng đen từ dưới đất lan ra, dần dần lớn lên.
Đồng thời, một âm thanh đột nhiên vang lên.
"Nha, đây không phải Đại Niêm và Nhị Niêm sao, một năm không gặp, thực lực hình như chẳng tiến bộ chút nào!"
Đại Niêm và Nhị Niêm sững sờ, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một con Dragapult nhanh chóng hạ xuống, trên lưng, Jikan đang vui vẻ nhìn bọn hắn.
"Goo~!"
Nhị Niêm vui mừng quá đỗi, vội vàng rút vào trong vỏ lăn tới, sau đó ôm chặt lấy Jikan.
"Ta...... Dựa vào!"
Jikan bị cái ôm nhiệt tình bất ngờ làm cho kinh ngạc, vô thức thốt lên một tiếng.
"Đừng, đừng, thở...... thở không nổi!"
Hắn cảm giác mình như bị một ngọn núi nhỏ đè lên, ngực không còn chút không khí nào, hô hấp trở nên đặc biệt khó khăn, chỉ có thể gắng gượng thốt ra mấy chữ.
"Goo~!"
Nhị Niêm hoàn toàn không thấy như vậy có gì không tốt, ôm cánh tay Jikan càng dùng sức, còn dùng đầu mình ra sức cọ xát hắn.
Vẻ hưng phấn trong mắt như muốn tràn ra ngoài.
"Đừng..... Đừng, đừng mà!" Jikan mặt đỏ bừng, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, nhưng vì quá khó chịu, âm thanh trở nên đứt quãng.
"Barua"
Thấy huấn luyện viên nhà mình sắp bị ôm chết, Dragapult vội vàng tiến lên, dùng sức kéo tay Nhị Niêm ra, lúc này mới giải cứu được huấn luyện viên.
"Hô"
Jikan như vừa từ Quỷ Môn quan trở về, há miệng lớn hít một hơi, lồng ngực phập phồng kịch liệt.
Một lát sau, hắn tức giận nói: "Ta dựa vào, Nhị Niêm, tiểu gia ta không chết trong tay đám nấm độc, suýt chút nữa chết trong tay ngươi!"
"Goo~!"
Nhị Niêm không quan tâm nhiều như vậy, vỗ bụng mình, vẻ mặt tủi thân nhìn hắn.
Suốt một năm qua, hắn ăn Berry đến mức phát ngán.
Đối với hương vị thơm ngon của Pokeblock, thực sự rất nhớ nhung.
Jikan cười mắng một tiếng, "Ngươi được lắm Nhị Niêm, một năm không gặp, vừa gặp mặt đã hỏi ta đồ ăn đúng không?"
"Đi thôi, đi thôi, tiểu gia ta bây giờ thần công đại thành, cho ngươi nếm thử loại Pokeblock càng ngon hơn."
Nhị Niêm vội vàng gật đầu, ôm Jikan đặt lên lưng mình, sau đó nhanh chân đi vào trong hang động.
Đại Niêm lúc này mới tỏ vẻ bình tĩnh, kêu lên với Jikan một tiếng.
"Goo~"
"Chậc chậc chậc!" Nhìn Đại Niêm rõ ràng rất vui vẻ, nhưng lại làm ra vẻ không quan tâm, Jikan cảm thấy có chút buồn cười.
"Đại Niêm, lâu rồi không gặp, có nhớ ta không?"
Đại Niêm hừ nhẹ một tiếng, quay đầu đi.
"Đi, không thèm nhớ ngươi? Vậy lát nữa Pokeblock không có phần của ngươi!"
Đại Niêm: "......."
"......."
"Các huynh đệ, ta đã trở lại"
Trong hang động, Jikan đứng trên lưng Nhị Niêm, vui vẻ chào hỏi cả tộc đàn Goodra.
Đám Goodra khi nhìn thấy hắn, không cần phải nói cũng biết kích động cỡ nào, nhanh chóng vây lại, nhớp nháp kêu lên không ngừng.
Bên ngoài, một đám Goomy chen chúc vào trong.
Nhưng bọn tiểu gia hỏa này làm sao chen qua được đám Sliggoo và Goodra?
Chỉ có thể ở bên ngoài cuống quýt vẫy vùng, muốn Jikan nhìn thấy mình.
Jikan cười cười, từ sau lưng kéo ba lô ra, lấy từ bên trong ra một đống lớn Pokeblock chất đống trên mặt đất.
"Muốn ăn thì tự mình đến lấy, lấy xong thì lui về sau, đừng chen lấn đám Goomy phía sau."
Sau đó, Jikan lại thả Victini, Florges và những con khác ra, để bọn chúng cùng nhau ăn tối.
Đám Goodra tuy rằng kích động, nhưng vẫn nhớ lời Jikan dặn, lấy xong phần của mình liền vui vẻ chạy sang một bên ăn.
Không lâu sau, đống Pokeblock đã được chia xong.
Jikan từ trên thân Nhị Niêm nhảy xuống, dắt theo Victini tìm đến Đại Niêm.
"Sao rồi Đại Niêm, một năm nay sống tốt chứ?"
Đại Niêm gật đầu, tỏ ý vẫn ổn, sau đó hỏi:
"Goo~?"
(Ngươi đã đi đâu, sao lâu như vậy mới trở về?)
Jikan nhếch miệng cười, nháy mắt ra hiệu với hắn, "Ngươi còn nói không nhớ ta?"
Đại Niêm liếc mắt, giơ Pokeblock trong tay lên cắn một miếng.
Ân, quả thực ngon hơn rất nhiều so với một năm trước.
Jikan đi qua ôm cổ Đại Niêm, "Sao rồi?"
"Lời ta nói lúc đi, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"
"Có muốn đi theo ta không?"
Đại Niêm sửng sốt một chút, gật đầu không chút do dự.
"Ngươi, ngươi là đồng ý?"
Đại Niêm liếc hắn một cái, không nói gì, tiếp tục ăn Pokeblock trong tay.
"Ha ha ha ha, ngươi chính là đồng ý." Jikan lập tức vui mừng ra mặt.
"Không ngờ Đại Niêm, một năm không gặp, ngươi lại học được tính ngạo kiều."
Nghe nói như thế, Đại Niêm có chút thẹn quá hóa giận, trừng mắt nhìn hắn một cái.
"Goo~!"
(Đừng ồn ào, ta đang ăn!)
"Hắc hắc, ngươi xem cái bộ dạng của ngươi."
"Ai nha, đừng có ồn ào, ta đang ăn cơm cơm."
....
Bạn cần đăng nhập để bình luận