Khiến Ngươi Livestream Nói Danh Trứ, Ngươi Nói Hồng Lâu Là Quỷ Thư

Chương 15: Kinh dị quỷ xá giải đọc! Diệu Ngọc chỗ ở, vì quan tài!

Chương 15: Giải đọc kinh dị về quỷ xá! Chỗ ở của Diệu Ngọc, là quan tài!
“Hú~~”
Một trận gió lạnh từ vùng quê trống trải rì rào thổi qua.
Vừa lay động vạt áo Triệu Duệ, vừa khiến hắn lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác lạnh sống lưng chân thật chạm đến.
Thân xác ba tuổi, một thể hai hồn!
Diệu Ngọc mạng ngắn, hai hồn khó tan!
Lần giải đọc này....
Đã không thể dùng những từ ngữ như kinh thế hãi tục để hình dung.
Bất luận đặt ở niên đại nào, đặt trong bất kỳ ngữ cảnh nào, đều sẽ khiến người ta cảm thấy thực sự quá mức ly kỳ, quá mức huyền huyễn!
Không phải chứ....
Rốt cuộc ta và hắn có đọc cùng một quyển Hồng Lâu không vậy?
Vì sao những thứ hắn nói, những nội dung hắn đọc ra, ta nghiên cứu mấy chục năm trước đây lại chưa từng thấy một chút nào?
Triệu Duệ đột nhiên bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Mà giờ khắc này, những người xem trước màn hình còn mộng bức hơn cả hắn.
Trong một giây nào đó, bọn họ đều có chung mấy phần hoảng hốt.
Nói xem.... Rốt cuộc ta đang nghe livestream giải thích danh tác à?
Chắc chắn không phải là một loại radio quỷ dị kiểu 【 Nửa đêm kinh hồn 】 chứ?
Sinh tử, hồn phách, số mệnh...
Những thứ huyền diệu khó lường này, sao trong miệng Tề Lạc lại trở nên trắng trợn, chắc chắn như vậy chứ??
Trái tim vốn luôn treo lơ lửng, sau khi trải qua định nghĩa đơn giản mà Tề Lạc vừa đưa ra về thân thế Diệu Ngọc, lại bắt đầu sụp đổ từng chút một.
Không hiểu, sợ hãi, nghi hoặc....
Vô số cảm xúc trộn lẫn dâng lên, mọi người cảm giác bản thân phảng phất như đang lang thang trong mây mù!
Màn hình phòng livestream vắng lặng một mảnh.
Đủ để thấy rõ, bầu không khí giờ phút này rốt cuộc trầm thấp và đè nén đến mức nào.
Tề Lạc trầm mặc một hồi.
Cuối cùng, khi tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân sắp không thể xoa dịu áp lực như núi trong lòng, hắn lại tiếp tục giải đọc!
“Sao không có ai gửi mưa đạn hết vậy? Là cảm thấy những lời ta vừa nói hơi quá ly kỳ sao?” “Không sao cả, trên đời này luôn có những thứ vượt ngoài nhận thức của mọi người. Khi lần đầu tiếp xúc, khó tránh khỏi sẽ có đủ loại cảm nhận khác thường.”
Giọng hắn trong trẻo vang lên, rồi lại dùng bút marker gạch ngang qua câu phán đoán thứ hai.
“Vậy tiếp theo, ta sẽ giúp mọi người giải đáp thắc mắc!” “Vì sao ta lại nói bản thân Diệu Ngọc chính là hai linh hồn oán lực sâu nặng đã rời bỏ bản thể?” “Một trong những nguyên nhân chính là câu này —— 【 Chỗ ở hai phòng đều là quỷ xá 】!” “Ta tin rằng, ý nghĩa mặt chữ của câu này các vị không khó lý giải, đơn giản là nói Diệu Ngọc có hai nơi ở, nhưng cả hai nơi này đều là quỷ xá!” “Vậy các ngươi có biết, hai quỷ xá này rốt cuộc là gì không?”
Trong lúc nói chuyện, đầu ngón tay Tề Lạc đã bắt đầu lướt trên bảng trắng.
Chỉ mấy giây sau, hai hàng chữ hiện ra trước mắt mọi người —— 【 Huyền Mộ Bàn Hương Tự 】 【 Kim Lăng Long Thúy Am 】
“Quỷ xá vừa nhắc tới chính là hai nơi này.” Tề Lạc đậy nắp bút, đưa bảng trắng lại gần ống kính hơn một chút.
“Hai nơi này à...” Ngoài ống kính, Triệu Duệ lẩm bẩm một câu, nghiêng đầu nhìn về phía trợ lý bên cạnh cũng đang có vẻ mặt nghi hoặc, “Hắn nói hai nơi này là quỷ xá, ngươi nghĩ sao?”
“Ta có thể có ý kiến gì chứ...” Trợ lý cười khổ một tiếng, khẽ lắc đầu, “Hắn và chúng ta hoàn toàn thuộc hai hệ thống khác nhau. Trong cách giải đọc thông thường của chúng ta, hai nơi ở này của Diệu Ngọc, một là chùa, một là am ni cô, đều là nơi thanh tịnh của Phật môn.” “Nhưng hắn.... nhưng hắn lại giải đọc thành quỷ xá, thật đúng là có chút coi trời bằng vung.”
Trợ lý đưa ra phán đoán của mình, Triệu Duệ nghe xong cũng đành bất đắc dĩ cười.
“Đúng vậy, dám đưa ra lời bình luận coi trời bằng vung như vậy, người trẻ tuổi này.... Ta thật sự càng ngày càng không hiểu nổi rồi!”
Tiếng nói chuyện khe khẽ lan tỏa giữa vùng quê rộng lớn.
Theo sát phía sau là giọng nói trầm ổn, lạnh nhạt kia của Tề Lạc.
“【 Huyền Mộ Bàn Hương Tự 】, chỉ cần xem cái tên này thôi, mọi người hẳn là có thể phát hiện ra một vài manh mối rồi chứ?” “Chữ ‘Huyền’, trong văn hóa Cửu Châu, xưa nay luôn đại biểu cho sự thần bí, rộng lớn. Vậy ý nghĩa của ‘huyền mộ’ cũng không khó lý giải, đó chính là....” “Một khu mộ địa rộng lớn!” “Mà cái tên Bàn Hương Tự này cũng rất thú vị.”
Tề Lạc dùng bút khoanh đậm ba chữ “Bàn Hương Tự”.
“Ở đây, Bàn Hương Tự chỉ một ngôi chùa xây bằng gỗ đàn hương, phía trên điêu khắc hoa văn Bàn Long.” “Vậy bây giờ, ta muốn hỏi mọi người một vấn đề!”
Giọng nói trong trẻo đột nhiên trở nên phiêu hốt, khóe môi Tề Lạc khẽ nhếch lên, ánh mắt hướng về phía ống kính.
“Mọi người không cảm thấy kỳ quái sao? Làm sao trong một khu mộ địa lại có một ngôi chùa chứ? Chuyện này... chẳng lẽ không phải rất đột ngột sao?”
Lời này vừa nói ra, mọi người chỉ cảm thấy trái tim vốn đang treo lơ lửng đột nhiên đập mạnh mấy nhịp.
Hay lắm!
Trước đó không phát hiện ra, nhưng vừa nghe người dẫn chương trình nói vậy, hình như đúng là khắp nơi đều lộ ra vẻ quỷ dị!
Chùa chiền loại này, hình như thật sự rất ít khi được xây dựng trong mộ địa.
Chuyện này quả thực... không hợp lẽ thường.
“Xem ra mọi người đều có cùng nhận thức với ta, chuyện xây chùa trong mộ địa đúng là có chút không hợp logic.” “Nhưng nếu ta cung cấp cho mọi người một hướng suy nghĩ khác thì sao?”
Tề Lạc điều chỉnh lại tư thế một chút, thở ra một hơi dài.
“Các ngươi nói xem..... nếu như Bàn Hương Tự này vốn không phải là chùa, mà là một cỗ quan tài làm bằng gỗ đàn hương, phía trên chạm khắc hình Bàn Long dùng để trấn áp tà vật thì sao....” “Tất cả những chuyện này, có phải là liền có thể giải thích được rồi không?”
Ầm! Ầm! Ầm!
Khi Tề Lạc nói ra câu cuối cùng này, mọi người chỉ cảm thấy trong đầu như có ngàn cân thuốc nổ ầm ầm phát nổ.
Quan tài!
Quan tài gỗ đàn hương!!
Đúng rồi!
Như vậy là hoàn toàn khớp rồi!
Xây chùa trong khu mộ địa đúng là không hài hòa, nhưng nếu là quan tài thì lại quá đỗi bình thường.
A....
Huyền Mộ Bàn Hương Tự, hóa ra là ý này.
Quan tài, cũng đích thực là quỷ xá đúng với tên gọi.
Cách giải đọc này, thật con mẹ nó bá đạo!
Cách giải đọc này, quả thực khiến người ta không tìm ra được một chút sai sót nào!
Toàn bộ phòng livestream, giống như bị trúng một loại thuật pháp đặc biệt nào đó, tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.
Mãi một lúc lâu sau, mới có vài dòng mưa đạn lưa thưa trôi qua trên màn hình.
【 Người dẫn chương trình, về giải thích thứ nhất tôi hiểu rồi, vậy quỷ xá thứ hai “Long Thúy Am” nên giải thích thế nào đây? 】 【 Đúng vậy, chẳng lẽ “Long Thúy Am” cũng có thể suy đoán gì đó từ tên gọi sao? 】
Tề Lạc có chút hứng thú nhìn những dòng mưa đạn này, đợi chúng tạm lắng xuống một chút, hắn mới cười lắc đầu.
“Long Thúy Am ngược lại không thể suy đoán nó là quỷ xá từ tên gọi.” “Nguyên nhân ta dám chắc chắn nó là quỷ xá, là bởi vì.... bên trong Long Thúy Am có mọc một thứ!” “Thứ đó, trong hệ thống văn hóa truyền thống của chúng ta, thường được gọi là——” “Chí âm dưỡng hồn chi vật!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận