Fairy Tail: Ta Mới Không Muốn Làm Hội Trưởng

Chương 23: Tuần san Sorcerer

"Cảm ơn." Rhode cảm ơn thiện ý của Mira, "Giờ ta biết vì sao Laki nói tất cả mọi người chưa từng thấy bộ mặt thật của Mystogan."
Mira vẫn hơi lo lắng, tiếp lời hắn: "Ừm, hắn lúc nào cũng thần thần bí bí, có lẽ cũng có nỗi khổ riêng."
"A, ngay cả Erza cũng trúng chiêu?" Rhode chú ý tới cả công hội đều ngã la liệt, "Vậy có phải là nói Mystogan mạnh hơn Erza rất nhiều không?"
"Không, mạnh yếu không thể so sánh bằng cách đơn giản như vậy." Mira nói, "Nếu như chiến đấu chính diện, Erza có cách phòng ngự loại ma pháp giấc ngủ này. Chuyện này nếu không đánh nghiêm túc một trận thì không thể xác định được."
"Vậy sao." Rhode gật gật đầu.
Mira tiểu thư... Nói là không giỏi chiến đấu, nhưng nhắc đến chuyện chiến đấu luôn có thể nói đâu ra đấy.
Là do quá hiểu đồng bạn? Hay là vì xem đánh nhau quá nhiều rồi?
Nhiều người trong công hội cũng đang nói về chuyện của Mystogan, một số cảm thấy không quan trọng, việc ai nấy làm.
Một số thì lấy việc trong công hội có ma đạo sĩ mạnh như vậy làm vinh dự, lộ vẻ ngưỡng mộ.
Cũng có người cảm thấy khó chịu, la hét sớm muộn gì cũng muốn đánh cho hắn một trận.
Cách các thành viên công hội Fairy Tail chung sống nói chung là như vậy, thoải mái thể hiện cá tính của mình, đồng thời bao dung cách làm của người khác.
Nếu không thể bao dung, thì đánh một trận để giải quyết mâu thuẫn, không giải quyết được thì tìm cơ hội đánh thêm trận nữa.
Đánh xong rồi vẫn là người một nhà.
Giống như Mira nói, chuyện thích và ghét đều có thể trực tiếp bày tỏ ra.
"Được, giờ ta ghét Mystogan, sau này muốn đánh cho hắn một trận ba chân bốn cẳng." Rhode nói vậy.
Lời này xem như là phù hợp với phong cách công hội, chỉ là độ khó thực hiện hơi lớn.
"Việc này... Phải cố gắng thật tốt mới được." Mira cười nói, "Còn cái từ ba chân bốn cẳng này..."
"Dùng không đúng phải không?" Rhode cướp lời, "Ma pháp của ta chắc chắn là dùng để đánh hội đồng, lúc đánh hắn chắc chắn không chỉ có ba chân bốn cẳng đâu."
Mira lộ vẻ mặt bất đắc dĩ.
...
"Được rồi! Mystogan có lý do phải làm như vậy, sau này sẽ giải thích rõ với các ngươi. Sau đó..."
Makarov lên tiếng ngăn mọi người trong công hội lên án, cũng lặng lẽ liếc mắt chú ý Rhode một chút.
Thấy Mira đang nói chuyện với hắn, hội trưởng yên tâm, trừng mắt nói, "Gray!"
"Có!" Gray bị gọi tên bất giác đứng thẳng người.
"Ngươi làm 'chuyện tốt' đấy, hại ta lại bị thành viên Council càm ràm!"
"Thật, thật xin lỗi!" Gray dời mắt đi, không dám nhìn hội trưởng, ra vẻ có tật giật mình.
Lúc này Natsu, người đuổi theo Mystogan công cốc trở về, thở hồng hộc quay lại công hội.
Nhưng khi hắn thấy dáng vẻ của Gray, lập tức ôm bụng cười ha hả, cười đến mức người khác gần như có thể thấy được ngọn lửa trong cổ họng hắn:
"A ha ha ha! Gray, ngươi lại bị mắng!"
"Hừ..." Gray nghiến răng, "Natsu tên hỗn đản đó..."
So với việc bị hội trưởng mắng, hắn càng bực mình vì bị Natsu chế giễu.
"Ngươi cũng vậy, Natsu!" Nhưng Makarov lại rống lên với Natsu, "Tại sao một nhiệm vụ bắt lợn rừng, lại thiêu hủy mấy mẫu hoa màu của người ta hả! Ngay cả nước trong ruộng lúa cũng bị ngươi hong khô!"
Natsu và Gray đứng thành một hàng, trên mặt bắt đầu đổ mồ hôi.
"Hỗn đản! Ngươi phá hoại đồng ruộng sắp nhiều hơn cả lợn rừng phá hoại rồi!"
Hội trưởng mắng nhiếc hai người mấy phút, tức giận đến mức cố ý dùng ma pháp làm đầu mình phình to ra, rống vào tai bọn hắn bằng cái miệng rộng gần như nuốt chửng được cả hai người.
Natsu và Gray gần như muốn bị thổi bay đi.
Nhưng mà mắng lâu như vậy, ngay cả một câu bảo bọn hắn sửa đổi thói hư tật xấu cũng không nói, không có hình phạt thực chất nào.
Hội trưởng xả giận xong liền quay về tiếp tục viết bản kiểm điểm.
Việc Natsu phá hoại đồng ruộng đã dùng tiền thù lao bồi thường ngay tại chỗ, chuyện này cũng không cần lo lắng.
Thái độ xin lỗi của Gray với người ủy thác cũng khá thành khẩn, đương nhiên, phần 'Cam đoan sẽ không tái phạm' có thể bỏ qua.
Chỉ là lần sau nếu có nhiệm vụ hộ tống nữ sĩ, tốt nhất là không nên giao cho Gray.
Makarov ở trên cầu thang liếc thấy một soái ca nào đó đang ôm hai mỹ nữ tán gẫu —— cũng không thể giao cho Loki (Loke).
Tên đó lần trước đã 'ra tay' với nữ nghệ sĩ của công ty giải trí đăng ủy thác, cũng bị khiếu nại.
Makarov thở dài: "Đứa nào đứa nấy đều không khiến người ta bớt lo..."
Nhưng thấy đám trẻ ồn ào, náo nhiệt, đầy sức sống như vậy, hắn lại không nhịn được mà vui mừng.
Đúng là phiền não trong hạnh phúc.
Mira đúng lúc đó mang trà và điểm tâm lên, khiến Makarov hơi vui mừng.
Hắn được voi đòi tiên, nói: "Đổi trà thành rượu thì tốt."
"Không được đâu hội trưởng." Mira chống nạnh, "Hôm qua ngài đã uống rất nhiều rồi, hôm nay không thể say rượu nữa, ngài cũng nên tự chú ý một chút chứ!"
"Rồi..." Makarov tiu nghỉu.
Bản thân lão cũng là người chẳng khiến ai bớt lo.
...
"Tạp chí thì đương nhiên là có rồi."
Vào giờ nghỉ buổi chiều, Laki trả lời câu hỏi của Rhode, lục tìm sau quầy rồi lấy ra một quyển tạp chí.
"Tuần san « Sorcerer » là tạp chí ma đạo sĩ được yêu thích nhất hiện nay, quyển này ta mua mấy tuần trước, quên mang về."
Rhode nhận lấy xem, trên trang bìa là ba anh chàng đẹp trai, một người trong đó chính là Hibiki tiên sinh đã giúp hắn bổ sung gói ngôn ngữ.
Hai người còn lại cũng đều có nét đặc sắc riêng, chỉ là tư thế cả ba người tạo dáng cùng nhau dễ khiến hắn nhớ tới Đội Hỏa Tiễn (Rockets).
"Bọn họ đều là ma đạo sĩ của Blue Pegasus?" Rhode hỏi.
Laki gật đầu: "Đúng vậy, chủ đề kỳ này là Blue Pegasus, là một công hội có rất nhiều soái ca."
Rhode có lý do nghi ngờ Laki để tạp chí ở đây quên mang về là vì muốn ngắm soái ca.
Lật tạp chí ra, trang đầu tiên là ảnh chân dung của Hibiki, phía sau có bổ sung các thông tin như tuổi, ma pháp, sở thích, tình trạng hôn nhân của hắn, vân vân.
Tiếp theo là hai người cùng công hội, cùng tiểu đội với hắn, cũng theo hình thức tương tự.
"Bách Dạ" Hibiki, "Không Dạ" Ren, "Thánh Dạ" Eve, ba người cùng nhau tạo thành đội hình 'át chủ bài' TriMen's của Blue Pegasus.
Trong chuyên mục phỏng vấn phía sau còn nhắc tới việc họ có một vị ma đạo sĩ mạnh mẽ làm đội trưởng và người dẫn dắt.
Cả ba người đều nói đó là một vị ma đạo sĩ cực kỳ nam tính, là đại ca và lão sư mà bọn họ ngưỡng mộ.
Đó chính là người được mệnh danh là người đàn ông mạnh nhất Blue Pegasus, Ichiya Wanderlei Kotobuki.
Chỉ tiếc là Ichiya tiên sinh biết trang bìa tạp chí có hạn, nên vì chiếu cố hậu bối, đã cố ý nhường cơ hội lên bìa cho ba đội viên, khiến người ta cảm động.
"Đúng là người tốt." Rhode tiếp tục lật trang.
Ngay sau đó là một trang quảng cáo rất rõ ràng, sản phẩm được đề cử chính trong kỳ này là 'Ma dược đuổi muỗi Pegasus' —— Xịt nhẹ một cái, tránh xa muỗi đốt.
Chỉ nhìn giới thiệu trên quảng cáo, hiệu quả có vẻ tốt hơn nhiều so với nhang muỗi, nước hoa các loại.
Nhà quảng cáo thậm chí còn chi thêm tiền để làm hiệu ứng đặc biệt.
Vì Rhode dừng lại ở trang quảng cáo đủ lâu, quyển tạp chí trực tiếp phát sáng, chiếu ra hình ảnh 3D giữa không trung, trình bày cách sử dụng ma dược.
Kết hợp với giọng thuyết minh chuyên nghiệp và lời quảng cáo chất lượng, Rhode, một kẻ nghèo rớt mồng tơi, cũng không nhịn được muốn mua một lọ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận