Fairy Tail: Ta Mới Không Muốn Làm Hội Trưởng

Chương 117: Cait Shelter hội trưởng cũng như thế không đứng đắn sao

Chương 117: Hội trưởng Cait Shelter cũng không đứng đắn như vậy sao? Cait Shelter tọa lạc tại một nơi trong sơn cốc, địa điểm xa xôi, con đường gập ghềnh. Xe ngựa chỉ đưa mọi người đến chân núi rồi không chịu đi tiếp nữa, bởi đi lên nữa rất dễ làm hỏng bánh xe, gãy trục xe các loại, như vậy chuyến này người lái xe ngựa có thể sẽ bị lỗ vốn. Ngồi trên lưng cua sông di chuyển trên con đường nhỏ lận đận, Wendy mặt đầy áy náy:
"Thật xin lỗi, rõ ràng là ta nói muốn chiêu đãi các ngươi, lại còn làm các ngươi phải đi quãng đường xa như vậy."
Rhode nói: "Đừng nói như vậy, nếu không phải ngươi chịu thu nhận, ta và Gray hôm nay đã phải ngủ ngoài đồng hoang rồi, nơi thế này không dễ tìm chỗ ở đâu."
Gray một chân co một chân duỗi, bày ra tư thế lạnh lùng, hắn vỗ vỗ lưng vỏ cua sông nói:
"Lập đội với ngươi thật là tiện lợi nha, tên Natsu kia không chừng sẽ cứ bám lấy ngươi mãi thôi."
Rhode cười cười: "Chỉ giới hạn đi lại khoảng cách ngắn thôi, như lần này đi xa thế này mà mang Natsu theo..."
Gray nói nốt nửa câu sau: "Nhất định sẽ rất thú vị!"
Hai người nhìn nhau, xác nhận đối phương cũng là loại người xấu tính thích trêu chọc Natsu, không nhịn được cười phá lên. "Wendy, sau này tuyệt đối phải giữ khoảng cách với bọn họ."
Cua sông đi rất nhanh, men theo sự chỉ dẫn của Wendy và Carla một lúc, tầm mắt vốn bị cây cối và núi đá che khuất bỗng nhiên trở nên quang đãng. Wendy vui vẻ nói: "Đến rồi, công hội của chúng ta ở ngay phía trước!"
Đất đai bằng phẳng, nhà cửa san sát, có ruộng tốt, ao đẹp, tre trúc các loại. Bờ ruộng dọc ngang thông suốt, gà chó nghe tiếng nhau... Trong đầu Rhode bỗng nhiên hiện lên mấy câu đó. Ngôi làng nhỏ nằm sâu trong rừng núi, gần như tách biệt với thế giới bên ngoài, quả thực có mấy phần hương vị của chốn đào nguyên. Rhode khen một câu: "Ngôi làng thật đẹp."
"Kiến trúc thật cổ kính." Gray nói, "Kiểu thôn xóm thế này bây giờ thật khó thấy."
Vì lo lắng gây ra rối loạn, Rhode bảo mọi người xuống, để hai con cua sông đi dạo trên ngọn núi ngoài làng, tiện thể kiểm chứng lại một chút thông tin địa hình của mình. Sau đó cùng Wendy và Carla vào làng. Sau khi trở lại làng, Wendy dường như trở nên hoạt bát hơn nhiều, phấn khích giới thiệu mọi thứ trong làng cho Rhode và Gray. Hai người trẻ tuổi đeo cung tên, mặc quần áo theo phong cách tương tự bộ lạc nguyên thủy, vừa nói vừa cười đi tới, dường như sắp ra ngoài đi săn. Wendy vẫy tay với họ: "Pask, Naoqi!"
Carla cũng nở một nụ cười nhẹ. Hai người trẻ tuổi dừng bước: "Wendy, Carla, các ngươi về rồi!"
"Bình an trở về là tốt rồi, mọi người đều đang lo lắng đấy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận