Nữ Đế: Cẩu Tại Thâm Sơn, Nữ Nhi Đem Ta Thổi Thành Thần

Chương 158: Chơi thì chơi, nháo thì nháo, đừng cầm nhân mạng nói đùa

Chương 158: Chơi thì chơi, nháo thì nháo, đừng đem m·ạ·n·g người ra đùa!
Lời nói nhỏ nhẹ của Sở Linh Nhi kia, tự nhiên không thể qua được tai những đại lão ở đây.
Đám người vốn định cười nhạo một tiếng, nhưng vừa nghĩ đến thân ph·ậ·n thần bí của Sở Linh Nhi kia, cùng Khương Văn phía sau lưng nàng.
Nụ cười đến bên miệng lại biến thành mỉm cười!
"Ngạch ha ha, Linh Nhi cô nương không biết đấy thôi, cái này Huyết Hồn s·á·t nếu không có t·h·ủ ·đ·o·ạ·n nội bộ của Huyết Ma Tông, thì không có t·h·u·ố·c nào chữa được đâu! "
"Hơn nữa...s·á·t tr·ê·n người mẹ của t·h·i nhi kia, là hội tụ phần lớn lực lượng của hai vị Hồng giai đỉnh phong, cùng hai vị Trụ cấp sơ kỳ hộ p·h·áp, mới ngưng tụ thành, uy lực đã không chỉ là một cộng một bằng hai."
"Nếu không phải như thế, lão phu lại có thể bó tay bó chân sao? Phải biết... Trong phương diện trị liệu thần hồn, lão phu cũng được xem là người thứ nhất của đại lục đấy!"
Diệp Phi Vân kiên nhẫn giải t·h·í·c·h, những trưởng lão còn lại cũng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
"Không sai không sai!"
Sở Linh Nhi chớp mắt to, ngây thơ nói ra: "Nhưng ta thấy, cái s·á·t gì đó kia cũng không khó khu trừ mà!"
Diệp Phi Vân thở dài, nếu là người khác dám mạnh miệng như vậy, hắn đã sớm đ·u·ổ·i ra ngoài rồi.
Biết làm sao... thân ph·ậ·n Linh Nhi này quá cao.
"Thực không dám giấu giếm, Linh Nhi y t·h·u·ậ·t của nương ngươi tuy mạnh, nhưng ở phương diện thần hồn lại không bằng ta."
"Dù là hôm nay Linh Nhi là mẫu thân ngươi tới, cũng vô p·h·áp giải quyết cái Huyết Hồn s·á·t này, càng đừng nói đến..."
Diệp Phi Vân không nói tiếp, ý tứ rất rõ ràng, mẹ ngươi là d·a·o Trì Thánh Chủ còn không được, ngươi là nha đầu choai choai thì làm được gì?
Ngươi cho rằng t·h·ủ ·đ·o·ạ·n trấn tông của Huyết Ma Tông chỉ là trò đùa à?
Đừng làm loạn! m·ạ·n·g người quan trọng đó đại tiểu thư!
Sở Linh Nhi ngẩn người nửa giây, hơi kinh ngạc.
"A? Lão gia gia ngươi biết mẫu thân của ta?"
"Đâu chỉ nh·ậ·n biết, ta còn bái phỏng qua nữa đấy, cũng từng giao lưu y t·h·u·ậ·t nữa! Khiêm tốn một chút mà nói, lão phu...hơn nàng một bậc đấy!"
Diệp Phi Vân phất tay áo, tr·ê·n mặt lộ ra vài phần tự hào.
Phải biết danh hiệu đệ nhất thần hồn của hắn, vẫn là d·a·o Trì Thánh Chủ tự mình tuyên cáo t·h·i·ê·n hạ.
Sở Linh Nhi bĩu môi gh·é·t bỏ: "Nguyên lai lão gia gia ngươi chỉ hơn mẫu thân của ta một chút xíu về y t·h·u·ậ·t thôi à, vậy ngươi còn ra sức khoác lác như thế."
"Thật không x·ấ·u hổ! Mẫu thân của ta thì biết cái y t·h·u·ậ·t gì, trình độ của nàng ấy, nhiều nhất chỉ có thể ấn ấn ma, đ·ấ·m b·ó·p lưng cho cha ta thôi."
Diệp Phi Vân giật mình!
Y t·h·u·ậ·t của d·a·o Trì Thánh Chủ không được? Nói đùa gì vậy!
Hơn nữa nha đầu này tán dương cha nàng như thế, chẳng lẽ... y t·h·u·ậ·t của cha nàng còn cao hơn Thánh Chủ nhiều như vậy?
Vậy cha nàng là ai?
Tê... Không phải là...
Các chủ T·h·i·ê·n Cơ Các trong truyền thuyết, t·h·ủ ·đ·o·ạ·n thần bí khó lường, càng là không ai từng thấy chân dung.
Chẳng lẽ cha của Sở Linh Nhi này là Các chủ T·h·i·ê·n Cơ Các?
Ngọa Tào! Chỉ có lời giải t·h·í·c·h này thôi!
Nếu không, người đàn ông nào tr·ê·n t·h·i·ê·n hạ xứng với d·a·o Trì Thánh Chủ?
Thảo nào có thể khiến cho tiền bối già như Khương Văn, cam tâm đi theo sau lưng nha đầu này làm bảo tiêu, thân ph·ậ·n đệ nhất đại tiểu thư tr·ê·n t·h·i·ê·n hạ, nặng như búa tạ!
Trong mắt Diệp Phi Vân lóe lên tinh mang, cùng với vẻ hóng hớt nồng đậm, hắn cảm thấy hôm nay mình đã được ăn quả dưa lớn rồi!
Thánh Chủ, chắc ngươi không muốn người khác biết thân ph·ậ·n con gái ngươi đâu nhỉ?
Lần sau gặp d·a·o Trì Thánh Chủ, có lẽ có thể dùng lý do này, hỏi thăm yếu điểm đặc sản d·a·o Trì của nàng...
Bước d·a·o Bích Liên!
Kiệt kiệt kiệt!
"Khụ khụ! Linh Nhi tiểu thư, chẳng lẽ ngươi định mời cha ngươi ra tay?"
Diệp Phi Vân hơi chắp tay, cho đủ cấp bậc lễ nghĩa.
Tiểu tổ tông này mình không thể đắc tội nổi!
Sở Linh Nhi vô cùng tự tin khoát tay áo: "Không cần cha ta ra tay, ta tuỳ t·i·ệ·n cũng có thể giải quyết!"
Nghe vậy, Diệp Phi Vân chần chờ.
Nếu là Các chủ T·h·i·ê·n Cơ Các có thể đến, có lẽ có thể cùng hắn hợp lực thử một chút.
Nhưng nha đầu choai choai trước mắt này... chắc chắn không có khả năng giải quyết Huyết Hồn s·á·t.
"Cái này..."
"Ai nha! Dù sao các ngươi cũng không có cách nào, tình huống dù có x·ấ·u hơn cũng chỉ có vậy, sao không để ta thử một chút? Vạn nhất lại thành thì sao?"
Sở Linh Nhi hai tay ch·ố·n·g nạnh hỏi.
Diệp Phi Vân nghĩ lại, hình như cũng có đạo lý.
"Vậy... Đại tiểu thư ngươi thử xem? Nhẹ tay thôi đấy, mạnh tay quá sẽ đau, dù sao phương diện thần hồn tương đối yếu ớt mà."
Diệp Phi Vân phất phất tay, tất cả trưởng lão lập tức tránh ra vị trí.
Bất quá tất cả đều không coi trọng Sở Linh Nhi.
"Thái Thượng trưởng lão, ngài cứ để mặc nàng ta thử vậy sao? Không sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn à?"
"Đúng vậy, dù bối cảnh của nàng ta có lớn đến đâu, Huyết Hồn s·á·t cũng không phải là một đứa bé có thể giải quyết được đâu!"
Đám người ghé vào tai Diệp Phi Vân hỏi nhỏ.
Diệp Phi Vân khẽ lắc đầu, trầm mặc không nói.
Đám người thở dài một tiếng, bỗng cảm thấy bất lực.
Không có ai ngăn cản, Sở Linh Nhi nhanh chân đi tới bên g·i·ư·ờ·n·g, khoảng cách gần đ·á·n·h giá Mạc t·h·i Nhi mẹ nàng một chút.
Phong thái thành thục, chỗ lồi ra thì lồi, chỗ vểnh ra thì vểnh, d·a t·h·ị·t trơn mềm như da em bé.
"Cha hẳn là t·h·í·c·h nhất loại hình t·h·i·ế·u phụ này, nếu không phải Linh Nhi tìm được mẫu thân rồi, nhất định phải nghĩ cách đoạt về cho cha làm tiểu th·i·ế·p."
Sở Linh Nhi vô ý thức thầm nói.
Sắc mặt đám người Diệp Phi Vân tối sầm, khóe miệng r·u·n rẩy đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g.
Khương Văn thì hai mắt tỏa sáng, không ngờ đại lão Vũ cấp lại cũng thích vợ người ta?
Sở Linh Nhi lắc lắc đầu, trong sự chăm chú của mọi người, dán bàn tay nhỏ bé ấm áp của mình lên trán lá Lạc ảnh, sờ đông s·ờ tây.
Kì thực âm thầm thúc giục Huyết s·á·t Chi Thể, lực lượng lao thẳng tới Huyết Hồn s·á·t tr·ê·n thần hồn.
Huyết Hồn s·á·t giống như dòi trong xương, cực kì khó đối phó, sau khi cảm nh·ậ·n được lực lượng của Sở Linh Nhi.
Lại bỏ qua cả thần hồn, hoảng sợ đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g chạy t·r·ố·n trong đầu.
Nhưng nó t·r·ố·n đi đâu được khỏi sự nghiền ép của Huyết s·á·t Chi Thể?
Trong khoảnh khắc bị hấp thu vào trong cơ thể Sở Linh Nhi.
"Ực ~"
"Xong! Cái Huyết Hồn s·á·t gì đó chữa khỏi rồi, mọi người xem thử?"
Nhìn thấy Sở Linh Nhi chỉ s·ờ soạng khoảng ba giây tr·ê·n đầu lá Lạc ảnh, ngẩng đầu lên đã nói chữa khỏi Huyết Hồn s·á·t.
Sắc mặt mọi người không khỏi đen sì!
Chơi thì chơi nháo thì nháo, đừng đem m·ạ·n·g người ra đùa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận