Fairy Tail: Ta Mới Không Muốn Làm Hội Trưởng

Chương 22: Mystogan

Chương 22: Mystogan
Rhode quay trở lại trước quầy.
Mira cười nhẹ nhàng hỏi: "Sao rồi? Cái ôm của Erza thế nào?"
Rhode xoa trán: "... Kiên cố."
"A ha, ta thật không phân biệt được ngươi dùng từ này là sai hay là đang trần thuật sự thật nữa." Mira che miệng, ý cười trong mắt không sao che giấu được.
"Tại sao nàng luôn mặc khôi giáp vậy?" Rhode nghĩ đến nếu hôm nay Erza không mặc khôi giáp...
Mặc dù có thể sẽ hơi xấu hổ, nhưng ít nhất sẽ không bị đau đầu.
"Erza từ nhỏ đã như vậy rồi, trừ lúc tắm rửa và đi ngủ, khôi giáp hầu như không rời khỏi người."
Động tác lau bàn của Mira chậm lại, "Đại khái... là vì bất an đi."
"Người mạnh như nàng mà cũng sẽ bất an sao?"
Rhode vẫn cho rằng mình mới là người bất an nhất, trước khi học tốt ma pháp có lẽ ngay cả khu vực thành Magnolia cũng không dám ra ngoài.
"Chuyện này quyết định bởi nội tâm, không liên quan đến thực lực." Mira dùng tay phải nắm lấy cánh tay trái của mình, biểu cảm cũng trở nên đau thương, "Các đồng bạn Fairy Tail chúng ta, có rất nhiều người đều đang gánh vác những thứ nặng nề, thương tích, đau đớn, nỗi khổ tâm..."
"Ngay cả ta... Không, ngay cả Rhode ngươi... Lúc gặp mặt lần đầu tiên, sự mê võng cùng bối rối trong mắt ngươi, ta sẽ không quên."
"... " Rhode nhìn vào mắt Mira, bên trong con ngươi màu xanh lam nhạt ấy, tiết lộ ra không phải sự giễu cợt hay trêu chọc, càng không phải là ác thú vị như lúc xem náo nhiệt bình thường, mà là... một loại bi thương cảm đồng thân thụ.
Nàng... cũng từng có trải nghiệm khủng hoảng đến không biết phải làm sao ư?
Hay là giống như chính nàng nói, là nỗi thống khổ và thương tích càng thêm nặng nề?
"Ta mới không hy vọng để lại ấn tượng như vậy cho ngươi, mặc dù đúng là không được kiên cường cho lắm."
Rhode nói vậy, sau đó cứng nhắc chuyển chủ đề, "Hội trưởng hôm nay không có ở đây sao?"
"Có chứ." Mira thu dọn tâm tình, "Hội trưởng đang ở lầu hai viết giấy kiểm điểm."
"À." Rhode lơ đãng đáp lại, lập tức ý thức được có gì đó không đúng, "Giấy kiểm điểm? Hội trưởng viết kiểm điểm? Hắn phải kiểm điểm với ai?"
"Đương nhiên là Bình Nghị Hội rồi." Nhắc tới chuyện này, Mira cuối cùng lại nở nụ cười, "Bởi vì Gray bị người ta khiếu nại là 'quấy rối tình dục'."
"Gray làm sao có thể..."
Rhode vô thức muốn phản bác rằng Gray không thể là loại người này, nhưng nghĩ lại về cái tật thích cởi đồ của cậu ta, hình như cũng không phải là không có khả năng.
"Vậy là hắn làm thật à?"
"Đương nhiên là không có hành động mang tính thực chất nào." Mira cười nói, "Cậu ta chỉ là lúc hộ tống xe ngựa của một vị quan chức thành phố nào đó ra ngoài, không cẩn thận tự lột sạch mình mà thôi."
Rhode liếc nhìn Gray hiện chỉ mặc một chiếc quần đùi đang nói chuyện phiếm với người khác, không hổ là cậu ta.
"Vợ và con gái của người ủy thác đều ở trên chiếc xe đó đấy." Mira dường như lại bắt đầu có chút hả hê, "Nếu không phải Gray đã đánh tan một đám cường đạo giữa đường, bảo vệ hoàn hảo cho các nàng, thì cuối cùng không chỉ đơn giản là khiếu nại đâu."
"Vậy tại sao hội trưởng lại thay cậu ta viết?" Rhode có chút đau lòng cho hội trưởng, lão gia tử rất chiếu cố hắn, vậy mà lại phải thay Gray gánh tội.
"Bởi vì Gray là một thành viên của hội, mọi hành vi của cậu ta trong lúc chấp hành ủy thác đều đại diện cho hội."
"Cũng vì như vậy, việc giải quyết hậu quả, xin lỗi các thứ, đều cần hội đứng ra. Đương nhiên, sau đó phải giáo huấn Gray thế nào, cũng phải do hội trưởng quyết định."
Ánh mắt Mira dịu dàng nhìn về phía lầu hai, "Hội trưởng giống như là phụ thân của mọi người vậy, nhất là đối với những đứa trẻ không có nhà để về."
"Một vị đại gia trưởng có trách nhiệm à..." Rhode lộ vẻ khao khát.
"Ngươi cũng vậy mà, Rhode... Ai?"
Rhode không nghe rõ câu cuối của Mira, đột nhiên cảm thấy hơi hoảng hốt, mắt nhắm lại rồi ngã xuống.
Mira vội vàng đỡ lấy Rhode, nhưng ngay sau đó chính nàng cũng ngã xuống.
"Kỳ lạ thật, đột nhiên thấy buồn ngủ quá."
Sau hai người họ, đám người đang ăn uống nói cười trong quán cũng nhao nhao gục xuống, có người gục trên bàn, có người ngã thẳng xuống đất.
Warm, không biết đã chơi cùng Happy từ lúc nào, cũng nằm ngửa trên bàn, lộ ra cái bụng hình trái tim.
"Cảm giác này... Là Mystogan ư..." Erza kiên trì thêm được vài giây, cuối cùng cũng gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Ngay cả Makarov đang ở lầu hai cũng khẽ lắc lư người, có chút mệt mỏi rã rời.
Hội trưởng vượt qua lan can nhảy xuống lầu dưới: "Ngươi à, định giữ cái kiểu này đến bao giờ?"
Một người đàn ông đội khăn trùm đầu màu đen, mặc áo choàng đen, trên mặt còn quấn khăn che mặt sải bước đi tới.
"Thật xin lỗi, có cơ hội ta sẽ xin lỗi mọi người."
Hắn đi đến bảng thông báo chọn một tờ đơn nhiệm vụ, đưa cho hội trưởng xác nhận, sau đó lập tức quay người rời đi.
"Thiệt tình, mau giải ma pháp đi."
"Hiểu rồi."
Ngay khoảnh khắc Mystogan bước ra cửa lớn của hội, thân ảnh hắn biến mất không dấu vết như thể bị cục tẩy xóa đi.
Cùng lúc đó, đám người đang mê man trong hội cũng đột nhiên bừng tỉnh.
"Đáng ghét! Là Mystogan à?"
"Tên đó, ma pháp giấc ngủ vẫn khoa trương như vậy."
Đám người nhao nhao phàn nàn, Natsu trực tiếp đuổi ra ngoài cửa: "Mystogan! Đến quyết đấu với ta! Tên đáng ghét, lần nào cũng vậy!"
"... " Rhode vừa tỉnh lại liền phát hiện mình đang nằm trên sàn nhà, ngực còn hơi nặng.
"Thật xin lỗi, ta dậy ngay đây." Mira nhẹ nhàng đứng dậy, không quên đưa tay kéo Rhode một cái, "Vốn định đỡ ngươi một chút, không ngờ lại là ma pháp giấc ngủ của Mystogan."
"... " Rhode nắm tay nàng đứng dậy, hai mắt vô thần.
"Không sao đâu Rhode, đây là hội, Mystogan là đồng bạn, hắn không có ác ý."
Mira dùng giọng điệu dịu dàng an ủi cảm xúc của Rhode, nàng cảm nhận được tay đối phương trở nên lạnh ngắt, lòng bàn tay rịn mồ hôi.
Đây là biểu hiện của sự bất an tột độ đi, ma pháp giấc ngủ xuất hiện đột ngột lại khiến hắn hoảng sợ đến mức này sao?
Mira dùng hai tay nắm lấy tay phải Rhode, hy vọng hắn có thể bình tĩnh lại.
Rhode mím môi, nhẹ nhàng rút tay về nắm thành quyền: "Ta biết, ta không sao."
Đương nhiên là có chuyện, trong tình huống không hề phòng bị, đột nhiên mất đi ý thức, không có chút sức phản kháng nào, đối với Rhode mà nói đây là một chuyện rất kinh khủng.
Tâm trạng mấy ngày nay vừa mới ổn định lại một chút nhờ không khí vui vẻ náo nhiệt trong hội, lập tức lại treo ngược lên.
—— Thế giới này có lẽ vẫn còn rất nhiều thứ đáng sợ mà mình không hề hay biết.
Mystogan là đồng bạn, nhưng chắc hẳn cũng sẽ có những kẻ địch mạnh như Mystogan chứ?
Rhode hít sâu vài lần cố gắng bình ổn nhịp tim của mình.
Warm dường như cảm nhận được điều gì, chạy về ôm lấy bắp chân Rhode.
Hơi ấm làm người an tâm từ cái bụng hình trái tim của Warm truyền đến, Rhode cúi người ôm lấy nó.
Sự mềm mại của Warm vậy mà lại cho Rhode một chút cảm giác an toàn.
Tất cả hoảng sợ đều bắt nguồn từ sự không biết và yếu đuối, hắn nâng Warm lên nhìn thẳng vào nó, bất an thì cố gắng mạnh lên là được.
Huống chi còn có ngoại quải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận