Vạn Tướng Chi Vương

Vạn Tướng Chi Vương - Chương 660: Thiên Chập Hóa Thánh Thuật (length: 8662)

Khi Khương Thanh Nga sau lưng một viên thiên châu sáng chói vỡ nát, tướng lực từ trong cơ thể nàng bùng phát ra, tiếp tục điên cuồng tăng lên trước bao ánh mắt rung động.
Lúc này, quanh người nàng, tướng lực Quang Minh thần thánh dâng lên phun ra nuốt vào, thân ở trong thánh quang, nàng trông thật thánh khiết, tựa như nữ thần Quang Minh, năng lượng thiên địa khi chảy đến, đều bị tướng lực Quang Minh thần thánh tịnh hóa, cuối cùng trở thành một phần tử trong đó.
"Bí thuật của ngươi, quả thật có chút bất phàm, nếu ta đoán không lầm, hẳn là bí thuật cấp Phong Hầu, đúng là tuyệt thế thiên kiêu, bí thuật cấp Phong Hầu, so với Phong Hầu Thuật bình thường còn khó tu thành hơn, nhưng đối với ngươi dường như cũng chẳng có gì khó khăn." Bùi Hạo tập trung ánh mắt thâm thúy u lãnh vào Khương Thanh Nga, chậm rãi nói.
Tướng lực của Khương Thanh Nga tăng vọt quá khủng bố, phải biết rằng, thực lực chân chính của nàng bây giờ cũng chỉ ở cấp độ ngũ tinh thiên châu, đẳng cấp này đối với người đồng lứa với nàng khó mà với tới, nhưng đối với Bùi Hạo lúc này, vẫn còn chênh lệch rất lớn.
Cái gọi là "Hư Hầu cảnh", không phải nói chơi.
Nhưng bây giờ, Khương Thanh Nga lại nhờ vào bí pháp này, đẩy thực lực của nàng lên đến mức hắn cũng cảm thấy một tia uy hiếp.
Rõ ràng, bí pháp bình thường kiên quyết không có loại năng lực này, dù Khương Thanh Nga đã chuẩn bị cho ngày này mấy năm.
"Tuy bí thuật của ngươi lợi hại, nhưng muốn tăng lên tới mức độ có thể uy hiếp ta, hẳn là cũng cần trả cái giá không nhỏ, viên thiên châu vỡ nát kia, chính là bằng chứng rõ ràng, ta nghĩ, cái giá của loại lực lượng này, là ngươi phải tự hạ đẳng cấp? Cái giá này, không nhỏ đâu."
"Bây giờ ngươi chỉ là ngũ tinh, không, đã rớt xuống tứ tinh Thiên Châu cảnh... Nguồn lực lượng này, ngươi có thể duy trì được bao lâu?" Bùi Hạo tiếp tục cười nói.
Nhưng đối mặt với những lời lẽ có ý quấy nhiễu tâm cảnh này của hắn, Khương Thanh Nga lại không có bất kỳ phản ứng nào, trong mắt vàng óng của nàng không hề gợn sóng, ngón tay ngọc thon dài nâng lên, một vòng quang hoàn quang minh từ sau đầu nàng chậm rãi dâng lên.
Oanh!
Sau một khắc, từ trong quang hoàn quang minh, dòng lũ ánh sáng rực rỡ như cự pháo phun ra, xuyên qua chân trời, tia sáng chói mắt đó khiến bầu trời hơi tối lập tức trở thành ban ngày.
Uy năng đó, đủ để khiến bất kỳ cường giả Đại Thiên Tướng cảnh nào tan rã trong khoảnh khắc đến mức không còn thi thể.
Nhưng Bùi Hạo vẫn không đổi sắc, hắn giơ ngón tay lên, kim quang ngưng tụ ở đầu ngón tay, hóa thành một thanh kiếm ảnh màu vàng, kiếm ảnh lớn lên theo gió, trong nháy mắt biến thành một thanh kiếm ảnh trăm trượng, kiếm khí sắc bén tràn ngập giữa trời đất.
Ông!
Kiếm ảnh nghênh kích mà lên, va chạm với cự pháo quang minh to lớn, sóng xung kích tướng lực đáng sợ tàn phá bừa bãi, xé rách quảng trường thành trăm ngàn lỗ thủng, nhân mã hai bên đều vội vàng tránh lui.
Một kích không có kết quả, Khương Thanh Nga cũng không bỏ cuộc, trọng kiếm màu vàng trong tay nàng lúc này chậm rãi dâng lên, phun ra nuốt vào năng lượng thiên địa, trên thân kiếm, một đạo vết tích hình con mắt màu vàng ẩn hiện, trên mũi kiếm, kiếm quang thần thánh co duỗi bất định.
Sau một khắc, trên trọng kiếm màu vàng, từng đạo quang văn huyền ảo hiện lên, trọng kiếm trong nháy mắt xuyên thủng hư không, chấn động phân hóa thành ngàn vạn kiếm ảnh, phách trảm về phía Bùi Hạo.
Bùi Hạo khuyên tai chỗ thanh kiếm nhỏ màu vàng kim cũng vào lúc này rơi xuống, sau đó tạo thành đầy trời kiếm ảnh ánh sáng vàng, chỉ có điều những kiếm ảnh của hắn lộ ra sắc bén và lăng lệ hơn rất nhiều.
Hai đợt kiếm ảnh cuồn cuộn lướt qua chân trời, trực tiếp đập vào nhau, cảnh tượng ấy thật hùng vĩ.
Hai bên giao tranh, trong nháy mắt vô cùng kịch liệt.
Lúc này phạm vi tổng bộ Lạc Lam phủ, có thể nói là hỗn loạn, trên không trung là chiến trường của hai vị cường giả Phong Hầu, nơi đó có "Phong Hầu giới" của hai bên ngăn cách, người ngoài căn bản không có cách nào cũng không có tư cách tham gia.
Tiếp đến là Khương Thanh Nga cùng Bùi Hạo kịch chiến, hai bên đều ra tay tàn nhẫn, không hề nương tay.
Cuối cùng là hai phe nhân mã chém giết lẫn nhau.
Lý Lạc đứng tại một góc quảng trường đổ nát, hắn liếc nhìn thế cục trong sân, sau đó ánh mắt nhìn về phía Khương Thanh Nga, lông mày nhíu lại.
Mặc dù hắn không biết cỗ lực lượng kinh khủng của Bùi Hạo đến tột cùng là từ đâu tới, nhưng không thể không nói, hiện tại Bùi Hạo rất mạnh, đã vượt qua giới hạn của Đại Thiên Tướng. Tuy nói Khương Thanh Nga nhờ bí thuật Phong Hầu cũng đã khiến thực lực tăng vọt, nhưng từ giao thủ lúc này đến xem, bất luận công kích nào của Khương Thanh Nga đều không thể đột phá phòng thủ của Bùi Hạo.
Hơn nữa Bùi Hạo đang cố ý kéo dài thời gian.
Mục đích của hắn không cần nói cũng biết, bởi vì tướng lực tăng vọt của Khương Thanh Nga là nhờ bí thuật hiến tế thiên châu mà có được, mà thiên châu của Khương Thanh Nga chỉ còn lại ba viên, không sai, trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, trong bốn viên thiên châu của nàng, đã có một viên bị hiến tế.
Mặc dù Lý Lạc không rõ Khương Thanh Nga hiến tế thiên châu như vậy có di chứng hay không, nhưng cảnh giới bị rơi xuống, về sau chung quy vẫn cần tu luyện lại từ đầu, mà điều này hiển nhiên sẽ trì hoãn việc tu luyện của Khương Thanh Nga.
Hiển nhiên, vì phủ tế hôm nay, Khương Thanh Nga đã chuẩn bị không ít.
Nhưng dường như vẫn còn khá gian nan.
Một khi ba viên thiên châu còn lại của Khương Thanh Nga đều bị hiến tế, lúc đó làm sao chống lại Bùi Hạo?
Từ biểu hiện không ngừng kéo dài thời gian của Bùi Hạo hiện tại đến xem, hắn hiển nhiên đang chờ đợi khoảnh khắc này.
Hô.
Lý Lạc thở dài một hơi, hắn tốn bao công sức tu luyện, chính là để lúc phủ tế có thể chia sẻ áp lực với Khương Thanh Nga, không ngờ cuối cùng những áp lực này vẫn phải rơi vào trên vai nàng.
Ánh mắt Lý Lạc có chút u ám, nhưng lực lượng trong cơ thể hắn lúc trước đánh tan Bùi Hạo đã tiêu hao sạch sẽ, hơn nữa nhục thân cũng có chút bị tổn hại, giờ phút này, Lý Lạc không đủ sức lực để giúp đỡ Khương Thanh Nga.
Hơn nữa, lúc này Bùi Hạo chính là cái gọi là "Hư Hầu cảnh", cho nên lực lượng bình thường, đối với hắn khả năng không có nhiều tác dụng.
Mà ngay khi Lý Lạc đang trầm tư, đột nhiên cổ tay hắn truyền đến chấn động nhỏ, hắn tập trung ánh mắt nhìn lại, thì ra là chiếc vòng tay màu đỏ tươi đeo ở cổ tay, sau đó hắn cảm nhận được một tiếng gầm nhỏ truyền vào tai.
Đó là, Tam Vĩ Thiên Lang?
Cảm nhận được ý niệm chứa đựng trong tiếng gầm, ánh mắt Lý Lạc chợt lóe, hơi kinh ngạc nói nhỏ: "Ngươi nói gì? Ngươi có thể giúp ta?"
Hắn có chút nghi vấn, dù sao thực lực của Tam Vĩ Thiên Lang cũng chỉ là Đại Thiên Tướng cảnh đỉnh phong, tuy nói có tư cách trùng kích Phong Hầu cảnh, nhưng chung quy vẫn chưa thành công.
Như nhận ra sự nghi vấn của Lý Lạc, tiếng gầm của Tam Vĩ Thiên Lang mang theo chút tức giận.
Ánh mắt Lý Lạc lóe lên, mặc kệ lời Tam Vĩ Thiên Lang là thật hay giả, nếu thật sự có thể thử thì hắn dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, bất quá, quan hệ giữa hắn và Tam Vĩ Thiên Lang, hình như không thân thiết đến vậy chứ? Tuy nói trước đây hai bên đã đạt thành chút hiệp nghị, nhưng Lý Lạc cũng không ngây thơ cho rằng, với loại hiệp nghị miệng này, hai bên có thể trở thành đồng bọn đáng tin.
"Mục đích của ngươi là gì?" Lý Lạc không do dự, mà trực tiếp hỏi.
Tiếng gầm của Tam Vĩ Thiên Lang lại lần nữa truyền đến.
Lý Lạc cũng rõ ràng nghe được ý tứ ẩn chứa trong tiếng gầm, sau đó sắc mặt hắn trở nên có chút khó coi.
"Ngươi. . . . . Mười giọt, tinh huyết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận