Genshin Impact: Bắt Đầu Furina Rút Thẻ Mặt Đen Đến Phá Phòng

Chương 44: Tartaglia: Cái này mẹ nó là người?!

**Chương 44: Tartaglia: Cái thứ này mà là người á?!**
Bóng đêm càng thêm dày đặc.
Ánh đèn đường dịu dàng hai bên con phố hắt sáng, soi tỏ không gian xung quanh.
Lục Hằng cất bước, trận thức truyền tống dưới chân hắn dần dần lan rộng, rồi từ từ nuốt trọn bóng lưng hắn.
Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia tầng cao nhất.
Furina đứng trong bóng tối, chăm chú dõi theo bóng hình dần biến mất kia, sau đó nàng lặng lẽ kéo rèm cửa lại.
Không ở bên cạnh Lục Hằng, nội tâm của nàng tựa như căn phòng không bật đèn, đồng thời kéo kín rèm cửa này, không có lấy một tia sáng nào lọt vào.
Cô độc, bất lực, tựa như muốn nhấn chìm toàn bộ con người nàng.
Cảm giác mà bao năm qua nàng luôn cố gắng phớt lờ nay phản công lại, khiến nàng cảm thấy như sắp nghẹt thở.
Nếu như chưa từng thấy đến... Không, sao có thể nghĩ như vậy chứ.
Chính tia sáng kia đã sưởi ấm cho nàng.
Furina co người lại trên giường, trong đôi mắt ánh lên từng tia từng tia đau thương.
Một bàn tay to lớn, đầy lông rơi xuống đầu Furina, im lặng an ủi nàng...
Lục Hằng bước ra từ trận thức truyền tống.
Trở về tiệm, hắn cởi áo khoác ngoài rồi treo lên móc.
Liếc nhìn bảng hệ thống, Lục Hằng không có ý định rút thẻ.
Hiện tại, hắn không còn quá mức vội vàng bứt rứt với việc rút thẻ, tích lũy thêm chút nữa, vài ngày sau rút cũng được.
"Không biết đêm nay nàng có thể ngủ ngon giấc không?"
Hồi tưởng lại khoảnh khắc khác thường vừa rồi của Furina, Lục Hằng thở dài.
Hắn đương nhiên có thể nhận ra Furina rất bám mình.
Nguyên nhân cũng đơn giản, bởi vì Furina chỉ khi ở riêng cùng hắn mới có thể mở lòng, muốn nói gì thì nói.
Nhẹ nhàng thư thái như vậy, đương nhiên là điều Furina luôn khao khát.
"Hi vọng con rối gấu trắng lớn có thể phát huy tác dụng."
Hôm sau, sáng sớm.
"Lục lão bản, chào buổi sáng."
"Lục lão bản, ăn sáng chưa? Ta mời ngài ăn điểm tâm nhé!"
Mở cửa tiệm, Lục Hằng cười đáp lại, "Chào buổi sáng, ta cũng đang đói bụng, mang ra đi."
"Phải rồi, ta có nghe nói, hôm qua Furina đại nhân rút được hai tấm thẻ vàng?" Người qua đường hiếu kỳ hỏi.
Ngoài tấm nguyên tố cộng minh kia, thì đó cũng không phải bí mật gì.
Lục Hằng cười nói: "Vận khí của nàng xác thực không tồi."
"Haiz, khi nào ta có thể rút được một tấm tử tạp thì tốt rồi." Người vừa hỏi ước ao.
"Có cơ hội." Lục Hằng khẽ gật đầu, nhìn quanh một vòng, "Mọi người đã ăn hết chưa?"
"Ta ăn rồi."
"Vừa hay ta chưa ăn, ta cũng ăn cùng một chút, đừng chen ngang nhé, ta còn nhớ rõ mình xếp ở vị trí nào."
"Yên tâm, chúng ta có tố chất mà."
Có tố chất hay không thì không rõ ràng, dù sao ở trước cửa tiệm bán thẻ bài xếp hàng thì khẳng định là rất có tố chất.
Ăn xong điểm tâm, Lục Hằng xem xét, lúc này mới bảy giờ rưỡi, không chút do dự nói: "Các ngươi rút thẻ đi."
"Được rồi!"
Có người giơ ngón tay cái về phía người đã mời Lục Hằng ăn điểm tâm, người kia đắc ý cười.
Lục Hằng im lặng, vào trong tiệm cầm quyển sách ra đọc.
Thời gian chầm chậm trôi qua trong lúc từng người Fontaine rút thẻ.
Buổi sáng.
Sau khi đến Fontaine, Arlecchino thẳng tiến đến Khách Sạn Bouffes d'ete, còn Tartaglia thì tới Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia.
"Tiên sinh, xin hỏi ngài có việc gì cần làm không?" Melusine ngẩng đầu nhìn Tartaglia.
"Võ nghệ đại sư Oliver có ở đây không?" Tartaglia lấy ra tờ báo, chỉ vào tấm hình phía trên hỏi.
"Có!"
Melusine gật đầu nói: "Oliver đại sư đang ở sân huấn luyện của đội canh gác, giờ này thì hẳn là ngài ấy đang dạy mọi người luyện tập võ thuật!"
"Có thể cho ta biết là ở nơi nào không?" Tartaglia có chút vội vàng.
"Ngay phía sau Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia, không xa, hướng này." Melusine chỉ.
"Cảm tạ!"
Tartaglia cấp tốc đi tới.
Không lâu sau, hắn đã tìm thấy sân huấn luyện của đội canh gác.
Sân bãi rất rộng, các thành viên đội canh gác đang nhàn rỗi thì luyện tập võ thuật.
Tartaglia liếc mắt liền thấy Oliver đang đứng trên đài, hai tay buông thõng tự nhiên, thế đứng mười phần tự nhiên.
Hắn chỉ cần đứng ở đó, liền có một loại cảm giác hòa hợp với cảnh vật xung quanh.
Ngoài ra, dùng ánh mắt của võ giả mà nhìn, Tartaglia không hề nhận thấy bất kỳ sơ hở rõ ràng nào trên người hắn!
Cao thủ trong cao thủ!
Lần này đến Fontaine thật đúng là quá đáng!
Tartaglia tràn đầy hưng phấn, "Ôi, Oliver đại sư!"
"?"
Oliver nghi ngờ hướng ánh mắt về phía Tartaglia.
Khi nhìn thấy Tartaglia, hắn hơi kinh ngạc.
Võ giả bình thường có một loại trực giác, cảm giác này khi nhìn thấy cao thủ là rất rõ ràng.
Fontaine khi nào có nhân vật như vậy? Trong tư liệu của Đại Sảnh Fontaine - Palais Mermonia không có nói tới?
"Ngươi là?"
"Ta gọi là Tartaglia."
Tartaglia thần sắc trịnh trọng nói: "Oliver đại sư, tiện thể luận bàn một chút chứ?"
Thì ra là tìm đến cửa khiêu chiến.
Oliver hiểu ra, nhưng lại lộ vẻ khó xử, "Tartaglia tiên sinh, thân thể của ta đã đạt đến tứ giai, dễ dàng đả thương người..."
"Không sao cả! Tiền thuốc men chúng ta tự túc, sẽ không lừa ngài." Tartaglia nói.
Chỉ chờ ngươi nói câu này!
Từ khi bị đánh một châm, Oliver liền phát hiện không ai cùng hắn động thủ so tài.
Hiện tại có người tự đưa tới cửa, hắn còn mừng không kịp.
Các thành viên đội canh gác ở xung quanh đều tỏ vẻ muốn xem náo nhiệt mà tránh ra một khoảng sân.
Oliver và Tartaglia đứng đối diện nhau ở trên sân.
"Oliver đại sư, coi chừng ta sẽ dùng nguyên tố lực!"
Hai luồng nước từ hai tay Tartaglia hiển lộ, ngưng tụ thành hai thanh đoản nhận.
"Cứ tới đi."
Oliver mỉm cười.
"Vậy ta cũng sẽ không khách khí!"
Song nhận trong tay Tartaglia hợp lại, trong nháy mắt hóa thành một cây cung bằng dòng nước, thoáng chốc ba đạo mũi tên ngưng tụ từ nguyên tố nước phóng về phía Oliver.
Lạch cạch!
Ba mũi tên rơi vào thân Oliver, phá vỡ y phục của hắn, nhưng cũng chỉ tóe lên chút bọt nước nhỏ trên da.
Nhìn Oliver dùng thân thể đón đỡ nguyên tố công kích, Tartaglia mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Đây là người sao?
Cái này mẹ nó là người?!
"Tartaglia tiên sinh, thăm dò nhàm chán dừng ở đây được chưa?"
Nụ cười của Oliver dần trở nên rạng rỡ.
"A... Được."
Tartaglia bừng tỉnh gật gật đầu.
Lời còn chưa dứt.
Bá!
Oliver đã vượt qua khoảng cách mấy chục mét xuất hiện ngay trước mắt hắn.
Hắn nắm chặt hữu quyền, chớp mắt đã đến.
Tartaglia con ngươi co rút lại, vô thức quỳ gối, đầu gối hướng về phía trước, thân trên ngả ra sau.
Thế nhưng, thân là võ nghệ đại sư, Oliver đã dự đoán trước được động tác của hắn, thân hình thay đổi một cách quỷ dị.
Tuyệt đối không phải người bình thường có thể làm được động tác đó!
Tartaglia lộ ra vẻ kinh ngạc.
Sau một khắc, Oliver tung cước đá ra.
Phanh!
Tartaglia bị đánh vào bên hông, cả người bị một cước đá bay ngược ra sau.
Phanh!
Giá binh khí cách đó không xa bị Tartaglia đâm vào, đổ rạp trên mặt đất.
"Khụ khụ..."
Tartaglia ho ra một ngụm máu tươi.
Hắn có thể cảm giác được, ngũ tạng lục phủ của mình đều bị xê dịch một chút.
Lực đạo của cú đá vừa rồi quá mạnh, tuy nhiên, điều khiến người ta kinh hãi hơn chính là, đối phương hiển nhiên còn chưa dùng đến mấy phần lực!
"Làm cho người ta... Hứng khởi!"
Khóe miệng Tartaglia dần dần toét ra.
Hắn cảm thấy toàn thân máu đều nóng (nhiệt) lên.
"Uống!"
Điện quang lấp lánh.
Tartaglia lúc này phát động Ma Vương vũ trang.
"Biến thân thẻ kỹ năng? Không đúng, không phải lực lượng thẻ bài."
Oliver quan sát một chút, sau đó nắm chắc.
"Oliver đại sư, bây giờ, mới thật sự là bắt đầu!"
Nước và lôi, song nguyên tố khu động, khí tức trên thân Tartaglia hùng hậu hẳn lên.
"Tới đi!" Oliver bày ra một tư thế.
Ba phút sau.
Tartaglia đang được Melusine dùng Trì Liệu (điều trị) thẻ bài chữa thương nhìn bộ Ma Vương vũ trang rách nát một chỗ, lâm vào trầm tư.
PS: Cảm tạ Giáng Phong, dục hai vị lão bản nguyệt phiếu!
PS: Cảm tạ Giáng Phong 1000 điểm khen thưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận