Genshin Impact: Bắt Đầu Furina Rút Thẻ Mặt Đen Đến Phá Phòng

Chương 75: Nhìn thấy trên mặt ta thằng hề mặt nạ sao?

**Chương 75: Nhìn thấy mặt nạ thằng hề trên mặt ta không?**
Trời dần tối, đèn đường đã được thắp sáng.
Trong khung cảnh đèn đuốc rực rỡ, không hề cảm thấy chút quạnh quẽ nào khi màn đêm buông xuống.
Trên đường phố, người qua lại vẫn tấp nập, chỉ là tại khu vực cao cấp như Dốc Phi Vân này, rất hiếm khi nghe thấy tiếng rao hàng, nhưng mức độ phồn hoa càng khiến người ta cảm nhận rõ ràng.
Đặt túi sách của Klee lên ghế sô pha, Lục Hằng cùng mọi người ra khỏi cửa tiệm.
Đi về phía bên cạnh chưa đầy 100 mét chính là Lưu Ly Đình nổi danh cảng Liyue, mà đối diện phía cửa bên hông Lưu Ly Đình chính là Tân Nguyệt Hiên.
Một nhà am hiểu món Ly, một nhà am hiểu món Nguyệt.
Đối diện nhau như vậy, có ý tứ như một võ đài, nhưng Lục Hằng biết, phía sau hai nhà hàng này thật ra là cùng một ông chủ.
Bước vào cửa chính Lưu Ly Đình, người hầu lễ phép hỏi: "Xin hỏi có hẹn trước không?"
"Có."
Tartaglia lấy ra một tấm phiếu từ trong túi.
Người hầu sau khi xem xong cung kính nói: "Mời các vị quý khách đi theo lối này."
Tartaglia không tự mình đến đặt chỗ, nhưng nguyên liệu nấu ăn đưa tới lại khiến người ta ấn tượng sâu sắc.
Tartaglia có lẽ là vị khách đầu tiên tự mang nguyên liệu nấu ăn đến, hơn nữa nguyên liệu nấu ăn đó... Đầu bếp trưởng ở bếp sau chưa từng thấy qua.
Bước vào Lưu Ly Đình, cảm giác lịch sử nặng nề ập tới.
Nói theo cách EQ thấp chính là, ồ, ở đây có rất nhiều đồ cổ! Vị món ăn chưa nói đến, chỉ riêng hoàn cảnh này,
Nếu như được người khác mời đến đây ăn cơm, vậy tuyệt đối có thể cảm nhận được sự coi trọng của đối phương đối với mình.
Lưu Ly Đình không có sảnh ăn, mà đều là các phòng bao rộng lớn.
Đám Fatui thủ hạ của Tartaglia làm việc rất tốt, vị trí phòng bao chọn rất khéo, đẩy cửa sổ ra liền có thể nhìn thấy con phố phía dưới Dốc Phi Vân và bến tàu xa xa.
"Đồ ăn chuẩn bị đến đâu rồi?" Tartaglia hỏi.
"Ngài yên tâm, còn khoảng nửa giờ nữa là xong, xin quý khách chờ một lát."
"Vậy được."
Tartaglia có thể hiểu được, dù sao thứ kia không phải giống loài của Teyvat, để đầu bếp nghiên cứu một chút cũng không sao.
Lục Hằng ôm Klee đặt lên ghế.
Tiểu gia hỏa ngồi trên ghế đung đưa chân, tay nhỏ đặt ngay ngắn, bộ dáng an tĩnh ngồi ở đó vô cùng đáng yêu.
"Đều là những thứ tốt hơn cả, trong căn phòng này." Venti cảm thán, sự giàu có quá mức khiến người ta đỏ mắt.
Zhongli cười nhạt không nói.
Lời nói của Venti cũng là cho hắn mở ra mạch suy nghĩ.
Chợt nhớ tới, bình thường hắn nhìn thấy đồ cổ ngưỡng mộ trong lòng cũng sẽ lựa chọn mua. Nếu như cắn răng bán hết thì sao?
Theo sự xuất hiện của cửa hàng bán thẻ bài, giá cả giao dịch đồ cổ tất nhiên bị chém xuống một nửa, rất nhiều người sưu tầm chỉ sợ cũng phải bán ra để lấy tiền mặt, sau đó đi rút thẻ.
Nhưng đối với người thích sưu tầm mà nói, vẫn sẽ vì yêu mà trả tiền, đặc biệt là khi đồ vật yêu thích xuống giá, nhất định phải ra tay thu về.
Cân nhắc xong, sắc mặt Zhongli thoải mái hơn chút.
Tartaglia đặt Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog) của mình lên bàn.
Klee đã chú ý tới nó từ rất sớm, đến bây giờ mới có thời gian quan sát kỹ.
Tiểu gia hỏa xích lại gần rồi hỏi Tartaglia: "Tartaglia ca ca, Klee có thể sờ nó không?"
"Ngươi không sợ sao?" Tartaglia cười ha hả hỏi.
Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog) không xấu, nhưng nghĩ thế nào cũng không phải động vật mà trẻ con thích, đúng không?
"Klee không sợ!"
Klee có vẻ rất hứng thú với nó.
"Không sợ thì được." Tartaglia cười nói: "Ếch con, ếch con, ngươi cũng đừng làm Klee bị thương!"
"Oa!"
Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog) có trí tuệ.
Có lẽ là bởi vì giống loài, dù đã đạt tới đỉnh phong tứ giai cũng vẫn chưa biết nói. Nhưng biểu đạt mang tính nhân hóa của nó vẫn có thể khiến người ta đoán được mấy phần ý tứ.
"Thật thông minh!"
Klee duỗi ngón tay chọc chọc nó.
Ánh chớp lập lòe ngẫu nhiên lóe lên trên da Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog) khiến người ta cảm thấy nó rất bất phàm.
Klee đang chơi với Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog), lực chú ý của Tartaglia đặt lên người Zhongli.
"Zhongli tiên sinh rất am hiểu về lịch sử?"
Tartaglia có chút ngạc nhiên, không ngờ chỉ tùy tiện gặp một người qua đường mà đối với tin tức về những món đồ cổ kia lại thuộc như lòng bàn tay.
Đây là cái gì?
Đây là nhân tài a!
Tuổi còn trẻ, học rộng tài cao, đặt ở đâu cũng là nhân tài!
"Hiểu sơ qua một hai."
Zhongli khiêm tốn cười một tiếng.
Venti bĩu môi.
Hắn nào hiểu gì về lịch sử?
Đơn giản chính là trí nhớ tốt mà thôi. Venti cảm thấy, nếu như hắn không phải quanh năm ngủ say, không chừng đã thấy qua nhiều, cũng có thể bồi dưỡng ra khí chất và học thức như Zhongli.
"Zhongli tiên sinh hiểu biết rất nhiều, có lẽ đối với ngươi có chút trợ giúp." Lục Hằng nói một cách đầy ẩn ý.
Tartaglia có một ưu điểm, đó chính là biết nghe lời.
Đặc biệt là lời nói của cường giả, ít nhiều có vài phần đạo lý.
Cho nên Tartaglia càng nhiệt tình hơn.
Venti liếc Lục Hằng một cái.
Lục Hằng cười một cách vi diệu.
Tartaglia chơi với Zhongli như thế nào không rõ, nhưng Tartaglia chắc chắn sẽ không để Zhongli làm túi tiền cho mình.
Tiền tiêu ở chỗ này?
Chi bằng ta rút thêm mấy tấm thẻ còn hơn?
"Ta cảm thấy..."
Zhongli do dự một chút rồi nói: "Không bằng thẳng thắn một chút?"
Lục Hằng nhíu mày, có chút ngoài ý muốn.
Vốn cho rằng Zhongli sẽ chọn tiếp tục che giấu thân phận của mình, cho nên Lục Hằng và Venti đều không nói cho Tartaglia biết.
Hắn đây là chuẩn bị không giấu giếm nữa sao? Suy nghĩ kỹ một chút, hình như cũng không cần thiết phải giấu giếm.
Tartaglia nếu như một mực không có cách nào tìm được Morax, tuổi trẻ tính tình bốc đồng lên, không chừng sẽ muốn áp dụng một chút thủ đoạn cấp tiến.
Đến cuối cùng, hắn biết được chân tướng, biết được mình bị đùa giỡn trong lòng bàn tay... Lấy lực lượng của hắn, Zhongli không nhất định có thể áp chế được.
"Có ý gì?" Tartaglia nghi hoặc.
"Có mấy lời, có lẽ nên nói sớm ra thì hơn."
Zhongli ho nhẹ hai tiếng nói: "Ta kỳ thật chính là mục tiêu nhiệm vụ của ngươi."
"Khoan, chờ một chút, có ý gì?"
Tartaglia đột nhiên đứng dậy.
Tuổi trẻ có chút kinh ngạc đến ngây người.
Nhiệm vụ của hắn là tìm Morax a!
Vậy mà lại gặp được?!
Lại còn trò chuyện rất vui vẻ!
"Bình tĩnh."
Lục Hằng đưa tay ra hiệu hắn ngồi xuống.
"Ta không có cách nào bình tĩnh được!" Tartaglia nắm tóc rồi ngồi xuống, trong lòng vô cùng phức tạp.
Còn may mà lúc trước có chút cố kỵ thân phận người Liyue của Zhongli, nói chuyện không quá đáng.
...
Nhưng Xích Kiếp Oa (Red Tribulation Frog) một ngụm liếm nổ Morax, chuyện này, Tartaglia nhớ tới đều có chút muốn cười.
Ta đã nói như vậy rồi, rốt cuộc ngươi làm sao có thể nhịn được vậy chứ?
"Ngươi biết ta đến Liyue với mục đích gì?" Tartaglia hỏi.
"Biết, đây là khế ước của ta với Tsaritsa."
Zhongli không phủ nhận, lấy ra từ trong ngực một tờ giấy hiện ra ánh sáng vàng kim, viết văn tự màu vàng đưa cho hắn.
Tartaglia cầm lấy nhìn lướt qua, cảm giác hai mắt tối sầm lại.
Hắn có một loại cảm giác.
Tất cả mọi người đều biết đây là có chuyện gì, hết lần này tới lần khác, chỉ có bản thân hắn là không rõ.
"Các ngươi... Nhìn thấy mặt nạ thằng hề đeo trên mặt ta không?" Tartaglia chất vấn.
"Ta sẽ nói cho ngươi một sự thật khiến người ta đau lòng."
Lục Hằng thần sắc cổ quái nói: "Signora cũng biết chuyện này."
Rầm!
Tartaglia đập bàn. "Cô ta dựa vào cái gì!"
Cái người phụ nữ bình thường ngạo mạn đến mức dùng lỗ mũi nhìn người kia, cô ta dựa vào cái gì có thể biết?
.....
Tất cả mọi người đều là quan chấp hành, chỉ có ta bị mờ mịt không rõ ràng?!
"Ta có chút chịu không được!"
Tartaglia nhìn chằm chằm Zhongli, nắm tay nói: "Vừa vặn, đã tìm được chính chủ, ngươi tự chọn cách giải quyết đi!"
Xem ra không đánh một trận là không thể giải tỏa được lửa giận trong lòng hắn.
Zhongli khẽ thở dài nói: "Tốt thôi, chúng ta so tài một trận."
"So tài thì so tài, chớ tổn thương hòa khí a." Venti nghiêm mặt nói.
"Thích hợp thì dừng lại, đừng đánh đến mức sinh ra tức giận." Lục Hằng chen vào nói.
"Lục Lão Bản yên tâm đi!"
Tartaglia gật đầu.
Hắn mặc dù có chút khó chịu, nhưng chưa đến mức choáng váng đầu óc.
Morax dù sao cũng không cùng lập trường với hắn.
Làm đối thủ, hắn muốn thiết kế mình như thế nào cũng có thể hiểu được, nhưng trong lòng khó chịu cũng là thật.
Vừa vặn!
Hắn vừa vặn cần một vị đủ cường đại, nhưng sẽ không vượt qua hắn quá nhiều, để thử xem sự biến hóa thực lực gần đây của hắn!
Morax chẳng phải vừa lúc là người thích hợp hay sao?!
Đem biểu lộ của Tartaglia thu vào đáy mắt, Lục Hằng hơi xúc động.
Ai nói đầu óc Tartaglia không nhanh nhạy?
Đây chẳng phải không tốn tiền cũng tìm được Morax đánh một trận rồi sao?
Lục Hằng cúi đầu, nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn treo vẻ lo lắng của Klee, vừa cười vừa nói: "Đừng lo lắng cho bọn họ, các ca ca đều có thẻ bài, thực lực cường đại, chỉ là so tài một chút mà thôi, tương đối một chút, sẽ không bị thương."
"Đến lúc đó nếu như ai bị thương liền dựa vào Klee - chan ném bom cứu chúng ta!" Tartaglia cười hắc hắc.
Có trẻ con ở đây, mặt tàn khốc huyết tinh cần phải thu lại.
"Klee, phải trông cậy vào ngươi rồi." Zhongli cười nói.
"Ừm... Klee sẽ dốc toàn lực hỗ trợ!"
Klee cảm thấy có trách nhiệm trên người, nhưng tiểu gia hỏa không hề e ngại, kiên định đáp ứng.
Thành khẩn. Tiếng gõ cửa vang lên.
"Ăn cơm trước đã!"
Tartaglia hô: "Vào đi!"
PS: Bay Lô thư mê 31799, Ngân Hà _DarK. Mê Vân, Tổ Nguyên, Lạc Tử Uyên, cảm tạ các vị nguyệt phiếu duy trì!
PS: Cảm tạ "Lại thái lại thích chơi" 100 điểm khen thưởng duy trì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận