Lưỡng Giới: Ta Tại Hogwarts Đã Du Học

Chương 255: Malfoy mục tiêu

**Chương 255: Mục tiêu của Malfoy**
Harry là một tiểu phù thủy có tính cách cực kỳ mâu thuẫn.
Cậu hết mực coi trọng danh dự của Gryffindor, vì để có thể vượt lên trên Slytherin trong cuộc đua điểm số giữa các nhà, cậu ra sức liều mình trên sân Quidditch.
Nhưng mặt khác, dù biết hành vi tự ý rời ký túc xá ban đêm là vi phạm nội quy, cậu cũng sẽ không hề do dự mà làm.
Tuy nhiên trước kia, những việc làm trái quy tắc này chưa từng bị phát hiện, nhưng lần này lại bị giáo sư McGonagall bắt quả tang.
"Đừng ủ rũ như vậy, có những trải nghiệm như thế này, sau này nhớ lại chắc chắn sẽ vô cùng đẹp đẽ."
Trải nghiệm của Moon phong phú hơn nhiều so với các tiểu phù thủy ở đây, cậu thấy việc bị trừ điểm là một hình phạt có thể chấp nhận được.
Hơn nữa, những trải nghiệm này, khi cùng với những người bạn tốt, phạm lỗi lầm rồi bị bắt, đối với Moon cảm thấy rất là thú vị.
Tuy nhiên Harry vẫn vô cùng ủ rũ, cậu thậm chí còn có chút sợ hãi khi hừng đông đến.
Nếu như học sinh Gryffindor ngày mai phát hiện ra sự thay đổi ở đồng hồ cát tính điểm ở quảng trường, cậu cũng không biết phải giải thích thế nào.
"Đừng thở dài nữa, chuyện đã xảy ra rồi, có hối hận cũng không kịp, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách kiếm điểm để bù đắp thôi."
Moon vỗ vai Ron, an ủi cậu ta.
Không giống Harry nổi tiếng, luôn bị mọi người chú ý, Ron chỉ hối lỗi trong giây lát, sau đó liền khôi phục bộ dáng ban đầu.
So với hai người anh em sinh đôi thích gây sự, sai lầm của Ron lần này chỉ có thể xem như một trò đùa nghịch nhỏ mà thôi.
Thế nhưng mà đối với việc kiếm điểm cho nhà, cậu cũng không có tích cực như vậy.
Ron hiểu rất rõ rằng, năng lực của bản thân mình chắc chắn không có khả năng giống như Moon và Hermione, có thể tuỳ tiện nhận được phần thưởng từ các giáo sư.
Trái lại lời khuyên của Moon làm cho cậu ta nhớ đến lời cha mình cũng thường dạy như vậy.
Hiếu kỳ liếc nhìn Moon, sau khi chắc chắn đó không phải là cha mình đóng giả, Ron cũng bắt đầu an ủi Harry.
"Ta cảm thấy Moon nói rất có lý, nghĩ những chuyện không vui này chi bằng về đi ngủ sớm một chút."
Cùng Hermione chúc ngủ ngon, Moon cùng mọi người quay trở về ký túc xá.
Nhưng khi Moon vừa mới nằm xuống, Chi Chi liền ngậm một phong thư, bay đến cửa sổ ngay cạnh giường cậu.
"Ục ục ~" (Ngươi nhìn ta mới nói ta có thể đưa thư, hơn nữa chuyện này rất đơn giản, ngươi hoàn toàn có thể tin tưởng ta.
Mau xem thử có viết gì không, có cần viết lại một phong thư để ta mang về không.)
Mở cửa sổ để cho Chi Chi bay trở vào, con cú tuyết nhỏ này vẫn không ngừng kêu lên vì kích động.
"Được rồi, ngươi là giỏi nhất."
Moon vuốt ve lông vũ của Chi Chi khen ngợi một tiếng, cú tuyết nhỏ liền kiêu ngạo ăn thức ăn mà Moon đã chuẩn bị ở bên cạnh.
——
Ngươi nói rất đúng, ta nên đưa nó đi.
Nhưng hãy để cho ta ở cùng nó một thời gian nữa đi, nó còn quá nhỏ, ta thật sự rất là lo lắng.
——
Xem phong thư không có bất kỳ chữ ký nào, chữ viết cũng mười phần cẩu thả, Moon cũng cảm nhận được sự không nỡ của Hagrid dành cho con rồng lửa nhỏ.
Thế nhưng mà, bọn họ đã đáp ứng Dumbledore, nhất định phải xử lý thoả đáng con rồng lửa nhỏ.
Nghĩ tới đây, Moon cũng viết một phong thư, hy vọng Hagrid có thể yên tâm, cậu đã nghĩ ra cách để sắp xếp cho con rồng lửa nhỏ.
Đem thư xếp lại bỏ vào phong bì, Moon nhìn về phía Chi Chi, lúc này đã ăn xong, đang bay đến đầu giường.
"Làm phiền ngươi để cho Bính Bính hỏi thăm tiểu hỏa long một chút, nó có nguyện ý đến quê hương của ta không, nếu như nó đồng ý, thì hãy đến báo cho ta."
Moon nói một đoạn lời nói rất dài, nhưng đối với Chi Chi, việc ghi nhớ cũng không có gì là khó.
Nó lặp lại lời của Moon một lần, sau đó ngậm lá thư và biến mất trong màn đêm.
Sáng ngày thứ hai, khi các tiểu phù thủy đến đại sảnh đường dùng bữa, phát hiện ra ánh mắt của những người xung quanh nhìn bọn họ có chút không được bình thường.
Vì chuyện tối hôm qua, Gryffindor đã bị trừ 100 điểm, từ vị trí thứ nhất rơi xuống hạng chót.
Sau đó chuyện này dần dần được lan truyền, Harry một lần nữa trở thành trung tâm của mọi lời bàn tán.
Không còn cách nào khác, danh tiếng của cậu thực sự là quá lớn.
"Harry Potter lừng danh, người hùng trong hai trận Quidditch, vậy mà lại làm hại nhà mình mất đi nhiều điểm như vậy..."
Không chỉ Gryffindor, một số học sinh Ravenclaw và Hufflepuff cũng chỉ trỏ vào Harry.
Vì không ai muốn nhìn thấy Slytherin liên tiếp giành được cúp nhà, cho nên khó tránh khỏi việc lời nói có chút khó nghe.
So với Harry phải nhận những lời chỉ trích, tình trạng của Hermione, Ron và Neville không có tệ hại như vậy.
Bọn họ không nổi danh như Harry, sau khi biết được ngọn nguồn của sự việc, cũng chỉ là không có ai muốn nói chuyện với họ mà thôi.
Còn đối với Moon, tình cảnh của cậu có phần tốt hơn một chút.
Thái độ của các huynh trưởng câu lạc bộ Thảo dược đối với Moon không có gì thay đổi.
Đặc biệt, vào đêm thứ hai, sau khi Moon giúp huynh trưởng Bernard chữa trị cây ốc sên, các thành viên của câu lạc bộ lại càng trở nên thân thiết với cậu hơn.
Thậm chí khi chú ý có học sinh ở sau lưng nói xấu Moon, bọn họ lại còn mở miệng can ngăn.
"Yên tâm đi, ta biết các ngươi chắc chắn không phải cố ý, điểm của nhà bị mất đi, thì hãy kiếm lại là được."
"Đúng vậy, ta cũng ủng hộ ngươi, chờ khi nào luyện chế xong 'thang tề địa ngục trần gian' nhỏ, ta sẽ đem tên của ngươi báo lên, để cho giáo sư Sprout cộng thêm điểm cho ngươi."
Bernard và Cedric trong bữa cơm trưa đã tìm đến Moon, hy vọng cậu đừng để chuyện này ở trong lòng.
"Cảm ơn các ngươi, nhưng mà không cần phải lo lắng, chúng ta đã bắt đầu kiếm lại điểm cho nhà rồi."
Ở tiết học Bùa chú buổi sáng, giáo sư Flitwick đã giảng giải một loại bùa chú mới.
【Bùa xua đuổi】
Loại bùa chú này có thể xua đuổi một số vật thể hoặc sinh vật nhỏ ra khỏi người, ví dụ như đuổi côn trùng, động vật nhỏ.
Để có thể đạt được số điểm thưởng lớn nhất, Moon trước hết để Hermione thi triển bùa chú này cho giáo sư xem một lần.
Bởi vì thành công ngay trong lần đầu, giáo sư Flitwick đã cộng cho Hermione hai điểm.
Sau đó, Moon dùng hai tay thi triển ra bùa chú, trong sự kinh ngạc của giáo sư Flitwick, ông lại cho Moon thêm năm điểm.
"Tốt rồi, xem ra các ngươi đã có phương pháp ứng phó."
Sau khi nghe Moon nói xong, Bernard và Cedric yên tâm rời đi.
Trái lại là Harry, cậu vẫn không thoát ra khỏi sự u sầu vì việc mất điểm.
Nhất là khi các thành viên của đội Quidditch, không gọi cậu là Harry, mà gọi cậu là "Tầm thủ".
Harry tìm đến Wood để nói chuyện, muốn rời khỏi đội Quidditch, nhưng mà bị đối phương từ chối.
"Cám ơn ngươi, Potter, ngươi đã giúp chúng ta một chuyện lớn!"
Học sinh Slytherin cũng thường xuyên ồn ào khi đi ngang qua, điều này làm cho Harry cảm thấy rất là đau khổ.
Vì để tránh những lời quấy rầy này, Harry từ một tiểu phù thủy hoạt bát, biến thành một học sinh tốt chỉ biết vùi đầu vào học.
Cậu phát hiện chỉ cần học tập thật tốt, mới có thể làm cho mình quên đi phiền não, Ron và Neville cũng như vậy.
Đương nhiên, cũng có người một mực không từ bỏ tìm bọn hắn để gây chuyện.
Sau khi Malfoy được thông báo con rồng lửa nhỏ thực ra chỉ là một tác phẩm điêu khắc bằng gỗ biến thành từ một chiếc ghế, trong lòng cậu ta luôn nén một cục tức.
Mỗi lần nhìn thấy Moon, cậu ta đều sẽ nói nhỏ một câu.
"Ta nhất định sẽ tìm ra con rồng lửa kia, chờ coi!"
Malfoy có mục tiêu rất là rõ ràng, và khả năng hành động cũng rất cao.
Nhưng cậu ta không hề hay biết, chỉ cần cậu ta rời khỏi toà thành, sẽ luôn có một con cú tuyết nhỏ bay lượn trên không trung, giám sát cậu ta.
Chiều thứ năm, sau khi kết thúc tiết học bay, Moon lại nhận được thư của Hagrid.
Biết được Bính Bính cũng đã thuyết phục được tiểu hỏa long, nhân lúc mọi người trả lại chổi bay, Moon nhanh chóng rời khỏi tòa thành.
...
"Ta nghĩ kỹ rồi, vì không muốn cho Dumbledore phải lo lắng, nên đưa Norbert đi thì hơn."
Norbert là cái tên mà Hagrid đặt cho con rồng lửa nhỏ.
Mới có hai ngày, tiểu gia hỏa này đã lớn hơn một lần.
Mỗi khi nó nhảy mũi, sẽ có một luồng khói đen xuất hiện từ lỗ mũi của nó.
Vì chăm sóc tiểu hỏa long, Hagrid đã bỏ bê công việc của mình.
Trong phòng cũng bừa bộn từng mảnh, dưới đất vứt đầy chai Brandy rỗng cùng với lông gà.
Nhìn Hagrid mắt nhòa lệ, Moon an ủi ông một chút, sau đó quay sang nhìn Bính Bính.
"Chít chít ~" (Norbert nói ta đi đâu, nó liền đi theo đó!)
"Tốt, xem ra phải nghĩ cách để mang nó về."
Bạn cần đăng nhập để bình luận