Một Giây Trướng Một Kinh Nghiệm, Ta Tức Là Vong Linh Thiên Tai

Chương 472: Cuồng Lang: Săn giết thời khắc bắt đầu

**Chương 472: Cuồng Lang: Thời khắc săn mồi bắt đầu**
Tiếng gào thét rùng rợn khuấy động tâm can, không ngừng vang vọng trong rừng.
Hai người của Khương gia sợ hãi thất sắc, cắm đầu cắm cổ bỏ chạy như p·h·át đ·i·ê·n.
"Rống rống!"
"Hống hống hống!"
Sau khi tiếng gầm thét kia biến mất, xung quanh rừng lại nổi lên vô số âm thanh gầm rú của quái vật.
Có thể nói là sóng này chưa lặng, sóng khác đã nổi lên!
Hai người kia sợ đến mức mặt mày trắng bệch, kinh hoàng tột độ.
"Xong... Hướng Dương ca có khi nào đã bị đối phương đ·ánh c·hết?"
Có người quay đầu nhìn lại, p·h·át hiện phía sau tối đen như mực, không có lấy nửa điểm lôi quang, trong lòng lập tức chùng xuống.
"Không thể nào! Ngay cả Dương ca đều xong!"
"Chúng ta có khi nào cũng sẽ xong đời?"
"Ngươi nhìn xung quanh... Hình như có rất nhiều động tĩnh của quái vật!"
Một người khác nghe được tin Khương Hướng Dương t·ử v·o·n·g, trong lòng hoảng loạn vô cùng.
Đặc biệt là trong bụi cỏ không ngừng vang lên âm thanh "sàn sạt", cùng tiếng gầm rú của quái vật, đẩy bầu không khí căng thẳng lên đến đỉnh điểm.
Mà lúc này, Minh Vương vẫn đứng tại chỗ, từ tốn lấy quần áo mới từ trong nhẫn chứa đồ ra thay.
"Hừ... Con mồi... Chạy nhanh lên đi!"
"Nếu không... Lập tức sẽ bị đuổi kịp!"
Minh Vương chậm rãi đi về phía hai người kia vừa mới chạy trốn, trên mặt luôn treo một nụ cười đùa cợt.
"Vút!"
Ngay khi hắn đi được vài bước, đột nhiên có một bóng đen rơi xuống trước mặt hắn.
Bóng đen kia cúi đầu, q·u·ỳ một gối, cung kính nói: "Thủ lĩnh!"
"Hử? Cuồng Lang? Thì ra ngươi ở gần đây?"
Minh Vương không dừng bước vì đối phương xuất hiện, chỉ thản nhiên liếc nhìn hắn.
"Đúng vậy, ta nghe được tiếng kêu của thủ lĩnh, liền lập tức chạy tới!"
Người kia khẽ gật đầu, đáp lại.
"Ngươi đã đến... Vậy hai con mồi kia giao cho ngươi!"
"Ta đi đây!"
Minh Vương đột ngột chuyển hướng, từ bỏ việc t·ruy s·át hai người của Khương gia.
"Vâng! Thủ lĩnh yên tâm! Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Cuồng Lang trầm giọng cam đoan.
Minh Vương nghe vậy, không quay đầu lại mà biến mất trong bóng tối.
Sau khi hắn rời đi, Cuồng Lang mới chậm rãi đứng dậy, quay đầu nhìn về phía hai người của Khương gia đang chạy trốn.
"Con mồi..."
Cuồng Lang thè lưỡi dài, l·i·ế·m mép, trong mắt lộ ra vẻ thèm thuồng.
Một giây sau, hắn lao về phía đó.
Đối với cây cối chắn đường, hắn thậm chí không thèm tránh né, trực tiếp dùng tay đ·ậ·p nát.
"Bịch! Bịch! Bịch!"
Nơi hắn đi qua, tiếng vang không ngừng, hành vi cực kỳ phô trương.
"Âm thanh gì vậy!"
Hai người của Khương gia đã bị quái vật bao vây, đang chiến đấu kịch liệt, nhưng khi nghe thấy tiếng vang dồn dập, trong lòng lập tức có dự cảm chẳng lành.
Nếu chỉ đối phó với đám quái vật bình thường xung quanh, bọn hắn không sợ!
Nhưng vừa nghĩ tới Minh Vương đuổi theo, bọn hắn liền không nhịn được sợ hãi.
Tiếng vang ngày càng gần, thần kinh của bọn hắn cũng căng cứng đến cực độ.
Cho đến khi Cuồng Lang xuất hiện, bọn hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
"Làm ta sợ muốn c·hết... Còn tưởng là tên kia đến!"
Một người trong đó nhịn không được đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, may mắn nói.
"Không đúng... Tên này lại là quái vật gì?"
Một người khác không ngừng đánh giá Cuồng Lang, dáng vẻ nửa người nửa quái vật của đối phương khiến hắn không nhịn được nuốt nước bọt.
"Các ngươi chính là con mồi mà thủ lĩnh nói!"
"Một... Hai!"
"Số lượng vừa đủ!"
Cuồng Lang chậm rãi tiến lên, đối với những quái vật cản đường, hắn trực tiếp nhấc chân đá bay.
"Gào gào gào!"
Quái vật đau đớn kêu to, vội vàng chạy vào rừng cây.
"Cút ngay, lũ rác rưởi!"
Cuồng Lang ngạo mạn vô cùng, nghiêm giọng xua đuổi đám quái vật xung quanh.
Những quái vật kia bị dọa sợ, cụp đuôi bỏ chạy.
"Tên này... Không phải hạng dễ chơi!"
Người nhà họ Khương cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
"Đến đây! Trận chiến của chúng ta có thể bắt đầu!"
Cuồng Lang dang hai tay, vừa cười vừa nói.
【 Tên gọi: Bán Quái Nhân 】
【 Đẳng cấp: 50 cấp 】
"Không ổn... Tên này là bán quái nhân trong truyền thuyết!"
Một người trong đó kinh hô.
"Đánh liều thôi, bây giờ căn bản không có đường lui!"
Một người khác nghiến răng, quyết định đánh cược một phen.
Bọn hắn đúng là không đ·á·n·h lại Minh Vương, nhưng không có nghĩa là bọn hắn không đ·á·n·h lại bán quái nhân trước mặt.
【 Nghề nghiệp: Hỏa Diễm Chiến Sĩ 】
【 Đẳng cấp: 50 cấp 】
Người kia nhảy lên thật cao, giơ t·h·iết quyền đ·ậ·p về phía Cuồng Lang.
Kỹ năng, 【 Liệt Diễm Quyền 】!
Nắm đấm mang theo ngọn lửa nóng bỏng, như một viên lưu tinh rực cháy đột ngột rơi xuống, trong không khí thậm chí còn tràn ngập mùi khét.
"Hử? Hỏa diễm thuộc tính chiến sĩ?"
"Có chút thú vị!"
Cuồng Lang không hề sợ hãi, nghênh chiến.
"Bành!"
Hai quyền va chạm, phát ra một tiếng vang trầm đục mà rung động, như sấm nổ bên tai.
Một đạo dư chấn mắt thường có thể thấy khuếch tán ra xung quanh, cuốn theo cát đá bụi đất bay lên, tựa như một cơn bão nhỏ bị kích nổ.
"Kết thúc rồi sao?"
Cuồng Lang vừa thu nắm đấm về, một cước quét ngang tung ra.
Hỏa Diễm Chiến Sĩ kinh hãi, không ngờ đối phương lại ra chiêu nhanh như vậy.
"Bành!"
Hắn mất thăng bằng, ngã nhào xuống đất.
"Hừ... Con mồi trước sau vẫn là con mồi!"
Trong mắt Cuồng Lang hiện lên vẻ khinh thường, nhấc chân đá bay đối phương.
Một loạt động tác diễn ra trong chớp mắt, khiến một người khác của nhà họ Khương trố mắt đứng nhìn.
"Oanh! Ầm ầm!"
Hỏa Diễm Chiến Sĩ bay ra ngoài, liên tiếp đâm gãy vô số cây cối, mới miễn cưỡng dừng lại.
"Phốc!"
Ngay khi hắn rơi xuống đất, một ngụm m·á·u tươi phun ra.
"Gào! Gào!"
Cùng lúc đó, đám quái vật vừa bị Cuồng Lang xua đuổi, nhao nhao từ trong bóng tối lao ra.
"A a a a a!"
Chỉ trong nháy mắt, Hỏa Diễm Chiến Sĩ liền phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Một người khác của nhà họ Khương nghe tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy đối phương đang đ·i·ê·n cuồng sử dụng kỹ năng oanh tạc lên người quái vật, ngọn lửa trong bóng đêm đặc biệt chói mắt.
Nhờ ánh lửa lập lòe, hắn có thể thấy xung quanh đối phương có ít nhất mấy chục con quái vật.
Trong tình huống bị thương lại bị đánh lén, đối phương rất khó thoát khỏi vòng vây.
"Khốn kiếp! Cút hết đi!"
Người cuối cùng của nhà họ Khương phẫn nộ quát lớn, đồng thời vung trường thương trong tay, muốn tiến lên trợ giúp.
【 Nghề nghiệp: Thương Kiếm Sĩ 】
【 Đẳng cấp: 50 cấp 】
Nhưng... Hắn lại quên mất, Cuồng Lang ở gần đó đang nhìn chằm chằm hắn.
"Thật không coi ta ra gì!"
"Ngươi làm vậy... Khiến ta rất tức giận!"
Cuồng Lang chống hai tay xuống đất, bày ra tư thế lao tới.
Vừa dứt lời, cả người hắn liền như đ·ạ·n p·h·á·o bắn ra.
Tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến phía sau đối phương.
Thương Kiếm Sĩ lạnh sống lưng, lúc này mới phản ứng lại, thầm nghĩ trong lòng hỏng bét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận