Genshin Impact: Bắt Đầu Furina Rút Thẻ Mặt Đen Đến Phá Phòng
Chương 96; Dẫn dụ người rơi vào Vực sâu(thâm uyên) Ác Ma - Lục Hằng!
**Chương 96: Dẫn dụ người rơi vào vực sâu (thâm uyên) ác ma - Lục Hằng!**
Đứng tại cửa ra vào của cửa hàng thẻ bài.
Mona đang suy tư.
Nàng chủ yếu đang suy nghĩ về sự tình Nguyên Thần (Genshin Impact).
Nếu là không có sự tồn tại của cửa hàng thẻ bài trong tương lai, vậy, nàng sẽ đóng vai nhân vật gì trong phần tương lai này, mới có thể xuất hiện trong video tuyên truyền như vậy?
Đây là một vấn đề rất đáng được suy nghĩ.
Mona cẩn thận suy nghĩ.
Nếu như không có sự tồn tại của cửa hàng thẻ bài, có lẽ nàng sẽ nhận được tiền thù lao, sau đó xem xét các dụng cụ chiêm tinh kiểu mới nhất, rồi hướng về phía Liyue mà đi, xem thử ở đó có cổ tịch bản độc nhất nào về phương diện thần bí học hay không.
Tiếp theo, chính là nhiệm vụ mà lão thái bà giao cho nàng, đi Mondstadt gặp một lần người thừa kế của Iris, từ trong tay đối phương thu hồi một món đồ.
Nếu như không có cửa hàng thẻ bài, vậy thì đây chính là hành trình nửa năm tới của nàng.
Cho nên, tương lai Mondstadt sẽ phát sinh đại sự gì, hoặc là Liyue phát sinh đại sự gì sao?
Dù sao cũng là lấy góc nhìn của huynh/muội để trải nghiệm câu chuyện của hắn/nàng.
Hiển nhiên, nếu như câu chuyện thường thường không có gì lạ, vị kia khẳng định không cần thiết phải làm như vậy?
"Hai ba ba" nhất định phải là câu chuyện trầm bổng chập trùng, lay động lòng người mới đáng để làm như vậy!
"Tương lai a..." Mona nói thật, bản thân nàng cảm thấy rất hứng thú!
Mặc dù có thể xác định, hiện tại tất cả mọi người đã rời khỏi vận mệnh ban đầu, nhưng xem thử một chút thì có làm sao đâu?
Giống như rất nhiều người sau khi có kỳ ngộ, khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ, nếu như mình không có phần kỳ ngộ này, nhân sinh của mình sẽ đi về đâu?
Không chỉ có Mona.
Phàm là người có điện thoại kết nối mạng, đều bắt đầu cảm thấy hứng thú với Nguyên Thần (Genshin Impact).
Liyue, bầy ngọc các.
Ningguang giờ phút này đang suy tư.
Nàng đang suy đoán dụng ý của Lục Hằng đối với việc này.
Nhưng càng nghĩ, nàng càng khó có thể nghĩ đến một nhân vật tồn tại như thế, mục đích kỳ thật chỉ là do tâm huyết dâng trào mà spoil tình tiết và kiếm chút tiền mà thôi.
Chính bởi vì không có nghĩ tới phương diện này, Ningguang liền càng nghĩ càng sâu.
Cảm giác...Trong đó có thâm ý gì!
Từ góc nhìn của Lục Hằng, chuyện này thật đơn giản
Nhưng trừ góc nhìn của hắn, bất luận là ai, đều cảm thấy sự xuất hiện của Nguyên Thần (Genshin Impact) rất ngoài ý muốn.
Liền sẽ khiến người ta nhịn không được mà suy nghĩ, "nguyên lai tương lai" là dạng gì mới có thể bị làm thành trò chơi để mọi người đến chơi, để mọi người đến xem?
Ningguang tạm thời không nghĩ thông. Nhưng không sao.
Trò chơi chẳng mấy chốc sẽ được công bố, đến lúc đó tự mình chơi thử một chút liền biết.
"Ai."
Tartaglia là có chút khó chịu.
Hắn đương nhiên cũng từ trong miệng Lục Hằng mà biết được chân tướng.
Tàn khốc.
Quá tàn khốc a!
Bị đùa bỡn xoay quanh, ai mà chịu nổi.
Cái này cũng coi như xong, hiện tại...Toàn bộ Teyvat đều nhanh chóng biết hắn bị đùa bỡn xoay quanh.
Cái này được không?
Tartaglia khẳng định không dám trực tiếp hỏi Lục Hằng như vậy.
Chỉ có thể giận dữ thở dài mấy lần để giải tỏa với Xích Kiếp Oa Sai.
"Cũng không biết nữ sĩ (Signora) đã đến Mondstadt hay chưa?"
Tartaglia suy tư. Nếu như nữ sĩ (Signora) cũng có điện thoại thì tốt.
Tại chỗ gọi điện thoại qua liền mắng nàng một trận.
Đáng tiếc, bây giờ còn chưa có cơ hội này.
"Kỳ thật tất cả mọi người đều giống nhau."
Venti còn có thể lý giải Tartaglia.
Tartaglia liếc hắn một cái.
Với tính cách của Venti, hắn có để ý việc mình bị lộ ra ánh sáng không?
Có, nhưng không nhiều!
Còn không bằng nói Zhongli khó chịu hơn Venti một chút.
Hắn đều có thể tưởng tượng được biểu lộ của người Liyue khi nhìn thấy kế hoạch ban đầu của mình.
Nhưng dù sao cũng là người sống hơn sáu ngàn tuổi.
Rất ổn trọng.
Nhìn không có việc gì, đương nhiên, cũng có thể là đã trải qua một hồi.
So với tâm tình phức tạp của bọn họ, Lục Hằng liền vui vẻ hơn nhiều.
Đương nhiên không chỉ là tâm thái nhìn việc vui, mà còn có tâm tính kiếm tiền. Có thể đoán được, có thẻ bài ở phía trước, trò chơi khẳng định kiếm được không nhiều, nhưng thịt muỗi thì vẫn là thịt a!
Đang uống trà cao hứng.
Lục Hằng vừa quay đầu nhìn thấy Ganyu trong đám người, lập tức càng cao hứng hơn.
Ngắm mỹ nữ có thể kéo dài tuổi thọ là có căn cứ khoa học nhất định, với số tuổi thọ hiện nay của Lục Hằng, hắn cảm giác nếu là mỗi ngày nhìn xem mỹ nữ, bản thân mình lại có thể sống lâu thêm mấy ngàn năm.
Cảnh đẹp ý vui a.
Chủ yếu là trong lòng cao hứng, tâm tình tốt, tự nhiên toàn thân trên dưới đều tốt.
"Lục tiên sinh."
Tính cách Ganyu tựa như mái tóc của nàng, trầm tĩnh, thuận theo, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ.
Tựa hồ rất khó nhìn thấy một mỹ nhân ôn nhu như thế nổi giận.
Lục Hằng cười gật đầu, đánh giá nàng nói: "Đến hơi trễ a, ta đoán chừng ngươi có thể sẽ đến sớm hơn một chút."
"Ai?"
Ganyu hơi sững sờ, chợt cuống quýt giải thích nói: "Vốn là dự định đến rất sớm, nhưng gần đây Nguyệt Hải Đình (Yuehai Pavilion) phải làm rất nhiều điều chỉnh, cho nên đến bây giờ mới có thời gian đến."
"Hay là phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi mới được."
Lục Hằng cảm khái một câu, sau đó nói: "Đến, đừng vội rút thẻ, trước tiên vào đây ngồi một lát, lão đầu tử nhà ngươi cũng ở chỗ này."
Lão đầu tử... Ganyu hơi mím môi, ánh mắt rời khỏi Lục Hằng nhìn về phía bên trong, liền thấy Zhongli đang trầm tư.
Nếu như không phải hắn chủ động bại lộ thân phận này, Ganyu thật đúng là không biết vị nữ khanh vãng sinh khách Zhongli lại chính là Đế Quân.
Nàng cùng "Zhongli" cũng không quen thuộc, bất quá đối phương ở cảng Liyue danh khí không nhỏ, cũng coi như đã từng nghe qua tên.
Buổi sáng nàng đã dành thời gian hỏi thăm một chút.
Thì ra Đế Quân nhàn du chốn trần thế, việc đang làm chính là ngắm hoa, thả chim, đánh giá đồ cổ, quán trà nghe hí kịch...
Hoàn toàn không phải là Đế Quân trong ấn tượng của nàng!
Hình tượng có chút sụp đổ, bất quá không sao, quang mang của Nham Vương Đế Quân thật sự quá cường liệt, chỉ là một chút tì vết không có ý nghĩa mà thôi, ảnh hưởng không lớn.
Ganyu có chút hoàn hồn.
Thấy Lục Hằng nhìn mình thất thần nửa ngày, nàng có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi, ta, ta vừa mới đang suy nghĩ về sự tình của Zhongli tiên sinh."
"Là cảm thấy có chút gần gũi, không có thần tính đúng không?" Lục Hằng cười nói.
Ganyu gật gật đầu, "Đúng vậy a, ở trong tình huống không có bất kỳ nhắc nhở nào, cho dù gặp ở trên đường, cũng rất khó tưởng tượng được hắn lại là...."
Ganyu lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
"Chuyện thường tình của con người, ta nếu là đổi thành ngươi, hơn phân nửa cũng rất khó nhận ra." Lục Hằng nhún vai.
Lục Hằng ở trong trạng thái bình hòa, không hiện ra bất kỳ phong mang nào.
Chỉ cần không thời khắc nhớ đến thân phận của hắn mà kính sợ, như vậy thì rất dễ dàng cùng hắn nói chuyện phiếm.
Ganyu cùng Lục Hằng hàn huyên một hồi sau mới nhận ra mình đang làm gì. "A, không có làm chậm trễ chuyện của ngài chứ?"
Ganyu thật không tốt ý tứ, nàng ngay cả lúc nào ngồi xuống cũng không có chú ý, cảm thấy mình đã làm trễ nải thời gian của Lục Hằng.
"Chuyện của ta?"
Lục Hằng lắc đầu: "Không ai xuất hàng, ta có thể có chuyện gì? Đơn giản chính là cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm."
"Hãy nói về ngươi đi."
Lục Hằng ngắm nhìn khuôn mặt Ganyu, thành khẩn nói: "Ta đề nghị ngươi bình thường nên ăn nhiều một chút cây nhiều thịt (đa nhục) trong chậu của ngươi, dù là thời gian ngủ ít một chút, chất lượng giấc ngủ khẳng định sẽ được cải thiện."
"Ai?"
Ganyu nghe vậy mặt mũi tràn đầy khó xử.
"Chẳng lẽ là không nỡ?" Lục Hằng trêu ghẹo.
"Không có, không có."
Ganyu liên tục khoát tay, khuôn mặt lập tức đỏ lên, thanh âm cùng đầu đều thấp xuống.
"Ta có chút sợ sệt."
Một khi bắt đầu ăn miếng thứ nhất...Trong tình huống biết nó có thể sinh trưởng vô hạn, liền sẽ nhịn không được mà ăn mãi a?!
Ngàn vạn lần không thể a! "Không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn a, trong lúc bận rộn cũng phải chiếu cố tốt bản thân, sẽ không phải 2.6 đem nó thu lại rồi sau đó không có lấy ra nữa chứ?" Lục Hằng nhìn như đang suy đoán, trên thực tế đã có chút xác định.
"Ngô."
Ganyu lập tức không nói.
Nàng xác thực đã đem nó thu vào trong Vision, không dám lấy ra.
Nhưng nghe Lục Hằng nói như vậy...Nếu không, quay đầu đem nó lấy ra đặt ở đầu giường.
Chờ chút, đặt ở đầu giường liệu có hơi gần hay không, nếu không thì đặt ở bệ cửa sổ...
Nhìn biểu lộ rõ ràng là Ganyu đã động lòng, dáng tươi cười của Lục Hằng càng sáng lạn hơn, hắn lo lắng nói: "Ai, nhớ tới hương vị của nó, lại có chút dư vị."
"!!"
Ganyu trợn to con mắt.
Hắn nói kiểu này, nàng cũng có chút hồi ức rõ ràng!
Trong mắt nàng, Lục Hằng lập tức thay đổi.
Khí chất không còn ôn hòa, nụ cười nhàn nhạt dần dần làm hỏng.
Hắn liền phảng phất biến thành một con quỷ dẫn dụ người rơi vào Vực sâu(thâm uyên)!
"Lộc cộc."
"!!!"
Ta sao lại thế...Ô!
PS: m·ấ·t ta trở về, tao màu hồng mèo đen cảm tạ nguyệt phiếu duy trì!.
Đứng tại cửa ra vào của cửa hàng thẻ bài.
Mona đang suy tư.
Nàng chủ yếu đang suy nghĩ về sự tình Nguyên Thần (Genshin Impact).
Nếu là không có sự tồn tại của cửa hàng thẻ bài trong tương lai, vậy, nàng sẽ đóng vai nhân vật gì trong phần tương lai này, mới có thể xuất hiện trong video tuyên truyền như vậy?
Đây là một vấn đề rất đáng được suy nghĩ.
Mona cẩn thận suy nghĩ.
Nếu như không có sự tồn tại của cửa hàng thẻ bài, có lẽ nàng sẽ nhận được tiền thù lao, sau đó xem xét các dụng cụ chiêm tinh kiểu mới nhất, rồi hướng về phía Liyue mà đi, xem thử ở đó có cổ tịch bản độc nhất nào về phương diện thần bí học hay không.
Tiếp theo, chính là nhiệm vụ mà lão thái bà giao cho nàng, đi Mondstadt gặp một lần người thừa kế của Iris, từ trong tay đối phương thu hồi một món đồ.
Nếu như không có cửa hàng thẻ bài, vậy thì đây chính là hành trình nửa năm tới của nàng.
Cho nên, tương lai Mondstadt sẽ phát sinh đại sự gì, hoặc là Liyue phát sinh đại sự gì sao?
Dù sao cũng là lấy góc nhìn của huynh/muội để trải nghiệm câu chuyện của hắn/nàng.
Hiển nhiên, nếu như câu chuyện thường thường không có gì lạ, vị kia khẳng định không cần thiết phải làm như vậy?
"Hai ba ba" nhất định phải là câu chuyện trầm bổng chập trùng, lay động lòng người mới đáng để làm như vậy!
"Tương lai a..." Mona nói thật, bản thân nàng cảm thấy rất hứng thú!
Mặc dù có thể xác định, hiện tại tất cả mọi người đã rời khỏi vận mệnh ban đầu, nhưng xem thử một chút thì có làm sao đâu?
Giống như rất nhiều người sau khi có kỳ ngộ, khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ, nếu như mình không có phần kỳ ngộ này, nhân sinh của mình sẽ đi về đâu?
Không chỉ có Mona.
Phàm là người có điện thoại kết nối mạng, đều bắt đầu cảm thấy hứng thú với Nguyên Thần (Genshin Impact).
Liyue, bầy ngọc các.
Ningguang giờ phút này đang suy tư.
Nàng đang suy đoán dụng ý của Lục Hằng đối với việc này.
Nhưng càng nghĩ, nàng càng khó có thể nghĩ đến một nhân vật tồn tại như thế, mục đích kỳ thật chỉ là do tâm huyết dâng trào mà spoil tình tiết và kiếm chút tiền mà thôi.
Chính bởi vì không có nghĩ tới phương diện này, Ningguang liền càng nghĩ càng sâu.
Cảm giác...Trong đó có thâm ý gì!
Từ góc nhìn của Lục Hằng, chuyện này thật đơn giản
Nhưng trừ góc nhìn của hắn, bất luận là ai, đều cảm thấy sự xuất hiện của Nguyên Thần (Genshin Impact) rất ngoài ý muốn.
Liền sẽ khiến người ta nhịn không được mà suy nghĩ, "nguyên lai tương lai" là dạng gì mới có thể bị làm thành trò chơi để mọi người đến chơi, để mọi người đến xem?
Ningguang tạm thời không nghĩ thông. Nhưng không sao.
Trò chơi chẳng mấy chốc sẽ được công bố, đến lúc đó tự mình chơi thử một chút liền biết.
"Ai."
Tartaglia là có chút khó chịu.
Hắn đương nhiên cũng từ trong miệng Lục Hằng mà biết được chân tướng.
Tàn khốc.
Quá tàn khốc a!
Bị đùa bỡn xoay quanh, ai mà chịu nổi.
Cái này cũng coi như xong, hiện tại...Toàn bộ Teyvat đều nhanh chóng biết hắn bị đùa bỡn xoay quanh.
Cái này được không?
Tartaglia khẳng định không dám trực tiếp hỏi Lục Hằng như vậy.
Chỉ có thể giận dữ thở dài mấy lần để giải tỏa với Xích Kiếp Oa Sai.
"Cũng không biết nữ sĩ (Signora) đã đến Mondstadt hay chưa?"
Tartaglia suy tư. Nếu như nữ sĩ (Signora) cũng có điện thoại thì tốt.
Tại chỗ gọi điện thoại qua liền mắng nàng một trận.
Đáng tiếc, bây giờ còn chưa có cơ hội này.
"Kỳ thật tất cả mọi người đều giống nhau."
Venti còn có thể lý giải Tartaglia.
Tartaglia liếc hắn một cái.
Với tính cách của Venti, hắn có để ý việc mình bị lộ ra ánh sáng không?
Có, nhưng không nhiều!
Còn không bằng nói Zhongli khó chịu hơn Venti một chút.
Hắn đều có thể tưởng tượng được biểu lộ của người Liyue khi nhìn thấy kế hoạch ban đầu của mình.
Nhưng dù sao cũng là người sống hơn sáu ngàn tuổi.
Rất ổn trọng.
Nhìn không có việc gì, đương nhiên, cũng có thể là đã trải qua một hồi.
So với tâm tình phức tạp của bọn họ, Lục Hằng liền vui vẻ hơn nhiều.
Đương nhiên không chỉ là tâm thái nhìn việc vui, mà còn có tâm tính kiếm tiền. Có thể đoán được, có thẻ bài ở phía trước, trò chơi khẳng định kiếm được không nhiều, nhưng thịt muỗi thì vẫn là thịt a!
Đang uống trà cao hứng.
Lục Hằng vừa quay đầu nhìn thấy Ganyu trong đám người, lập tức càng cao hứng hơn.
Ngắm mỹ nữ có thể kéo dài tuổi thọ là có căn cứ khoa học nhất định, với số tuổi thọ hiện nay của Lục Hằng, hắn cảm giác nếu là mỗi ngày nhìn xem mỹ nữ, bản thân mình lại có thể sống lâu thêm mấy ngàn năm.
Cảnh đẹp ý vui a.
Chủ yếu là trong lòng cao hứng, tâm tình tốt, tự nhiên toàn thân trên dưới đều tốt.
"Lục tiên sinh."
Tính cách Ganyu tựa như mái tóc của nàng, trầm tĩnh, thuận theo, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ.
Tựa hồ rất khó nhìn thấy một mỹ nhân ôn nhu như thế nổi giận.
Lục Hằng cười gật đầu, đánh giá nàng nói: "Đến hơi trễ a, ta đoán chừng ngươi có thể sẽ đến sớm hơn một chút."
"Ai?"
Ganyu hơi sững sờ, chợt cuống quýt giải thích nói: "Vốn là dự định đến rất sớm, nhưng gần đây Nguyệt Hải Đình (Yuehai Pavilion) phải làm rất nhiều điều chỉnh, cho nên đến bây giờ mới có thời gian đến."
"Hay là phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi mới được."
Lục Hằng cảm khái một câu, sau đó nói: "Đến, đừng vội rút thẻ, trước tiên vào đây ngồi một lát, lão đầu tử nhà ngươi cũng ở chỗ này."
Lão đầu tử... Ganyu hơi mím môi, ánh mắt rời khỏi Lục Hằng nhìn về phía bên trong, liền thấy Zhongli đang trầm tư.
Nếu như không phải hắn chủ động bại lộ thân phận này, Ganyu thật đúng là không biết vị nữ khanh vãng sinh khách Zhongli lại chính là Đế Quân.
Nàng cùng "Zhongli" cũng không quen thuộc, bất quá đối phương ở cảng Liyue danh khí không nhỏ, cũng coi như đã từng nghe qua tên.
Buổi sáng nàng đã dành thời gian hỏi thăm một chút.
Thì ra Đế Quân nhàn du chốn trần thế, việc đang làm chính là ngắm hoa, thả chim, đánh giá đồ cổ, quán trà nghe hí kịch...
Hoàn toàn không phải là Đế Quân trong ấn tượng của nàng!
Hình tượng có chút sụp đổ, bất quá không sao, quang mang của Nham Vương Đế Quân thật sự quá cường liệt, chỉ là một chút tì vết không có ý nghĩa mà thôi, ảnh hưởng không lớn.
Ganyu có chút hoàn hồn.
Thấy Lục Hằng nhìn mình thất thần nửa ngày, nàng có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Thật xin lỗi, ta, ta vừa mới đang suy nghĩ về sự tình của Zhongli tiên sinh."
"Là cảm thấy có chút gần gũi, không có thần tính đúng không?" Lục Hằng cười nói.
Ganyu gật gật đầu, "Đúng vậy a, ở trong tình huống không có bất kỳ nhắc nhở nào, cho dù gặp ở trên đường, cũng rất khó tưởng tượng được hắn lại là...."
Ganyu lắc đầu, không nói thêm gì nữa.
"Chuyện thường tình của con người, ta nếu là đổi thành ngươi, hơn phân nửa cũng rất khó nhận ra." Lục Hằng nhún vai.
Lục Hằng ở trong trạng thái bình hòa, không hiện ra bất kỳ phong mang nào.
Chỉ cần không thời khắc nhớ đến thân phận của hắn mà kính sợ, như vậy thì rất dễ dàng cùng hắn nói chuyện phiếm.
Ganyu cùng Lục Hằng hàn huyên một hồi sau mới nhận ra mình đang làm gì. "A, không có làm chậm trễ chuyện của ngài chứ?"
Ganyu thật không tốt ý tứ, nàng ngay cả lúc nào ngồi xuống cũng không có chú ý, cảm thấy mình đã làm trễ nải thời gian của Lục Hằng.
"Chuyện của ta?"
Lục Hằng lắc đầu: "Không ai xuất hàng, ta có thể có chuyện gì? Đơn giản chính là cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm."
"Hãy nói về ngươi đi."
Lục Hằng ngắm nhìn khuôn mặt Ganyu, thành khẩn nói: "Ta đề nghị ngươi bình thường nên ăn nhiều một chút cây nhiều thịt (đa nhục) trong chậu của ngươi, dù là thời gian ngủ ít một chút, chất lượng giấc ngủ khẳng định sẽ được cải thiện."
"Ai?"
Ganyu nghe vậy mặt mũi tràn đầy khó xử.
"Chẳng lẽ là không nỡ?" Lục Hằng trêu ghẹo.
"Không có, không có."
Ganyu liên tục khoát tay, khuôn mặt lập tức đỏ lên, thanh âm cùng đầu đều thấp xuống.
"Ta có chút sợ sệt."
Một khi bắt đầu ăn miếng thứ nhất...Trong tình huống biết nó có thể sinh trưởng vô hạn, liền sẽ nhịn không được mà ăn mãi a?!
Ngàn vạn lần không thể a! "Không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn a, trong lúc bận rộn cũng phải chiếu cố tốt bản thân, sẽ không phải 2.6 đem nó thu lại rồi sau đó không có lấy ra nữa chứ?" Lục Hằng nhìn như đang suy đoán, trên thực tế đã có chút xác định.
"Ngô."
Ganyu lập tức không nói.
Nàng xác thực đã đem nó thu vào trong Vision, không dám lấy ra.
Nhưng nghe Lục Hằng nói như vậy...Nếu không, quay đầu đem nó lấy ra đặt ở đầu giường.
Chờ chút, đặt ở đầu giường liệu có hơi gần hay không, nếu không thì đặt ở bệ cửa sổ...
Nhìn biểu lộ rõ ràng là Ganyu đã động lòng, dáng tươi cười của Lục Hằng càng sáng lạn hơn, hắn lo lắng nói: "Ai, nhớ tới hương vị của nó, lại có chút dư vị."
"!!"
Ganyu trợn to con mắt.
Hắn nói kiểu này, nàng cũng có chút hồi ức rõ ràng!
Trong mắt nàng, Lục Hằng lập tức thay đổi.
Khí chất không còn ôn hòa, nụ cười nhàn nhạt dần dần làm hỏng.
Hắn liền phảng phất biến thành một con quỷ dẫn dụ người rơi vào Vực sâu(thâm uyên)!
"Lộc cộc."
"!!!"
Ta sao lại thế...Ô!
PS: m·ấ·t ta trở về, tao màu hồng mèo đen cảm tạ nguyệt phiếu duy trì!.
Bạn cần đăng nhập để bình luận