Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 40: Cải tạo = tiến hóa?

Chương 40: Cải tạo = tiến hóa?
Ầm ầm.
Trong phòng làm việc ở nhà Bạch Khải, Bạch Khải cầm trên tay một cái mỏ hàn điện đang nghịch nghịch cái gì đó, còn Husky thì an tĩnh ngồi xổm bên cạnh Bạch Khải, nhìn Bạch Khải thao tác.
"Số 2 cái vặn vít."
Bạch Khải buông mỏ hàn điện trong tay xuống, phân phó Husky một câu, Husky lập tức ngoan ngoãn giơ chân phải lên, một cái cái vặn vít từ bên trong tay chân máy móc thò ra, nhanh chóng xoay một viên ốc vít.
"Hô ~ cuối cùng cũng hoàn thành."
Bạch Khải tháo kính bảo hộ ra, nhìn cây cọc người thép hoàn toàn mới trước mặt, có thể xưng là một hung khí, thỏa mãn gật gù.
Cây cọc người thép trước kia bị Husky phá cho tơi bời, Bạch Khải lười không muốn sửa lại, hơn nữa từ sau khi Alpha tiến hóa thành Băng Ảnh Kiếm Sĩ, cọc người thép cũ cũng khó mà gây tổn thương cho Alpha, hiệu quả huấn luyện đương nhiên giảm sút nhiều.
Nhưng bây giờ thì khác, bất kể là vật liệu hay hệ thống động lực đều dùng loại cao cấp hơn, ngay cả hình thức tấn c·ô·ng Bạch Khải cũng nâng cấp cho nó.
Bạch Khải lấy ra một cái điều khiển từ xa, điều khiển cọc người thép phiên bản 1.0 di động ra sân, nói với Alpha đang luyện tập tốc độ ngưng tụ băng giáp: "Alpha, đến thử chút đi."
Alpha ngừng huấn luyện, nhìn cái hình trụ kim loại trần trụi trước mặt có chút không hiểu.
Kèn kẹt kèn kẹt.
(Chủ nhân, đây là thiết bị huấn luyện mới à?)
Bạch Khải khẽ gật đầu, nói: "Không sai, giống như trước kia là được."
Alpha gật đầu, đi đến trước cọc người thép vào tư thế, Bạch Khải liền nhấn nút đầu tiên.
Ầm ầm...
Mấy chục cột thép từ cọc người thép dựng đứng ra ngoài, rồi nhanh chóng xoay tròn như cánh quạt.
Alpha thử chặn giống như trước đây, nhưng không trụ được lâu, những khe nứt bắt đầu xuất hiện trên lớp xương cốt màu băng lam, nhưng lại rất nhanh phục hồi.
"Alpha, dùng băng k·i·ế·m thử xem."
Thấy Alpha dần thích ứng với tiết tấu của cọc người thép, Bạch Khải lại nhấn nút thứ hai.
Hơn mười lưỡi dao với hình thù khác nhau từ trong cột thép chui ra, hoặc đâm, hoặc xoay, chủ động tấn c·ô·ng Alpha. Alpha còn chưa kịp ngưng tụ băng k·i·ế·m đã bị một cây Lang Nha bổng xoay nhanh đ·á·n·h gãy tay.
Cọc người thép – hình thức vô song!
Kèn kẹt kèn kẹt.
(Chủ nhân, ta còn chưa chuẩn bị xong.)
Alpha lắp tay cụt về, nói với Bạch Khải.
Từ khi tiến hóa thành Băng Ảnh k·i·ế·m thị, Alpha càng ngày càng có nhiều tình cảm, bây giờ còn bắt đầu có suy nghĩ ấm ức rồi.
"Ngươi phải từ từ quen thôi, chiến đấu ở dã ngoại không phải như đối chiến, cho ngươi thời gian chuẩn bị."
Bạch Khải nghiêm túc dạy dỗ Alpha, Alpha cũng rất ngoan ngoãn gật đầu, sau đó sốc lại tinh thần, tiếp tục chiến đấu với cọc người thép 1.0.
"Khó trách trong tiểu thuyết võ hiệp đều nói người đơn thuần học nhanh hơn người khác, không phải là không có lý."
Bạch Khải vui mừng nhìn Alpha dần vào trạng thái, rồi dời mắt sang Husky.
A ô?
(Nhân loại, ngươi lại muốn gì?)
Nhận ra ánh mắt của Bạch Khải, Husky lập tức cảnh giác.
Lần trước bị Bạch Khải nhìn chằm chằm như vậy, tay chân máy móc của nó trực tiếp có thêm một đống c·ô·ng cụ lộn xộn, nó cũng triệt để biến thành c·ô·ng cụ c·h·ó của Bạch Khải.
Ngươi hỏi nó vì sao không phản kháng ư?
Làm ơn tháo dòng điện bên trong tay chân giả ra rồi nói chuyện với ta.
"Được rồi, nên tăng cường cho ngươi một chút."
Bạch Khải ngồi xổm xuống, kiểm tra tình trạng dung hợp m·á·u t·h·ị·t với tay chân máy móc của Husky.
Vì lo sẽ gây phản ứng không tốt, Bạch Khải không trực tiếp lắp thêm v·ũ k·hí gì, mà là trước cài đặt một vài c·ô·ng cụ.
Trước mắt thấy, hiệu quả không tệ, Husky thậm chí có thể kh·ố·n·g chế c·ô·ng cụ để thực hiện vài thao tác đơn giản.
Điều này chứng tỏ ý tưởng dùng thần kinh sinh học kh·ố·n·g chế năng lượng máy móc của hắn là khả thi.
Còn quá phức tạp thì Husky chưa đủ liên kết với tay chân máy móc, vẫn chưa thể hoàn thành.
Nhưng Bạch Khải không nóng vội, đợi tiến hóa thêm vài lần nữa, liên kết giữa máy móc và m·á·u t·h·ị·t sâu hơn chút nữa thì sẽ tốt thôi.
Leng keng! Leng keng!
Tiếng chuông cửa dồn d·ậ·p vang lên, Bạch Khải đang định dùng trứng tiến hóa cho Husky đành phải dừng lại.
"Mấy hôm nay hình như không mua gì mà, lại có ai đến tìm ta?"
Bạch Khải vừa lẩm bẩm vừa mở cửa, thấy Cao Trình và Lục Viễn đứng ở cửa thì không khỏi ngạc nhiên.
"Cao đại ca, Lục Viễn, sao hai người lại tìm được nhà ta?"
Cao Trình ngại ngùng gãi đầu, nói: "Thật ngại quá, làm phiền cậu, thật ra là chúng tôi có chuyện muốn nhờ cậu giúp đỡ."
Lục Viễn im lặng đứng bên, nhưng xem ra cũng có cùng mục đích với Cao Trình.
"Mời hai người vào rồi nói."
Hai người đi theo Bạch Khải vào sân, liền thấy Alpha đang đối kháng với cọc người thép – hình thức vô song, đều sững sờ tại chỗ.
Gã này bình thường cứ để sủng thú huấn luyện thế này à?
Còn có loại khí giới này, sẽ không bị coi là v·ũ k·hí t·ấ·n c·ô·ng rồi bị tạm giữ chứ?
Dù là sinh viên chuyên ngành cơ võ cũng không thể chơi như này chứ?
"Xin lỗi, ở đây hơi ồn ào, chúng ta vào trong nói chuyện nhé."
Cao Trình và Lục Viễn nhìn nhau, lần đầu tiên cảm thấy việc huấn luyện trước đây của mình thật là lười biếng.
Khó trách người ta có thể nâng thực lực sủng thú lên mức này chỉ trong một tháng ngắn ngủi, ngoài việc gặp may mắn, cách huấn luyện kinh khủng này chắc chắn cũng là một nguyên nhân.
"Hai người muốn uống gì không?"
Bạch Khải mời hai người ngồi xuống, rồi bắt đầu lục lọi trong tủ lạnh.
Cao Trình vội xua tay, nói: "Không cần không cần, chúng tôi ngồi một lát rồi đi."
"Vậy tôi không khách khí."
Bạch Khải tiện tay mở một chai nước t·h·i·ê·n Thần uống một ngụm, nói: "Hai người đặc biệt chạy đến tìm tôi có việc gì sao? Nếu là vì tài liệu Tháp Than Vãn thì tôi đã báo cáo lên hiệp hội Ngự Thú sư rồi, các anh cứ đến hiệp hội hỏi là được."
Để giúp các Ngự Thú sư thực tập ở thành phố Cổ Túc vượt ải tốt hơn, Tần hội trưởng đặc biệt bảo Bạch Khải sửa sang lại số liệu quái vật của mỗi tầng rồi viết thành c·ô·ng lược p·h·át cho những người muốn thử thách, xem như là quyền lợi đặc biệt của thành phố Cổ Túc.
Tên này lại coi nước t·h·i·ê·n Thần làm đồ uống à?
Khóe mắt Lục Viễn giật một cái, đột nhiên cảm thấy mình đến đây là một sai lầm.
Với cách huấn luyện xa xỉ và biến thái như vậy, Lục Viễn tự nhận mình không học được.
Cao Trình hơi ngượng ngùng chỉ Alpha ở ngoài, nói: "Thật ra không phải vì chuyện Tháp Than Vãn, hai chúng tôi đến chủ yếu là muốn hỏi cậu, có thể giúp sủng thú của chúng tôi cải tạo một chút được không?"
"Thực lực sủng thú của hai chúng tôi không có cách nào tăng lên trong thời gian ngắn, nên muốn hỏi cậu xem có phương pháp nào khác không."
"Nếu cũng có thể tiến hóa chủng tộc như sủng thú của cậu, thì kỳ thi nghề nghiệp cuối tháng tôi cơ bản là ổn."
"Nếu không thì dựa theo tình hình năm nay, có lẽ tôi lại bị đào thải mất."
Cải tạo = tiến hóa?
Ờ, hai người này hình như hiểu lầm gì đó thì phải?
Bạn cần đăng nhập để bình luận