Hoa Ngu Tòng Nam Mô Khai Thủy
Chương 87: Ngọt muội chúc phúc xác thực hữu dụng
Chương 87: Lời chúc phúc của cô em gái ngọt ngào quả thật hữu dụng
Tiêu tiền vung tay quá trán.
Đối với Yến Tử, sau khi đã dùng bộ lọc ưu ái cực lớn để nhìn Bạch Lương, thì đây là khuyết điểm duy nhất của hắn.
Còn về chuyện tình cảm nam nữ có vẻ không rõ ràng, cộng thêm việc có duyên với phụ nữ quá tốt, tạm thời không tính là khuyết điểm gì.
Nàng vẫn biết Bạch Lương tham gia diễn xuất một số phim như thế nào.
Đó có thể gọi là tán tỉnh mấy cô em sao? Đó gọi là phấn đấu vì sự nghiệp!
Không tán tỉnh tiểu tỷ tỷ, làm sao có người giới thiệu đoàn làm phim cho một diễn viên mới ra mắt như hắn chứ.
Đoàn làm phim thứ nhất « Võ Thần Triệu Tử Long » là do vị đại tỷ Dương Tinh giới thiệu, đoàn thứ hai và thứ ba « Tiên kiếm vân chi phàm » và « Vô tâm pháp sư » là do siêu cấp đại mỹ nữ Na Trát giới thiệu, đoàn thứ tư « Xạ Điêu » là do tiểu mỹ nữ còn rất trẻ Mạnh Tử Nghĩa giới thiệu.
Ngay cả bộ phim đang lùm xùm 《 Vi Vi Nhất Tiếu Khuynh Thành 》 này cũng là do lão mỹ nữ Lâm Ngộ Phấn giới thiệu đó thôi?
Cả chặng đường đi tới, tất cả đều dựa vào phụ nữ.
Thật sự là quá nỗ lực!
Đều có thể viết vào trong « Sổ tay hướng nghiệp cho sinh viên », để cho những sinh viên đại học đang chật vật tìm việc kia học hỏi thật tốt một phen.
Xem cho kỹ, học cho tốt.
"Yên tâm đi, tiền lương và phần trăm hoa hồng của ngươi ta đều giữ lại rồi."
Bạch Lương thấy Yến Tử không nói gì, còn tưởng rằng nàng lo lắng mình không trả được lương, vội vàng trấn an.
"Ta lại thật sự không lo lắng chuyện này, ta tạm thời không lấy tiền cũng không sao."
"Không lấy tiền? Vậy ngươi sống bằng gì? Hít gió Tây Bắc à?"
Nhắc tới chuyện này, Yến Tử lại có vẻ ngượng ngùng, "Cái đó... Tiểu Bạch ca, ngươi không nghĩ tới mấy ngày qua ta ở đâu sao?"
"Đúng nhỉ! Tiền ở khách sạn ta còn chưa trả cho ngươi!"
"Ta ở nhà mà."
Bạch Lương hơi khựng lại, "Vậy trước đó ngươi ở Bắc Kinh?"
"Cũng là ở nhà."
"Thất kính, thất kính! Hóa ra vẫn là một tiểu phú bà nha~"
Quả nhiên, Bạch Lương đã nói rồi mà, cô gái xuất hiện bên cạnh mình, cho dù là người đại diện, cũng ít nhiều phải có chút giàu có mới đúng.
Suy nghĩ thoáng chốc lại chạy theo hướng đó.
Nhưng Yến Tử sau một lúc ngại ngùng đơn giản, vẫn rất nhanh phát hiện ra một điểm còn khuất mắt.
"Tiểu Bạch ca, tiền đặt cọc xe dã ngoại anh đặt làm riêng hơn 40 vạn? Sau này còn phải trả bao nhiêu nữa?"
"Khoảng một trăm vạn? Có lẽ nhiều hơn một chút." Bạch Lương không chắc chắn lắm nói, "Nhưng chiếc xe này phải một thời gian nữa mới giao được, không vội."
Yến Tử lập tức cảm thấy áp lực như núi, cái này có phải thuộc dạng lão bản giao KPI cho mình không?
Trong thời gian ngắn phải kiếm được ít nhất hơn một trăm vạn, còn chưa kể các loại chi tiêu phát sinh, à đúng rồi, còn phải nộp thuế nữa!
"Tiểu Bạch ca, ngươi không tích góp tiền mua nhà sao? Tỷ tỷ Na Trát đều đang tiết kiệm tiền mua nhà kìa."
"Ta không thích bất động sản lắm, với lại xe dã ngoại đối với ta tạm thời cũng đủ dùng, phần lớn thời gian cũng sẽ không thật sự ở trong xe, ta nghĩ là sau này để ở đoàn làm phim dùng."
Yến Tử nội tâm: Ngươi là nghĩ phần lớn thời gian ở nhà của tiểu tỷ tỷ chứ gì?
Nàng không chút nghi ngờ, chờ Na Trát mua nhà xong, trang trí xong có thể vào ở, vị đại mỹ nữ rõ ràng là kiểu yêu vào là lú lẫn kia, e rằng sẽ không chút do dự mà đặc biệt giữ lại một phòng cho Bạch Lương, hoan nghênh hắn đến ở bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, khả năng trực tiếp mời hắn ở phòng ngủ chính cũng không hề nhỏ.
Còn có tiểu phú bà Đông Bắc trong đoàn làm phim « Xạ Điêu » kia nữa.
Không thể nào lại tiếp tục tăng thêm nữa chứ?
Thêm nữa thì đúng thật là "Thỏ khôn có ba hang" rồi.
Ngày hôm sau, Mao Hiểu Đồng liền gọi điện thoại hẹn Bạch Lương cùng đi ăn cơm.
Yến Tử như trời sập, vừa quay đi đã lại thêm một người nữa rồi?
Cũng may Bạch Lương vội vàng giải thích với nàng một chút, tiểu tỷ tỷ này là người đã có đối tượng, hơn nữa họ mới quen nhau không lâu.
Yến Tử: Có đối tượng không phải càng tệ hơn sao? Vừa mới quen biết ngươi đã làm người ta mê mẩn đến mức này rồi?
Nhưng Mao Hiểu Đồng rõ ràng là người biết cách tị hiềm, đặc biệt bảo Bạch Lương dẫn theo trợ lý đi cùng, nàng cũng sẽ dẫn theo một trợ lý nữ.
Mao Hiểu Đồng sở dĩ tích cực như vậy, chủ yếu là muốn hóng hớt một chút Bát Quái.
Chuyện của đoàn làm phim 《 Vi Vi 》 mấy ngày nay diễn biến nhanh chóng, mức độ thay đổi bất ngờ khiến nàng á khẩu.
Thế thì nhất định phải mời Bạch Lương một bữa cơm, hỏi thăm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bạch Lương cũng không làm nàng thất vọng, lựa chọn kể lại một phần, những gì quá liên quan đến chuyện riêng tư hoặc có ảnh hưởng không tốt thì không nói.
Nhưng cũng đủ để Mao Hiểu Đồng kinh ngạc đến mức phải che miệng, bộ dáng nhỏ nhắn đó trông như một con hamster.
Còn có cả chuyện như vậy sao?!
"Vậy vai nam thứ hai của ngươi thì sao? Đã lấy lại được chưa?"
"Cái này thì không biết, cũng không ai nói gì với ta cả, nhưng diễn vai gì cũng được, chờ lúc nào vào đoàn sẽ mời ngươi ăn cơm."
Mao Hiểu Đồng cười cười, "Vậy ta chờ nhé, nhưng ta vẫn hy vọng có thể đóng nhiều phim cùng ngươi, mong ngươi có thể thuận lợi nhận được vai nam hai."
"Mượn ngươi cát ngôn."
Dường như lời chúc phúc của cô em gái ngọt ngào quả thật có chút tác dụng, Bạch Lương rất nhanh liền nhận được tin tức từ phía Lâm Ngộ Phấn.
Cũng không nói rõ chuyện gì, chỉ bảo hắn đến một chuyến.
Bạch Lương vốn đã học được bài học kinh nghiệm, vẫn chừa ra hơn nửa tiếng để đến sớm, nhưng lần này lại thành ra tính già hóa non.
Lâm Ngộ Phấn hẹn đúng giờ, lúc này bà ấy đang bận rộn.
Bạch Lương cũng đành phải ngồi trên ghế sa lon chơi điện thoại chờ một lát.
Nhưng hắn vừa nằm ườn ra như con mèo lười chưa được bao lâu, một gương mặt xinh đẹp quen thuộc lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
"Ơ?"
"Nhìn thấy ta có vui không?" Na Trát cười hì hì nói.
"Đương nhiên là vui rồi, nhưng ngươi không về nhà à? Sao lại đến đây?"
Nghe vậy, Na Trát lộ vẻ hơi mệt mỏi, ngồi xuống sát bên Bạch Lương rồi xoa xoa bắp chân thon thả của mình, "Khoảng thời gian này mệt chết ta rồi, toàn là lịch trình công việc, xin nghỉ phép ở đoàn làm phim đạo diễn cũng có ý kiến với ta, lần này cũng là xin phép nghỉ để tới đây, không có thời gian về nhà, tối nay là phải đi rồi."
Na Trát vào đoàn là một bộ phim đề tài dân quốc, tên là « Quy Tắc Trò Chơi ».
Nam diễn viên hợp tác với nàng tên cũng khá quen thuộc.
Nam chính là Hà Nhuận Đông, chính là vị Bộ Kinh Vân kia.
Nam thứ hai là Hoàng Tử Thao, một trong tứ tử về nước.
Đội hình phim này trông có vẻ khá ổn, còn có lão diễn viên Vương Bác Kỳ, nữ diễn viên Hàn Quốc Choo Ja-hyun và những người khác tham gia.
Đáng tiếc là, Bạch Lương không có chút ấn tượng nào về bộ phim này.
"Ngươi vẫn chưa nói sao mình lại đến đây?"
Nghe câu hỏi này, Na Trát chớp mắt mấy cái, làm ra vẻ mặt đáng yêu, "Ngươi đoán xem~"
"Ghê thật, vậy mà đoán không ra."
"Ngươi diễn giả quá đi à, ta đến đây chính là để tranh vai nữ chính của bộ phim này, có bất ngờ không, có ngạc nhiên không?"
"Hay lắm, ngươi lại có thể dạy kèm cho ta rồi, lần này ta muốn học ngoại ngữ."
Nghe hai chữ “dạy kèm”, Na Trát hơi đỏ mặt, bởi vì lúc trước chính mình tự tin tràn đầy thế mà lại đi dạy diễn xuất cho Bạch Lương, kết quả tên này như bật hack, về sau còn trực tiếp làm điều ngược đời là quay lại dạy nàng, thật xấu hổ quá.
Chỉ là chuyện "học ngoại ngữ" làm nàng có chút bất ngờ, đồng thời lại có chút tự tin, "Ngươi muốn ta dạy ngươi tiếng Anh sao?"
"Ừm... hay là ngươi dạy ta một chút tiếng Tân Cương đi, cái này không phải ngoại ngữ, tính là tiếng địa phương, ta muốn học cái này."
Bạch Lương không hiểu sao lại nghĩ đến một cảnh phim khá đáng yêu của nàng, vội vàng nói lảng sang chuyện khác.
"Được nha! Oa, vậy mà ngươi lại muốn học."
Cũng không biết nàng đã tự tưởng tượng ra cái gì, trong đôi mắt to lại ánh lên chút cảm động.
"Đợi ngươi vào đoàn rồi từ từ dạy ta nhé."
"Vào đoàn... Ờm, ta chỉ đến thử vai một chút thôi mà."
"Ngay cả ngươi mà họ cũng không vừa ý sao?" Bạch Lương hơi không thể tin nổi nói, hắn cảm thấy Na Trát rất phù hợp với hình tượng nhân vật Bối Vi Vi mà.
Na Trát xòe bàn tay nhỏ, hạ thấp giọng một chút, đồng thời có vẻ hơi bất đắc dĩ nói: "Ta còn chưa bắt đầu thử vai đâu, nhưng Dương Mịch đang ở bên trong."
Người convert chú thích: Ừm, hồi đó đọc truyện miêu tả hình tượng Bối Vi Vi, tôi cũng thấy rất giống Dương Mịch, chơi game giỏi, mặc đồ kín đáo mà vẫn cực gợi cảm, IQ EQ cao, vân vân… Mà luật Trung Quốc giờ không cho làm Tào tặc, chắc chắn là rớt vai rồi.
Tiêu tiền vung tay quá trán.
Đối với Yến Tử, sau khi đã dùng bộ lọc ưu ái cực lớn để nhìn Bạch Lương, thì đây là khuyết điểm duy nhất của hắn.
Còn về chuyện tình cảm nam nữ có vẻ không rõ ràng, cộng thêm việc có duyên với phụ nữ quá tốt, tạm thời không tính là khuyết điểm gì.
Nàng vẫn biết Bạch Lương tham gia diễn xuất một số phim như thế nào.
Đó có thể gọi là tán tỉnh mấy cô em sao? Đó gọi là phấn đấu vì sự nghiệp!
Không tán tỉnh tiểu tỷ tỷ, làm sao có người giới thiệu đoàn làm phim cho một diễn viên mới ra mắt như hắn chứ.
Đoàn làm phim thứ nhất « Võ Thần Triệu Tử Long » là do vị đại tỷ Dương Tinh giới thiệu, đoàn thứ hai và thứ ba « Tiên kiếm vân chi phàm » và « Vô tâm pháp sư » là do siêu cấp đại mỹ nữ Na Trát giới thiệu, đoàn thứ tư « Xạ Điêu » là do tiểu mỹ nữ còn rất trẻ Mạnh Tử Nghĩa giới thiệu.
Ngay cả bộ phim đang lùm xùm 《 Vi Vi Nhất Tiếu Khuynh Thành 》 này cũng là do lão mỹ nữ Lâm Ngộ Phấn giới thiệu đó thôi?
Cả chặng đường đi tới, tất cả đều dựa vào phụ nữ.
Thật sự là quá nỗ lực!
Đều có thể viết vào trong « Sổ tay hướng nghiệp cho sinh viên », để cho những sinh viên đại học đang chật vật tìm việc kia học hỏi thật tốt một phen.
Xem cho kỹ, học cho tốt.
"Yên tâm đi, tiền lương và phần trăm hoa hồng của ngươi ta đều giữ lại rồi."
Bạch Lương thấy Yến Tử không nói gì, còn tưởng rằng nàng lo lắng mình không trả được lương, vội vàng trấn an.
"Ta lại thật sự không lo lắng chuyện này, ta tạm thời không lấy tiền cũng không sao."
"Không lấy tiền? Vậy ngươi sống bằng gì? Hít gió Tây Bắc à?"
Nhắc tới chuyện này, Yến Tử lại có vẻ ngượng ngùng, "Cái đó... Tiểu Bạch ca, ngươi không nghĩ tới mấy ngày qua ta ở đâu sao?"
"Đúng nhỉ! Tiền ở khách sạn ta còn chưa trả cho ngươi!"
"Ta ở nhà mà."
Bạch Lương hơi khựng lại, "Vậy trước đó ngươi ở Bắc Kinh?"
"Cũng là ở nhà."
"Thất kính, thất kính! Hóa ra vẫn là một tiểu phú bà nha~"
Quả nhiên, Bạch Lương đã nói rồi mà, cô gái xuất hiện bên cạnh mình, cho dù là người đại diện, cũng ít nhiều phải có chút giàu có mới đúng.
Suy nghĩ thoáng chốc lại chạy theo hướng đó.
Nhưng Yến Tử sau một lúc ngại ngùng đơn giản, vẫn rất nhanh phát hiện ra một điểm còn khuất mắt.
"Tiểu Bạch ca, tiền đặt cọc xe dã ngoại anh đặt làm riêng hơn 40 vạn? Sau này còn phải trả bao nhiêu nữa?"
"Khoảng một trăm vạn? Có lẽ nhiều hơn một chút." Bạch Lương không chắc chắn lắm nói, "Nhưng chiếc xe này phải một thời gian nữa mới giao được, không vội."
Yến Tử lập tức cảm thấy áp lực như núi, cái này có phải thuộc dạng lão bản giao KPI cho mình không?
Trong thời gian ngắn phải kiếm được ít nhất hơn một trăm vạn, còn chưa kể các loại chi tiêu phát sinh, à đúng rồi, còn phải nộp thuế nữa!
"Tiểu Bạch ca, ngươi không tích góp tiền mua nhà sao? Tỷ tỷ Na Trát đều đang tiết kiệm tiền mua nhà kìa."
"Ta không thích bất động sản lắm, với lại xe dã ngoại đối với ta tạm thời cũng đủ dùng, phần lớn thời gian cũng sẽ không thật sự ở trong xe, ta nghĩ là sau này để ở đoàn làm phim dùng."
Yến Tử nội tâm: Ngươi là nghĩ phần lớn thời gian ở nhà của tiểu tỷ tỷ chứ gì?
Nàng không chút nghi ngờ, chờ Na Trát mua nhà xong, trang trí xong có thể vào ở, vị đại mỹ nữ rõ ràng là kiểu yêu vào là lú lẫn kia, e rằng sẽ không chút do dự mà đặc biệt giữ lại một phòng cho Bạch Lương, hoan nghênh hắn đến ở bất cứ lúc nào.
Đương nhiên, khả năng trực tiếp mời hắn ở phòng ngủ chính cũng không hề nhỏ.
Còn có tiểu phú bà Đông Bắc trong đoàn làm phim « Xạ Điêu » kia nữa.
Không thể nào lại tiếp tục tăng thêm nữa chứ?
Thêm nữa thì đúng thật là "Thỏ khôn có ba hang" rồi.
Ngày hôm sau, Mao Hiểu Đồng liền gọi điện thoại hẹn Bạch Lương cùng đi ăn cơm.
Yến Tử như trời sập, vừa quay đi đã lại thêm một người nữa rồi?
Cũng may Bạch Lương vội vàng giải thích với nàng một chút, tiểu tỷ tỷ này là người đã có đối tượng, hơn nữa họ mới quen nhau không lâu.
Yến Tử: Có đối tượng không phải càng tệ hơn sao? Vừa mới quen biết ngươi đã làm người ta mê mẩn đến mức này rồi?
Nhưng Mao Hiểu Đồng rõ ràng là người biết cách tị hiềm, đặc biệt bảo Bạch Lương dẫn theo trợ lý đi cùng, nàng cũng sẽ dẫn theo một trợ lý nữ.
Mao Hiểu Đồng sở dĩ tích cực như vậy, chủ yếu là muốn hóng hớt một chút Bát Quái.
Chuyện của đoàn làm phim 《 Vi Vi 》 mấy ngày nay diễn biến nhanh chóng, mức độ thay đổi bất ngờ khiến nàng á khẩu.
Thế thì nhất định phải mời Bạch Lương một bữa cơm, hỏi thăm xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bạch Lương cũng không làm nàng thất vọng, lựa chọn kể lại một phần, những gì quá liên quan đến chuyện riêng tư hoặc có ảnh hưởng không tốt thì không nói.
Nhưng cũng đủ để Mao Hiểu Đồng kinh ngạc đến mức phải che miệng, bộ dáng nhỏ nhắn đó trông như một con hamster.
Còn có cả chuyện như vậy sao?!
"Vậy vai nam thứ hai của ngươi thì sao? Đã lấy lại được chưa?"
"Cái này thì không biết, cũng không ai nói gì với ta cả, nhưng diễn vai gì cũng được, chờ lúc nào vào đoàn sẽ mời ngươi ăn cơm."
Mao Hiểu Đồng cười cười, "Vậy ta chờ nhé, nhưng ta vẫn hy vọng có thể đóng nhiều phim cùng ngươi, mong ngươi có thể thuận lợi nhận được vai nam hai."
"Mượn ngươi cát ngôn."
Dường như lời chúc phúc của cô em gái ngọt ngào quả thật có chút tác dụng, Bạch Lương rất nhanh liền nhận được tin tức từ phía Lâm Ngộ Phấn.
Cũng không nói rõ chuyện gì, chỉ bảo hắn đến một chuyến.
Bạch Lương vốn đã học được bài học kinh nghiệm, vẫn chừa ra hơn nửa tiếng để đến sớm, nhưng lần này lại thành ra tính già hóa non.
Lâm Ngộ Phấn hẹn đúng giờ, lúc này bà ấy đang bận rộn.
Bạch Lương cũng đành phải ngồi trên ghế sa lon chơi điện thoại chờ một lát.
Nhưng hắn vừa nằm ườn ra như con mèo lười chưa được bao lâu, một gương mặt xinh đẹp quen thuộc lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
"Ơ?"
"Nhìn thấy ta có vui không?" Na Trát cười hì hì nói.
"Đương nhiên là vui rồi, nhưng ngươi không về nhà à? Sao lại đến đây?"
Nghe vậy, Na Trát lộ vẻ hơi mệt mỏi, ngồi xuống sát bên Bạch Lương rồi xoa xoa bắp chân thon thả của mình, "Khoảng thời gian này mệt chết ta rồi, toàn là lịch trình công việc, xin nghỉ phép ở đoàn làm phim đạo diễn cũng có ý kiến với ta, lần này cũng là xin phép nghỉ để tới đây, không có thời gian về nhà, tối nay là phải đi rồi."
Na Trát vào đoàn là một bộ phim đề tài dân quốc, tên là « Quy Tắc Trò Chơi ».
Nam diễn viên hợp tác với nàng tên cũng khá quen thuộc.
Nam chính là Hà Nhuận Đông, chính là vị Bộ Kinh Vân kia.
Nam thứ hai là Hoàng Tử Thao, một trong tứ tử về nước.
Đội hình phim này trông có vẻ khá ổn, còn có lão diễn viên Vương Bác Kỳ, nữ diễn viên Hàn Quốc Choo Ja-hyun và những người khác tham gia.
Đáng tiếc là, Bạch Lương không có chút ấn tượng nào về bộ phim này.
"Ngươi vẫn chưa nói sao mình lại đến đây?"
Nghe câu hỏi này, Na Trát chớp mắt mấy cái, làm ra vẻ mặt đáng yêu, "Ngươi đoán xem~"
"Ghê thật, vậy mà đoán không ra."
"Ngươi diễn giả quá đi à, ta đến đây chính là để tranh vai nữ chính của bộ phim này, có bất ngờ không, có ngạc nhiên không?"
"Hay lắm, ngươi lại có thể dạy kèm cho ta rồi, lần này ta muốn học ngoại ngữ."
Nghe hai chữ “dạy kèm”, Na Trát hơi đỏ mặt, bởi vì lúc trước chính mình tự tin tràn đầy thế mà lại đi dạy diễn xuất cho Bạch Lương, kết quả tên này như bật hack, về sau còn trực tiếp làm điều ngược đời là quay lại dạy nàng, thật xấu hổ quá.
Chỉ là chuyện "học ngoại ngữ" làm nàng có chút bất ngờ, đồng thời lại có chút tự tin, "Ngươi muốn ta dạy ngươi tiếng Anh sao?"
"Ừm... hay là ngươi dạy ta một chút tiếng Tân Cương đi, cái này không phải ngoại ngữ, tính là tiếng địa phương, ta muốn học cái này."
Bạch Lương không hiểu sao lại nghĩ đến một cảnh phim khá đáng yêu của nàng, vội vàng nói lảng sang chuyện khác.
"Được nha! Oa, vậy mà ngươi lại muốn học."
Cũng không biết nàng đã tự tưởng tượng ra cái gì, trong đôi mắt to lại ánh lên chút cảm động.
"Đợi ngươi vào đoàn rồi từ từ dạy ta nhé."
"Vào đoàn... Ờm, ta chỉ đến thử vai một chút thôi mà."
"Ngay cả ngươi mà họ cũng không vừa ý sao?" Bạch Lương hơi không thể tin nổi nói, hắn cảm thấy Na Trát rất phù hợp với hình tượng nhân vật Bối Vi Vi mà.
Na Trát xòe bàn tay nhỏ, hạ thấp giọng một chút, đồng thời có vẻ hơi bất đắc dĩ nói: "Ta còn chưa bắt đầu thử vai đâu, nhưng Dương Mịch đang ở bên trong."
Người convert chú thích: Ừm, hồi đó đọc truyện miêu tả hình tượng Bối Vi Vi, tôi cũng thấy rất giống Dương Mịch, chơi game giỏi, mặc đồ kín đáo mà vẫn cực gợi cảm, IQ EQ cao, vân vân… Mà luật Trung Quốc giờ không cho làm Tào tặc, chắc chắn là rớt vai rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận