Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Dựa Vào Dị Năng Bước Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh
Chương 83
Buổi tối, Lý Nguyệt Nga nằm ở trên giường đất, nói với Lục Thanh An: “Không biết nhà vợ thằng ba như thế nào nữa, lúc trước thằng ba cũng chỉ nói qua loa.”
Còn có thể gửi tiền, e rằng tình hình trong nhà cũng không nghiệm trọng.
Như thế, Lý Nguyệt Nga lại có chút lo lắng, sợ thông gia sẽ chê con trai bà ấy là nhà quê.
“Lúc trước thằng ba nói với bà như thế nào?” Lục Thanh An cũng thầm nghĩ trong bụng.
“Chỉ nói cha con bé là giáo viên đại học, mẹ làm ở xưởng thực phẩm, có người bác cả làm làm sư đoàn trưởng ở bộ đội tỉnh Quế. Trong nhà xảy ra chút chuyện, nhưng chuyện không lớn, kết hôn cũng không ảnh hưởng đến thằng ba.” Lý Nguyệt Nga nói.
“Chỉ vậy thôi sao? Không nói gì khác à?”
“Không.” Lý Nguyệt Nga lắc đầu.
“Sao lúc đó bà không hỏi rõ ràng hơn?” Giọng điệu của Lục Thanh An có chút nóng nảy.
Lý Nguyệt Nga nổi giận, trách mắng: “Không phải lúc tôi nói với ông, thằng ba còn ở đó, mà sao ông không đi hỏi đi?”
Lão già c.h.ế.t tiệt này, chỉ biết nổi nóng với bà ấy, ở trước mặt thằng ba thì chẳng dám ho he gì cả.
Lục Trường Chinh rời nhà nhiều năm, lại là quân nhân c.h.é.m g.i.ế.c ở tuyến đầu, nên khí thế trên người rất dữ dội. Hơn nữa từ nhỏ anh đã có chính kiến, thật ra hai vợ chồng đều không nói gì được anh. Chuyện của anh đều phải thương lượng với anh, anh gật đầu đồng ý mới được.
Tuy nói bọn họ là cha mẹ, nhưng có đôi khi bọn họ cũng hơi sợ Lục Trường Chinh.
Bị Lý Nguyệt Nga khiển trách, Lục Thanh An lập tức tắt máy, một lúc lâu mới nói: “Thằng ba không nói, là không muốn chúng ta suy nghĩ nhiều. Đã như vậy, chúng ta coi như không biết, nên sống như thế nào thì cứ sống như thế ấy. Con bé cũng hiếu thảo, sau này chúng ta đối xử tốt với người ta một chút là được.”
Lý Nguyệt Nga trợn mắt: “Còn cần ông nói chắc.”
Trải qua hơn nửa tháng ở chung, cảm tình của Lý Nguyệt Nga đối với Tô Mạt có thể nói là càng ngày càng tăng.
“Hôm qua con bé cho một giỏ lê và rau xanh thật lớn, mà không chịu nhận tiền. Ngày mai đại đội chia lương thực, lương thực của chúng ta cho nhà thằng ba một ít, cho con bé khỏi phải đi mua.” Lý Nguyệt Nga nói.
Lục Thanh An phất tay: “Bà cứ liệu mà sắp xếp đi.”
“Còn nữa, chờ chia thịt, chúng ta cũng đưa cho người ta một ít. Không thể để con bé đưa đồ ăn tới mãi được.”
“Được.” Lục Thanh An không có ý kiến.
Sáng sớm ngày 17 tháng 10 năm 1971, trạm phát thanh của đại đội thôn Lục Gia bắt đầu phát ca khúc cách mạng.
Toàn bộ xã viên của đại đội đều vui sướng hớn hở, bởi vì sau hai ngày hạch toán khua chiêng gõ trống, cuối cùng đại đội của họ cũng đã tính xong công điểm, hôm nay chính là ngày bọn họ chia lương thực chia tiền.
Ăn sáng xong từ sớm, mọi người cầm theo bao bố, gánh cái sọt, đẩy xe đẩy, đến bãi phơi gạo của bộ đại đội tập hợp.
Tô Mạt ăn bữa sáng xong cũng đi, khác với người khác cầm một đống dụng cụ, hai tay cô trống trơn.
Cô cố gắng nhớ lại, hình như cô chỉ có 71 công điểm. Công việc này, cũng đừng m.ô.n.g có thể có nhiều lương thực. Cô đến đó trước giờ mão, chờ tất cả mọi người chia gần hết, cô lại trở về đạp xe đạp tới đại đội mua lương thực.
Các xã viên chờ trên bãi phơi gạo, đều đang suy đoán công điểm năm nay có giá trị bao nhiêu tiền. Năm ngoái một công điểm là tám xu, năm nay kiểu gì cũng nhiều hơn năm ngoái.
Phần lớn mọi người đều đang đoán là một hào hoặc một hào một, người to gan đoán là một hào hai.
Nhưng phần lớn mọi người cho rằng nhiều nhất là một hào một, tăng thêm ba xu đã là quá lắm rồi.
Ở đại đội bọn họ, xã viên có công điểm cao nhất năm nay là 2100 điểm. Nếu một công điểm tăng thêm ba xu, tương đương với một năm tăng thêm 63 đồng, đây chính là tiền lương hai tháng của phần lớn công nhân.
Chờ sau khi mỗi hộ đều có người đại diện đến, Lục Thanh An và Lục Bảo Quốc thay phiên nhau lên sân khấu nói những lời kích động lòng người. Đơn giản là cảm ơn tổ quốc cảm ơn Đảng, sau đó lại khích lệ xã viên phía dưới một phen, khiến cho phía dưới vỗ tay như sấm dậy.
Cuối cùng, kế toán Lục Hành Quân mới lên sân khấu tuyên bố, giá trị thực của công điểm năm nay. Sau khi nghe được giá trị công điểm năm nay là một hào hai, đám người bên dưới đều sục sôi.
Chờ mọi người náo nhiệt xong, đại đội trưởng mới tuyên bố sẽ bắt đầu phân chia lương thực.
Các cán bộ của đại đội đã sớm bày bàn và cân ở trước cửa kho hàng, nhân viên phân phối cũng đã sớm chờ lệnh trong kho hàng. Các xã viên cũng ở bên cạnh chờ đợi, chờ gọi đến nhà mình thì đi vào kiểm tra đối chiếu với kế toán, sau đó vào kho lấy lương thực rồi chia tiền.
Cấp bậc khẩu phần lương thực của nông thôn ở huyện Thanh Khê dựa theo cấp bậc lao động, tổng cộng chia làm 5 cấp.
Nam lao động trung niên ăn lương thực cấp một, mỗi năm 600 cân; Nữ lao động trung niên ăn lương thực cấp hai, mỗi năm 500 cân; Lao động cấp ba và trẻ em từ 8 đến 12 tuổi ăn lương thực cấp ba, mỗi năm 420 cân; Trẻ em từ 3 đến 7 tuổi ăn lương thực cấp bốn, mỗi năm 300 cân; Trẻ em dưới hai tuổi, ăn lương thực cấp năm, mỗi năm 180 cân.
Đại đội thôn Lục Gia là dựa theo nguyên tắc “Người bảy công ba” mà chia lương, lương thực đầu người chiếm bảy phần, lương thực từ công điểm chiếm ba phần, ngoại trừ trẻ con.
Lấy người ăn lương thực cấp một làm ví dụ, 600 cân lương thực này, lương thực đầu người chiếm 70%, có thể chia 420 cân. Còn lại, phải dựa vào công điểm để chia, cứ mười công điểm là có thể lấy thêm một cân lương thực. Nếu năm nay có 1900 công điểm, lương thực được chia là 190 cân, như vậy năm nay có thể chia đến 610 cân lương thực.
Đương nhiên phân chia lương thực không thể toàn bộ là lương thực tinh, mà phân theo nguyên tắc ba bốn ba. Tức lúa mì/lúa nước chiếm 30%, ngô chiếm 40%, khoai lang chiếm 30%.
Lấy lương thực cấp một làm ví dụ, lúa mì/lúa nước được chia 180 cân, ngô được chia 240 cân, khoai lang được chia 180 cân.
Đương nhiên, có một số gia đình có đông người nhưng ít sức lao động, có thể thương lượng với đại đội, đổi lương thực tinh thành lương thực thô đồng giá trị.
Rất nhanh, đã gọi đến tên Lục Thanh An, Lý Nguyệt Nga gọi Tô Mạt đến hỗ trợ.
Lục Thanh An là bí thư chi bộ, tính điểm bằng người có công điểm cao nhất đại đội, là 2100 công điểm. Lý Nguyệt Nga có 1560 công điểm, hai vợ chồng, một người ăn lương thực cấp một, một người ăn lương thực cấp hai. Lục Bá Minh là người già, tính theo sức lao động cấp ba, ăn lương thực cấp ba.
Lục Thanh An, tính lương thực đầu người là 420 cân, lương thực từ công điểm là 210 cân, tổng cộng có 630 cân lương thực.
Lý Nguyệt Nga tính lương thực đầu người là 350 cân, lương thực theo công điểm là 156 cân, tổng cộng chia 506 cân lương thực.
Lục Bá Minh tinh lương thực đầu người là 294 cân, không có lương thực theo công điểm, tổng cộng là 294 cân lương thực.
Một nhà ba người cộng lại, tổng cộng có thể chia 1430 cân lương thực. Theo nguyên tắc ba bốn ba, có thể chia số lương thực tinh (lúa mì/lúa nước) 429 cân, ngô 572 cân, khoai lang 429 cân.
“Vợ thằng ba, bột mì và gạo, con thích cái nào hơn?” Lý Nguyệt Nga hỏi Tô Mạt.
“Hả? Con sao cũng được, không có kén.” Tô Mạt có chút khó hiểu.
“Lương thực tinh với thóc lấy 100 cân, những thứ khác đều lấy lúa mì.” Lý Nguyệt Nga nói với tiểu đội trưởng phụ trách phân phối, sau đó đưa bao bố mà mình mang theo cho anh ta.
Rất nhanh, nhân viên phân phối bên trong đã khiêng ra lương thực tương ứng, lần lượt cân ở trên cái cân trước cửa.
Sau khi xác nhận số lượng lương thực thì đến việc chia tiền.
Hai vợ chồng Lý Nguyệt Nga, tổng cộng 3660 công điểm. Năm nay mỗi lao động được phân phối 32 ngày công nghĩa vụ, tức là mỗi người giảm 320 công điểm. Công điểm còn lại mới được tính thành tiền.
Sau khi trừ ngày công nghĩa vụ, hai vợ chồng còn lại 3020 công điểm. Giá trị của công điểm là một hào hai, trị giá 362.4 đồng.
Nhưng số tiền này, còn phải trừ tiền lương thực và tiền chia thịt, nếu còn dư mới chia cho cá nhân.
Lương thực đều tính theo giá thu mua của nhà nước, lúa mì là 0.13 đồng một cân, 329 cân là 42.77 đồng; Thóc 0.95 đồng một cân, 100 cân chính là 95 đồng; Năm xu một cân ngô, 572 cân chính là 28.6 đồng; Khoai lang hai xu năm một cân, 429 cân chính là 10.73 đồng.
Tổng cộng lương thực là 91.6 đồng.
Sau đó đến việc phân thịt, tiêu chuẩn phân phối thịt là cứ 500 công điểm có thể chia một cân thịt. Với công điểm của vợ chồng Lý Nguyệt Nga, có thể chia được hơn bảy cân, Lý Nguyệt Nga lấy luôn tám cân, ba cân mỡ, năm cân thịt.
Thịt theo giá của xã cung ứng, miếng mỡ heo 1.2 đồng/cân, thịt 0.8 đồng/cân, tổng cộng tiền thịt là 7.6 đồng.
Đại đội còn phát cho mỗi hộ 2 cân bông, tiền bông tổng cộng 2.3 đồng.
Dầu cũng được phân chia cho mỗi người khoảng ba lạng, ba người nhà Lục Thanh An, một tháng có một cân dầu, một năm 12 cân dầu. Dầu lạc 0.9 đồng/cân, tiền dầu tổng cộng là 10.8 đồng.
Ngoài những thứ này, Lý Nguyệt Nga lại xin đại đội 20 cân đậu nành, 20 cân đậu xanh, đậu nành 3.34 đồng, đậu xanh 4 đồng, tổng cộng là 7.34 đồng.
Tất cả những thứ này cộng lại, tổng cộng là 119.64 đồng.
Trước đó nhà họ Lục cũng không nợ tiền của đại đội nên cuối cùng chia cho Lý Nguyệt Nga số tiền 242.76 đồng. Lý Nguyệt Nga suýt chút nữa đã cười lệch miệng.
Có thể được chia nhiều tiền như vậy, một là bởi vì năm nay công điểm đắt giá, giá trị tăng khoảng 50% so với năm ngoái. Hai là một nhà ba người, hai người có sức lao động mạnh. Lục Thanh An còn được tính theo công điểm cao nhất, Lý Nguyệt Nga cũng là người làm giỏi, mỗi ngày đều lấy được bảy tám công điểm.
Sức lao động nhiều, lại không có người liên lụy, đương nhiên tiền cũng được chia nhiều hơn.
Giống như một số nhà có ít sức lao động, trẻ em lại nhiều, sẽ không có nhiều tiền như vậy. Có một số gia đình, trả hết tiền nợ năm ngoái ở đại đội, có khi còn không được chia tiền.
Lĩnh tiền xong, Lý Nguyệt Nga kéo xe đẩy tới, nhờ các mấy chàng trai bên cạnh mang lương thực lên xe hộ, sau khi gọi được hai chàng trai, bà ấy cũng bắt đầu trở về.
Tô Mạt muốn tới giúp, Lý Nguyệt Nga xua tay không cho, bảo cô ở đây chờ, nói sẽ đến cô nhanh thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận