Chí Tôn Đồng Thuật Sư: Tuyệt Thế Đại Tiểu Thư

Chương 28

Chương 36: Cái gọi là cứu tinh
Giang hồ cứu cấp! Vì dân trừ hại!
Chư vị đại hiệp! Đành trông cậy vào các ngươi cả!
Lạc Thanh Đồng nhanh chóng xông qua phía dưới nơi mấy tên hồn sư và cường giả Võ Hoàng kia.
Còn không đợi nàng kịp thở một hơi, ngay lập tức, liền nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết "a a a" từ phía sau vọng tới.
Ngay sau đó, từng đợt dư ba từ những cú công kích vô cùng kịch liệt, tức thì từ phía sau truyền đến dồn dập.
Nàng quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt hít một ngụm khí lạnh! Mẹ của ta ơi!
Trong tầm mắt đồng tử của nàng, mấy tên cường giả hồn sư kia cùng với cường giả Võ Hoàng, đều bị Tiếp Thiên thần thú giống như đập ruồi nhặng, cái đuôi kia của nó quật một phát là bay lên trời! Trong nháy mắt liền biến thành một ngôi sao sáng chói nhất ở phương xa! Cũng không biết có giữ lại được toàn thây không! Con Tiếp Thiên thần thú này cũng quá mạnh đi chứ?! Lạc Thanh Đồng thấy mà nhức cả răng.
Nhìn thấy cặp con ngươi màu đỏ thẫm ánh vàng kia lại hướng về phía mình, khóe môi nàng nhất thời co giật, vội vàng liều mạng bỏ chạy về phía trước!
Nhưng cứ chạy trốn như thế này mãi cũng không phải là cách!
Con Tiếp Thiên thần thú này quá mức mạnh mẽ hung hãn!
Thần thú đó! Mà còn là kỳ thành niên nữa!
Lạc Thanh Đồng nếu không có Đồng Tử Thuật, đã sớm chết không thể chết lại được nữa! Thế nhưng cho dù có Đồng Tử Thuật, nàng cũng không thể nào sử dụng không giới hạn mãi được!
Tinh thần lực của nàng là có hạn!
Hơn nữa, con Tiếp Thiên thần thú này rõ ràng càng đuổi càng gần! Lạc Thanh Đồng nhìn bóng đen của đối phương không ngừng tiến lại, nhất thời siết chặt con Tiểu Bàn Trư trong tay mình!
“Cho ngươi ba hơi thở, lập tức nghĩ cách cho ta giải quyết con Tiếp Thiên thần thú này! Ngươi không phải là Thượng Cổ Thần Trư gì đó sao? Còn không mau đại hiển thần uy!” Thần thiếp làm không được a!
Khuôn mặt heo của Tiểu Hương Trư rõ ràng biểu đạt ý tứ này! Nó vẻ mặt đau khổ nói: “Đã nói là thực lực của ta bị phong ấn rồi mà! Ta nếu làm được, còn cần phải ký kết khế ước với ngươi hay sao?” Nó vẫn có thể vận dụng một chút thực lực, nhưng không đánh lại đối phương a! Nếu không thì trước đó nó bảo nàng chạy mau để làm gì!
“Vậy ngươi cứ chờ chết đi! Ta bây giờ liền ném ngươi ra ngoài! Nói không chừng nó bắt được ngươi rồi sẽ không đuổi theo ta nữa!” Lạc Thanh Đồng nghiến răng ken két.
Mặc dù nàng biết khả năng này cực kỳ nhỏ, dù sao nàng đã ký khế ước với con heo này! Con Tiếp Thiên thần thú kia chưa chắc sẽ bỏ qua cho nàng.
Có điều chuyện này, không thử sao biết được? “A? Không cần đâu!” Nhìn thấy sắc mặt Lạc Thanh Đồng lạnh đi, Tiểu Hương Trư vội vàng kêu lên.
“Được rồi! Lần này, ta cũng chỉ đành hy sinh bản thân, cứu vớt tập thể!” Nó ra vẻ khẳng khái vì nghĩa nói.
“...” Lạc Thanh Đồng hoài nghi nhìn nó.
Nhìn thế nào thì con heo này cũng không giống loại sẽ làm chuyện như vậy, không, là heo chứ.
“Hướng bên này!” Tiểu Hương Trư giơ móng chỉ về bên phải.
“Tin ngươi một lần vậy!” Mạng của một người một heo đã buộc chặt vào nhau.
Lạc Thanh Đồng chỉ có thể tin nó! Nếu nó dám lừa nàng, nàng sẽ xé xác nó rồi ném cho con Tiếp Thiên thần thú kia!
“Vút!” Thân hình Lạc Thanh Đồng, dưới sự chỉ dẫn của Tiểu Hương Trư, lao nhanh về phía trước, rồi đột nhiên rẽ ngoặt.
“Rẽ trái, rẽ phải, lại rẽ trái!” Lạc Thanh Đồng nghe theo chỉ thị của nó, nín một hơi, liều mạng chạy về phía trước.
Nàng có thể cảm nhận được, tốc độ vận chuyển lực lượng trong cơ thể mình càng lúc càng chậm, sắp cạn kiệt rồi! Mẹ nó chứ! Quên tính đến thực lực của thân thể này rồi!
Đồng Tử Thuật của nàng vẫn còn có thể chống đỡ, nhưng lực lượng trong cơ thể này lại không theo kịp!
Cũng may Lạc Thanh Đồng là Luyện Dược Sư! Nàng nén một hơi, vừa chạy vừa tiện tay hái mấy gốc dược thảo bổ sung lực lượng trên đường, nghiền nát chúng, trộn lẫn thành dược dịch rồi nuốt xuống, khó khăn lắm mới khôi phục được một chút thực lực.
“Còn bao lâu nữa hả?!” Nàng nghiến răng hỏi.
Cứ thế này nữa, nàng chịu không nổi mất!
“Đến rồi, đến rồi! Ngay phía trước! Cứu tinh ở ngay phía trước!” Tiểu Hương Trư giơ móng chỉ về phía trước.
Lạc Thanh Đồng ngẩng đầu nhìn lại, trong nháy mắt chỉ muốn bóp chết nó!
Tết Đoan Ngọ bạo bốn chương nha! Buổi chiều bốn giờ và tám giờ đều có một chương, moa moa. Chúc mọi người Tết Đoan Ngọ vui vẻ, nếu thấy hay thì có thể lưu vào kho truyện trước nhé, mặt khác xin phiếu đề cử, hắc hắc hắc.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận