Bắt Đầu Tiên Đế Tu Vi, Ba Mươi Năm Sau Thu Đồ Nữ Đế

Chương 184: Tóc xanh thiếu niên ra tay cứu trị Ngọc Giác, lại tiến Man Hoang tiểu thế giới

**Chương 184: Thiếu niên tóc xanh ra tay cứu Ngọc Giác, lại tiến vào Man Hoang tiểu thế giới**
Bên ngoài đại điện truyền thừa Thần Ma Viêm Quân, Triệu Vô Cực nhìn thấy đại sư tỷ Lâm Thanh Tuyết cùng mấy sư huynh đệ khác đều đang lĩnh hội bức tranh sơn thủy trước mắt.
Chỉ thấy thần niệm của bọn hắn hoàn toàn đắm chìm trong bức họa, trên người có một tầng ánh sáng nhạt bao phủ, hẳn là do Thần Ma Viêm Quân thiết lập để bảo vệ người lĩnh hội.
Sau đó, Triệu Vô Cực và nhị huynh đệ không lo lắng người khác giở trò đánh lén, liếc nhìn Trịnh Tu và Phong Hình phía sau, rồi đi tới bên cạnh Lâm Thanh Tuyết, Vương Diễm và những người khác, cũng gia nhập vào việc lĩnh hội bức tranh sơn thủy.
Phong Hình hừ lạnh một tiếng, hắn hiểu được ý tứ trong ánh mắt Triệu Vô Cực nhìn hắn, hắn có thể không vô sỉ đến mức đánh lén người khác.
Về sau, hắn tìm một chỗ ngồi xếp bằng lĩnh hội.
Trịnh Tu thì quét mắt tất cả mọi người ở đó, nhưng không phát hiện tung tích của thần tử Ngọc Giác.
Hắn tràn đầy nghi hoặc, Ngọc Giác so với bọn hắn còn sớm nhận được lệnh bài chìa khóa, tiến vào một trong những cửa đá, chẳng lẽ còn chưa đi ra?
Tuy giữa hai người là quan hệ thù địch, nhưng hiện tại, mỗi một chiến lực của tiên đình đều không thể khinh thường, cộng thêm còn có Phong Hình và những thiên kiêu bản địa của Man Hoang tiểu thế giới.
Thêm Ngọc Giác một người, còn có thể liên lụy bọn hắn, tăng thêm một phần cơ hội cướp đoạt cơ duyên.
Lúc này, bên trong đại điện truyền thừa.
Mặc Uyên và Hiên Viên Nam Thành đang tiếp nhận thí luyện tâm tính của Thần Ma Viêm Quân, chỉ cần thông qua được thí luyện, liền có thể thu hoạch được truyền thừa của Thần Ma Viêm Quân.
Việc trước đó thanh lý thần hồn và hài cốt cường giả trên chiến trường cổ kia, đã chứng minh thiên phú tư chất của Mặc Uyên và Hiên Viên Nam Thành vô cùng cường đại.
Thần Ma Viêm Quân hết sức coi trọng hai người bọn họ.
Tuy trong cuộc tranh đoạt cơ duyên ở tám cánh cửa đá, Lâm Thanh Tuyết, Vương Diễm bọn hắn cũng biểu hiện ra thiên phú thực lực cường đại, nhưng dù sao Mặc Uyên và Hiên Viên Nam Thành là hai người đầu tiên phát hiện mộ của Thần Ma Viêm Quân, khí vận cũng là một phần của thực lực.
— —
Tại Thần tộc chi địa, tộc trưởng Thần tộc Ngọc Chiến Thiên đang ngồi ngay ngắn trong một tòa cung điện hùng vĩ, hai mắt nhắm chặt, quá mức chuyên tâm đắm chìm trong đại đạo.
Không khí chung quanh dường như ngưng đọng, chỉ có tiếng hít thở rất nhỏ của hắn và ba động linh lực như có như không quanh quẩn trong không gian tĩnh mịch này.
Thời khắc này, Ngọc Chiến Thiên tâm thần hợp nhất, đang cố gắng lĩnh hội pháp tắc Đại Đạo thâm ảo vô cùng.
Ý thức của hắn giống như từng đạo thiểm điện, xuyên thẳng qua vô tận huyền bí của vũ trụ, nỗ lực bắt được tia mấu chốt có thể giúp hắn đột phá bình cảnh, nâng cao một bước.
Đúng lúc này, không có dấu hiệu nào, kim quang chói mắt bỗng nhiên lóe lên trước mặt hắn!
Đạo kim quang này chói mắt như mặt trời, trong nháy mắt chiếu sáng toàn bộ cung điện.
Bên trong kim quang ẩn chứa một cỗ lực lượng cường đại mà thần bí, khiến người ta không khỏi sinh lòng kính sợ.
"Vạn Giới Đồ?" Ngọc Chiến Thiên nghi hoặc.
Nơi này là chỗ tu luyện của hắn, thế mà lại có huyết tinh chi khí cực kỳ nồng đậm.
Nếu không phải hắn hết sức quen thuộc khí tức của Vạn Giới Đồ, đã sớm xuất thủ, đạo pháp Thần tộc đột nhiên đánh tới.
Chỉ thấy Vạn Giới Đồ từ từ mở ra, lộ ra thân ảnh huyết sắc được bao bọc ở giữa.
Đợi Ngọc Chiến Thiên tỉ mỉ quan sát, không đành lòng hô to.
"Giác nhi!"
Nhìn thấy bộ dạng lúc này của Ngọc Giác, Ngọc Chiến Thiên hai mắt đỏ thẫm, nghiến răng nghiến lợi.
Hắn thân là tộc trưởng Thần tộc, nửa bước Đại Đạo cảnh, đã rất lâu không có tức giận như thế.
Ngọc Giác là nhi tử đắc ý nhất của hắn, càng là hy vọng tương lai của Thần tộc, bây giờ lại bị người tổn thương thành tình trạng như thế này.
Sau khi Ngọc Giác sử dụng Thần Ma pháp tướng, phát hiện vẫn không cách nào đối kháng Vương Diễm, đối mặt với cỗ khí tức tử vong "Sắc" chữ, lập tức vận dụng tất cả lực lượng còn sót lại, thúc đẩy Vạn Giới Đồ, dẫn hắn trở lại Thần tộc.
Lúc này Ngọc Giác hết sức yếu ớt, toàn thân trọng thương, dựa vào Vạn Giới Đồ bảo vệ một hơi mới có thể trở lại Thần tộc.
Nhìn bộ dạng trên thân Ngọc Giác, Ngọc Chiến Thiên lập tức biết đây là do thi triển bí pháp Thần tộc, thiêu đốt thần huyết gây nên.
Chỉ là hắn không rõ, Ngọc Giác tại Man Hoang bí cảnh, gặp phải tồn tại kinh khủng gì, vậy mà phải sử dụng Thần Ma pháp tướng, hơn nữa còn thua.
Là ai đã bức Ngọc Giác đến loại tình trạng này, coi như Ngọc Giác gặp phải Vô Cực cảnh, thi triển Thần Ma pháp tướng cũng không đến mức bị thương thành dạng này.
Chẳng lẽ là Hỗn Độn cảnh xuất thủ?
Ngọc Chiến Thiên nghĩ không ra nguyên do, lập tức chuẩn bị cứu chữa Ngọc Giác, chỉ có chữa khỏi cho Ngọc Giác, mới có thể biết chuyện phát sinh với hắn trong Man Hoang bí cảnh.
Đúng lúc này, một thanh âm thanh lãnh vang lên trong đầu Ngọc Chiến Thiên.
"Dẫn hắn đến cấm địa."
Ngọc Chiến Thiên toàn thân chấn động, đây là thanh âm của Thần Chủ.
Hắn không dám trì hoãn, lập tức ôm lấy Ngọc Giác hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng đuổi theo hướng cấm địa.
Trong cấm địa, thiếu niên tóc xanh xếp bằng trên ngọc thạch.
Khi Ngọc Chiến Thiên ôm Ngọc Giác đi vào, hắn mở hai mắt ra.
Trong hai mắt hắn mang theo tang thương vạn cổ, hắn hôm nay đã càng ngày càng gần đến việc đột phá Đại Đạo cảnh phía trên.
Ngọc Chiến Thiên nhẹ nhàng đặt Ngọc Giác trước mặt thiếu niên tóc xanh, Vạn Giới Đồ vẫn lơ lửng ở ngực Ngọc Giác, tản ra quang mang nhàn nhạt.
Thiếu niên tóc xanh tiến lên, đặt tay lên Vạn Giới Đồ.
Lập tức, từng đạo đại đạo phù văn từ đầu ngón tay hắn bay ra, chui vào trong cơ thể Ngọc Giác.
Vạn Giới Đồ đột nhiên quang mang đại thịnh, toàn bộ cấm địa đều được chiếu sáng tỏ.
Mái tóc dài của thiếu niên tóc xanh không gió mà bay, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ.
Không ngờ Ngọc Giác đối với Vạn Giới Đồ lại lĩnh ngộ được đến bước này, pháp tướng Vạn Giới Đồ đã ngưng tụ thành thực thể.
Đại đạo phù văn đang không ngừng chữa trị thương thế do thần huyết thiêu đốt mang đến, đặc thù của Thần Ma pháp tướng trên thân Ngọc Giác đang dần dần tiêu tán.
"Trải qua lần này, ngươi coi như nhân họa đắc phúc."
Thiếu niên tóc xanh lẩm bẩm.
Thần huyết bị thiêu đốt của Ngọc Giác được đại đạo chi lực của thiếu niên tóc xanh bổ sung, Thần Ma chi lực còn sót lại trong cơ thể cũng dung nhập vào trong đó.
"Đã như vậy, ta lại cho ngươi lên một bậc thang, còn có thể lĩnh ngộ được đến đâu, thì nhìn tạo hóa của ngươi."
Thiếu niên tóc xanh đem một tia lực lượng kinh khủng còn sót lại trong thương thế của mình, đánh vào trong cơ thể Ngọc Giác.
Rất nhanh, Ngọc Giác thoát khỏi tình trạng hấp hối, khôi phục như lúc ban đầu.
Hắn đang đắm chìm trong lực lượng hoàn toàn mới, cảm ngộ tia khủng bố chi uy trong cơ thể.
...
"Đa tạ Thần Chủ, tái tạo chi ân!"
Ngọc Giác hưng phấn bái tạ thiếu niên tóc xanh, hắn hôm nay, so với hắn trước kia đã hoàn toàn khác biệt.
Nếu lại đối đầu Vương Diễm, hắn tuyệt đối có lòng tin ba chiêu đánh bại hắn.
Mà Ngọc Giác cũng cảm nhận được, hắn đã chạm đến bình chướng Vô Cực cảnh, chỉ thiếu chút nữa, liền có thể bước vào Vô Cực cảnh.
Sau khi rời khỏi cấm địa, Ngọc Giác đem sự tình phát sinh trong Man Hoang tiểu thế giới nói cho Ngọc Chiến Thiên.
"Tiên đình, sớm muộn có một ngày ta muốn bọn hắn chém thành muôn mảnh." Ngọc Chiến Thiên vừa nghĩ tới lần tranh đấu với tiên đình kia thì vô cùng phẫn nộ.
Lần này, nhi tử của hắn còn suýt chút nữa tử vong trong tay bọn hắn, ngày sau nhất định phải trả lại gấp trăm lần.
Sau khi hơi chỉnh đốn trong Thần tộc, Ngọc Giác lần nữa tiến về Man Hoang tiểu thế giới.
Có Thần Chủ ra tay cứu trị, mới qua nửa ngày thời gian, Vương Diễm bọn hắn muốn chiếm lấy truyền thừa Thần Ma Viêm Quân không thể nhanh như vậy.
Có được tia cơ duyên khủng bố do Thần Chủ ban cho, Man Hoang tiểu thế giới đã không thể tạo bất kỳ áp chế nào đối với hắn.
Lần này, hắn nhất định phải khiến đám đệ tử tiên đình kia đều phải chết, còn có những người bản địa của Man Hoang tiểu thế giới kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận