Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3164: Dần dần gặp mặt (1)

Hắn công nhận là Nguyên Thủy Thiên Tôn, là linh hồn thú vị này, về phần linh hồn này xưng hào là cái gì, không quan trọng!
Thái Dương Chi Chủ cũng tốt, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng được, thậm chí Ma Quân thanh danh thối nát... Đều không quan trọng.
Đến cuối cùng, duy nhất đối với mình tình cảm không đổi, lại là lão đại! Đáng tiếc không làm được cúi đầu liền bái nữa... Trương Nguyên Thanh lộ ra nụ cười, phất tay đưa Phó Thanh Dương rời khỏi linh cảnh.
Hắn lại nhìn về phía Tiểu Viên, giọng điệu dịu dàng: “Ở phương diện tình cảm hỗn loạn bừa bộn, anh vĩnh viễn muốn nói với em một tiếng xin lỗi, nhưng tâm ý của anh đối với em chưa bao giờ thay đổi.”
Tiểu Viên than khẽ một tiếng:
“Còn sống trở về, lại nói xin lỗi.”
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, đưa cô ra khỏi phó bản.
Cuối cùng chỉ còn lại Chỉ Sát cung chủ.
Trương Nguyên Thanh nhìn cô, ánh mắt tựa như xuyên thấu mặt nạ, nhẹ nhàng nói: “Thật ra, tôi nên nói xin lỗi nhất là chị, Ngọc Nhi.”
Cho đến ngày nay, hắn sớm đã biết định vị của Giang Ngọc Nhị đối với mình, từ trước tới giờ đều không phải dì trẻ, là thanh mai trúc mã, là hai đứa nhỏ vô tư, là người thân không có huyết thống, là con dâu nuôi từ bé Trương Tử Chân cứu về.
Trong phòng họp trống rỗng, Chỉ Sát cung chủ tháo xuống mặt nạ màu bạc, lấy dung mạo chân thật nhất đối mặt Trương Nguyên Thanh.
Ngũ quan cô và “dì trẻ” có tám chín phần tương tự, còn lại một hai phần là khí chất và vận vị khác nhau, dì trẻ là đáng yêu dí dỏm, mang một ít ‘ngự’.
Chỉ Sát cung chủ là trong quyến rũ thành thục mang một ít dí dỏm, đồng thời, trên người cô có hào quang người mẹ như có như không, dịu dàng hiền hòa.
Đây là biến hóa sau khi vị cách tấn thăng mang tới.
Cô cười tủm tỉm nhìn hắn, “Có lỗi cái gì với chị?”
Trương Nguyên Thanh không trả lời thẳng, tự mình nói ra:
“Có một số việc, lúc trước tôi chưa hướng chị thẳng thắn, khi đó cảm thấy không cần thiết, bây giờ tôi muốn nói.
Sau khi bị Chén Thánh Sa Ngã ô nhiễm, tinh thần tôi và Binh ca dần dần xảy ra vấn đề, ác niệm trong nhân tính bắt đầu phóng đại, nhất là tính cách vốn tồn tại thiếu hụt.
Binh ca là nóng nảy, xúc động và hiếu chiến, hắn trở nên âm trầm tàn nhẫn, một lời không hợp liền ra tay nặng với người ta, mỗi lần động thủ nhất định chết người, hắn bởi vậy giết chết rất nhiều người bình thường, cũng vô số lần khiến bản thân lâm vào hiểm cảnh.
Tính cách của tôi là quá khích, nó là tính cách thiếu hụt đáng sợ nhất, luôn dễ dàng khiến tôi đối với bất cứ chuyện gì cũng cố chấp tới cùng, trở nên càng nóng nảy hơn so với Hỏa Sư, càng tàn bạo hơn so với Yêu Mê Hoặc.
Có một lần, tôi chấp hành xong nhiệm vụ của Phán Quan Mắt Quỷ, lúc yêu cầu ban thưởng, lựa chọn ‘một vị Chưởng Mộng Sứ trợ giúp’. Tôi hy vọng hắn có thể giúp tôi giải quyết thiếu hụt phương diện tính cách, vị Chưởng Mộng Sứ kia nói cho tôi biết, Chén Thánh Sa Ngã ô nhiễm là không thể nghịch chuyển, nó tất nhiên sẽ làm mục tiêu điên cuồng.
Nhưng hắn có thể định kỳ trấn an cảm xúc kích thích của tôi, cũng kích phát một loại tính cách thiếu hụt nào đó, như vậy, Chén Thánh phóng đại hiệu quả, liền sẽ đi vào trong thiếu hụt kia.
Chỉ Sát cung chủ vẫn cười tủm tỉm như cũ, “Cho nên cậu lựa chọn sắc dục.”
Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng gật đầu:
“Chúng ta không thể không thừa nhận, nhân tính rất nhiều ác, tham sân si hận dục, ở trong đó sắc dục nguy hại nhẹ nhất, nó không đả thương tính mạng người ta, cũng không đoạt tiền tài người ta, mà trong xã hội, nam nữ không thỏa mãn về dục chỗ nào cũng có, chỉ cần có mục tiêu đặc biệt, tìm đúng quần thể đặc biệt, tôi liền có thể khiến nguy hại của Chén Thánh Sa Ngã hạ xuống đến thấp nhất.
Tôi từng ngủ với rất nhiều cô gái, có người là ép buộc, có người là uy hiếp, có người là dụ dỗ, có người là giao dịch... Nhưng những cô gái kia đến nay không phải sống rất ổn? Địa vị của bọn họ không có biến hóa, tài vật không tổn thất, thậm chí dựa dẫm vào tôi đạt được lợi ích cực kỳ lớn, nếu là gặp được kẻ sa ngã khác, kết cục sẽ thê thảm vô cùng.
Tôi không phải muốn giải vây cho mình lúc trước, tôi quả thực cố gắng làm được tốt nhất. Thật ra, cho dù là Âm Cơ, tôi cũng cảm thấy mình không thua thiệt cô ấy cái gì.
Duy chỉ có chị, Ngọc Nhi, duy chỉ có chị là người kia tôi không cách nào không thẹn với lương tâm.”
Giang Ngọc Nhị vẫn cười tủm tỉm, nhưng trong đôi mắt thêm một chút bi thương:
“Nói nhiều như vậy, sau khi sống lại, cậu còn không phải đến với Quan Nhã.”
Trương Nguyên Thanh nhìn chăm chú vào cô, im lặng không nói.
Cô gái này vì hắn phục sinh mà dốc hết tất cả, vì chữa trị linh hồn của hắn tự hạ vị cách, thời kỳ Ma Quân yên lặng thủ hộ, thời kỳ Nguyên Thủy Thiên Tôn vô tư trợ giúp.
Đổi lấy là Ma Quân lạm tình, gián tiếp đến giường nữ nhân khác.
Đổi lấy là Nguyên Thủy Thiên Tôn giả câm vờ điếc, yêu cuồng nhiệt cùng Quan Nhã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận