Pokemon: Ở Nhà Làm Ruộng Truyền Kỳ Nhà Huấn Luyện

Chương 208: Liên hệ Giáo Sư Oak

**Chương 208: Liên hệ Giáo Sư Oak**
Suốt một buổi sáng, Jikan bận rộn với việc xử lý Berry, lưng mỏi nhừ, đến giữa trưa cuối cùng cũng xong việc.
Trang trại Berry của nhà Trần không lớn lắm, chỉ có khoảng vài trăm gốc cây, nhưng những cây ở đây đều là loại Berry cực kỳ quý hiếm.
Nhờ có Gardevoir và Metagross hỗ trợ, việc hái quả không phiền phức, cái phiền phức là phải phân loại chúng.
Dù sao, ngay cả Berry trên cùng một cây cũng có chất lượng cao thấp khác nhau, cũng có một số quả bị hỏng.
Những loại này cần phải lựa chọn cẩn thận một chút.
Sau đó, đóng gói, dán nhãn mác, rồi bỏ vào trong ba lô không gian.
Xách chiếc ba lô không gian trong tay, Jikan không thể không cảm thán, công nghệ cây trồng của thế giới này thực sự có chút thiên lệch.
Loại hắc khoa kỹ như ba lô không gian còn có thể làm ra được, vậy mà ở những chỗ khác lại bình thường đến lạ.
Ví dụ như thế giới này, có máy tính, có m·ạ·n·g lưới, nhưng lại không có điện thoại, chỉ có điện thoại cố định, thật sự là bất tiện.
Mà tương lai thế giới Pokemon, Pokedex không khác gì điện thoại là bao.
Chẳng qua thứ này giáo sư Oak mới bắt đầu nghiên cứu, còn chưa được tạo ra.
Devon Corporation đối với máy nhắn tin cũng không có tin tức gì.
"Hay là đi l·ừ·a gạt Steven, để nghiên cứu điện thoại nhỉ, loại đồ vật k·i·ế·m tiền này, Steven hẳn sẽ không từ chối."
Trên đường trở về, trong đầu Jikan bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Dù sao đội ngũ nghiên cứu của Devon Corporation trâu bò như vậy, tạo ra cái điện thoại chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao?
Hơn nữa thứ này không sai biệt lắm cũng có thể tính là nhu yếu phẩm, k·i·ế·m tiền là khẳng định.
Càng nghĩ, Jikan lại càng thấy có triển vọng, con mắt càng ngày càng sáng.
"Tốt nhất là làm thêm cái nền tảng video ngắn, về sau ta cứ ở nhà phát sóng trực tiếp, lướt video ngắn, ngắm chân....... Khụ khụ, xem Pokemon đối chiến."
"Đây chẳng phải rất tuyệt sao?"
Nghĩ tới đây, Jikan không do dự nữa, nhanh chóng trở về nhà, đi thẳng đến phòng nghiên cứu của ông bà.
"Ông bà ơi, cháu đã phân loại xong những quả Berry này rồi, để ở đây cho ông bà ạ."
Nói xong, Jikan định lên lầu gọi điện cho Steven, nhưng bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó.
"Bà ơi, Pokeblock của Dragapult đã hết rồi, phiền bà làm cho cháu một mẻ nữa ạ."
Nói xong, Jikan hưng phấn chạy lên lầu, hai vị lão nhân vẻ mặt mờ mịt nhìn cháu trai hối hả rời đi.
"Nó bị làm sao vậy?" Một lát sau, ông Jikan nghi ngờ hỏi.
Bà Jikan lắc đầu, "Đừng để ý đến nó, chắc lại nghĩ ra chuyện vui gì rồi, chúng ta tiếp tục thôi"
"Vậy được rồi." Ông Jikan lắc đầu, không quan tâm chuyện vừa rồi nữa.
.......
Jikan vừa định gọi điện thoại cho Steven, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, dừng lại động tác trong tay.
"Không đúng, nếu ta để Steven chế tạo điện thoại, có thể hay không ảnh hưởng Pokedex của Sensei?"
Hai thứ này kỳ thật vẫn là có chút tương tự, hắn cũng không chắc chắn.
Nếu như về sau có điện thoại di động, Pokedex còn quan trọng nữa không?
Dù sao điện thoại cũng có thể làm một phần mềm, sau đó quét hình Pokemon, hơn nữa điện thoại di động có c·ô·ng năng hoàn thiện hơn.
Nếu có điện thoại di động, thật sự có thể ảnh hưởng Pokedex......
Suy nghĩ một lúc sau, Jikan từ bỏ việc nhờ Steven chế tạo điện thoại, dự định gọi điện cho giáo sư Oak.
Trước đây, giáo sư Oak đã giúp đỡ hắn rất nhiều, lần này coi như trả ơn một chút.
Nghĩ tới đây, Jikan không do dự nữa, cầm điện thoại lên, gọi cho giáo sư Oak.
Không lâu sau, điện thoại được kết nối, một giọng nói non nớt th·e·o microphone truyền tới.
"Alo, đây là viện nghiên cứu Oak, xin hỏi ngài tìm ai?"
Nghe thấy giọng nói này, Jikan không khỏi mỉm cười, "Gary à, dạo này thế nào rồi, có nghiêm túc học hành không?"
"A, sư thúc." Nghe thấy Jikan nói chuyện, Gary lập tức k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, "Sư thúc, khi nào ngài tới Pallet trấn vậy, ta nhớ ngài quá."
"Nhóc con đáng gh·é·t, ta mới về nhà không bao lâu, ngươi đã nhớ ta rồi à?"
"Vâng vâng vâng, nhớ ngài, nhớ ngài c·h·ế·t đi được, sư thúc mau tới đi, ta thực sự không muốn ăn mì tôm nữa." Gary k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g kêu lên.
"Bây giờ ta thấy mì tôm là muốn n·ô·n!"
Jikan: "......."
‘Ngươi thế này sao lại là nhớ ta, ngươi đây rõ ràng là nhớ ta nấu cơm!’
Về chuyện này, Jikan cũng đã nói với giáo sư Oak rất nhiều lần, nhưng mà giáo sư Oak là một nhà nghiên cứu, làm sao có thời gian rảnh để nấu cơm?
Cho nên mỗi lần đều lấp liếm cho qua, đáng thương Gary, tuổi còn nhỏ mà chỉ có thể ăn mì tôm qua ngày.
Cũng chỉ có dì Delia thỉnh thoảng mang đồ ăn cho Gary.
"Haizz"
Jikan thở dài, "Ta cũng không có cách nào khác, nếu ngươi thật sự không muốn ăn, thì đến chỗ dì Delia ăn tạm một bữa đi."
"Đúng rồi, ngươi mau gọi ông ngươi tới đây, ta có chuyện muốn nói với ông ấy."
Gary có chút thất vọng, buồn bã đáp, "Vâng ạ, sư thúc chờ một lát."
"Ông ơi, ông ơi, sư thúc gọi điện thoại tìm ông này......."
Đầu bên kia điện thoại không còn âm thanh, Gary hẳn là chạy đi tìm giáo sư Oak, Jikan kiên nhẫn chờ đợi.
Qua vài phút, âm thanh c·ở·i mở của giáo sư Oak vang lên, "Jikan à, con tìm ta có chuyện gì không?"
Jikan lập tức nói: "Sao vậy, không có chuyện gì thì con không thể tìm Sensei được sao?"
"Thằng nhóc này, ít giở trò với ta, có gì thì nói mau, ta còn đang bận nghiên cứu."
"Vâng, Sensei, con muốn hỏi ngài, gần đây ngài còn nghiên cứu chuyện cái máy kia không?" Jikan hỏi.
"Có chứ, trước đây ta chẳng phải đã nói với con rồi sao, ta muốn tổng hợp tất cả tư liệu Pokemon, làm ra một cái máy, như vậy, sau này bọn trẻ ra ngoài lữ hành, có thể tránh được rất nhiều nguy hiểm, gặp phải Pokemon không quen biết, cũng có t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n để nhận ra."
"Chỉ là việc này khó quá, ta bây giờ vẫn chưa có manh mối gì."
Jikan cười cười nghĩ, rồi nói: "Con nghĩ Sensei hẳn không phải khó khăn về tư liệu Pokemon, mà là khó khăn về cái máy này đúng không?"
Giáo sư Oak cười mắng: "Ngươi đừng thừa nước đục thả câu, ta đã nói rồi, có gì mau nói."
Jikan nhếch miệng, sau đó mới nói, "Sensei, con có một ý tưởng."
"Chính là chúng ta làm ra một t·h·iết bị tập hợp các chức năng chụp ảnh, quay phim, lên m·ạ·n·g, và cả thông tin liên lạc tức thời thì sao?"
"Ngài có thể hiểu nó như một máy tính cỡ nhỏ, to khoảng bàn tay, thuận tiện mang th·e·o."
"Sau đó, bọn trẻ ra ngoài lữ hành, chỉ cần gặp phải Pokemon không quen biết, lấy cái máy này ra quét một cái, tư liệu sẽ hiển thị đầy đủ."
"Nếu như gặp nguy hiểm, còn có thể trực tiếp gọi điện báo cảnh s·á·t, cứ như vậy, bọn trẻ chẳng phải sẽ tránh được rất nhiều nguy hiểm sao?"
"Ngài thấy thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận