Cái Gì Tà Pháp? Ta Đây Là Đường Đường Chính Chính Chính Pháp

Chương 86: Bần đạo là tới trảm yêu trừ ma, không phải tới nghe kéo việc nhà (4)

**Chương 86: Bần đạo là tới trảm yêu trừ ma, không phải tới nghe chuyện gia đình (4)**
Âu Dương Hào Vân nói: "Không biết đạo trưởng tu hành đến cảnh giới cỡ nào?"
Mặc dù hắn chưa từng tu hành, nhưng cũng biết rõ về các cảnh giới phân chia của người tu hành.
"Bần đạo thiên phú có hạn, vẻn vẹn mới chỉ luyện khí tầng bốn." Lâm Phàm cảm thán nói.
Âu Dương Hào Vân: . . ?
Đạo trưởng, người có suy nghĩ kỹ càng trước những lời mình vừa nói không? Luyện khí tầng bốn mà nói là thiên phú có hạn, có thể khiêm tốn đến vậy sao?
Âu Dương Hào Vân bị những lời này của Huyền Đỉnh làm cho bối rối, không muốn nói chuyện tiếp nữa, hắn hành tẩu giang hồ lâu như vậy, gặp được người tu hành có cảnh giới cao nhất, cũng chỉ là Luyện Khí ba tầng mà thôi.
Mà lại số tuổi cũng đều rất lớn.
Sao có thể trẻ tuổi như vị đạo sĩ trước mắt này được.
Lâm Phàm thấy Âu Dương Hào Vân không nói gì, bèn tiếp tục: "Bần đạo phát hiện võ đạo đỉnh phong của ngươi so với người khác lợi hại hơn một chút, không biết là nguyên nhân gì?"
Âu Dương Hào Vân trầm tư, nói: "Có thể là có liên quan tới phương pháp luyện thể của ta, người bình thường luyện võ, đơn giản chính là liều mạng luyện tập, dần dần phá vỡ cực hạn của bản thân, mà phương pháp luyện thể này của ta là khống chế toàn thân sáu trăm ba mươi chín khối cơ bắp, dùng phương thức cơ bắp chấn động để cường tráng tự thân, đây có lẽ chính là nguyên nhân ta lợi hại hơn so với võ giả võ đạo đỉnh phong bình thường."
Nghe đến đó, Lâm Phàm chợt hiểu ra, "Thì ra là thế, xem ra là một môn luyện thể pháp lợi hại, không biết bần đạo có thể dùng Hàng Ma quyền cùng ngươi trao đổi hay không, dĩ nhiên, nếu như không được thì thôi, bần đạo theo không ép buộc."
Đây chính là học không có điểm dừng.
Xuống núi ngoại trừ trảm yêu trừ ma, còn phải học tập sở trường của người khác, đền bù nhược điểm của bản thân.
Hàng Ma quyền tấn thăng thành Từ Bi Độ Ma.
Ngoài quyền pháp bá đạo, còn tăng thêm tố chất thân thể của chính mình.
Nhưng nếu có thể học tập được một môn chuyên dùng để cường thân luyện thể, đó là cầu còn không được.
Âu Dương Hào Vân sững sờ, cũng không ngờ rằng Huyền Đỉnh đạo trưởng lợi hại như vậy, vậy mà lại có hứng thú với luyện thể pháp, bèn cười nói: "Đạo trưởng nói đùa, việc này có gì mà không được, luyện thể pháp này cũng không phải là bí mật bất truyền, chỉ là độ khó tu luyện có hơi cao, đầu tiên cần phải làm là cảm ứng toàn thân sáu trăm ba mươi chín khối cơ bắp, thiếu một thứ cũng không được, chỉ riêng bước đầu tiên này, đã cản trở rất nhiều người, ta cũng là bắt đầu từ nhỏ, bỏ ra hơn mười năm thời gian, mới làm được đến bước này."
Nói xong, Âu Dương Hào Vân liền đem áo nghĩa tu luyện của môn luyện thể pháp này thuật lại.
Lâm Phàm nghe được rất là cẩn thận, sau khi nghe xong toàn bộ, hắn vẫn chưa thỏa mãn, chỉ cảm thấy quả thật cao thâm khó lường, độ khó cực cao.
Lúc này bảng cũng có sự thay đổi, xuất hiện thêm một cột mới.
【Luyện Thể Pháp: Chấn Chiến Đoán Thể Thuật (chưa nhập môn 0/200)】.
Không ngờ độ thuần thục khi chưa nhập môn đã là hai trăm, rõ ràng điều đó nói lên rằng, thật sự, khó khăn này có chút cao.
"Đạo trưởng, có muốn ta nói lại một lần nữa không?" Âu Dương Hào Vân hỏi.
Lâm Phàm khoát tay nói: "Không cần, bần đạo trí nhớ không tồi, đã đem hết thảy nội dung ghi nhớ ở trong lòng. Đợi lát nữa hãy cùng ta đến Tô gia một chuyến, vị Tô gia công tử kia thân mắc tà chứng, bần đạo đã đáp ứng Tô phu nhân đến xem xét, đến lúc đó bần đạo sẽ viết xuống tinh yếu của Hàng Ma quyền, để đáp lễ Âu Dương huynh đệ."
Âu Dương Hào Vân ôm quyền nói: "Đa tạ đạo trưởng."
Nói chuyện với nhau một lát, bèn đứng dậy hướng phía Tô phủ mà đi, giữa đường gặp được hai nữ đang trở về, mũi Âu Dương Hào Vân vô cùng nhạy bén hít hà, liền ngửi thấy mùi vị của yêu.
Khi biết được hai nữ là tín đồ của đạo trưởng, Âu Dương Hào Vân mỉm cười, lộ ra nụ cười mà nam nhân nào cũng hiểu.
Đi đến trước cửa Tô phủ, đông đông đông, cửa mở, có một cái đầu nhô ra.
"Các ngươi tìm ai?"
"Bần đạo Huyền Đỉnh, cùng Tô phu nhân nhà các ngươi hẹn trước là sẽ đến đây chữa bệnh, làm phiền thông báo một tiếng."
"Mời vào, phu nhân nhà ta đã sớm dặn dò qua."
"Tạ ơn."
Dưới sự dẫn đường của hạ nhân, đi vào phòng khách, mà Tô phu nhân biết được Huyền Đỉnh đạo trưởng đến, vội vàng tới tiếp đón, vốn định cho đám tỳ nữ đi pha chút trà, nhưng lại bị Lâm Phàm ngắt lời.
"Tô phu nhân, vẫn là trước hết hãy đi xem phu quân nhà ngươi, tà chứng nên xem xét sớm, xem trọng xong, uống trà cũng chưa muộn." Lâm Phàm nói. "Đạo trưởng xin mời đi theo ta." Tô phu nhân đứng dậy dẫn đường, thấy đạo trưởng tự tin như vậy, trong lòng lại có cảm giác lần này nhất định có thể chữa khỏi, "Đúng rồi, đạo trưởng, vừa mới bên ngoài ồn ào quá, là đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Không có việc gì, chỉ là bần đạo mang theo rìu đem Huyện lệnh của Thanh Điền huyện cùng một đám ác hán chém g·iết, về sau những ngày bách tính của Thanh Điền huyện sống dễ chịu hơn." Lâm Phàm nói ra.
Tô phu nhân quay đầu lại, nháy mắt, thật sự có chút mờ mịt.
Tô lão phu nhân không biết làm sao lại biết được đạo trưởng đã đến, liền tới tìm kiếm, Tô phu nhân liền vội vàng tiến lên đỡ, "Mẹ, vị này chính là Huyền Đỉnh đạo trưởng của Triều Thiên đạo quan."
Sau đó giới thiệu với đạo trưởng.
"Đạo trưởng, đây là bà bà của ta."
Lâm Phàm mỉm cười nói: "Bần đạo Huyền Đỉnh, gặp qua Tô lão phu nhân."
"Lão thân gặp qua đạo trưởng, con của ta toàn bộ nhờ vào đạo trưởng cứu chữa." Tô lão phu nhân rất cung kính, tín Phật như nàng, đối với các giáo phái thủy chung đều có lòng kính nể.
"Bần đạo tự nhiên sẽ dốc hết toàn lực." Lâm Phàm nói.
Tô phủ này quả thật rất lớn, quanh co uốn lượn, xuyên qua hành lang, đi vào một sân nhỏ có một gian phòng.
"Đạo trưởng, phu quân ta ở bên trong, hắn cả ngày nhốt mình ở trong phòng, ngoại trừ ba bữa một ngày mở cửa gặp mặt, lúc khác rất khó thấy được." Tô phu nhân vẻ mặt cô đơn nói.
Thân là nữ nhân đều sẽ có lúc nhàn rỗi, trống trải.
Có thể phu quân của chính mình đã mấy tháng nay không có đụng chạm tới nàng.
Mỗi khi đến lúc trời tối người yên, lại nằm ở trên giường, âm thầm rơi lệ.
"Âu Dương huynh đệ, ngươi có cảm giác được gì không?" Lâm Phàm hỏi, trong tình huống của Công Đức Chi Nhãn, phía trên gian phòng ngưng tụ quỷ khí, không tính là nồng đậm.
Âu Dương Hào Vân ngưng thần nhìn xem, lắc đầu nói: "Hết sức mờ nhạt, nhưng có thể cảm giác được không thích hợp."
Tô lão phu nhân cùng Tô phu nhân đều rất khẩn trương.
"Đi, chúng ta đi vào gặp mặt một lần con Quỷ đang quấn lấy phu quân của ngươi." Lâm Phàm nói.
Quỷ?
Tô phu nhân sắc mặt biến hóa.
Nàng làm sao có thể nghĩ đến quấn lấy phu quân mình lại là Quỷ?
Tô lão phu nhân càng khó có thể tin tưởng, chính mình thành tâm lễ Phật, sao trong nhà còn có thể có Quỷ.
Kẽo kẹt!
Đẩy cửa ra.
Một luồng hơi lạnh xộc vào.
Trong phòng rất tối tăm, cửa sổ bị che kín mít, một chút ánh sáng đều không lọt vào được.
Lâm Phàm đi vào trong nhà, đem vải phong tỏa cửa sổ giật hết xuống, đẩy cửa sổ ra, để ánh nắng xuyên thấu vào, hít sâu lấy, "Mở cửa sổ thông gió rất quan trọng, ánh nắng trừ tà vô cùng cần thiết, phong bế kín như vậy, sao có thể không xảy ra vấn đề."
Người nằm trên giường, không nhúc nhích.
Khi hắn thấy rõ dung mạo đối phương, quả thật giật mình, quầng mắt thâm đen không nói, gầy trơ xương, trên mặt giống như chỉ bao bọc một lớp da, có thể thấy rõ đường nét của xương mặt.
"Xuỵt, các ngươi đừng nói chuyện." Lâm Phàm thấy Tô phu nhân muốn tiến lên lay tỉnh phu quân, bị hắn đưa tay ngăn lại.
Tô lão phu nhân vân vê phật châu, lẩm bẩm nói.
Thứ Lâm Phàm nhìn thấy đầu tiên chính là miếng ngọc bội cạnh gối, quỷ khí tràn ra từ trong miếng ngọc bội kia.
"Đạo trưởng, phu quân ta hắn làm sao vậy?" Lâm Phàm nói: "Ngọc bội kia chính là hắc thủ sau màn hại phu quân ngươi, bây giờ phu quân ngươi hồn phách đã ly thể, tiến vào trong ngọc bội, dẫn đến thân thể chỉ là một cỗ xác thịt, bất quá không sao, bần đạo sẽ đưa hồn phách phu quân ngươi và con Quỷ kia từ trong ngọc bội lôi ra, xem bọn hắn đang làm gì."
"Các ngươi chớ nói gì, bần đạo thi pháp, để bọn hắn không nhìn thấy."
Dứt lời, thi triển vong thác sinh thuật, một cỗ khói đen tràn ra, bao phủ cả gian phòng.
Ngay sau đó, hai đạo hồn phách từ trong ngọc bội xuất hiện.
Làm thấy tình huống trước mắt, Tô phu nhân trợn mắt, che miệng, không thể tin được những gì mình nhìn thấy.
Phu quân của nàng vậy mà cùng một nữ quỷ xa lạ đang triền miên.
Lâm Phàm nheo mắt, động tác trước mắt có chút quen thuộc.
Tằm quấn!
Long uyển chuyển!
Cá so mắt!
Cá so mắt!
Bạch Hổ đằng!
Ngâm vượn ôm cây!
Trong một thời gian ngắn ngủi như vậy, lại có nhiều tư thế biến hóa, quả thật khiến người ta sởn tóc gáy.
Hồ Đắc Kỷ cùng Miêu Diệu Diệu che mắt, hai ngón tay tách ra, xuyên thấu qua khe hở để nhìn.
Ngược lại là Tô phu nhân sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm mại phát run.
Tô lão phu nhân không đành lòng nhìn thẳng, nhắm mắt lẩm bẩm.
Hồn phách và con Quỷ kia vẫn chưa phát giác được mình đã rời khỏi ngọc bội, vẫn đang quên hết thảy mà đại chiến.
Nữ quỷ: "Ta cùng nương tử ngươi, ai bảo ngươi thoải mái hơn."
Tô công tử: "Khẳng định là ngươi, nàng cái gì cũng đều không hiểu, không có ý nghĩa, quá không có ý nghĩa.
Nữ quỷ: "Nàng đi Kim Cương tự cho ngươi bái Phật, về sau ngươi có muốn ở cùng với ta không?"
Tô công tử: "Muốn, nằm mộng cũng muốn, có thể ngươi là Quỷ, nên làm sao có thể ở cùng một chỗ?"
Nữ quỷ: "Ta có một biện pháp, có thể mài đi hồn phách của nương tử ngươi, đến lúc đó ta có thể chiếm cứ thân thể của nàng, về sau chúng ta liền có thể ở cùng một chỗ, bất quá trước tiên ngươi cần phải khiến cho nàng ta điên."
"Điên? Nàng làm sao có thể điên, à, đúng, ta cùng nàng có một đứa con, nàng coi trọng nhất chính là hài tử, nếu như hài tử xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng nhất định sẽ điên mất."
Sau khi bọn hắn nói tới đây.
Tô phu nhân cùng Tô lão phu nhân sắc mặt trong nháy mắt biến ảm đạm.
Tô phu nhân thân hình lay động, dường như đứng không vững.
Tô lão phu nhân chặt chẽ che ngực, chỉ cảm thấy tim quặn đau khó nhịn.
Lâm Phàm cũng không ngờ tới có thể thấy được một màn kích thích như vậy, còn có thể nghe được những lời lẽ táng tận thiên lương đến thế.
Tô lão phu nhân lấy lại sức, đi đến trước mặt Lâm Phàm, nhẹ giọng dò hỏi: "Đạo trưởng, hắn là bị Quỷ mê hoặc tâm trí sao?"
Lâm Phàm nói: "Không phải, hắn hết sức tỉnh táo, cam tâm tình nguyện."
"Ấy!" Tô lão phu nhân thở dài, nàng là biết đứa con này của mình là tình huống như thế nào, quả thật khiến người khác phải quan tâm, trước kia khi chưa mê luyến nữ quỷ, cũng đã đêm không về ngủ, cả ngày đi tới đi lui ở trong thanh lâu.
Lúc này Tô lão phu nhân trầm tư, tựa hồ đang nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức chậm rãi ngẩng đầu, giống như đã đưa ra một quyết tâm trọng đại.
"Đạo trưởng, để cho bọn họ đi đi." Tô lão phu nhân nói ra.
"Hửm?" Lâm Phàm kinh ngạc, "Lão phu nhân có ý tứ là?"
"Gia môn bất hạnh, bại hoại môn phong, ta Tô gia làm sao lại có thể sinh ra loại nghiệt súc ngay cả con mình cũng cam lòng ra tay, cứ để hắn cùng con nữ quỷ kia tan thành mây khói đi, lão thân coi như con của mình đã c·hết, về sau dốc lòng giáo dục tôn nhi."
Tô lão phu nhân nhịn đau khổ nói ra.
Đây là biết rõ đã nuôi phế một người, quả đoạn từ bỏ, định chuyên tâm bồi dưỡng tôn nhi.
Từ đây có thể biết, Tô lão phu nhân khi còn trẻ, cũng là một người có chủ kiến, quả quyết, tuyệt không dây dưa dài dòng, hơn nữa còn biết cách kịp thời dừng lại tổn hại.
Dùng tình huống trước mắt để xem xét.
Cho dù diệt đi nữ quỷ, cứu hắn ra, hắn chưa chắc đã mang ơn, ngược lại còn sẽ ghi hận trong lòng.
Triệt tiêu khói đen.
Hai hồn đang kịch liệt tác chiến, đột nhiên phát hiện tình huống không đúng.
"A, mẹ, phu nhân. . ." Tô công tử giật mình, dọa đến hồn thể không ổn định.
Lâm Phàm không cho bọn hắn có cơ hội trao đổi.
Đột nhiên đem hai cái hồn phách hút vào trong cơ thể, giao cho Hạn Tinh xử lý.
Hắn biết nếu như hắn không ra tay thì đợi hắn chính là mẹ con ở giữa giận mắng, giữa vợ chồng xung đột.
Hắn Huyền Đỉnh là tới trảm yêu trừ ma.
Không phải tới nghe chuyện bát quái trong nhà người khác.
"Tốt, bần đạo đã làm xong, hồn phách của Tô công tử và nữ quỷ, từ nay tan thành mây khói."
Lâm Phàm quay người nhìn về phía Âu Dương Hào Vân.
"Âu Dương huynh đệ, chúng ta ra ngoài, tìm một chỗ, bần đạo sẽ viết tinh yếu của Hàng Ma quyền ra."
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận