Vô Địch Kiếm Vực

Chương 4399: Quê hương của ngươi, ta đi qua! (2)

Chương 4399: Quê hương của ngươi, ta đi qua! (2)Chương 4399: Quê hương của ngươi, ta đi qua! (2)
An Nam Tĩnh có chút trâm ngâm, sau đó tay cầm Phần Thiên Chi Nộ mãnh liệt đâm về phía Dương Diệp một cái.
Xùy-I
Thương ra, mũi thương thoáng hiện ánh lửa, sau một khắc, ánh lửa giống như núi lửa bộc phát, bạo phát ra sức mạnh cực kỳ khủng bố bao phủ về phía Dương Diệp.
- Sử dụng kiếm!
Lúc này, thanh âm của Thiên Tú vang lên ở trong đầu Dương Diệp.
Dương Diệp mở mắt, một thanh kiếm xuất hiện ở trong tay hắn, sau một khắc, hắn nắm kiếm mãnh liệt bổ ra.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Xùy-. Kiếm của Dương Diệp vừa ra, một đạo kiếm khí xuyên qua lực lượng của An Nam Tĩnh, sau đó lập tức đi tới trước mặt nàng, sắc mặt An Nam Tĩnh đại biến, giờ phút này, nàng đã không kịp phản kích, bởi vì nàng không ngờ có thể như vậy, tâm niệm vừa động, Thần Tộc Chiến Thuẫn chắn ở trước mặt nàng.
Nhưng đạo kiếm khí kia trực tiếp xuyên qua Chiến Thuẫn, lập tức đánh vào trên người nàng. Âm!
An Nam Tĩnh bị một kiếm này chấn bay ra ngoài cung điện, ngoài cung điện, An Nam Tĩnh không ngừng lùi lại, ở khóe miệng, máu tươi không ngừng tuôn ra. Ngay lúc này, Thiên Tú đột nhiên xuất hiện ở sau lưng An Nam Tĩnh, tay phải nhẹ nhàng điểm vào sau lưng An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh lập tức ngừng lại, lực lượng kiếm khí trên người nàng cũng lập tức biến mất.
Sau khi dừng lại, An Nam Tĩnh lau máu tươi ở khóe miệng, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Dương Diệp, giờ khắc này Dương Diệp đã ngã trên mặt đất.
- Hắn...
An Nam Tĩnh quay đầu nhìn về phía Thiên Tú.
Thiên Tú nói khẽ:
- Hắn còn không thể chịu đựng lực lượng của Kiếm Vực, đây là cắn trả.
An Nam Tĩnh trâm mặc một lát, sau đó nói:
- Vừa rồi một kiếm kia, vì sao...
Thiên Tú cười nói:
- Rất khiếp sợ?
An Nam Tĩnh nhẹ gật đầu. Thiên Tú nói:
- Cái này là chỗ đáng sợ của vực, nó bỏ qua quy luật của thế giới này, triệt triệt để để bỏ qua, bởi vậy lực lượng của nó có thể hoàn toàn rơi ở trên người ngươi.
- Không thể giải?
An Nam Tĩnh hỏi.
- Tự nhiên không phải!
Thiên Tú nhìn tay phải của mình, tay phải nàng chậm rãi nắm chắc.
- Lực lượng của hắn, có thể bỏ qua tất cả quy luật thiên địa, nhưng đến tầng thứ như ta, lực lượng của chúng ta, tương tự có thể làm được, chỉ có điều, chúng ta không phải bỏ qua những quy luật này, mà là cưỡng ép phá vỡ quy luật, cùng hắn vẫn có bản chất khác biệt. Mà lực lượng của ngươi tạm thời không cách nào làm được, cho nên vừa rồi ngươi không ngăn được một kiếm kial
An Nam Tĩnh trâm mặc.
Lúc này Thiên Tú lại nói:
- Chờ thời điểm hắn có thể chia lìa không gian của người khác thành vực của mình, khi đó hắn mới là một cường giả tuyệt thế chân chính. Hắn hiện tại, bất quá là có chút mạnh mẽ mà thôi.
Nói xong, nàng bấm tay điểm ra, một quyển trục rơi vào trước mặt An Nam Tĩnh.
- Đây là?
An Nam Tĩnh khó hiểu.
Thiên Tú nói:
- Truyên thừa của Hư Linh Tộc ta, tất cả truyền thừa, ở trong đó có giải thích đối với võ đạo, cũng có giải thích đối với các đạo khác, càng có cách khống chế cùng nắm giữ tất cả các loại sức mạnh, ngươi có thể nghĩ tới, trong đó đều có. Trừ lần đó ra, bên trong còn có chú giải của ta, một ít ưu khuyết, ta đều có tách ra chú giải, nếu như ngươi có thể hấp thu, không ngoài mười năm, dùng thiên phú của ngươi, ngươi sẽ trở thành cường giả top đầu của vùng vũ trụ này.
Nói đến đây, hai mắt nàng chậm rãi đóng lại.
- Ta chỉ có một yêu cầu, chính là ngày sau ngươi truyền cho hậu nhân, nói cho đối phương biết, đây là truyền thừa của Hư Linh Tộc, như vậy là đủ.
An Nam Tĩnh nhìn về phía Thiên Tú.
- Ngươi...
Thiên Tú khẽ lắc đầu.
- Ta muốn an tĩnh một chút, ngươi chiếu cố hắn, chờ sau khi hắn tỉnh lại, cùng hắn chung một chỗ tu luyện, thời gian của các ngươi cũng không nhiều, đừng lãng phí, đặc biệt là hắn, để cho hắn mau chóng quen thuộc áp súc Kiếm Vực, chỉ có như vậy, ngày sau gặp được cường giả giống như ta, mới không ngay cả sức hoàn thủ cũng không có. Mà ngươi, cũng cần phải mau chóng hấp thu truyền thừa trong quyển trục, nhớ kỹ, hết thảy trong quyển trục, ngươi có thể hấp thu, có thể mượn nhờ, nhưng không nên đi cải biến võ đạo của mình. Bằng không thì, đến lúc đó ngươi đi con đường của người khác, cái này ngược lại rơi vào tâm thường.
Nói xong, nàng chậm rãi đi ra đại điện.
Trong điện, An Nam Tĩnh tay cầm quyển trục, thật lâu không nói.
Tâm tình có chút trâm trọng!
Thiên Tú đi ra cung điện, đi vê phía trong thành, lúc đi ngang qua một góc đường, một lão giả đứng ở cách Thiên Tú không xa, lão giả nhìn Thiên Tú có chút thi lễ.
Lão giả này là Thiên Cơ Lão Nhân.
Ở bên cạnh Thiên Cơ Lão Nhân, còn có một nữ tử, đúng là Dương Liêm Sương.
- Xin tiền bối chỉ điểm!
Thiên Cơ Lão Nhân lần nữa cung kính thi lễ.
Thiên Cơ Lão Nhân biết, đây là cơ hội duy nhất trong đời này của hắn. Cơ hội này, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua, cho nên hắn đến.
Thiên Tú nhìn thoáng qua Thiên Cơ Lão Nhân, có chút trâm ngâm, sau đó nói:
- Thiên có cửu trọng, địa có chín chi, tinh tú 108, thiên đạo vốn viên mãn, trong đó một đạo độn đi, trở thành khiếm khuyết, biến số này, chính là Thiên Đạo vô thường. Ngươi Đại Đạo là "Toán Đạo, bởi vậy phải nhớ kỹ, quẻ không thể nhìn quá rõ ràng, bởi vì thiên đạo vô thường.
- Quẻ không thể nhìn quá rõ ràng, bởi vì thiên đạo vô thường!
Thiên Cơ Lão Nhân thấp giọng thì thào, một lát sau, hắn hít sâu một hơi, sau đó nhìn Thiên Tú cung kính thi lễ.
- Ân tình này, tại hạ suốt đời ghi khắc.
Thiên Tú lạnh nhạt nói:
- Hắn tính tình cương liệt, hành sự tùy hứng, cho nên dễ bị người mưu hại, ngươi minh bạch ý tứ của ta không?
Thiên Cơ Lão Nhân nói:
- Minh bạchI
Thiên Tú khẽ gật đầu, sau đó đi xa, đi hai bước, nàng đột nhiên ngừng lại, sau đó nhìn về phía Dương Liêm Sương. - Quê hương của ngươi, ta đi qual Nghe vậy, Dương Liêm Sương cứng ngắc ngay tại chỗ, kinh ngạc nhìn Thiên Tú, hoàn toàn nói không ra lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận