Ngự Thú: Ta Có Thể Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 160: Áo giáp dũng sĩ?

Chương 160: Áo giáp dũng sĩ?
2023 - 09 -27 "A ô?"
(Nhân loại, ngươi điên rồi à?) Beita kinh ngạc nhìn chằm chằm Bạch Khải, hiển nhiên không ngờ rằng lại có thể nghe được từ miệng Bạch Khải chữ "phá".
Bạch Khải vỗ mạnh vào người Beita một quyền, nói: "Bảo ngươi phá thì phá, lắm lời thế!"
"Gâu gâu!"
(Phá phá phá!) Được Bạch Khải xác nhận, Beita liên tục gật đầu, sau đó nhìn về phía Shuke đang xác nhận số liệu ghi chép phù văn.
"Gâu gâu!"
(Shuke, lần này để bản uông đến khống chế!) "Ta thì không sao cả, nhưng ngươi chắc chắn là ngươi khống chế được đấy chứ?"
"Gâu gâu!"
(Ngươi có thể xem thường bản uông, nhưng không thể xem thường chính bản thân ngươi!) "Nói thật, cũng bởi vì cùng ngươi là một thể nên ta mới không yên tâm."
...
"Bạch Khải, ngươi xác định con hàng này thật sự đáng tin?"
Nhìn Husky đang ầm ĩ với chính mình, Vương Hoài đột nhiên cảm thấy quyết định của mình hình như hơi qua loa rồi.
"Không sao đâu, quen rồi là được."
Bạch Khải thờ ơ khoát tay áo, không hề cảm thấy kỳ quái, nhưng Vương Hoài thì có chút sụp đổ.
Đại ca, bây giờ không phải chuyện tập quen hay không, mà là quan hệ đến việc chúng ta có thể thông quan hay không đấy.
Cuối cùng, trong ánh mắt sắp sụp đổ của mọi người, hai ý thức của Husky cuối cùng cũng đạt được chung nhận thức, nhảy lên rơi xuống bên trên bình đài.
Tạch tạch tạch...
Bởi vì tiến vào trạng thái cuồng bạo, ngay khi Husky vừa rơi xuống bình đài, đám cung binh tượng liền liên tiếp bắn ra mấy loạt mưa tên, trong đó còn xen lẫn mấy mũi tên nỏ lóe lên năng lượng màu đỏ, trong khoảnh khắc đã tới đỉnh đầu Husky.
"Cẩn thận một chút, mấy mũi tên này..."
"Lực trùng kích rất mạnh!"
Bách Lý huynh đệ thấy vậy lập tức nhắc nhở, tốc độ tấn công nhanh như vậy, còn nhanh hơn lúc bọn họ đối mặt vừa rồi, Husky căn bản không kịp triển khai vũ khí.
"Đinh đinh đinh..."
Không đợi Bạch Khải đáp lại, bên trên bình đài đã truyền đến từng đợt âm thanh giòn tan.
"Tuy là vũ khí lạnh, nhưng uy lực thật sự không kém chút nào..."
Bạch Khải nhìn tấm hộ thuẫn Aether Lưu Kim trước người Husky bị tên nỏ bắn ra từng cái hố sâu, khẽ vuốt cằm.
Nếu không xét đến vũ khí hạch tâm, lực phá hoại của đám cung binh tượng này đã không thua súng ống đạn thật cấp nhị tam giai, những tạo vật thời Thủy Đế này không hề tầm thường chút nào.
Shuke điều khiển Aether Lưu Kim hoàn mỹ ngăn lại toàn bộ công kích, nhìn đám cung binh tượng vẫn chưa có ý định dừng lại, nói với Beita: "Đến lượt ngươi đấy."
"Gâu gâu!"
(Không vấn đề!) Beita hưng phấn kêu hai tiếng, khống chế nửa bên Aether Lưu Kim bắt đầu mô phỏng vũ khí.
"Chùy, cờ lê, cưa điện..."
Đường Miểu dù kinh ngạc vì Husky có thể tự do mô phỏng vũ khí, nhưng khi nhìn thấy cụ thể vũ khí thì vẫn có chút cạn lời.
"Bạch Khải, ta đột nhiên tin là ngươi thật sự xuất thân từ cơ võ rồi đấy."
"Khụ khụ!"
Bạch Khải ho nhẹ hai tiếng che giấu xấu hổ, đột nhiên có chút hối hận vì đã để Beita tham gia vào chiến đấu.
Chiến đấu quả nhiên vẫn nên giao cho Shuke xử lý mới đúng, kỹ năng siêu cấp "Máy Móc Lãnh Chúa" khỏe mạnh lại bị con hàng Beita này dùng thành cái gì thế này.
Husky vẫn là Husky, xem ra sau này chỉ có thể làm radar mà thôi...
Lần đầu sử dụng Máy Móc Lãnh Chúa, Beita tỏ ra vô cùng hiếu kỳ, không ngừng biến hóa tạo hình, cho đến khi cảm nhận được sát khí từ sau lưng mới nhớ đến chính sự.
"A ô a ô!"
Theo một tiếng sói tru du dương, Aether Lưu Kim lập tức du động, men theo từng cánh tay máy, linh hoạt tránh mưa tên quấy rối, tiến thẳng đến bình đài đối diện, gõ vào đám cung binh tượng.
"Bạch Khải, ngươi gọi cái này là tấn công từ xa?"
Khóe mắt Vương Hoài có chút run rẩy, lại một lần nữa đổi mới nhận thức, còn Bạch Khải thì bất lực giải thích, trực tiếp liên lạc với Shuke.
"Hai người các ngươi đang giở trò quỷ gì đấy?"
Shuke: "Viễn trình ghi chép có thể tồn tại sai sót, cho nên chúng ta dự định bắt một con về nghiên cứu, mà lại..."
"Không phải Ngự Thú sư ngươi bảo nó phá sao?"
Bạch Khải che mặt thở dài, dù biết Shuke rất nghiêm cẩn, nhưng có cần keo kiệt chữ như vậy không, nổ tung ra chẳng phải tốt hơn sao.
Thôi được rồi, không so đo với chó.
Nhưng không thể không nói, năng lực phá nhà của Beita thực sự đáng được công nhận, dễ dàng phá tan một tôn cung binh tượng thành linh kiện, nhưng không làm hỏng bất kỳ phù văn nào bên trên.
Bất quá, hành vi của Beita hiển nhiên đã kích hoạt cơ chế tự vệ của cung binh tượng, ào ào thay đổi phương hướng bắt đầu tấn công những đồng bạn đã bị phá thành linh kiện kia.
"A ô a ô..."
(Chuồn mau chuồn mau...) Thấy vậy, Beita lập tức bao vây lấy linh kiện cung binh tượng mang về, đám cung binh tượng vẫn không bỏ qua ý định, truy kích theo.
Khi mục tiêu của cung binh tượng lại nhắm vào bình đài đối diện, bức tường kim loại kia lại biến thành một pho tượng đầu sói khổng lồ.
Lôi Minh Đại Pháo - Cự Lang Hình Thái!
Chỉ thấy dưới sự khống chế của Shuke, cự lang chậm rãi mở rộng miệng, Lôi Viêm Chi Lực đã sớm ngưng tụ thành hình bên trong, trực tiếp hóa thành một đạo quang trụ phun về phía đám cung binh tượng.
Năng lượng cường đại trực tiếp mẫn diệt toàn bộ cung tiễn trên đường đi, đám cung binh tượng cơ hồ không chút phòng ngự đã bị Lôi Viêm Chi Lực bao phủ, đợi khi Lôi Viêm Chi Lực tan đi, bình đài đối diện đã trở nên trống rỗng, không còn nhìn thấy nửa điểm dấu vết binh tượng.
Đường Miểu ngơ ngác nhìn Husky vừa rồi còn có chút đùa cợt giờ lại một kích giết chớp nhoáng đám cung binh tượng, có chút ngơ ngác hỏi: "Hoang Mạc, Hãn Hải, kỹ năng dung hợp của hai người các ngươi mạnh đến vậy sao?"
"Cũng có, nhưng..."
"Cần thời gian."
Bách Lý huynh đệ nhìn Husky đang từ trên bình đài nhảy xuống với vẻ mặt kiêu ngạo, trong mắt lóe lên một tia thần thái khác thường.
"Đầu sói này, vô cùng..."
"Không sai."
"Hai chúng ta, vô cùng..."
"Thích."
"Gâu gâu!"
(Nhân loại, lần này bản uông biểu hiện thế nào?) Beita ngậm một mẩu chi gãy đi tới trước mặt Bạch Khải với vẻ mặt kiêu ngạo, cả khuôn mặt tràn đầy mong đợi.
Nhìn Beita với vẻ mặt "Mau khen ta mau khen ta", Bạch Khải không khỏi bật cười, nhưng vẫn vỗ vỗ đầu Beita biểu thị tán thưởng.
"Cũng không tệ lắm, lần sau tiếp tục cố gắng."
"A ô a ô..."
Được Bạch Khải tán thưởng, Beita không nhịn được hú dài một trận.
Ầm ầm...
Hai tòa bình đài chậm rãi hạ xuống, bên trên mặt đất vốn bị đất vàng che lấp cũng xuất hiện một con đường thanh đồng, kéo dài đến trung tâm võ đài.
"Chúng ta có thể tiếp tục đi rồi."
Vương Hoài thấy vậy nhìn về phía Bạch Khải và Bách Lý huynh đệ, nói: "Các ngươi cần nghỉ ngơi một lát không?"
"Không cần, chúng ta..."
"Không có gì tiêu hao."
Tuy có chút mất mặt, nhưng bọn họ thật sự bị đám cung binh tượng đánh hạ quá nhanh, tiêu hao căn bản không đáng kể.
"Bạch Khải, còn ngươi?"
Vương Hoài quay đầu nhìn về phía Bạch Khải, Bạch Khải nhún vai chỉ vào Husky còn đang ngửa mặt lên trời hú dài.
"Được thôi, coi như ta chưa hỏi gì."
Vương Hoài cười khổ lắc đầu, đây đâu còn là Ngự Thú sư tam giai nữa, nói là đỉnh phong tứ giai hắn cũng tin rồi.
Mấy người men theo con đường thanh đồng tiếp tục tiến lên, vừa đến cuối đường, một khối bình đài lớn lại hiện ra trước mặt, và ở giữa bình đài, chỉ có một bộ binh tượng, nhưng so với đám binh tượng trước kia rõ ràng cao lớn hơn không ít, hơn nữa còn được trang bị đầy đủ.
"Tướng quân tượng?"
Nhìn thấy đối thủ thứ hai, Vương Hoài có chút nhíu mày, đang định nói thì một thân ảnh đã lao ra.
Chính là Lý Húc Thăng.
Ngay khi Lý Húc Thăng bước vào phạm vi bình đài, xung quanh bình đài lập tức dựng lên một lồng giam bụi gai, phong bế Lý Húc Thăng cùng tướng quân tượng bên trong.
"Húc Thăng, cẩn thận một chút, mấy tổ trước đều thua dưới tay gia hỏa này."
Vương Hoài nhìn tướng quân tượng cũng đang từ từ khôi phục lại, mở miệng nhắc nhở.
Theo kinh nghiệm của mấy tổ trước, tướng quân tượng này hẳn là thủ quan của cửa thứ ba mới đúng, bây giờ lại xuất hiện sớm như vậy, vận khí của bọn họ đúng là đủ tệ.
"Biết rồi."
Lý Húc Thăng nhàn nhạt đáp lại, liên tiếp triệu hồi ra ba đầu sủng thú, đồng thời dung nhập vào trong cơ thể mình.
Bạch Khải nghe vậy không khỏi nhướng mày, La Sát Ma Tượng và Điện Mao Thử hắn vừa mới thấy rồi, còn đầu đang triệu hồi ra kia, chính là một sinh vật cấp lãnh chúa.
[Tên]: Huyết Giáp Cá Sấu [Thuộc tính]: Hệ Ground [Cấp bậc huyết mạch]: Cấp thấp lãnh chúa [Cấp bậc trưởng thành]: Tam giai cấp năm Hắn nhớ không nhầm thì con La Sát Ma Tượng kia hình như cũng là sinh vật cấp lãnh chúa.
Đồng thời dung hợp ba đầu sủng thú, mà trong đó có hai đầu đều là sinh vật cấp lãnh chúa, Lý Húc Thăng này không sợ bị ăn no đến vỡ bụng sao?
Ngay lúc Bạch Khải oán thầm, ba đầu sủng thú đã thành công dung nhập vào cơ thể Lý Húc Thăng, ngoài song chùy và giày từ ban đầu, trên người Lý Húc Thăng lại thêm một bộ áo giáp màu đỏ ngòm.
"Đây là định phát triển thành áo giáp dũng sĩ à..."
Bạch Khải nhẹ giọng thì thầm, tấn công, phòng ngự, tốc độ tam trọng cường hóa, mỗi một đầu đều nghiêng về một phương diện khác sở trường.
Hắn có thể khẳng định, Lý Húc Thăng tuyệt đối có tính lựa chọn khi khế ước sủng thú.
Bất quá theo xu thế này, chẳng lẽ còn một đầu cường hóa trí lực nữa?
Sau khi dung hợp thành công ba đầu sủng thú, Lý Húc Thăng ngay lập tức phát động tấn công về phía tướng quân tượng.
Dưới sự gia trì của giày Điện Mao Thử, tốc độ của Lý Húc Thăng đã hoàn toàn vượt qua cực hạn của người thường, Bạch Khải thậm chí thấy được tàn ảnh trong không trung, trong khoảnh khắc đã tới trước người tướng quân tượng.
Nhưng động tác của tướng quân tượng cũng vô cùng linh hoạt, ngay khi song chùy sắp đập trúng đầu nó, đột nhiên giơ trường kích trong tay lên chống đỡ đòn tấn công, sau đó đá một cước về phía Lý Húc Thăng.
Lý Húc Thăng thấy vậy lập tức nghiêng người né tránh, nhưng tướng quân tượng dường như đã sớm dự đoán được động tác của Lý Húc Thăng, trường kích thuận thế vung lên, từ bên cạnh quất vào người Lý Húc Thăng.
Một loạt động tác này như nước chảy mây trôi, không có chút trì trệ nào, hoàn toàn không thể tin là do một bộ tượng bùn làm được.
Bị tướng quân tượng đánh trúng, Lý Húc Thăng không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn đứng vững tại chỗ, đổi đầu búa, đánh tới các vị trí yếu trên người tướng quân tượng, còn tướng quân tượng cũng gặp chiêu phá chiêu, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với Lý Húc Thăng, phát huy triệt để ưu thế binh khí dài của mình, vung trường kích kín kẽ như giọt nước, không hề cho Lý Húc Thăng cơ hội áp sát.
"Ách... Có chút mùi vị kịch võ hiệp kia à, Shuke ngươi nhớ quay lại nhé, quay xong đưa cho Alpha xem."
"Đã sớm ghi hình rồi."
Shuke nhàn nhạt đáp lại, những phù văn trên người tướng quân tượng này rõ ràng phức tạp hơn đám cung binh tượng, cho nên không đợi hai người khai chiến, nó đã bắt đầu thu hình lại rồi.
Bất quá, có thể lấy ra cho đầu lâu kia xem cũng là chuyện tốt.
Khụ khụ, vì sao ta lại có loại ý nghĩ mới sinh ra này? Lúc trước vẫn chưa tách rời sạch sẽ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận