Võ Hiệp: Con Cháu Đầy Đàn, Từ Cưới Tiểu Long Nữ Bắt Đầu

Võ Hiệp: Con Cháu Đầy Đàn, Từ Cưới Tiểu Long Nữ Bắt Đầu - Chương 308: Cửu Ca Thần Đao, Thiên Vấn Cửu Đao! . (length: 7814)

Tô Lâm quay đầu nhìn về phía đống tài bảo phía sau, sáng loáng, thật mê người!
Chỉ là, trên những tài bảo này là biết bao nhiêu mạng người và máu tươi!
Tô Lâm nhìn Dương Quảng đang bị vùi lấp trong đó, lúc này ruột gan Dương Quảng đã nát hết.
Vốn tưởng rằng Dương lão tổ có thể cứu mình, kết quả Dương Hư Ngạn và Tô Lâm lại xuất hiện giữa chừng, xem ra, mạng sống của hắn đã hoàn toàn phụ thuộc vào ý muốn của hai người họ!
Hắn hoàn toàn buông xuôi!
Tô Lâm lôi Dương Quảng ra, nói: "Dương Quảng, ta đến đây phần lớn là vì ngươi!"
"Ngươi và ta vốn không thù oán, ta có thể tha cho ngươi một mạng!"
"Nhưng nữ nhân của ta và ngươi có mối thù quốc gia, ta đã hứa với nàng khi cưới nàng, nhất định sẽ báo thù cho nàng!"
"Bây giờ là lúc đó!"
Lời nói của Tô Lâm như tiếng tử thần ngâm nga, Dương Quảng run lẩy bẩy.
Những người trong võ lâm và thế gia môn phiệt bên ngoài nào đâu chịu cầu tình cho Dương Quảng, những năm qua Dương Quảng tàn bạo, người người oán hận, chết dưới tay ai mà chẳng chết? Tô Lâm đưa Dương Quảng ra ngoài, ném trước mặt Phó Quân Sước, nói: "Quân Sước, phu quân nhất định sẽ làm những gì đã hứa với nàng!"
Phó Quân Sước rút trường kiếm, thấy Dương Quảng sắp chết dưới kiếm của nàng, lúc này một thân ảnh nhanh như chớp lao đến, chụp lấy Dương Quảng định bỏ chạy. Tốc độ này thật nhanh, nếu không chuẩn bị trước, một cường giả bình thường căn bản không phản ứng kịp.
Chỉ là bên cạnh Dương Quảng lại là Tô Lâm, lão nhân này đã liều mình cứu chủ, nên sau khi bị Tô Lâm ngăn cản, liền quay sang tấn công Tô Lâm, bàn tay hắn lộ ra màu lục, hiển nhiên là luyện Độc Công, người khác có lẽ kiêng kỵ hắn, nhưng đối với Bách Độc Bất Xâm Tô Lâm mà nói, thì trực tiếp không dùng binh khí tiếp được.
Lão Thái Giám đánh một chiêu không thành, đứng im cách đó không xa.
Hắn thở dài, nói: "Bệ hạ, lão nô vô dụng!"
Kiếm quang của Phó Quân Sước lóe lên, đầu Dương Quảng rơi xuống đất!
Đại Tùy chi chủ, lúc đó chết đi!
Chẳng ai ngờ, hắn lại chết dưới tay một nữ nhân!
Nhưng trong lòng mọi người không ai tiếc cho cái chết của hắn, chỉ có Lão Thái Giám ở đằng xa, khuôn mặt già nua lộ vẻ đau thương, thân thể dường như tiều tụy, lẩm bẩm: "Lão nô không thể hoàn thành lời dặn của lão tổ, lão nô đáng chết! Lão nô đáng chết a!"
Hắn giơ tay lên, vỗ thẳng vào đầu mình, đến cả Tô Lâm cũng không kịp ngăn cản.
Tô Lâm nhìn thi thể của hắn, cảm khái: "Cũng là một kẻ đáng thương, hắn không nên chết!"
Tô Lâm quay đầu nhìn Dương Hư Ngạn đang bị phong ấn, lúc này Dương Hư Ngạn đã bị tâm ma xâm chiếm, thực lực giảm sút, e là về sau khó mà tăng tiến.
Tô Lâm đang suy nghĩ tiếp theo nên làm gì thì Thạch Thanh Tuyền lại đi đến trước mặt Tô Lâm, khẩn cầu: "Tô Lâm, ngài đã ban ân huệ mà ta không có gì báo đáp, đáng lẽ không nên cầu xin ngài giúp đỡ nữa, nhưng vì cha ta, cũng vì võ lâm Đại Tùy, xin ngài hãy giải quyết Dương lão tổ trọng sinh!"
"Ồ!"
"Cô gái này không phải con gái của Thạch Chi Hiên sao?"
"Sao cả con gái của Thạch Chi Hiên cũng có quan hệ với Tô Lâm, giang hồ Đại Tùy chỉ biết hắn có một cô con gái, ít người thấy mặt, sao Tô Lâm ở xa Đại Tùy lại có cơ duyên này ?"
"Chả trách hắn thê thiếp thành đàn, đào hoa của hắn không phải nam nhân bình thường sánh được!"
"Tuy cô gái này mở miệng là vì Thạch Chi Hiên, nhưng nàng nói đúng, nếu cao thủ Đại Tùy bị thương, vậy người chịu thiệt vẫn là toàn bộ võ lâm!"
"Kính xin Tô Minh Chủ ra tay!"
"Kính xin Tô Minh Chủ ra tay!"
"Kính xin Tô Minh Chủ ra tay!"
Người tán thành càng lúc càng đông, Tô Lâm vốn định ra tay, bèn gật đầu nói: "Những người chiến đấu với Dương lão tổ đều là tiền bối của ta, ta tự nhiên sẽ ra tay, xin chư vị đừng nóng ruột!"
Tô Lâm nhìn Thạch Thanh Tuyền, trên mặt lộ nụ cười ấm áp, nói: "Yên tâm đi, tiện thể nói luôn, Vạn Bảo Sơn Trang vẫn giữ một phòng cho nàng!"
Mặt Thạch Thanh Tuyền đỏ bừng trong nháy mắt, nói: "Ngươi đang nói gì vậy! Hỗn đản!"
Tô Lâm ngẩn người, mới biết câu nói của mình có vấn đề, lời mời chân thành sao lại thành ra khiêu khích! Nhưng mà, hình như nàng không phản cảm lắm!
Có hy vọng!
Chỉ là trước kia dưới nhiều cơ duyên trùng hợp, quan hệ giữa hai người vẫn trên tình bạn dưới tình yêu, dù ở chung một viện cũng không tiến triển, không ngờ cách nhau nửa tháng, quan hệ lại trở nên mờ ám!
Tô Lâm vui mừng trong lòng, lúc đầu ở khách sạn, có lẽ Tô Lâm đã có cảm tình với cô gái này rồi.
"Ha ha ha, ta là nói hoan nghênh nàng đến Vạn Bảo Sơn Trang làm khách!"
"Ta biết."
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ đưa phụ thân nàng bình an trở về!"
Thạch Thanh Tuyền ngước nhìn Tô Lâm, khi nhìn thấy đôi mắt trong suốt như hồ sâu của Tô Lâm, khiến người ta an tâm và tin tưởng, nàng mím môi, gật đầu, "Ừm."
Tô Lâm lại tiến vào bình chướng, hóa thành một luồng sáng, tiến vào tiểu thiên địa trong Hòa Thị Bích!
Vào rồi!
Khá lắm!
Đao khí cuồn cuộn suýt làm Tô Lâm vừa vào đã bị thương!
Tuy đã gặp nhiều Lục Địa Thần Tiên, nhưng Lục Địa Thần Tiên Tô Lâm thực sự giao thủ chỉ có Quỳ Hoa Lão Tổ, còn lại đều là nghiền ép, nên trận chiến giữa các Lục Địa Thần Tiên, đặc biệt là trình độ ba Đại Tông Sư này, hắn chưa từng trải qua, vừa vào đã mở mang tầm mắt!
Đây chính là Tống Khuyết Cửu Ca Thần Đao!!! Quả nhiên bất phàm!
Tô Lâm thấy bên cạnh Tống Khuyết lơ lửng chín thanh đại đao, mỗi thanh đều là danh phẩm tuyệt thế, lai lịch lớn, đủ để gây náo động giang hồ, mà Tống Khuyết lại có đến chín thanh, thật đáng kinh ngạc!
Tên của những thanh đao này cũng rất đặc biệt, lấy tên chín vị Thần Minh, giống với tên bài thơ nổi tiếng của Khuất Nguyên, nên được gọi là Cửu Ca!
Chiêu thức Tống Khuyết đang dùng gọi là Thiên Vấn Cửu Đao, mỗi đao một chiêu, tổng cộng chín chiêu, chính là tinh hoa Đao Đạo Tống Khuyết lĩnh ngộ nhiều năm!
Không chỉ Tô Lâm cảm thán, cả Thạch Chi Hiên cũng kinh ngạc nhìn chiêu này, thầm nghĩ, nếu mình giao chiến sinh tử với Tống Khuyết, có lẽ mình chẳng chiếm được bao nhiêu lợi thế, dù sống sót, tu vi đời này cũng bị phế bỏ!
"Tống Khuyết lợi hại thật, nếu không có Dương lão tổ, có lẽ người đối mặt với chiêu này chính là ta!"
"Mọi người đều nói hắn là kẻ điên giống ta, bây giờ xem ra, hắn còn điên cuồng hơn ta!"
Tuy tự xưng vô địch thiên hạ, nhưng hôm nay Thạch Chi Hiên cũng dành sự tôn trọng xứng đáng cho thực lực của Tống Khuyết!
Phó Thải Lâm và những người khác lúc này đều ít nhiều bị thương, nhưng không nghiêm trọng, chỉ là khí huyết nghịch hành, điều chỉnh một chút là khỏi.
"Ồ ?"
"Sao lại có thêm một người?"
"Chẳng lẽ là Tô Lâm, hắn vào làm gì, chúng ta những lão già này bị thương không sao, nhưng hắn đang ở giai đoạn đột phá thực lực mấu chốt, nếu bị thương, e là sẽ đoạn tuyệt con đường Phá Toái Hư Không!"
"Tên tiểu tử này hồ đồ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận