Liên Minh Anh Hùng Chi Vô Địch Thăng Cấp

Chương 397: Thiên Tà Tông

**Chương 397: Thiên Tà Tông**
Sau một lát, Trình Phong dừng việc đùa giỡn hai đầu Cự Lang, lẩm bẩm nói: "Cũng gần đến lúc rồi!"
"Hạp cốc này cách Thiên Tà Tông ba trăm dặm, khoảng cách không tính là xa... Với thực lực của Thiên Tà Tông chủ, trong một giây vượt qua vài dặm tuyệt đối dễ dàng, ta nên làm thế nào để đảm bảo hắn không chút nghi ngờ mà bị dẫn tới đây?"
Trình Phong trong lòng tính toán một lúc, khóe miệng lộ ra một tia tự giễu: "Tính toán nhiều như vậy làm gì? Kế hoạch không theo kịp biến hóa, ai biết đến lúc đó cục diện sẽ ra sao?"
Nói đến đây, Trình Phong vung tay lên, trong nháy mắt lại có mấy đầu Cự Lang được hắn triệu hồi, đứng cùng một chỗ với hai đầu Cự Lang lúc trước.
"Lang 112 tiếp tục ở lại thung lũng, còn lại lũ sói con đi đến vị trí giữa thung lũng và Thiên Tà Tông phân tán đứng ra, giữa hai bên chú ý khoảng cách."
Trình Phong ra lệnh, những con Cự Lang này không rõ Trình Phong đến cùng muốn làm gì, bất quá từng con lại không chút do dự chấp hành mệnh lệnh của hắn, chỉ trong chốc lát, ngoại trừ Lang 112, những con Cự Lang khác đều đã rời đi.
Sau khi bố trí xong, Trình Phong hít sâu một hơi liền định thi triển Truyền Tống Trận rời khỏi thung lũng, mục đích của hắn chính là phía sau núi của Thiên Tà Tông.
Bất quá, ngay khi hắn vừa muốn hành động, chân mày lại đột nhiên nhíu lại.
"Trịnh Tiên? Tên tiểu tử kia mới bị Tuyết Phi Tình cho đấu pháp, không ngờ ở chân núi lại bắt đầu mưu tính làm hại ta!"
Trong mắt Trình Phong lóe lên một tia lạnh lẽo.
Giờ này khắc này, hắn đang ở trong thung lũng, tuy rằng khoảng cách Lăng Tiêu Kiếm Tông cực xa, khoảng cách xa như vậy căn bản không thể thông qua Thiên Nhãn để quan sát Quỳnh Lâu Đỉnh, nhưng đừng quên, hắn còn có Observer Ward.
Từ lúc Trình Phong bái nhập Lăng Tiêu Kiếm Tông và dọn vào Quỳnh Lâu Đỉnh, hắn đã ném không ít Observer Ward ở trong bụi cây, sườn núi, đỉnh núi, chân núi, thậm chí là một số địa phương khác của Lăng Tiêu Kiếm Tông.
Ngay vừa rồi, hắn thông qua Observer Ward chú ý tới một màn Trịnh Tiên cùng mấy vị nội môn đệ tử tinh anh nói chuyện.
Tuy rằng Observer Ward và Thiên Nhãn giống nhau, chỉ có thể quan sát mà không thể nghe được âm thanh, nhưng qua hình dáng của miệng khi phát âm của Trịnh Tiên và đám người, Trình Phong vẫn có thể đoán được một vài từ ngữ bọn họ nhắc tới.
"Công pháp? Một ngày? Đào tẩu? Lữ Phụng Tiên?"
"Hừ hừ, tùy các ngươi làm lại nhiều lần! Bất quá chờ ta trở lại Lăng Tiêu Kiếm Tông... Các ngươi chỉ sợ cũng phải xui xẻo!"
Cho rằng lão tử trốn ra Lăng Tiêu Kiếm Tông? Còn muốn đi Phong Kiếm Thời nơi đó cáo trạng, nói xấu ta?
Tùy tiện!
Coi như Phong Kiếm Thời tạm thời tin lời các ngươi thì thế nào? Lão tử tự nhiên có biện pháp ứng đối.
Trình Phong cười lạnh một tiếng, cũng lười tiếp tục để ý những kẻ khiêu lương tiểu sửu kia.
"Ừm, động thủ phía trước, xem trước một chút hôm nay may mắn giá trị như thế nào?"
Trình Phong thầm nghĩ, sau đó liền mở ra giao diện thao tác, tự tay ấn vào rương may mắn.
Một giây sau, một con số liền từ trong rương bay ra.
"Bốn giờ? May mắn giá trị chỉ có bốn giờ sao?"
Trình Phong nhíu mày, Hứa Tâm Nghi cùng Linh Lung Cốc bị tập kích cũng là vào hôm nay, nghĩ đến đối với may mắn giá trị cũng có ảnh hưởng rất lớn, kể từ đó, hắn hiện tại may mắn giá trị e rằng không thể báo trước những sự việc trong vài giờ tới.
Mẹ nó, kệ vậy, động thủ!
Hơn nữa bốn giờ may mắn giá trị nói thấp cũng không coi là thấp, chỉ có thể coi là mức trung bình mà thôi, hà tất quá mức lưu ý?
"Thiên Tà Tông, kế tiếp chính là ân oán của chúng ta, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
"Tuy là bởi vì nhiệm vụ hệ thống, ta sớm muộn gì đều sẽ tiêu diệt các ngươi, nhưng ta chẳng bao giờ nghĩ tới lại nhanh như vậy liền đối với các ngươi động thủ... Nhưng mà, ai bảo các ngươi chọc vào nữ nhân của Trình Phong ta?"
"Tội đáng chết vạn lần!"
Trình Phong khẽ nâng hai tay, trong miệng nhàn nhạt phun ra vài chữ: "Truyền tống, mở ra!"
...
Thiên Tà Tông và Lăng Tiêu Kiếm Tông đều là một trong mười hai đại tông môn của Đại Hoang Châu, nhưng kiến trúc trong tông môn lại khác hẳn nhau, trên dãy núi, những kiến trúc và cung điện mọc lên san sát không khiến người ta cảm thấy hùng vĩ, ngược lại nhìn qua đều sẽ có một loại cảm giác âm u.
Màu đỏ, hắc sắc! Hai loại màu sắc này là chủ đạo bên trong sơn môn Thiên Tà Tông.
Kiến trúc màu đen, quần áo màu đỏ.
"Nghe nói tông chủ đại nhân cùng Phạm sư huynh đi Lăng Tiêu Kiếm Tông, hình như là vì chuyện của Yêu Tộc hoàng tộc, cũng không biết kết quả thế nào?"
"Chúng ta chỉ là tiểu lâu la, quản nhiều như vậy làm gì? Bất quá ta thấy, nếu như Lăng Tiêu Kiếm Tông thực sự không bắt được Yêu Tộc hoàng tộc, sợ rằng dưới áp lực của Thiên Tà Tông chúng ta, cũng sẽ bị vội vã chia một chén canh."
"Yêu Tộc hoàng tộc là chuyện lớn như vậy, sợ rằng không chỉ Thiên Tà Tông chúng ta theo dõi, nói không chính xác còn có những đại tông môn khác cũng theo dõi chứ?"
Phía sau núi Thiên Tà Tông, trong bụi cây rậm rạp truyền đến tiếng nghị luận của mấy người.
Mấy người kia xuyên trường bào đỏ thắm, nhìn lệnh bài treo bên hông bọn họ, chắc là ngoại môn đệ tử Thiên Tà Tông, lúc này bọn họ đang ngồi vây quanh một đống lửa, nướng một con yêu thú đã được làm sạch sẽ.
Nhìn vệt máu tươi của yêu thú còn lại bên cạnh đống lửa, con yêu thú này chắc là mới bị bọn họ bắt giết, trở thành đồ nhắm rượu.
Giống như những đại tông môn khác, tông môn Thiên Tà Tông đồng dạng đứng vững ở ngoài núi hoang, phía sau tông môn chính là nơi thuận tiện cho đệ tử lịch luyện.
Bất quá, có chút khác biệt so với những tông môn còn lại, đệ tử Thiên Tà Tông trong khi lịch luyện, ngoại trừ phải đối mặt với yêu thú cường đại, còn có thể gặp phải đồng môn tập kích, chết thảm ở trong tay đồng môn cũng là chuyện thường thấy.
Chính là bởi vì Thiên Tà Tông không ngăn cản đồng môn chém giết, cho nên trong lúc đồng môn, luôn tồn tại ít nhiều nghi kỵ, tình huống như bây giờ, có thể mấy người ngồi vây lại một chỗ ăn thịt uống rượu ngược lại cũng hiếm thấy.
"Rống!"
Một tiếng hét dài đột nhiên từ trong rừng rậm phía xa bộc phát ra.
Mấy đệ tử Thiên Tà Tông hai mắt sáng lên, một người trong đó đã chợt đứng lên.
"Thanh âm này thật quen thuộc, hình như là tiếng hô của U Quỷ, chúng ta có cần tới xem không?"
"U Quỷ? Hay là đừng đi, đến khi chúng ta chạy tới, U Quỷ đó đã sớm chạy mất dạng!"
"Ai nói không phải, U Quỷ tới không ảnh, đi không tung, thân thể còn có thể xuyên thấu qua mặt đất trốn sâu trong lòng đất, chúng ta hay là đừng đi tìm nó uổng công."
"Nhắc tới cũng kỳ quái, trước đây chưa từng nghe nói có loại yêu thú này tồn tại? Trong điển tịch của Thiên Tà Tông chúng ta cũng không có ghi chép liên quan a, thật giống như mấy ngày nay, đột nhiên xuất hiện ở phía sau núi Thiên Tà Tông vậy."
"Cái này có gì kỳ quái? Trên Đại Hoang Châu, yêu thú mà chúng ta chưa từng thấy nhiều vô kể."
"Các ngươi có thể không biết, ta ở mấy ngày trước còn đụng phải một con bàng to lớn, ngũ giai Yêu Cảnh giới, nếu như không phải ta đánh không lại nó, nói không chính xác, lúc đó liền động thủ đem con bàng kia giết chết."
"Bàng? Nói đùa sao? Núi hoang nơi đây, sông ngòi rất ít, mặc dù có bàng cũng chỉ là loại thông thường ở sông, lớn chừng bàn tay mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận