Khiến Ngươi Livestream Nói Danh Trứ, Ngươi Nói Hồng Lâu Là Quỷ Thư

Chương 53: Cyber Hoàng Tiên kinh sợ toàn trường, tìm mộ phần trước tìm chủ sự mộ phần!

Chương 53: Hoàng Tiên Cyber kinh sợ toàn trường, tìm mộ phần trước hết tìm mộ của người chủ sự!
Dưới mái hiên mưa rơi, hạt mưa như chuỗi hạt bắn tung tóe bùn đất.
Không khí lạnh buốt, gào thét cuốn qua toàn thân, lá mục bị nước mưa đánh trên mặt đất lít nha lít nhít, nhìn đột ngột giống như những dấu chân hỗn loạn chồng chéo, như 'quỷ đả tường' đi loanh quanh, không tìm thấy phương hướng.
Tề Lạc hắng giọng một cái, rồi tiếp tục nói.
"Điểm mấu chốt thứ hai, là tìm người quản sự trong khu mộ phần...."
"Câu này, ta nghĩ mọi người mới nghe qua nhất định sẽ thấy rất hoang đường, nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại, sẽ phát hiện trong đó cũng có thâm ý sâu xa!"
Tề Lạc nhếch miệng cười, nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng Đại Tiên.
"Đại tiên à, đứng có mệt không, hay là ngươi ngồi xuống một lát? Ta đoán chừng còn phải nói một lúc nữa."
"Đừng ngại, ta đang xem ngươi livestream đây, việc nhỏ này cũng khá thú vị đấy chứ, hóa ra mời ta ra đây là để tăng lưu lượng à?"
A.....
A???
Người xem ngây người, tất cả đều trợn mắt há mồm nhìn màn hình, miệng há thật to.
Trời ơi, ta vừa nghe thấy cái gì vậy?
Hoàng Đại Tiên kia được người dẫn chương trình dùng điệu mời Thần mời tới, vậy mà lại biết cả livestream? Thậm chí.... thậm chí nó còn có thể thuận miệng nói ra mấy từ kiểu như 'ké lưu lượng hút fan' này?
Ta đây là lạc vào đâu rồi???
Không chỉ người xem, mà ngay cả Tề Lạc cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, hắn dùng vẻ mặt phức tạp nhìn chằm chằm Hoàng Đại Tiên một lúc lâu, mới ngập ngừng mở miệng: "Ngươi... ngươi cũng biết cái này à?"
"Cái này có gì mà không hiểu?" Hoàng Đại Tiên hừ lạnh một tiếng, mặt đầy vẻ khinh thường, "Đại tiên ta đây cũng theo kịp thời đại lắm đấy nhé, mới mấy ngày trước chẳng biết ở đâu ra mấy đứa nhóc tóc vàng hoe, hát điệu mời Thần mời ta đến hiện trường livestream."
"Sau khi ta nhập vào người một đứa trong số chúng, nó lập tức nói với người xem trong phòng livestream."
"Thấy chưa, thấy chưa, ta đây gọi là 【 Hát điệu Thần Đông Bắc, mời lão tiên Cyber 】!"
"Lũ trẻ các ngươi bây giờ, chậc chậc chậc..."
Trong tiếng cảm khái đầy ẩn ý đó, người xem trong phòng livestream đồng loạt bật cười.
Hiện trường cuối cùng cũng đón nhận được bầu không khí nhẹ nhõm lần đầu tiên kể từ khi Tề Lạc bắt đầu livestream.
Nhưng ngay sau đó, bầu không khí lại bị mấy câu nói chậm rãi của Tề Lạc kéo về như cũ.
"Vậy mời lão tiên Cyber chờ một lát nhé, chúng ta tiếp tục phân tích rõ vấn đề này."
"Ta không biết mấy ngày nay mọi người có chăm chỉ học tập không, có đọc sách kỹ không, nếu các ngươi có đọc, hẳn là biết rõ, trong hồi thứ sáu, Chu Thụy Gia dẫn Lưu mỗ mỗ đến Giả phủ đã gặp ai!"
Lời vừa dứt, lập tức có mưa đạn lướt qua.
【 Nếu ta nhớ không lầm thì là dẫn bà ấy đi gặp trực tiếp Vương Hi Phượng đúng không? 】 "Không sai, đúng là dẫn bà ấy đi gặp Vương Hi Phượng!"
Tề Lạc khẽ gật đầu, khẳng định câu trả lời trong mưa đạn này.
"Vậy các ngươi không cảm thấy... chuyện này rất kỳ quái sao?"
Kỳ quái ư?
Khi Tề Lạc nêu ra vấn đề này, người xem đồng loạt nhíu mày.
Chỗ nào kỳ quái chứ, lúc tự mình đọc rõ ràng cảm thấy viết rất trôi chảy mà, nội dung đọc lướt qua không cần suy nghĩ, sao lại nói là kỳ quái được?
"Đầu tiên, Lưu mỗ mỗ là ai? Chỉ là một bà lão ở nông thôn, cho dù có quan hệ với Giả phủ, thì đó cũng là mối quan hệ xa lắc xa lơ thông qua con rể với Vương gia, đúng kiểu 'bắn đại bác cũng không tới'!"
"Mối quan hệ kiểu này, đặt vào thời cổ đại cực kỳ coi trọng dòng họ thị tộc, lại đặt vào gia tộc lớn như Giả phủ vốn càng coi trọng lễ tiết thân sơ, thì chẳng khác nào người ngoài!"
"Vậy chúng ta lại xem Vương Hi Phượng là ai? Là con dâu Giả Xá, vợ Giả Liễn, là cháu dâu trưởng dòng chính của Vinh Quốc phủ, và trên thực tế cũng là đại quản gia của Giả phủ."
"Bây giờ, ta hỏi mọi người hai câu hỏi!"
Tề Lạc điều chỉnh lại hơi thở, ánh mắt thong dong bình tĩnh nhìn vào ống kính.
"Thứ nhất! Một bà lão nông thôn gần như không có quan hệ gì với Giả phủ, lần đầu tiên vào phủ liền có thể gặp mặt trực tiếp người quản lý mọi việc trong phủ? Ngươi thấy điều này hợp lý không?"
"Thứ hai! Với tư cách là một người hầu gái trong Giả phủ, ngươi lại trực tiếp tiến cử một bà già quê mùa không hề liên quan gì tới Giả phủ cho Vương Hi Phượng, ngươi cảm thấy.... việc này có thích hợp không?"
Hai câu hỏi vừa được đặt ra, người xem trong phòng livestream bỗng nhiên rơi vào trầm tư.
Cái này... hình như thật sự không hợp lý, cũng không thích hợp thật!
Trước kia lúc xem, chỉ cảm thấy Lưu mỗ mỗ này vận khí thật tốt, lần đầu đến Giả phủ đã được khoản đãi.
Nhưng bị Tề Lạc giải thích như vậy mới phát giác ra, trong chuyện này quả thực có vấn đề lớn!
Ở thời cổ đại đẳng cấp nghiêm ngặt như vậy, trong bối cảnh gia tộc quyền quý như Giả phủ, Lưu mỗ mỗ ngươi có tài đức gì mà gặp được nhân vật như Vương Hi Phượng chứ?
"Bất luận xét về tình hay về lý, dưới bối cảnh thời đại lúc đó, Lưu mỗ mỗ đều không có cách nào tiếp xúc được với Vương Hi Phượng. Cho dù Chu Thụy Gia muốn tiến cử, cũng không có khả năng làm vậy."
"Cho nên, cách xử lý thông thường đối với tình huống này, về cơ bản đến bước Chu Thụy Gia là đã giải quyết xong rồi, hoặc là nói đôi ba câu đuổi về, hoặc là cho chút đồ ăn tiền bạc cho qua chuyện."
"Nhưng oái oăm thay... Chu Thụy Gia lại tiến cử, mà Vương Hi Phượng cũng gặp!"
"Chuyện này nhìn thế nào cũng đều không hợp lý, đúng không?"
Tề Lạc mỉm cười, trong mắt lóe lên vài tia thần bí.
"Nhưng nếu như, Lưu mỗ mỗ là đi tìm mộ phần, vậy thì mọi chuyện... lập tức trở nên hợp lý!"
Giọng nói đột nhiên cao lên ở cuối câu, giữa tiếng mưa rơi ào ạt, khiến tinh thần người nghe chấn động.
Người xem cùng tập trung tinh thần, nghiêng tai chăm chú lắng nghe.
"Ta không biết mọi người đã từng nghe qua câu nói này chưa, nó chuyên dùng trong việc bái tế ở các khu mộ táng gia tộc hoặc cụm mộ tập thể."
"Câu nói này là 【 Hiếu tử bái mộ bái chủ nhân, người ngoài bái mộ bái chủ mộ 】!"
"Giải thích nôm na là, khi tế bái loại cụm mộ này, con cháu và người thân nhất định phải tế bái người có bối phận lớn nhất trong gia tộc trước tiên. Còn người ngoài nếu vì có việc mà đến bái mộ, thì phải bái ngôi mộ của người quản sự có thể lo liệu được việc trong gia tộc đó, phải liên hệ, chào hỏi người đó trước, rồi mới có thể tiếp tục bái tế."
"Bây giờ.... mọi người hãy nhìn lại một loạt thao tác khó hiểu trước đó, có phải là đã thông suốt sáng tỏ ngay lập tức rồi không?"
Giọng nói trong trẻo, hòa cùng tiếng mưa rơi tí tách, truyền vào tai mọi người.
Trước màn hình, vẻ mặt họ phức tạp, đồng thời ánh mắt cũng vô cùng xúc động.
Một câu nói!
Tề Lạc chỉ dùng một câu nói, đã hoàn toàn vén đi lớp sương mù dày đặc che phủ trong lòng họ.
Đúng vậy!
Nếu xem Chu Thụy Gia là người giữ lăng, xem Lưu mỗ mỗ là người ngoài có việc đến tìm mộ phần để bái.
Việc trước tiên dẫn bà ấy đến mộ phần của đại quản gia Vương Hi Phượng để trình bày mục đích, quả thực không thể hợp lý hơn được nữa!
Trong nhất thời, màn hình bắt đầu dày đặc mưa đạn, đại đa số người đều dùng những từ như 【 Ngầu bá cháy! 】, 【 Ngộ ra rồi! 】 để biểu đạt sự chấn động của bản thân lúc này.
Tề Lạc cũng không quá để ý, đưa tay quẹt nhẹ dưới mũi một cái, cuối cùng nhìn sang lão tiên Cyber đang buồn chán bên cạnh, mỉm cười mở miệng.
"Phần của ta xong rồi!"
"Vậy bây giờ, mời đại tiên dẫn chúng ta đến trước mộ phần Vương Hi Phượng xem thử nhé?"
"Nếu ta đoán không sai, lượng thông tin trên nấm mồ ở chỗ đó...."
"Hẳn là còn nhiều hơn tất cả những gì phía trước cộng lại....."
"Phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận