Vô Địch Kiếm Vực

Chương 3807: Gác đêm! (2)

Chương 3807: Gác đêm! (2)Chương 3807: Gác đêm! (2)
- Giống như trong đầu ta có khi sẽ hiện lên một ít hình ảnh, ta cũng không biết những thứ kia là cái gì. Dương Diệp cùng Hậu Khanh nhìn nhau, trong tràng trâm mặc lại.
Ca ca, ngươi có đuổi ta đi hay không?
Lúc này Trĩ Nữ đột nhiên nói.
Dương Diệp thu hồi suy nghĩ, sau đó cười nói:
- Tại sao lại nghĩ như vậy?
Trĩ Nữ nói khẽ:
- Ta sợIlDương Diệp vuốt đầu của Trĩ Nữ, sau đó cười nói:
- Chỉ cần ngươi không đi, ở đây bao lâu cũng được!
Trĩ Nữ nhấch miệng cười cười.
- Cảm ơn ca cai
Dương Diệp cười nhẹ, sau đó nói:
- Đi chơi đi!
Trĩ Nữ gật đầu, sau đó xoay người biến mất ở xa xa.
- Nữ hài này, thật sự không đơn giản!
Hậu Khanh trâm giọng nói. Dương Diệp khẽ lắc đầu.
- Mặc kệ những thứ này. Tiền bối, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, nếu ta cùng Thiên Long hoàn toàn dung hợp, có di chứng gì hay không?
- Hẳn sẽ không!
Hậu Khanh nói:
- Thiên Long thuộc vê thụy thú, nó sẽ không chủ động hại người. Hơn nữa năm đó vị Thiên Đế kia, theo ta được biết, cũng không phải ác nhân gì. Hơn nữa ngươi không cân lo lắng những thứ này, bởi vì trong cơ thể ngươi có cái tháp này, có tháp này ở đây, coi như nó muốn hại ngươi, cũng hại không được!
Dương Diệp nhẹ gật đầu, ở trong Hồng Mông Tháp, sau khi cùng Hậu Khanh nói chuyện phiếm, Dương Diệp đi ra Hồng Mông Tháp.
Hiện ở trong thành này, hắn tự nhiên không cách nào an lòng tu luyện!
Nhưng lúc này, Vu Tịnh cùng A Man trước đó rời đi đã quay về.
- Ma Nhân không có động tĩnh, nhưng ta nghe ngóng một tin tức!
Trước mặt A Man, Vu Tịnh trâm giọng nói, thân sắc hơi có chút ngưng trọng. - Cái gì?
A Man hỏi.
Vu Tịnh trâm giọng nói:
- Đệ đệ của lão đại Ma Nhân tộc chết rồi.
Nghe vậy, A Man cùng Tần Xuyên đồng thời nhìn về phía Dương Diệp.
Lúc này Vu Tịnh lại nói:
- Man tỷ hẳn cũng biết, tên kia rất bao che, lần này chết lại là đệ đệ của hắn, hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Ta cảm thấy, chúng ta bây giờ phải sớm phòng bị cho thỏa đáng, miễn đến lúc đó bị bọn hắn đánh trở tay không kịp!
A Man trầm mặc hôi lâu, sau đó nói:
- Từ hiện tại, các ngươi không nên tùy tiện ra khỏi thành.
Vu Tịnh nhún vai.
- Man tỷ, thứ cho ta nói thẳng, Thiên Cư thành chúng ta không cần phải sợ đám ăn thịt người kia, cùng lắm thì cùng bọn họ cứ duy trì như vậy là được!
A Man khẽ lắc đầu.
- Đừng quên còn có Ác Lang Đoàn, đám gia hỏa này bình thường thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng một khi có tiện nghi, bọn hắn nhất định sẽ xuất hiện. Nếu chúng ta cùng Ma Nhân Quật đánh nhau, đến cuối cùng nhất, tiện nghi đúng là những gia hỏa này.
- Điều này cũng đúng...
Vu Tịnh nói:
- Mà thôi, hết thảy nghe Man tỷ ngươi, ngươi nói làm như thế nào thì làm như thế đó.
A Man khẽ gật đầu, sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía Dương Diệp, lúc này tất cả mọi người đều nhìn về Dương Diệp.
A Man nói:
- Tự giới thiệu một chút, để mọi người quen biết!
Dương Diệp nhìn mọi người, sau đó nói:
- Dương Diệp, Nhân tộc!
Trong tràng, mọi người nhìn thoáng qua Dương Diệp, sau đó liền thu hồi ánh mắt.
- Chớ để ý!
Bên cạnh Dương Diệp, Tần Xuyên cười nói:
- Ở chỗ này, muốn được người khác công nhận, nhất định phải có chút bản lãnh. Tuy ngươi được lão đại cho phép, có thể gia nhập Thiên Cư thành, nhưng muốn lấy được công nhận của mọi người, còn phải xem thực lực của ngươi. Không chỉ ở nơi đây, chúng ta ở bên ngoài cũng như vậy, có thực lực, mới có thể đạt được người khác tán thành, không phải sao?
Dương Diệp cười cười, sau đó nói:
- Minh bạchI
Lúc này A Man đột nhiên nói:
- Dựa theo quy củ, đêm nay ngươi phải gác đêm, một người thủ một bên, không có vấn đề chứ?
Gác đêm!
Bên cạnh Dương Diệp, Tần Xuyên nói khẽ:
- Cái này là chứng minh. Không chỉ ngươi, bất kỳ một cái nào vừa gia nhập Thiên Cư thành, đều sẽ làm như thế.
Dương Diệp suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Không có vấn đề!
A Man khẽ gật đầu.
- Qua tối nay, nếu như ngươi không chết, coi như là người của Thiên Cư thành ta. Còn chuyện Ma Nhân Quật, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ thay ngươi giải quyết.
Nói xong, A Man quay người về tới vị trí của mình.
Trong tràng rất nhiều người nhìn thoáng qua Dương Diệp, cũng nhao nhao về vị trí của mình.
- Man tỷ, còn muốn ta đi theo dõi Ma Nhân Quật không?
Lúc này Vu Tịnh đột nhiên hỏi.
A Man khẽ lắc đầu, sau đó nàng nhìn về phía hắc y nhân cụt tay.
- Cuồng Đao, ngươi đi, nếu như bọn hắn có động tĩnh, giết mấy người trở về. Nếu như không có thì thôi.
Mặc dù Cuồng Đao điếc, nhưng đối phương thông qua môi của A Man, đã minh bạch lời của A Man, khẽ gật đầu đứng dậy, sau một khắc, nơi xa thần sắc của Dương Diệp chẳng biết tại sao, lập tức ngưng trọng lên!
Cuồng Đao người vẫn ở chỗ cũiI
Nhưng này căn bản không phải bản thể. Bản thể đã sớm biến mất không thấy gì nữa, sở dĩ nơi đây còn có Cuồng Đao, đó là bởi vì tốc độ của đối phương quá nhanh. Nhanh đến người sau khi biến mất, tàn ảnh còn ngừng ở tại chỗ.
Thật mạnh!
- Gia hỏa này, lại trở nên mạnh mẽ...
Bên cạnh Dương Diệp, Tần Xuyên thì thầm một tiếng...
Thời gian trôi qua rất nhanh, cảnh đêm hàng lâm.
Dương Diệp đi tới trên tường thành cửa chính, ba mặt khác, mỗi mặt đều có năm người. Mà ở đây chỉ có Dương Diệp! Nhìn chân trời xa xôi, Dương Diệp hít sâu một hơi. - Đến đây đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận