Genshin Impact: Bắt Đầu Furina Rút Thẻ Mặt Đen Đến Phá Phòng
Chương 32: Neuvillete: Thật làm cho Long không hiểu!
**Chương 32: Neuvillete: Thật làm cho Rồng không hiểu!**
Vào đêm.
Lục Hằng cùng Furina từ trong nhà hàng đi ra.
Đây là một nhà hàng lâu đời đã kinh doanh mấy chục năm, truyền thừa qua mấy thế hệ. Theo lời Furina, nhà hàng này rất có thực lực.
"Ngươi ăn no rồi chứ?" Furina hỏi.
"Đương nhiên." Lục Hằng khẳng định gật đầu, "Món gan béo kia quả thật không tệ, nhớ kỹ, lần sau muốn ăn lại đến."
"Hắc hắc, ta chính là nhắm vào nó mà tới."
Trong sinh hoạt hàng ngày của Furina, món nàng yêu thích nhất đương nhiên vẫn là đồ ngọt, nhưng nàng không thể mỗi ngày đều ăn đồ ngọt, cho nên đối với các món ăn khác, nàng cũng rất am hiểu.
Đương nhiên, nàng hiểu là cách ăn, chứ không tự tay làm.
"Thời gian không còn nhiều."
Lục Hằng liếc nhìn Fontaine đã hoàn toàn chìm vào đêm, đèn đường đã sớm bật sáng.
Điều này đại biểu cho việc, đại đa số người dân ở Fontaine đều chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
"Cũng là không sai biệt lắm đến lúc về đi ngủ."
Furina có chút đau đầu nói: "Ngày mai, số báo Chim Hơi Nước mới nhất có khả năng mang đến ảnh hưởng rất lớn, hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì."
"Neuvillete sẽ để mắt đến chứ?"
Lục Hằng đối với chuyện này cũng không lo lắng.
Thiết lập nhân vật của Furina đối với người dân Fontaine rất có tác dụng, trên báo chí nhất định sẽ cường điệu đưa tin lời nàng nói.
Chuyện người dân sẽ bị hòa tan nhất định là sẽ gây ra sự hoảng sợ, nhưng không nhất định sẽ xuất hiện nhiễu loạn lớn.
Furina trong mắt đại đa số mọi người, càng giống là một minh tinh lớn, một biểu tượng của Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Nhưng thần chung quy vẫn là thần.
Trước khi bị vạch trần, người dân Fontaine đối với nàng tràn đầy sự tín nhiệm.
"Cũng đúng."
Furina nói: "Thời gian không còn sớm, vậy ta cũng về Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia trước."
"Ta tiễn ngươi."
Không đợi Furina mở miệng, Lục Hằng cười nói: "Tiện thể tiêu cơm, hơn nữa Fontaine ta cũng chưa có cẩn thận đi dạo qua."
"Như vậy sao."
Furina lộ ra ý cười: "Xem ra chờ ngươi rảnh rỗi, ta, vị thần bản địa này, sẽ dẫn ngươi đi dạo một chút!"
"Những điểm du lịch nổi tiếng kia, ta nhắm mắt lại cũng có thể tìm được!"
"Không hổ là ngươi." Lục Hằng giơ ngón tay cái lên.
"Kỳ thật cũng không lợi hại lắm." Furina bĩu môi nói: "Sống lâu, lại còn sống tại một chỗ, ta so với một vài kiến trúc ở đây còn già hơn, đương nhiên quen thuộc."
"Nhưng sống lâu trong nhiều trường hợp không phải là chuyện xấu, đều nói 'nhà có một người già như có một bảo vật', kinh nghiệm đối với con người rất là trọng yếu." Lục Hằng cười nói.
"Vậy ta là người có kinh nghiệm nhất!"
Furina đắc ý nói: "Không có người hiểu rõ Fontaine hơn ta!"
"Vậy cũng xác thực." Lục Hằng gật đầu, "Đi thôi?"
"Hướng bên này!"
Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Bận rộn một ngày, Neuvillete tiên sinh rốt cục cũng đến thời khắc tan tầm.
Một ngày này, tâm tình của hắn có thể nói là lên bổng xuống trầm.
Nhìn ngõa tạ ơn phạm tội quá trình thì phẫn nộ, biết được Callas tử vong chân tướng thì tiếc nuối đau lòng, tăng ca mỏi mệt......
Đủ loại tâm tình đan xen.
Nhưng Neuvillette sẽ không biểu lộ cảm xúc của mình ra ngoài.
Hắn đối với rất nhiều loại cảm xúc còn ôm lấy sự hoang mang, không biết chúng vì sao mà sinh ra, lại đại biểu cho cái gì.
Cũng may, những điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến công tác của hắn.
Neuvillete đi ra Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia, hắn chuẩn bị hóng gió đêm một chút, cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện xảy ra hôm nay, vì chính mình làm một cái tổng kết.
Chỉ là, vừa mới bước ra khỏi Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia, liền thấy Lục Hằng cùng Furina đang đi tới.
Hắn có thể cảm giác được ở trên thân Furina cái cảm xúc tên là cao hứng.
Nàng đã bao lâu rồi không có cao hứng như vậy?
Neuvillete suy tư một chút, trong suốt 500 năm làm cộng sự, hắn tựa hồ rất ít khi thấy Furina phát ra từ nội tâm sự cao hứng như vậy.
Vì cái gì?
Neuvillete có chút không hiểu.
Hồi ức về Furina, đủ loại biểu hiện của nàng, tựa hồ cũng giống như là đeo lên mặt nạ, chỉ có ngẫu nhiên khi tháo xuống, tựa hồ mới là con người thật của nàng.
Vì sao lại thành ra như vậy?
Chẳng lẽ nói, đây chính là điểm khó hiểu của Thần Minh sao?
Neuvillete cũng không có tiếp xúc qua các vị Thần Minh khác, hắn chỉ có thể suy đoán như vậy.
"Neuvillete, ăn cơm chưa?"
Furina cao hứng chào hỏi hắn.
"Chưa, vừa mới kết thúc công việc hôm nay." Neuvillete lắc đầu.
Furina cấp tốc cúi đầu xuống, gãi gãi mặt.
Trong nội tâm nàng hiện ra một cỗ cảm xúc ngượng ngùng.
Chính mình là chạy tới ăn uống thỏa thích, mà Neuvillete thì mới vừa vặn tan tầm.
Mọi thứ chỉ sợ đem ra so sánh, nàng đột nhiên cảm giác được Neuvillete có chút thảm.
"Ta nhìn bên kia có nhà hàng đang mở, ngươi có muốn đi ăn chút gì không?" Furina chỉ chỉ nơi xa.
Neuvillete lắc đầu nói: "Trong Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia có đồ ăn, ta chỉ là đi ra ngoài hóng gió, đồng thời suy nghĩ một vài vấn đề mà thôi, không cần để ý đến ta."
"A a."
Furina tỏ ra là đã hiểu, sau đó nhanh chóng nói với Lục Hằng: "Vậy đưa đến đây thôi, ta về trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi một chút!"
Furina chạy đi.
Lục Hằng cùng Neuvillete liếc nhìn nhau.
"Lục tiên sinh là chuyên đưa Furina nữ sĩ trở về sao?"
Ngữ khí Neuvillete rất bình tĩnh, cũng không có bất kỳ cảm xúc dị thường nào.
Nhưng Lục Hằng lại cảm thấy có điểm lạ.
Vì cái gì có cảm giác như phụ huynh đang hỏi chuyện vậy?
Hẳn là ảo giác đi.
"Là đưa nàng trở về, cũng muốn làm quen với Fontaine một chút." Lục Hằng trả lời.
"Thì ra là thế."
Neuvillete tỏ ra hiểu rõ.
"Thời gian không còn sớm, ta cũng nên trở về." Lục Hằng nói: "Ngươi cũng sớm dùng cơm, sau đó nghỉ ngơi đi, ngày mai Fontaine còn cần ngươi tọa trấn."
"Cảm tạ quan tâm, ta hiểu được, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi một chút." Neuvillete gật gật đầu.
Trên lầu Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Furina nằm nhoài bên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới.
Lục Hằng đi xa một chút, hình như có nhận thấy, quay đầu lại, thấy được nàng, sau đó cười, hướng nàng phất phất tay.
Furina thấy thế cũng hướng hắn phất phất tay.
Chỉ là, khi cúi xuống, thấy được ánh mắt Neuvillete đang ngẩng đầu nhìn tới.
Thân ảnh Furina nhất thời rụt trở về.
""
Neuvillete hoang mang, khó hiểu nhìn theo hướng Lục Hằng rời đi, lại nhìn cửa sổ tầng cao nhất của Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Bọn hắn...... Là đang chơi trò ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại gì mới lạ sao?
Thật làm cho Rồng không hiểu.
Neuvillete đứng trong gió đêm, tiếp tục suy nghĩ những việc của bản thân.......
Lục Hằng rất nhanh liền về tới tiệm.
Trên bảng thông báo, thời gian buôn bán chỉ tới sáu giờ chiều.
Mà bây giờ, trong tiệm đã không có người.
Đáng nhắc tới chính là, giá nhà trên con đường này trong vòng hai ngày ngắn ngủi đã tăng vọt gấp bội.
Lục Hằng nghe nói có thương nhân xa xỉ mua mấy dãy, cấp tốc cải tạo thành khách sạn, cung cấp cho những người không muốn trong đêm rời đi mà mất đi vị trí ở hàng đầu của mình.
Nghe nói phí thuê khách sạn còn không thấp.
Lấy mức độ nóng sốt của cửa hàng bán thẻ bài, chỉ sợ không cần bao lâu là có thể hoàn vốn, sau đó sản sinh ra lợi ích lớn để rút thẻ.
Tính ra, tương đương với được chơi miễn phí vài tòa nhà, còn có thêm một con đường kiếm tiền.
Lục Hằng hơi xúc động, trách không được những gia hỏa này có tiền, người ta là thực sự biết làm ăn.
Đóng cửa tiệm trải lớn.
Lục Hằng ngâm ấm trà, để ở một bên.
Ban ngày, là thời gian các khách hàng rút thẻ, còn bây giờ, đến thời gian hắn rút thẻ.
Lực lượng tựa như tiền tài, mãi mãi không bao giờ là đủ!
Vào đêm.
Lục Hằng cùng Furina từ trong nhà hàng đi ra.
Đây là một nhà hàng lâu đời đã kinh doanh mấy chục năm, truyền thừa qua mấy thế hệ. Theo lời Furina, nhà hàng này rất có thực lực.
"Ngươi ăn no rồi chứ?" Furina hỏi.
"Đương nhiên." Lục Hằng khẳng định gật đầu, "Món gan béo kia quả thật không tệ, nhớ kỹ, lần sau muốn ăn lại đến."
"Hắc hắc, ta chính là nhắm vào nó mà tới."
Trong sinh hoạt hàng ngày của Furina, món nàng yêu thích nhất đương nhiên vẫn là đồ ngọt, nhưng nàng không thể mỗi ngày đều ăn đồ ngọt, cho nên đối với các món ăn khác, nàng cũng rất am hiểu.
Đương nhiên, nàng hiểu là cách ăn, chứ không tự tay làm.
"Thời gian không còn nhiều."
Lục Hằng liếc nhìn Fontaine đã hoàn toàn chìm vào đêm, đèn đường đã sớm bật sáng.
Điều này đại biểu cho việc, đại đa số người dân ở Fontaine đều chuẩn bị đi nghỉ ngơi.
"Cũng là không sai biệt lắm đến lúc về đi ngủ."
Furina có chút đau đầu nói: "Ngày mai, số báo Chim Hơi Nước mới nhất có khả năng mang đến ảnh hưởng rất lớn, hi vọng sẽ không xảy ra chuyện gì."
"Neuvillete sẽ để mắt đến chứ?"
Lục Hằng đối với chuyện này cũng không lo lắng.
Thiết lập nhân vật của Furina đối với người dân Fontaine rất có tác dụng, trên báo chí nhất định sẽ cường điệu đưa tin lời nàng nói.
Chuyện người dân sẽ bị hòa tan nhất định là sẽ gây ra sự hoảng sợ, nhưng không nhất định sẽ xuất hiện nhiễu loạn lớn.
Furina trong mắt đại đa số mọi người, càng giống là một minh tinh lớn, một biểu tượng của Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Nhưng thần chung quy vẫn là thần.
Trước khi bị vạch trần, người dân Fontaine đối với nàng tràn đầy sự tín nhiệm.
"Cũng đúng."
Furina nói: "Thời gian không còn sớm, vậy ta cũng về Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia trước."
"Ta tiễn ngươi."
Không đợi Furina mở miệng, Lục Hằng cười nói: "Tiện thể tiêu cơm, hơn nữa Fontaine ta cũng chưa có cẩn thận đi dạo qua."
"Như vậy sao."
Furina lộ ra ý cười: "Xem ra chờ ngươi rảnh rỗi, ta, vị thần bản địa này, sẽ dẫn ngươi đi dạo một chút!"
"Những điểm du lịch nổi tiếng kia, ta nhắm mắt lại cũng có thể tìm được!"
"Không hổ là ngươi." Lục Hằng giơ ngón tay cái lên.
"Kỳ thật cũng không lợi hại lắm." Furina bĩu môi nói: "Sống lâu, lại còn sống tại một chỗ, ta so với một vài kiến trúc ở đây còn già hơn, đương nhiên quen thuộc."
"Nhưng sống lâu trong nhiều trường hợp không phải là chuyện xấu, đều nói 'nhà có một người già như có một bảo vật', kinh nghiệm đối với con người rất là trọng yếu." Lục Hằng cười nói.
"Vậy ta là người có kinh nghiệm nhất!"
Furina đắc ý nói: "Không có người hiểu rõ Fontaine hơn ta!"
"Vậy cũng xác thực." Lục Hằng gật đầu, "Đi thôi?"
"Hướng bên này!"
Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Bận rộn một ngày, Neuvillete tiên sinh rốt cục cũng đến thời khắc tan tầm.
Một ngày này, tâm tình của hắn có thể nói là lên bổng xuống trầm.
Nhìn ngõa tạ ơn phạm tội quá trình thì phẫn nộ, biết được Callas tử vong chân tướng thì tiếc nuối đau lòng, tăng ca mỏi mệt......
Đủ loại tâm tình đan xen.
Nhưng Neuvillette sẽ không biểu lộ cảm xúc của mình ra ngoài.
Hắn đối với rất nhiều loại cảm xúc còn ôm lấy sự hoang mang, không biết chúng vì sao mà sinh ra, lại đại biểu cho cái gì.
Cũng may, những điều này cũng sẽ không ảnh hưởng đến công tác của hắn.
Neuvillete đi ra Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia, hắn chuẩn bị hóng gió đêm một chút, cẩn thận suy nghĩ lại những chuyện xảy ra hôm nay, vì chính mình làm một cái tổng kết.
Chỉ là, vừa mới bước ra khỏi Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia, liền thấy Lục Hằng cùng Furina đang đi tới.
Hắn có thể cảm giác được ở trên thân Furina cái cảm xúc tên là cao hứng.
Nàng đã bao lâu rồi không có cao hứng như vậy?
Neuvillete suy tư một chút, trong suốt 500 năm làm cộng sự, hắn tựa hồ rất ít khi thấy Furina phát ra từ nội tâm sự cao hứng như vậy.
Vì cái gì?
Neuvillete có chút không hiểu.
Hồi ức về Furina, đủ loại biểu hiện của nàng, tựa hồ cũng giống như là đeo lên mặt nạ, chỉ có ngẫu nhiên khi tháo xuống, tựa hồ mới là con người thật của nàng.
Vì sao lại thành ra như vậy?
Chẳng lẽ nói, đây chính là điểm khó hiểu của Thần Minh sao?
Neuvillete cũng không có tiếp xúc qua các vị Thần Minh khác, hắn chỉ có thể suy đoán như vậy.
"Neuvillete, ăn cơm chưa?"
Furina cao hứng chào hỏi hắn.
"Chưa, vừa mới kết thúc công việc hôm nay." Neuvillete lắc đầu.
Furina cấp tốc cúi đầu xuống, gãi gãi mặt.
Trong nội tâm nàng hiện ra một cỗ cảm xúc ngượng ngùng.
Chính mình là chạy tới ăn uống thỏa thích, mà Neuvillete thì mới vừa vặn tan tầm.
Mọi thứ chỉ sợ đem ra so sánh, nàng đột nhiên cảm giác được Neuvillete có chút thảm.
"Ta nhìn bên kia có nhà hàng đang mở, ngươi có muốn đi ăn chút gì không?" Furina chỉ chỉ nơi xa.
Neuvillete lắc đầu nói: "Trong Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia có đồ ăn, ta chỉ là đi ra ngoài hóng gió, đồng thời suy nghĩ một vài vấn đề mà thôi, không cần để ý đến ta."
"A a."
Furina tỏ ra là đã hiểu, sau đó nhanh chóng nói với Lục Hằng: "Vậy đưa đến đây thôi, ta về trước, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi một chút!"
Furina chạy đi.
Lục Hằng cùng Neuvillete liếc nhìn nhau.
"Lục tiên sinh là chuyên đưa Furina nữ sĩ trở về sao?"
Ngữ khí Neuvillete rất bình tĩnh, cũng không có bất kỳ cảm xúc dị thường nào.
Nhưng Lục Hằng lại cảm thấy có điểm lạ.
Vì cái gì có cảm giác như phụ huynh đang hỏi chuyện vậy?
Hẳn là ảo giác đi.
"Là đưa nàng trở về, cũng muốn làm quen với Fontaine một chút." Lục Hằng trả lời.
"Thì ra là thế."
Neuvillete tỏ ra hiểu rõ.
"Thời gian không còn sớm, ta cũng nên trở về." Lục Hằng nói: "Ngươi cũng sớm dùng cơm, sau đó nghỉ ngơi đi, ngày mai Fontaine còn cần ngươi tọa trấn."
"Cảm tạ quan tâm, ta hiểu được, ngươi cũng sớm nghỉ ngơi một chút." Neuvillete gật gật đầu.
Trên lầu Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Furina nằm nhoài bên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới.
Lục Hằng đi xa một chút, hình như có nhận thấy, quay đầu lại, thấy được nàng, sau đó cười, hướng nàng phất phất tay.
Furina thấy thế cũng hướng hắn phất phất tay.
Chỉ là, khi cúi xuống, thấy được ánh mắt Neuvillete đang ngẩng đầu nhìn tới.
Thân ảnh Furina nhất thời rụt trở về.
""
Neuvillete hoang mang, khó hiểu nhìn theo hướng Lục Hằng rời đi, lại nhìn cửa sổ tầng cao nhất của Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
Bọn hắn...... Là đang chơi trò ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại gì mới lạ sao?
Thật làm cho Rồng không hiểu.
Neuvillete đứng trong gió đêm, tiếp tục suy nghĩ những việc của bản thân.......
Lục Hằng rất nhanh liền về tới tiệm.
Trên bảng thông báo, thời gian buôn bán chỉ tới sáu giờ chiều.
Mà bây giờ, trong tiệm đã không có người.
Đáng nhắc tới chính là, giá nhà trên con đường này trong vòng hai ngày ngắn ngủi đã tăng vọt gấp bội.
Lục Hằng nghe nói có thương nhân xa xỉ mua mấy dãy, cấp tốc cải tạo thành khách sạn, cung cấp cho những người không muốn trong đêm rời đi mà mất đi vị trí ở hàng đầu của mình.
Nghe nói phí thuê khách sạn còn không thấp.
Lấy mức độ nóng sốt của cửa hàng bán thẻ bài, chỉ sợ không cần bao lâu là có thể hoàn vốn, sau đó sản sinh ra lợi ích lớn để rút thẻ.
Tính ra, tương đương với được chơi miễn phí vài tòa nhà, còn có thêm một con đường kiếm tiền.
Lục Hằng hơi xúc động, trách không được những gia hỏa này có tiền, người ta là thực sự biết làm ăn.
Đóng cửa tiệm trải lớn.
Lục Hằng ngâm ấm trà, để ở một bên.
Ban ngày, là thời gian các khách hàng rút thẻ, còn bây giờ, đến thời gian hắn rút thẻ.
Lực lượng tựa như tiền tài, mãi mãi không bao giờ là đủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận