Fairy Tail: Ta Mới Không Muốn Làm Hội Trưởng

Chương 21: Êm tai chính là tốt đầu

Chương 21: Nghe êm tai chính là khởi đầu tốt đẹp
Bên trong quán rượu vẫn náo nhiệt như thường lệ, uy lực của Erza đã giảm đi đáng kể theo thời gian nàng ở lại công hội.
Mặc dù những lúc quá ồn ào nàng vẫn sẽ đứng ra thuyết giáo, nhưng... Đúng là được rồi vết sẹo quên đau mà.
Chắc chắn sẽ có người nói chuyện một lát rồi uống say, ồn ào một hồi liền đánh nhau.
Điều này dẫn đến việc Rhode đôi khi vẫn bị buộc phải luyện tập né tránh các loại vật thể bay.
Kết thúc giờ làm việc buổi sáng, Rhode nhờ Warm trông coi, còn mình thì nhanh như chớp chạy tới thư viện, hắn muốn dùng kính Gió Vịnh để đọc một số sách liên quan đến ma pháp.
Còn về lịch sử và địa lý... thì tạm gác lại đã, thỉnh thoảng tìm Levy nghe kể chuyện là được rồi.
Trang sách lật qua nhanh chóng, chữ viết, từ ngữ trên từng trang phản chiếu lên mặt kính, Rhode vậy mà có thể thấy rõ ràng từng câu chữ.
Một cuốn bách khoa toàn thư hơn bảy trăm trang, Rhode chỉ mất khoảng hai mươi phút đã xem xong toàn bộ.
Trong đầu Rhode đã có hiểu biết sơ bộ về rất nhiều loại ma pháp, mặc dù không đạt hiệu quả nhìn qua là nhớ, nhưng cũng tương đương với việc đã đọc kỹ một lần.
Loại đạo cụ này đối với những người không cần đọc kỹ, chỉ thích đọc sách thì tác dụng thật sự là quá lớn.
Nếu là những người không cần đọc quá kỹ, chỉ muốn mở rộng kiến thức, thì đây hoàn toàn chính là Thần khí.
Tốc độ đọc gấp 32 lần, thật sự quá kinh khủng, Rhode nghi ngờ có phải kính Gió Vịnh đã vận dụng ma pháp liên quan đến thời gian hay không.
Người phát minh đúng là một thiên tài.
Đặt cuốn bách khoa toàn thư lại chỗ cũ, Rhode ngồi xuống nhắm mắt minh tưởng, để đầu óc nghỉ ngơi một chút.
Một lát sau lại tìm sách liên quan đến ma pháp cổ đại, ma pháp hệ không gian để xem, xem một mạch đến giờ làm việc buổi trưa.
"Ngươi chính là Rhode à? Ta là Markus, sử dụng ma pháp cát."
Một thiếu niên gọi ly rượu, ngồi trước quầy bar bắt chuyện với Rhode: "Ta nghe qua truyền thuyết về ngươi rồi đấy, rất lợi hại."
Rhode ngẩn ra: "Ta có truyền thuyết gì sao?"
Mira cười híp mắt rót rượu cho Markus, cũng tò mò lắng nghe.
Người thích hóng chuyện như nàng cũng không biết Rhode có truyền thuyết lợi hại gì.
"Chính là chuyện đó đó, lúc còn chưa gia nhập công hội đã tùy tiện giải quyết thú triều, còn phá hủy cả một mảng rừng lớn!"
Markus vung tay lên: "Không hổ là ma đạo sĩ Fairy Tail chúng ta, quả thật quá hợp với nơi này!"
Rhode còn muốn giải thích một chút về cái truyền thuyết khác thường kia, nhưng Markus không cho cơ hội.
Hắn hỏi tới: "À, ngươi dùng ma pháp gì thế, chắc chắn lợi hại lắm nhỉ?"
"Không lợi hại lắm đâu, ta dùng là..."
"Là ma pháp lửa giống Natsu à? Nói về sức phá hoại thì chắc chắn phải là lửa rồi nhỉ?"
"Không phải, là..."
"Vậy là ma pháp đất rồi, dùng trong rừng rậm thì sức phá hoại tuyệt đối rất mạnh. Ta nghe nói một trong Thập Thánh Ma Đạo Jura dùng ma pháp hệ thổ, mặt khác..."
Rhode mấy lần định chen vào nói, nhưng phát hiện người này không cho một kẽ hở nào, cực kỳ giống một bà chị ở tiệm cắt tóc ven đường hay kéo khách mà hắn từng gặp.
"Markus là người chủ trì các hoạt động của công hội, bình thường rất thích kéo người khác nói chuyện. Hơn nữa sau khi uống rượu, hắn sẽ có một chút..."
Mira ghé vào tai Rhode nhỏ giọng giới thiệu về Markus, nàng cân nhắc từ ngữ một chút rồi nói tiếp: "...sẽ hơi lắm lời, muốn chen vào nói rất khó, chỉ cần yên lặng nghe hắn nói xong là được."
"... Được rồi." Rhode gật đầu, so với Laki thích sưu tầm hình cụ, Markus kiểu nói nhiều sau khi uống rượu này xem như là người rất bình thường.
Mira nhắc nhở: "Không muốn nghe cũng có thể trực tiếp rời đi, ở công hội, nếu ghét chuyện gì thì có thể trực tiếp bày tỏ, không cần vì lễ phép mà làm khó bản thân."
"Không sao đâu, ta hơi tò mò rốt cuộc là ai đã tung tin đồn nhảm nói ta phá hủy cả một khu rừng."
Rhode hơi khó chịu, rõ ràng hắn bị dã thú tấn công, sao bỗng nhiên lại thành kẻ phá hoại rồi?
"Là... phải đấy, ai lại bịa ra lời đồn này nhỉ?" Sắc mặt Mira có chút mất tự nhiên.
Người tung tin đồn nhảm đương nhiên không phải nàng, nàng chỉ kể chi tiết lai lịch của Rhode cho các đồng bạn nghe thôi.
Nào là thú triều, nào là rừng rậm bị phá hủy, đều là chuyện có thật. Nhưng không biết tại sao lan truyền một hồi lại biến thành Rhode dễ dàng đánh bại mãnh thú và phá hủy rừng rậm.
Mira bây giờ không chắc mình có được tính là kẻ đầu têu không nữa.
Markus thao thao bất tuyệt gần năm phút đồng hồ mới dừng lại uống một ngụm bia cho đỡ khát.
Rhode đang định nhân cơ hội hỏi, thì một bình rượu bay tới đập vào gáy Markus.
"Phụt~~~~" Markus phun ra nửa cốc bia, "Là ai đó!"
Câu hỏi này hầu như không cần câu trả lời.
Markus quay đầu lại đã thấy nhóm chiến đấu quen thuộc trong quán rượu, không nói lời nào liền tham gia vào.
Rhode né tránh cực nhanh, không bị rượu phun trúng.
Mira thuần thục lấy khăn lau sạch quầy bar, sau đó cười híp mắt nhìn các đồng bạn đánh nhau.
Cứ thế đánh nhau cho đến khi không biết ai đó làm đổ đĩa bánh của Erza.
Không khí rơi vào im lặng ngắn ngủi, Natsu và Gray rón rén định bỏ chạy.
"Cho ta... có chừng có mực!" Erza bật dậy, nắm đấm bọc giáp tay giáng xuống đầu mỗi người tham chiến một cách công bằng.
Bao gồm Natsu, Gray và Markus, mấy người ôm đầu ngã lăn ra đất.
Erza thì xoa nắn nắm đấm: "Tốt, đã các ngươi muốn đánh như vậy, thì ta sẽ tiếp các ngươi, đánh đến khi nào có một bên không đứng dậy nổi mới thôi!"
"Aye!" Con mèo màu xanh Happy đứng trên bàn giơ tay, có vẻ hả hê nói: "Bọn họ đã không đứng dậy nổi rồi!"
"Ha ha..." Mira cười rất vui vẻ, "Quả nhiên lại như vậy."
Chữ 'lại' này dùng thật hay, cực kỳ đơn giản mà giúp Rhode có nhận thức đầy đủ về công hội này.
"Đây." Mira bưng ra một phần pudding, "Lát nữa lựa thời điểm thích hợp mang cái này đưa cho Erza đi."
Rhode không hiểu: "Thời điểm thích hợp?"
Mira chỉ về phía Erza, cười mà không nói.
Chỉ thấy Erza mới vừa rồi còn uy phong lẫm liệt bỗng nhiên run rẩy, giống như người mất hồn lảo đảo đi về chỗ ngồi của mình.
Nàng không ngồi xuống mà lại ngồi xổm xuống, nhặt lên từ dưới đất một đống mảnh sứ vỡ và phần bánh ngọt bị đổ nát: "Cái... bánh pudding dâu tây của ta..."
Nữ hoàng tiên tộc bá khí lúc này lại bất lực như một tiểu cô nương.
"A a, Erza thế này thật đáng yêu." Mira ôm mặt, tận hưởng niềm vui thích kỳ lạ.
"..." Bây giờ hẳn là 'thời điểm thích hợp' rồi nhỉ? Rhode chần chừ đi về phía Erza.
"Các ngươi đám người này..." Khí áp quanh người Erza trở nên cực thấp, nàng quay đầu hung dữ nhìn chằm chằm vào đám thủ phạm đang nằm rạp trên mặt đất.
Đám người bất giác run lên một cái.
"Erza tiểu thư?"
Rhode gọi một tiếng, còn cố ý thêm kính ngữ.
"Hửm?"
Erza đột ngột quay đầu lại, gương mặt tối sầm, một mắt phảng phất lóe hồng quang, giống như một con mãnh thú sắp nổi giận.
Khí thế đáng sợ làm tim Rhode đập nhanh hơn một chút, dường như bị ánh mắt của nàng trừng cho rơi vào vùng áp suất thấp.
"Của ngươi, pudding của ngươi, hình như cũng là vị dâu tây." Rhode gắng gượng nói ra câu này.
"..." Khí thế đáng sợ lại kéo dài thêm một giây.
Sau đó, nữ hoàng biến thành chị gái nhà bên, nàng đứng dậy vén lại tóc, nở nụ cười ấm áp: "Vô cùng cảm ơn."
Erza thậm chí còn siết chặt nắm đấm bắt đầu tự kiểm điểm, đau khổ thầm nghĩ: "Thật là, ta lại vì một cái bánh pudding mà suýt nổi giận, tu hành của ta còn chưa đủ mà."
Happy mọc cánh sau lưng, bay đến bên tai Rhode chẳng hề khách khí nói móc: "Rõ ràng là đã nổi giận rồi."
"..." Rhode không nói gì, kính nể nhìn nó.
Mèo con, ngươi thật sự có gan nói đấy, nể mặt nàng một chút không được à?
Erza nghiêm túc nói: "Nhắc mới nhớ, ngươi là Rhode phải không? Vừa mới gia nhập công hội đã quan tâm đồng bạn như vậy, ta rất cảm động."
Trên mặt nàng thật sự hiện lên vẻ cảm động, vừa nói vừa kéo đầu Rhode vào trong ngực: "Không sai, Fairy Tail phải như thế này!"
Keng!
Đầu Rhode đập vào bộ giáp kim loại cứng rắn, phát ra tiếng vang thanh thúy, đầu óc ong ong.
Hắn liếc trộm Mira đang đứng ở quầy bar giơ ngón tay cái với mình...
Chuyện này cũng nằm trong kế hoạch của ngươi sao, Mira tiểu thư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận