Lưỡng Giới: Ta Tại Hogwarts Đã Du Học

Chương 75: 【 Dạ Kiêu 】 tìm đến

**Chương 75: 【 Dạ Kiêu 】 tìm đến**
Kỳ thật, ngay khi Zaran nói ra phải mang người ra biển, Moon đã nghĩ đến việc thông báo cho người bạn duy nhất của mình tại Tích Lâm.
Hiện tại Brad tự mình chạy tới, ngược lại đã bớt cho hắn một phen công sức.
Bất quá, trước khi Moon kịp mở lời đề nghị rời khỏi Tích Lâm, Brad đã nói ra một chuyện khiến người ta không thể ngờ tới.
"Nhanh, cầm lấy!"
Vừa tiến vào nhà gỗ nhỏ, Brad liền trực tiếp lấy từ trong quần áo ra một túi văn kiện bằng giấy màu xám thật dày.
Moon không hiểu rõ lắm, sau khi nhận lấy, nhìn thoáng qua hàng chữ phía trên.
« Tích Lâm trấn xuất sinh nhân khẩu ghi chép -121 sách »
Đây là một quyển sổ ghi chép của tu đạo viện, ghi lại nhân khẩu xuất sinh của Tích Lâm. Moon không mở cặp văn kiện, mà hiếu kỳ nhìn về phía Brad.
"Ngươi cầm cái này làm cái gì?"
Brad vừa mới chạy tới, còn đang thở hồng hộc, sau khi uống một ngụm nước mới chậm rãi nói.
"Có người tới tu đạo viện muốn tìm người, sau đó tu sĩ Ryton đã cho người mang tất cả chứng minh nhân khẩu xuất sinh phù hợp điều kiện đến."
Muốn chứng minh một người có phải là người của Tích Lâm trấn hay không, phương thức hợp lý nhất chính là đến tu đạo viện xem xét ghi chép thân phận của người này, ghi chép đỡ đẻ cùng với thông tin cơ bản của nhân viên.
Những thứ này, khi một người vừa ra đời sẽ được ghi lại ở trong tu đạo viện, toàn bộ Gracia Liên Bang đều sử dụng phương thức như vậy.
"Tìm người? Tìm người nào?"
"Tuổi tác từ mười tuổi trở lên, mười lăm tuổi trở xuống, nam tính, tóc đen mắt xanh, thân cao."
Nghe Brad nói ra những điều kiện này, Moon cảm thấy có thể tìm ra ở Tích Lâm đến cả trăm người.
Thế nhưng, điều kiện tiếp theo trực tiếp khiến hắn cảm thấy một luồng gió lạnh thổi tới.
"Trong nhà chắc là sống bằng nghề chăn thả, cầm trong tay gậy gỗ đặc thù, có ghi chép chăn thả ban đêm gần một tháng tại hướng đông bắc Tích Lâm trấn."
Brad càng nói càng kích động, nói xong điều kiện cuối cùng, hắn vô thức nuốt xuống một chút nước bọt.
Moon hiện tại cũng đã hiểu rõ vì sao Brad lại kích động như vậy.
Người sống bằng nghề chăn thả ở Tích Lâm có rất nhiều, nhưng cầm gậy gỗ đi chăn thả thì cơ hồ không có, bởi vì để xua đuổi súc vật, người ta thường sử dụng xẻng hoặc roi.
Nếu như lại thêm điều kiện chăn thả ban đêm, lại còn trong vòng một tháng, thì phạm vi càng nhỏ hơn.
Nhất là bây giờ đại bộ phận người dân Tích Lâm đều biết chiến tranh sắp tới, cơ hồ không có người chăn thả nào đi xa như vậy.
Moon biết đây chính là tới tìm hắn.
Biết trong tay hắn có que gỗ, ngoài người nhà ra, thì chỉ có Zaran và Brad.
Đương nhiên, còn có một người nữa, chính là 【 Dạ Kiêu 】 bị ngất đi ngày hôm đó.
"Xem ra các ngươi đã để lại cho mình một cái đuôi trí mạng rồi."
Zaran lúc này cũng đoán được thân phận của đối phương, thần sắc vô thức trở nên nghiêm túc.
Moon lúc này mới mở túi văn kiện Brad mang tới, sau đó tìm thấy phần chứng minh thân phận của mình ở bên trong.
"Người kia sau khi tiến vào tu đạo viện vẫn tránh ở trong phòng, ta cũng bởi vì biết chữ nên mới được tu sĩ Ryton sắp xếp tìm đọc những văn kiện này."
Brad nói xong, vội vàng nhìn về phía Moon.
"Ta cũng là xem đến văn kiện của ngươi, mới phát giác đối phương rất có thể muốn tìm ngươi, sau đó ta liền lấy cớ đi nhà xí rồi chạy ra."
Nghe xong lời giải thích của Brad, Moon đi tới ôm lấy hắn.
Nếu người muốn tìm Moon thật sự là 【 Dạ Kiêu 】, thì lần mạo hiểm này của Brad quá lớn.
"Tạ ơn."
"Hai chúng ta không cần nói như vậy, bất quá bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Brad không biết thân phận của Zaran, cho nên hắn vẫn luôn nhìn Moon.
Sau khi biết thân phận người thi pháp của Moon, Brad đã nảy sinh sự tin cậy rất lớn đối với người bạn tốt của mình.
Hắn thấy Moon đã có biện pháp đánh ngất một tên 【 Dạ Kiêu 】 trong sơn động, thì hiện tại cũng có năng lực giải quyết tên 【 Dạ Kiêu 】 đang theo tới này.
Bất quá, Moon hiểu rất rõ năng lực của bản thân.
Lúc đó, hắn có thể giải quyết 【 Dạ Kiêu 】 là nhờ vào việc xuất kỳ bất ý, còn có "ma pháp mở trượng" đặc thù lần đó.
Bây giờ đối phương rõ ràng đã có chuẩn bị, hơn nữa cũng đã cân nhắc đến yếu tố que gỗ.
Điều này khiến Moon rơi vào trạng thái bị động ngay lập tức.
Bất quá bọn hắn cũng có một lá bài tẩy của riêng mình, nghĩ tới đây Moon quay đầu nhìn về phía Zaran ở bên cạnh.
"Lúc đó ngươi không phải không đồng ý với ý kiến của ta sao? Hiện tại đã biết tầm quan trọng của việc diệt cỏ tận gốc rồi chứ."
Sau khi Zaran tới Tích Lâm, Moon đã từng kể chuyện xử lý 【 Dạ Kiêu 】 đêm hôm đó.
Lúc đó, hắn đã cho rằng Moon nên nghĩ biện pháp diệt khẩu, dù là đẩy tên 【 Dạ Kiêu 】 này xuống vách núi cũng được.
Nhưng Moon không hề chấp nhận cách làm như vậy.
Mà bây giờ sự thật một lần nữa chứng minh Zaran đã đúng.
"Ta về sau sẽ cố gắng nghĩ biện pháp không để lại dấu vết, nhưng biết làm sao bây giờ?"
Liên tục hai lần nguy hiểm xuất hiện, đã khiến cho nguyên tắc vốn dĩ quá cao của Moon bắt đầu có chút lung lay.
"Hiện tại, đương nhiên là chuẩn bị chiến đấu!"
Zaran nói xong liền đoạt lấy chứng minh thân phận từ trong tay Moon, sau đó ném thẳng vào đống lửa bên cạnh.
Có thêm vật dễ cháy, ngọn lửa bỗng nhiên bùng lên rất cao.
Moon còn chưa kịp phản ứng, Zaran lại tiếp tục hỏi.
"Có phải còn một bản ở nhà Neil không?"
"Ách ~ không sai!"
Moon mờ mịt trả lời.
"Nhớ kỹ phải đốt cả phần đó đi!"
"Vì cái gì? Đây chính là chứng minh thân phận của ta."
"A, nhớ kỹ tiểu tử, hiện tại ghi chép thân phận của ngươi còn lưu lại chính là một mối họa, mà trong tương lai, ngươi cũng không cần một tờ giấy để chứng minh thân phận nữa."
Moon không hiểu tại sao trong tương lai mình sẽ không cần chứng minh thân phận, nhưng hắn cũng không ngăn cản cách làm của Zaran.
Sau khi chứng minh thân phận bị thiêu hủy, Zaran liền từ trạng thái uể oải lúc trước chuyển sang một loại hình thức chiến đấu.
Xế chiều hôm đó, hắn đã mua sắm không ít thứ ở trên đường, chuẩn bị đặt cạm bẫy trong tấm vải bố lót quả phỉ rừng.
"Đào hố xong thì dựng cành cây vào, lưu lại khe hở lớn một chút."
"Đinh phải giấu ở trong hố, không cần chôn lá cây sâu như vậy."
Liên quan tới kiến thức đặt cạm bẫy khi đi săn, Moon đã học được rất nhiều từ Zaran trong khoảng thời gian gần đây.
Nhưng bố trí cạm bẫy ngày hôm nay hoàn toàn không giống thủ bút bình thường của hắn.
Nếu là Moon của trước kia, khẳng định sẽ tán thưởng những cạm bẫy này được thiết kế rất khéo léo.
Thế nhưng sau khi được Zaran huấn luyện, hắn đã có thể phát hiện những cạm bẫy này đầy rẫy sơ hở.
"Tại sao lại làm như thế, đây chính là 【 Dạ Kiêu 】 a."
Moon cất kỹ đinh xong, liền hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Hắn thấy những cạm bẫy này căn bản không có khả năng gây ra tổn thương cho đối phương.
"Đúng vậy, ta biết đó là 【 Dạ Kiêu 】 nhưng hắn đang tìm ngươi, không phải sao?"
Nghe Zaran nói một cách có chút vô trách nhiệm, điều này khiến Moon có chút giật mình.
Sau một tháng tiếp xúc, Moon phát hiện mình đã nảy sinh sự tin cậy rất lớn đối với Zaran.
Nhất là sau khi hoàn thành huấn luyện do Zaran đề ra và trở nên mạnh mẽ hơn, điều này khiến Moon càng thêm tin cậy Zaran.
Nhưng bây giờ, người đàn ông vốn đáng tin cậy này lại muốn để hắn một mình đối phó với 【 Dạ Kiêu 】.
"Đừng có đoán mò, tiểu tử, tên 【 Dạ Kiêu 】 tới đây rất có thể là một cao thủ trẻ tuổi, mà ta đã già, khẳng định không thể chém giết trực diện với đối phương, cho nên chỉ có thể dùng chút mưu kế."
Zaran nói xong, liền buộc một cái bẫy dây thừng vào cái cây phía sau.
"Vậy chẳng phải chúng ta càng nên làm tốt những cạm bẫy này sao?"
"Không, cạm bẫy tốt nhất cũng không thể tạo ra tổn thương cho 【 Dạ Kiêu 】, làm những thứ này chỉ để chứng minh ở đây chỉ có một tiểu nam hài đang dốc hết toàn lực."
Suy nghĩ của Zaran rất thực tế, hắn biết 【 Dạ Kiêu 】 rất mạnh, cho nên cũng không có ý định giao thủ trực diện với đối phương.
Hiện tại, khi 【 Dạ Kiêu 】 chỉ muốn tìm Moon, thì hắn có thể ẩn nấp trong bóng tối.
Đợi đến khi 【 Dạ Kiêu 】 phát hiện tất cả cạm bẫy ở đây, cũng chính là thời điểm đối phương mất cảnh giác nhất.
Bởi vì, một đứa trẻ chăn thả, có thể bố trí ra nhiều cạm bẫy nhỏ như vậy, đã là năng lực lớn nhất rồi.
Mà khi đó mới là thời cơ tốt nhất để Zaran ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận