Lưỡng Giới: Ta Tại Hogwarts Đã Du Học

Chương 23: Thu thập vật liệu gỗ thành công

**Chương 23: Thu Thập Vật Liệu Gỗ Thành Công**
Sau khi ăn xong dế nhũi, Bowtruckle ngọ nguậy một hồi những xúc tu dài, chuẩn bị bắt đầu làm việc.
Nhìn xem động tác của đối phương, Moon chợt nhận ra hình như con vật nhỏ này có thể nghe hiểu lời hắn nói.
"Chẳng lẽ ta thực sự có thể giao tiếp với động vật thần kỳ?"
Nhớ tới hai ngày trước Ron từng nói rất có thể là chính mình có thể nghe hiểu tiếng nói của động vật thần kỳ, Moon không nhịn được hoài nghi.
"Không lẽ nào lại để Ron nói trúng."
Moon lắc đầu, đem loại ý nghĩ hoang đường này gạt sang một bên. Hắn thấy qua quá ít động vật thần kỳ, hiện tại còn quá sớm để kết luận.
Trong lúc Moon còn đang tự hỏi, Bowtruckle đã từ từ bò tới một cành cây nhỏ.
Đây là cành cây nhỏ nhất trong số ba cành cây. Mặc dù không biết vì sao Bowtruckle lại chọn nó, nhưng Moon cũng không hoài nghi gì. Sau khi được đối phương đồng ý, hắn liền dùng con dao nhỏ trong tay c·ắ·t cành cây xuống.
Dựa theo cách tương tự, Moon thu thập được tổng cộng ba cành cây và cây giống thích hợp.
Ngoài cành cây Liễu Thụ đầu tiên, còn có một gốc dây nho và một cây sồi xanh non.
Đem cây giống bỏ vào giỏ xách, đắp lên vải bố ẩm ướt, Moon men theo đường cũ, nhanh chóng quay trở về.
Bây giờ là lúc những cành non này yếu ớt nhất, hắn nhất định phải nhanh chóng đem chúng trồng xuống.
Đi được nửa đường, trên bầu trời rừng Cấm đột nhiên xuất hiện một bóng đen khổng lồ.
Moon chưa từng thấy qua con dơi đen nào lớn như vậy.
Hắn vô thức muốn lấy ra pháo hoa mà Hagrid tặng, bất quá bóng đen lại nhanh chóng biến mất vào sâu trong rừng Cấm.
"Thảo nào Dumbledore không cho phép đến rừng Cấm, con dơi lớn như vậy chắc là có thể hút cạn một người."
Biết rằng có một số loài dơi hút m·á·u, cho nên Moon vẫn nắm chặt pháo hoa trong tay không buông, mãi đến khi con dơi biến mất một lúc lâu, hắn mới chạy như đ·i·ê·n trên con đường nhỏ.
Đến khi quay lại túp lều nhỏ của Hagrid, tiếng kêu vui vẻ của Bính Bính đã vang lên, bên cạnh còn có giọng nói của Harry và Ron.
"A, hoan nghênh trở về Moon, hái được thế nào rồi?"
Thấy bóng dáng Moon ở cửa ra vào, Hagrid đứng dậy từ chiếc ghế lớn, bước ra ngoài.
"Vô cùng thuận lợi, hái được ba cành."
Nghe thấy giọng nói của Moon, Bính Bính liền nhanh chóng chạy ra, nhảy ngay lên người hắn.
Harry và Ron cũng tò mò xúm lại, bọn họ đã nghe Hagrid nói qua, biết Moon thu thập những cây giống thần kỳ có thể dùng để chế tác đũa phép.
"Đây chính là sao? Chẳng có gì kỳ lạ a!" Ron nhìn chăm chú vào những cây giống trong giỏ, tò mò hỏi.
"Hiện tại đương nhiên là không nhìn ra được."
Hagrid nhận lấy chiếc giỏ rồi đi ra ngoài. "Nói chính xác thì, nếu ngươi không tự mình trồng nó, rất có thể cả đời ngươi cũng không p·h·át hiện được sự thần kỳ của nó."
Moon rất đồng ý với lời Hagrid, hắn theo bước chân của Hagrid đi ra ngoài.
Trong vườn rau phía sau túp lều nhỏ, Hagrid đã chuẩn bị sẵn mấy chiếc bình trong suốt và một đống bùn nhão ẩm ướt, những thứ này vừa vặn đáp ứng được nhu cầu sinh trưởng của cây giống.
"Tốt, tạm thời cứ như vậy, chỉ cần ngày mai ngươi quay lại, đem chúng chuyển vào chậu hoa, hẳn là có thể sống được."
Hagrid rửa tay trong th·ù·ng gỗ bên cạnh, hài lòng nhìn kiệt tác của mình.
Ba cây giống đã được chuyển toàn bộ vào trong bình, sau này chúng có thể tự do tắm ánh nắng.
"Vô cùng cảm tạ, Hagrid." Moon từ đáy lòng nói.
"A, không có gì, đây đều là do giáo sư McGonagall dặn dò ta làm như vậy."
Hagrid nói xong, vươn bàn tay khổng lồ nắm lấy cả Moon, Harry và Ron, đi vào trong túp lều nhỏ.
"Chỗ ta rất ít khi náo nhiệt như vậy, hay là dùng chút trà chiều nhé?"
Trà chiều của Hagrid đều do chính hắn tự làm, một chiếc bánh nham da còn lớn hơn cả đầu của Moon, một ly trà nóng đỏ rực, còn có mấy loại quả dại hái được trong rừng Cấm.
Cách ăn thô kệch như vậy khiến Moon có cảm giác như quay trở lại Tích Lâm.
Hagrid vô cùng nhiệt tình, khiến cho nhóm tiểu phù thủy căn bản không có cách nào từ chối.
Thử một miếng bánh nham da, Moon cảm thấy cái tên này tuyệt đối không sai, nó quá c·ứ·n·g.
May mà Moon có cách đối phó với nguyên liệu nấu ăn c·ứ·n·g.
Hắn đầu tiên đem mấy quả dại bỏ vào trong hồng trà, sau đó xé bánh nham da thành từng miếng nhỏ rồi cũng bỏ vào trong trà. Đợi đến khi bánh nham da hút đủ nước, hắn mới cầm thìa bắt đầu ăn.
Sau khi ngâm, bánh nham da trở nên mềm hơn, thậm chí còn có thể nếm được mùi thơm đặc trưng của ngũ cốc.
Sau khi thêm quả dại vào trà, vị đắng chát được giảm bớt, lại còn có mùi trái cây nhè nhẹ.
"Oa, ta chưa từng nghĩ tới bánh nham da còn có thể ăn như thế, hay là thêm một chút nguyên liệu khác xem sao."
Thấy Hagrid cũng rất yêu thích món đặc sản của Tích Lâm, Moon đề nghị hắn có thể thêm một chút quả phỉ khô nghiền nát, như vậy sẽ càng thơm ngon hơn.
"Tiểu Moon, nấc ~ cái này... bánh nham da ngâm có tên không?"
Hagrid thoải mái ợ một cái sau khi ăn xong năm chiếc bánh nham da.
"Chắc là chưa có."
Cách ăn này vốn là món ăn lúc Moon làm việc ở nông trường, ở thế giới này chắc hẳn còn chưa xuất hiện.
"Ta cho rằng món ăn ngon như thế này không thể không có tên, chúng ta đặt tên cho nó đi."
Harry và Ron vô cùng đồng ý, bọn họ cũng cảm thấy bánh nham da sau khi ngâm mềm càng thêm ngon miệng.
Moon không có ý định p·h·át triển trong giới ẩm thực của thế giới này, thế là cuối cùng cái tên từ "Moon phao bánh" (Bánh ngâm của Moon) biến thành "Hagrid bánh xốp" (Bánh xốp của Hagrid).
Trong lúc mọi người đang tán gẫu, Bính Bính đã kết giao bạn bè với Fang.
Moon đang thảo luận với Hagrid về chuyện gặp con dơi đen lớn trên đường trở về, còn Harry lại rút ra một mảnh giấy nhỏ từ trên mặt bàn.
Đây là một phần được c·ắ·t từ tờ «Nhật báo Tiên tri», nội dung chính là liên quan tới sự kiện Gringotts bị t·r·ộ·m.
"Hagrid, ngày Gringotts bị t·r·ộ·m, chúng ta cũng ở đó, không chừng chúng ta còn từng thấy người đó."
Moon p·h·át hiện ánh mắt Hagrid có chút lảng tránh, ấp úng trả lời rằng chắc chắn là không có.
Mặc dù không biết vì sao Hagrid lại giấu giếm vấn đề này, bất quá điều này cũng vừa vặn phù hợp với ý nghĩ của Moon, cho nên hắn cũng phối hợp với Hagrid chuyển chủ đề sang hướng khác.
Harry quả thực có tinh thần không chịu bỏ cuộc, hắn cầm mảnh giấy nhỏ trong tay, đọc lại một lần nữa.
Khi mặt trời lặn, ba người liền cáo từ Hagrid.
Moon ôm Bính Bính đang ngủ say trên đầu Fang, Harry và Ron thì giúp hắn cầm những cây giống.
Đi vào cổng trường, Moon liền tách ra khỏi hai người, hắn cần phải đi tìm giáo sư Sprout mượn mấy chậu hoa, nếu không cây giống rất có thể sẽ không sống qua đêm nay.
"Ba cây giống! Lại còn khác loại, rất không tệ, ta nghĩ chỉ cần chúng có thể kiên trì bảy ngày, chắc chắn có thể sống sót."
Giáo sư Sprout kiểm tra xong, vô cùng sảng khoái để Moon mang đi ba chậu hoa, đồng thời hứa hẹn sẽ thực hiện phần thưởng thần bí sau khi cây giống sống được.
Moon không biết phần thưởng thần bí là gì, nhưng hắn hiểu rõ phần thưởng này không dễ có được.
Dựa vào kinh nghiệm trước đây ở nông trường York, Moon biết trong ba cây giống, Liễu Thụ là dễ sống nhất.
Chỉ cần tiến hành trồng vào mùa xuân hoặc mùa thu, sống qua mùa đông lạnh giá là sẽ sống được, khả năng thích ứng của nó vô cùng mạnh mẽ.
Cây sồi xanh là cây non, nó cần tưới nước, nhưng không được để úng nước.
Cuối cùng là dây nho, nó cũng cần trồng, nhưng vừa cần tưới nước, lại vừa không thể để nước làm thối rễ, hơn nữa nó còn có yêu cầu về thổ nhưỡng.
Moon đem ba cây giống này chuyển tới bệ cửa sổ ký túc xá, trong một tuần này hắn cần phải toàn tâm toàn ý chăm sóc chúng.
Bính Bính cũng rất hứng thú với những mầm cây nhỏ này, nó cứ quanh quẩn bên cạnh chậu hoa.
Sau khi cất kỹ tất cả chậu hoa, Seamus cùng Neville quấn băng vải từ bên ngoài đi vào, bọn họ hưng phấn thảo luận về buổi học bay cuối tuần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận