Linh Cảnh Hành Giả

Chương 3163: Xin lỗi (2)

Bụng của cô thật sự không chịu cố gắng! Trong lòng Trương Nguyên Thanh lẩm bẩm.
Ông đây mỗi ngày đổ vào Sinh Mệnh Nguyên Dịch, thế mà không sinh ra thằng cu con hĩm nào.
Lôi Thanh Song Thần tổng kết:
“Cũng chính là nói, có chút không cẩn thận, chúng ta có thể gặp linh cảnh trừng phạt, đối mặt sẽ không chỉ Bán Thần trận doanh Tà Ác.”
Kẻ địch của bọn họ là nửa người quản lý linh cảnh.
Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói: “Coi như là một phó bản cấp độ S S S ! Trưa mai, chính thức tiến công phó bản Trận Chiến Các Vị Thần.”
Sau khi bàn bạc xong chiến thuật, lão tổ Tạ gia, Mỹ Thần cùng Phong Lôi Song Thần lần lượt rời đi.
Trương Nguyên Thanh lại nhìn về phía Hư Không Bán Thần, nói: “Cậu, làm phiền rồi!”
Cậu phàn nàn: “Cậu là ông cậu già của cháu, không phải nhân viên chuyển phát nhanh.”
Đầy bụng bực tức rời đi.
Đại khái một khắc đồng hồ sau, từng bóng người hiển hiện ở bên cạnh bàn hội nghị.
Rõ ràng là Hạ Hầu Ngạo Thiên, Phó Thanh Dương, Địch Thái, Chỉ Sát cung chủ, Tiểu Viên, Cẩu trưởng lão.
Trong nháy mắt, bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn về phía ghế đầu, nhìn về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn uy nghiêm đoan chính, cho người ta cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Trương Nguyên Thanh nhìn quét đám người, lấy giọng điệu đùa giỡn nói ra:
“Nhìn thấy tôi bây giờ, có một loại ảo giác thời gian thấm thoắt, tuế nguyệt vội vã hay không?”
Nghe vậy, Cẩu trưởng lão cảm xúc sâu nhất, thở dài:
“Tôi có cảm giác đó.
Thằng nhóc ngày đó xoa đầu tôi, đã là nhân vật chí cao của thế giới linh cảnh, ai có thể ngờ, lúc này mới ngắn ngủi một năm.”
Trương Nguyên Thanh thuận thế tiến vào chủ đề, cảm khái nói:
“Có lẽ là từng trải quá nông cạn, cho nên chưa đấu thắng Tinh Thần Chi Chủ, bị hắn đánh gãy mất con đường lên trời. Các vị, tôi muốn sớm triển khai quyết chiến với hắn, hôm nay triệu tập các vị, chính là vì nói việc này.”
Trừ Chỉ Sát cung chủ đã sớm biết chưa tỏ vẻ gì, lông mày, vẻ mặt người khác dâng lên từng chút ngưng trọng.
Phó Thanh Dương lên tiếng trước nhất: “Chúng tôi có thể làm cái gì?”
Trương Nguyên Thanh nói:
“Sau khi Bán Thần tiến vào phó bản, trận doanh Tà Ác có thể sẽ phục chế sự kiện Bảng Công Đức biến mất, ở hiện thực đại khai sát giới, tiến vào cuồng hoan bọn hắn tự nhận định.
Loại thời điểm này, điểm đạo đức ước thúc đã chỉ còn trên danh nghĩa, cho nên, các người cần phòng bị chuyện ngoài ý muốn, tôi cũng không muốn đánh thắng Tinh Thần Chi Chủ, Trái Đất lại trở thành vùng đất chết.
Ở chỗ này, tôi tặng các người một món quà.”
Hắn mở ra hòm đồ, mang tượng đất hình rồng bộ dáng một cánh tay bày trên bàn.
Phó Thanh Dương nhíu mày, Cẩu trưởng lão bỗng nhiên nhảy lên mặt bàn, trừng lớn đôi mắt hạt đậu đen nhánh, thất thanh nói: “Long Mạch? ! Đạo cụ loại quy tắc của đại trưởng lão...”
Trong thanh âm chấn động, Trương Nguyên Thanh lại lấy ra món đạo cụ thứ hai, thứ ba, thứ tư, bọn nó có cái là lá cờ nhỏ tam giác màu vàng hơi đỏ, bát vàng không ngừng toát ra hơi nước, có cái là một cành liễu, có cái là mặt nạ vẽ lên ngọn lửa, có cái là ấn tỳ vuông màu đen...
Cẩu trưởng lão cũng sắp trợn mắt chó lồi ra, trước bàn họp tập thể nghẹn ngào.
Đạo cụ loại quy tắc của tổng bộ cửu lão, bị Nguyên Thủy Thiên Tôn một mẻ hốt gọn.
Vẻ mặt Trương Nguyên Thanh bình tĩnh uy nghiêm như trước, tựa như đồ vật lấy ra đều là chút vật tầm thường: “Mọi người mỗi người chọn một món, nhưng nghề nghiệp khác biệt, không cách nào phát huy lực lượng thật sự của đạo cụ, cho nên, tôi để nghị mọi người đi tìm Liên Tam Nguyệt, nung chảy bọn nó, luyện ra đạo cụ phù hợp nghề nghiệp của mình, phù hợp tâm ý của mình.”
Tiền công tử dẫn đầu vươn tay, thu đi tấm mặt nạ vẽ lên ngọn lửa kia.
Địch Thái thở dài, “Tặng quà lớn như vậy, cậu đây là muốn tôi dùng mạng hồi báo nha, được rồi, ai bảo số mệnh của Kỵ Sĩ chính là hi sinh chứ, có một món đạo cụ loại quy tắc cấp 9, bán mạng tôi cũng tiếp nhận.” Hắn lựa chọn đoạn cành liễu thanh thúy kia.
Sau đó, Cẩu trưởng lão, Chỉ Sát cung chủ và Hạ Hầu Ngạo Thiên cũng làm ra lựa chọn, Cẩu trưởng lão lựa chọn long mạch của đại trưởng lão Đế Hồng, Chỉ Sát cung chủ chọn trúng dây thừng xanh nhạt dây leo bện, Hạ Hầu Ngạo Thiên và Tiểu Viên, người trước cầm đi ấn tỳ vuông vắn màu đen, người sau lấy đi lá cờ nhỏ màu vàng hơi đỏ.
Trương Nguyên Thanh phất phất tay, tiễn Địch Thái, Hạ Hầu Ngạo Thiên cùng Cẩu trưởng lão.
Hắn nhìn về phía Phó Thanh Dương, thấp giọng nói:
“Lão đại, thế giới hiện thực giao cho anh.”
Phó Thanh Dương lạnh lùng nói: “Tôi càng hy vọng vào phó bản hơn.”
Kề vai chiến đấu với cậu.
Tiểu Phó à, anh là không có một chút nào tự mình hiểu lấy, anh quá cùi bắp, không đánh được ván cấp cao... Trương Nguyên Thanh không trò chuyện tiếp chính sự, thở dài nói:
“Lão đại, tôi chính là Ma Quân!”
Phó Thanh Dương mặt không biểu cảm: “Không quan trọng.”
Trong cuộc họp cửu lão, Phó Thanh Dương đã biết được tất cả, bao gồm quan hệ của Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng Ma Quân, hắn cũng không để ý, Ma Quân chỉ là một đoạn từng trải trong cuộc đời của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận